Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!

Chương 120: Âm mưu hiểm độc - Thượng


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!

Liễu Bích sửng sốt: "Là cái gì? Ba năm lựa chọn!... thể loại là sao?"

Robin ở một bên nói chen vào: "Mercury, ngươi thường xuyên cúp học đúng không?"

Chờ Liễu Bích gật đầu, hắn nói: "Vậy ngươi nhất định cũng không có được giáo sư của học viện an bày. Được rồi, sự vụ thân ái, Robin giáo sư thân ái nói cho ngươi, khi ngươi tiến vào năm ba sẽ gặp một lần lựa chọn."

Robin vươn hai ngón tay: "Đệ tử năm thứ ba hoàn thành khóa huấn luyện, kế tiếp phải tham gia ma luyện, đồng thời gia tăng lịch duyệt cùng tri thức. Cho nên ngươi có hai con đường: Đầu tiên là ở lại học viện, tiếp tục dưới sự trợ giúp của sư phụ học tập. Thứ hai là đi du học khắp toàn đại lục, trong thực chiến mà luyện đấu khí của mình."

"Mercury, ngươi định lựa chọn thế nào?" Hoen cười hề hề hỏi.

Liễu Bích đưa lên miệng một ít rượu ngon, một mặt tỉnh bơ nói: "Nếu chọn lựa du học thì có yêu cầu gì không?"

Nàng đối với việc ra ngoài tương đối động tâm, điều này tương đối có lợi cho vụ đào móc việc thiện mà.

"Yêu cầu? Cũng không có hạn chế cụ thể gì, bình thường đệ tử du học bên ngoài đều là tự nguyện tạo thành đoàn đội, do học viện chỉ định mấy nhiệm vụ, căn cứ trình độ hoàn thành của các ngươi với nhiệm vụ mà quyết định được phân đoạn. Đồng thời trong quá trình các ngươi hoàn thành nhiệm vụ phải luyện đấu khí."

Liễu Bích hiểu rõ rồi, suy nghĩ một chút mới nói: "Nếu không có gì bất thường, ta hẳn là lựa chọn ra ngoài du học."

"Hắc hắc hắc!" Hai tên cổ quái nhìn nhau cười.

"Vậy thương lượng một chút, nếu ngươi muốn đi du học thì chúng ta cùng đi với ngươi!"

"Các ngươi cũng muốn theo ta sao? Lão thầy bói, ngươi hoành hành cả ngày không có chuyện gì đi ra ngoài một chút thì có thể, Robin giáo sư, ngươi chính là sư phụ của học viện, có thể rời đi sao?" Liễu Bích kinh ngạc nhìn Robin.

"Không vấn đề, dù sao đệ tử năm thứ ba đi du học, học viện sẽ chỉ định một vị giáo sư cùng đi với các ngươi, ta có tư cách đi cùng rồi!"

Robin đứng kề vai Liễu Bích, thấp giọng nói: "Hơn nữa, ngươi để cho ta làm chỉ đạo sư phụ sẽ có rất nhiều chỗ tốt, tỷ như, ta có thể mặc kệ ngươi có hoàn thành nhiệm vụ hay không, trực tiếp cho ngươi qua."

Lão thầy bói tiếp lời: "Hơn nữa, đi ra ngoài du nhập không thể mang hài tử đi theo, điểm này là quy củ, nhưng lão đổ quỷ.... hắc hắc, ngươi hiểu chứ?"

Liễu Bích gật đầu: "Được rồi, vậy cứ như vậy đi!"

"Tốt, như vậy nhé." Robin vỗ cái bàn "Ngươi tiếp tục chuẩn bị tấn cấp đi, cái gì cũng đều không cần phải xen vào. Robin đại ca giúp ngươi chuẩn bị tất cả mọi thứ cần thiết cho du học."

Sau khi quyết định, Robin cùng Hoen hai người tiếp tục ở lại tửu quán uống rượu, mà Liễu Bích lại về tới túc xá của mình.

Tiểu bối bối đang ngồi ở trong sảnh lầu một cười khanh khách nhìn James ở trước mặt đang biểu diễn các tư thế tức cười.

"Má má trở về xem!"

"Rồi rồi, bối bối ngoan, má má hỏi ngươi mấy chuyện có được không?"

Liễu Bích ôm lấy tiểu nữu nhi: "Đệ đệ của ngươi Eros có đúng là một dị nhân rất lợi hại không?"

"Đệ đệ? Không lợi hại. Hí hí!" Tiểu nha đầu nở nụ cười: "Bối bối lợi hại hơn!"

"Ừ, bối bối lợi hại, nhưng bây giờ má má phải tìm một cao cấp dị thú hỗ trợ, ngươi nói đệ đệ có thể làm được không?"

Lão thầy bói cấp cho mình phương pháp cụ thể để sử dụng hồn khí rất phức tạp, bất quá nguyên lý rất đơn giản, thần lực của cao cấp đấu thần do ba phương diện tạo thành, bản thân, thần thú, rồi mới tới thánh khí.

Trong đó, đấu hồn của thân mình thao túng hai cái kia. Bình thường, đấu hồn cùng thần sủng và khí hồn là tương thông. Bây giờ Liễu Bích không có đấu hồn, nếu nàng muốn dùng hồn khí thì chỉ có thể tìm một thần sủng có thể liên lạc hồn khí đứng giữa. Nói dễ hiểu hơn chính là tìm một dị thú mà đấu hồn tin được nàng.

