Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!

Chương 122: Tứ đại bảo tiêu


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!

Người đi trên đường, thủy thủ, y sư, thủ gia, người hầu, còn có Unicorn ba mươi mấy người, vóc người đủ để cho vô số những lão nhân bất mãn nổi hứng muốn tìm những bảo tiểu hung hãn này, điều này khiến Liễu Bích lập tức ẩn thân quan sát.

Unicorn là một chuyên gia âm mưu, đồng thời hắn còn là một cao thủ đổ thuật, cho nên hắn cực kỳ am hiểu ám toán lòng người. Vậy, hắn nhất định sẽ lại tìm tới mình, điểm này thì một người có thành tựu trong đổ nghiệp như Liễu Bích rất rõ, bởi vì cũng chỉ như vậy mới có thể càng hoàn mỹ che dấu mục đích chính thức của hắn. Cho nên Liễu Bích kêu Steven lưu tâm tới vị trí kiện thánh khí xong liền lập tức thu ánh mắt đang hướng vào kiện thánh khí kia.

Tiếp đó, Liễu Bích thấy được một con mắt hàm tình ở không xa, con mắt đẹp màu xanh màu da trời nhìn chăm chú vào nàng, là Loran. Hắn một mực nhìn chằm chằm vào nàng, thật là u oán, trong đó còn ẩn chứa vài phần tịch mịch.

Chậm rãi lắc đầu, Liễu Bích như đang bị một chiếc búa dùng thổ hệ đấu pháp mà dập lên người, nhức đầu quá, thật là phiền não quá đi a!

“Miện hạ thông minh, chẳng lẽ chuyện lần này rất khó giải quyết sao?”

Vẻ mặt Liễu Bích lọt vào mắt Steven khiến hắn trong lòng như bị một gáo nước lạnh tạt vào, tại sao sau khi Mercury thấy thánh khí này lại đổi sắc? Chẳng lẽ nàng ta phát hiện chuyện gì mà nàng khó giải quyết sao?

Steven tâm tư tinh tế lập tức theo ánh mắt Liễu Bích thấy được Loran, tâm can đang bị nước lạnh tạt lên lại bình lặng xuống.

Chuyện Loran dây dưa với Mercury chính mình cũng nghe được, chẳng lẽ…

Nhiếp hồn thuật bí pháp này, trên thực tế tinh thần lực rất mạnh, ý thức mạnh mẽ của Emily dung hợp với một người khác có thể tu chỉnh được hành vi của người kia, hơn nữa còn có thể hoàn toàn không chế hết thảy hành vi của họ trong một đoạn thời gian, sau đó che dấu hoàn mỹ, cũng bởi vì chỉ là một đoạn thời gian trắng tinh mới không bị phụ thân giả phát hiện. Nhưng, chỗ này có một điểm xấu, đó là phải giải trừ đối với người bị thao túng, nếu người thụ túng này tinh thần lực có chút bất đồng với thụ khống, vậy, một bộ phận ấn tượng của chính bản thân sẽ có khả năng khắc sâu vào đầu đối phương, hơn nữa sinh ra một số ý thức ràng buộc trong tiềm thức.

Chẳng lẽ cha nói đúng, nhiếp hồn thuật của Emily cùng tinh thần lực của mình còn không có chính thức đạt đến nhiếp thần, có thể thật sự không cẩn thận khiến Loran lưu lại một chút "vật phẩm" rất đặc thù?

Nghĩ vậy, tim Steven đập thình thịch, Emily và mình là tộc vi tôn thượng tộc, đối với người có lực lượng cường hãn vô cùng trời sinh đã sùng bái, nếu Loran chịu loại tín ngưỡng sùng bái cường giả này, hơn nữa bằng vào tâm tư lại hiểu lầm loại cảm giác này thành tình yêu….

Thảm rồi, với thực lực cao thâm khó dò của Mercury thì không có khả năng nhìn không ra nhiếp hồn thuật, vậy nàng… Quên đi, Mercury không nói, chính mình cũng đừng đề cập đến, đừng có xúc nộ nàng ta.

Liễu Bích hồn nhiên chẳng biết Steven nghĩ gì, bóp trán, nàng còn đang suy tư làm sao để thoát khỏi Loran kia. Cuộc sống mà bị các suất ca dây dưa cũng rất là đau khổ.

Trong lúc này, Băng tuyết Tộc James chạy bán sống bán chết tới, thân hình mập mạp của hắn như một tuyết cầu: “Tiểu thư, trong nhà có khách, xin ngài về ngay.”

“Khách nhân nào?” Liễu Bích hỏi.

“Là đại ca cùng một đôi nam nữ thân cận của Buster tiên sinh!” Băng tuyết Tộc cười hí hửng nói.

Hóan Cốt tên Buster, vậy đại ca hắn… A a, Liễu Bích trong lòng thở phào nhẹ nhõm, còn có hai người là Lư Mục cùng Tinh Diện chân quân cũng đã đến, thật là hảo a!

“Được, bọn họ tới sao, nhưng công việc của ta còn chưa làm xong, ta thân là tổ trưởng không thể bỏ lại công việc cho tổ viên. James, ngươi thay ta làm xong công việc ở đây.”

Nói xong, Liễu Bích vỗ vào hông của James, nói với Steven: “Người hầu của ta, James, ta hoàn toàn tín nhiệm hắn.”

“Hiểu rồi!”

Steven mang theo vô tận nghi hoặc gật đầu. Cư nhiên tín nhiệm một Băng tuyết Tộc? Mercury quả nhiên cao thâm khó lường.

Bác Bì, Lư Mục, Tinh Diện đang ở trong phòng khách, họ ngồi diện đối diện với Hoán Cốt. Hoán Cốt hai tay nắm lại, hình dáng có vẻ bất đắc dĩ, mà Bác Bì hai tay lại ôm trước ngực, ngược lại cười đánh giá Hoán Cốt, mà lúc này có tới ba Mercury trước mặt Hoán Cốt.

Eros ở giữa bốn người giống như một tiểu phục vụ sinh pha trà rót nước.

“Mercury, lần trước ta có một vài vấn đề nhỏ nên quên mất cái sàng trẻ con của bối bối, gây cho ngươi không ít phiền toái nha.”

Sau đó, Tinh Diện cùng Lư Mục hiện thân mang theo vài đạo hàn khí, rõ ràng thực lực của hai người họ đã được hoàn lại bảy tám phần.

Bác Bì cười cười, cũng không có giải thích gì thêm hắn đã gặp tình huống gì mới sơ xuất làm như thế.

“Bác Bì tiên sinh, thương thế của ngươi đã khỏi hẳn chưa?”

Liễu Bích cũng không hỏi tới, nàng cười cười lại ôm lấy con trai, không nghĩ tiểu tử kia nhíu mày, cả giận nói: “Má má, quần áo ngươi bẩn thối, quần áo của má má cao thủ sao lại có thể bẩn như vậy. Mau cởi ra, ta đi giặt!”

“Tiểu tử kia thật thú vị! Không tưởng được ta lúc ấy chỉ xem qua, Penelope cùng Eros đều rất không tầm thường mà!”

Bác Bì buồn cười liếc mắt nhìn Hoán Cốt bị tiểu bối bối ký khế ước, đột nhiên thần sắc nghiêm nghị nói: “Mercury, ta có tin tức của mẫu thân ngươi! Ngươi nếu đã có sự trung thành của Hoán Cốt, vậy chờ khi thực lực ngươi đủ hãy làm nghĩa vụ của một người con. Ngươi bây giờ hẳn sẽ rời khỏi Học viện Đấu Pháp tìm mẫu thân của ngươi chứ?”

“Ta hiểu, ta cũng khát vọng nhìn thấy mẫu thân của ta!” Liễu Bích ngưng trọng gật gật đầu: “Đưa tin tức đây?”

“Phần mộ Maya!” Bác Bì không nói nhiều lời, ý bảo hắn cũng chỉ biết như vậy.

“Mộ sao? Tin tức chẳng lẽ không phải trên người tiểu bối bối sao?”

Trong lòng Liễu Bích có vài phần kỳ quái, bất quá tiểu bối bối bây giờ mặc dù không hề tìm kiếm được tin tức của Maya nhưng Liễu Bích không thể tin không liên quan hai hài tử siêu cấp "đáng yêu" này.

“Ta lập tức sẽ đi du học, vậy trạm thứ nhất chính là mộ phần của mẫu thân! Bất quá Bác Bì tiên sinh, chuyện của tả trưởng lão, Hoán Cốt hẳn là đã nói cho ngươi biết, ngươi đánh giá thế nào?”

“Unicorn là tả trưởng lão đích xác rất thú vị! Chúng ta phải từ trên người hắn tìm được tin tức của đại giáo chủ lão nhân gia. Vậy, lợi dụng Steven kia thế nào?” Bác Bì cười nói.

Liễu Bích cũng cười: “Tuyệt đối không có chuyện gì. Vậy đã quyết định xong. Ngoại trừ chuyện của mẫu thân cùng ngoại công thì hình như bây giờ có người để ý ta, đầu mối là ả Ruby mập kia ở cách vách, còn có ngư nhân gián điệp bị Severos bắt được nữa.”

“Ngư nhân không cần phải xen vào, trên người dã thú này có thể tìm ra cái gì sao? Bọn đê tiện đó không có khả năng biết nhiều bí mật. Bất quá Ruby kia… Yết đế nhĩ lô đế! Ta sẽ chậm rãi tiếp ả ta!” Thần quang tụ khí rốt cục đã bắt đầu. Dựa theo lịch trình, các vị cao cấp đấu thần sẽ ở tại đại điện đấu thần trên Bạch Song Pha cử hành hội nghị trao đổi học thuật, sau đó ngày cuối cùng của hội nghị Unicorn sẽ xuất hiện cùng các vị đấu thần gặp mặt.

Nhưng cũng trong cuộc gặp mặt này, Unicorn sẽ lợi dụng thánh khí của hắn để gϊếŧ tất cả cao cấp đấu thần.

Căn cứ tình báo của Steven, kiện thánh khí này hết sức thú vị. Thí nghiệm phòng của Dyland, hôm nay, khu phế khu đó được thu dọn thành cấm địa của Huyền vũ đảo, được bảo vệ nghiêm mật, người thường căn bản không thể tới gần.

“Khảo hạch đáng chết trong năm đã dừng!”

Liễu Bích cùng các đệ tử giống nhau, cùng thu họn tất cả thư tịch trong túc xá, sau đó nàng ôm bối bối hôn hai cái, Băng tuyết Tộc ở bên cũng chúc mừng.

“Mercury ở chỗ này sao?” Ngoài cửa vang đến một âm thanh rất lớn.

“James, đi ra mở cửa!” Liễu Bích cười nói.

“Tiểu thư, James đi ngay!”

Băng tuyết Tộc một mặt chạy ra ngoài, một mặt lại ngửi mùi trong không khí.

Người đến là một tráng hán mặc quần thủy thủ, thân trên cởi trần, tóc rối bời màu tím tán loạn, nhìn qua có vài phần kiêu ngạo.

Là người hầu của Unicorn, Iraviat.

Hắn tới rồi, Liễu Bích cười cười: “Unicorn tiên sinh tìm ta có chuyện gì?”

Iraviat lạnh lùng nhìn Liễu Bích, trong lòng còn nhớ kỹ sự cuồng vọng của tiểu nương này trong đổ đấu lần trước, hắn gật đầu nói: “Chủ nhân ta mời ngươi tới đại bản doanh đổ tràng gặp mặt.”

“Sao? Lại đánh cuộc à?” Liễu Bích lạnh nhạt nói: “Unicorn tiên sinh ngày mai không tham gia tụ hội sao? Sao lại còn tâm tình tìm ta?”

“Hừ, chẳng lẽ ngươi không muốn đi?” Iraviat lạnh nhạt nói.

“Này nhá, ta chưa nói nhất định không đi, Unicorn tiên sinh lần này chuẩn bị bao nhiều tiền? Ngươi xác định có thể đụng đến ta sao?” Liễu Bích băng lãnh nói.

“Chủ nhân ta từ khi giao thủ với ngươi lần trước đã kiếm được nhiều hơn, tuyệt đối là một con số khổng lồ!” Iraviat trên mặt lộ ra thần sắc ngạo nghễ.

Trong lúc này tiểu bối bối vỗ tay cười nói: “Má má, bối bối cũng đi, giúp người thắng tiền!”

Liễu Bích nở nụ cười, thân nữ nhi một cái, sau đó nói: “Thắng, đương nhiên thắng rất dễ dàng. Được rồi, nếu ta không đi thì xem hình dáng của ngươi chắc cũng không chịu, ta đây đi xem sao.”

Nói xong, Liễu Bích ôm lấy nữ nhi, thu thập quần áo một chút rồi đi theo Iraviat ra cửa. Bọn họ vừa mới đi, đột nhiên trong sảnh lại đi ra một Liễu Bích, Hoán Cốt, Lư Mục, Tinh Diện cùng Steven, Emily đi theo bên người nàng.

“Steven, thuật dịch dung của bằng hữu ta ngươi thấy ra sao?” Liễu Bích cười nói.

“Hơn xa thuật dịch dung của Steven!” Steven cúi đầu nói: “Hắn nhất định có thể lừa được Unicorn.”

Trong lòng hơi có chút đắc ý, Liễu Bích liếc mắt nhìn cửa, đột nhiên xuất ra một đóa Chung Hoa: “Chúng ta nhiều nhất chỉ có thời gian nửa giờ nghiên cứu kiện thánh khí kia, làm nhanh một chút, hiểu không?”

Sáu người lên Chung Hoa, hoa chuông đột nhiên nhỏ đi, bay ra ngoài…

Giả kim phòng của Dyland mặc dù bị hủy bởi một mồi lửa lớn, nhưng kiến trúc cơ bản cũng không có tổn thất bao nhiêu. Liễu Bích ngựa quen đường cũ vượt qua các thủ hộ giả cao cấp bên ngoài, đi tới tầng mười chín.

Nhưng tầng thực nghiệm thất thứ mười chín trống rỗng, ở giữa chỉ có một cái rương lớn, còn có bốn người hầu của Unicorn bảo vệ.

Cái sàng nhỏ của tiểu bối bối, còn có vách tường bằng bạch ngọc vẫn còn tồn tại, hình như không có ai động đến nó.

Ánh mắt Liễu Bích chuyển hướng Hoán Cốt: “Bắt đầu đi!”

Thân hình Hóan Cốt hóa thành một bóng đen từ trong hoa chuông lao ra ngoài, hai thủ vệ còn không kịp phản ứng đã ngã xuống, hai thủ vệ phía sau phát hiện có chút không đúng, một người định kêu to nhưng Tinh Diện cùng Lư Mục, mục quang lóe sang, tên ấy chỉ có thể nằm bẹp xuống sàn. Người kia mở miệng mà đột nhiên phát hiện cổ như có vật gì chẹn lại, nhìn lại, trời ạ, là một con cự  xà.

Đảo mắt, bốn thủ hộ giả đã bị đánh ngã, không phải thực lực bọn hắn không đủ mà là Lư Mục cùng Ann quá mức…., một người so với Sophie đệ nhất cao thủ đương thời kém hơn một bậc, mà người kia cả người kịch độc.

“Tốt lắm, không có kinh động đến thủ vệ tầng trên.”

Liễu Bích từ trong Chung Hoa nhảy ra, phân phó: “Emily, dùng nhiếp hồn thuật đối phó mấy người này.”

Nói xong, Liễu Bích đi tới trước cự kiện rương thánh khí, kéo rớt vải che…

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!, truyện Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!, đọc truyện Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!, Liễu Bích Là Ta! Chính Ta! full, Liễu Bích Là Ta! Chính Ta! chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top