Đây là một điều cơ hồ không có khả năng, người thường rất khó có một dị thú tin được. Nhưng, Liễu Bích lại có một dưỡng tử tên là Eros.

Vốn Liễu Bích muốn trực tiếp hỏi Eros, tiểu tử này luôn nói chính mình là cao thủ nhưng cả ngày toàn giặt quần áo, nấu cơm. Nên Liễu Bích hỏi nữ nhi một chút.

Tiểu bối bối nghe xong yêu cầu của Liễu Bích, hồi lâu không nói, hẳn là đang cùng Eros trong cơ thể thương lượng gì đó, sau đó nàng cười nói: "Đệ đệ, không vấn đề!"

"Tốt lắm, nữ nhi!"

Nhìn tiểu nữu kia biến thành nhi tử, Liễu Bích cười tà mị nói: "Bảo bảo nhi, cấp đấu hồn cho má má dùng vài ngày được không?"

Eros nghiêm nghị gật đầu: "Có thể. Bất quá, mẹ của ta, ta cảnh cáo ngươi không được gọi ta là bảo bảo nhi, cao thủ không thích xưng hô ủy mị như thế!"

Hắn cúi đầu nhìn quần áo bẩn của tiểu bối bối một chút, lại nhíu mày lắc đầu: "Đáng chết, ta phải đi giặt quần áo! Ta phải đi nấu cơm! Trời ạ, cái bàn này bao lâu rồi không có lau qua...?"

Nhìn nhi tử tiến vào phòng trong, từ trong lấy ra mấy khăn sau đó bắt đầu lau, Liễu Bích bất đắc dĩ lắc đầu.

Vài ngày sau, bên người Liễu Bích đã có một lăng kính thánh khí, tên gọi là U Thúy.

Có được thánh khí của Severos, hơn nữa dưới sự trợ giúp của nó đấu khí của Liễu Bích đột nhiên tăng cao. Cuối cùng trong cuộc đại khảo trong năm, cũng chính là trước khi đại hội đấu thần bắt đầu, nàng hiện tại đã tấn tam cấp đấu sĩ kiêm tam cấp pháp sư mộc hệ cùng thủy hệ song tu.

Dựa theo quy định của học viện, không phân tuổi mà chỉ dựa vào thực lực phân lớp, nàng thành công tiến vào năm thứ ba.

Trong vòng nửa năm, một người thường tấn thăng ba cấp và lại là ba cấp của hai loại hình khác nhau, nhưng đó vẫn chưa phải là tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả tuyệt thế thiên tài vì trong lịch sử học viện còn có một người so với nàng còn giỏi hơn, người đó chỉ mất bốn tháng để đạt được thành tựu như Liễu Bích.

Nicki Newman, đây là tên người đó, được xưng là đại tinh hoa hay được ng khác xưng là đệ nhất huyền vũ lịch thần.

Bất quá, nghe nói người này hơn mười năm trước đã chết, cho nên Liễu Bích bây giờ mới là học viên đệ nhất đương thời.

Nhưng chỉ có Liễu Bích mới biết, nàng hiện tại là tân sinh viên đệ nhất nhưng lại bị người khác khiêu chiến mãi, bởi vì học viện còn có một người có thân thể biếи ŧɦái, Tony.

Sau nửa năm, Tony bây giờ đã đạt được trình độ của Tio trước đây, cũng chỉ dựa vào lực sức cùng tốc độ mà có thể đánh bại nhị cấp đấu sĩ. Hơn nữa với tiến bộ của hắn thì thời điểm chống lại tam cấp ma đấu sĩ cũng không xa nữa.

Lúc này, Liễu Bích đang ngồi trước ngọn đèn giống như mỗi đệ tử trước kì khảo thí đều làm, trước đêm khảo thí đọc sách.

"Bình thường không cần đi học, đến khi thi thì học gấp bốn lần. Rắm thối, đúng là rắm thối, câu nói này quá chính xác mà."

Liễu Bích sau khi lật lật trang sách luật huyền vũ đảo du sinh, trong miệng lại không ngừng mắng, nếu không phải nàng có trí nhớ lực siêu cường thì sợ rằng sẽ gặp phải cảnh ngộ đội sổ.

"Miện hạ, Steven cầu kiến!" Đột nhiên, cửa sổ bên ngoài truyền đến một tiếng gọi nhỏ.

Tên nhãi xúi quẩy đáng chết này sao lại tới? Liễu Bích hơi nhíu mày, nàng đứng dậy thu dọn một chút sau đó giấu sách xuống dưới giường.

"Rồi, tiến đến đi!"

Steven đẩy cửa sổ ra, nhảy vào qua cửa sổ, tiếp đó cúi người bái: "Bái kiến miện hạ!"

Liễu Bích ngồi trên giường, liếc mắt một cái, lạnh nhạt nói: "Ta rất chán ghét bị quấy rầy lúc nửa đêm."

"Steven không dám quấy rầy miện hạ, chỉ là... chỉ là có chuyện rất trọng yếu phải hướng ngài bẩm báo."

"Được!" Liễu Bích hừ lạnh: "Có chuỵện gì? Nói đi!"

Steven cúi đầu, nói: "Miện hạ có thể tại cảng Dan vì hơn mười vạn bình dân mà trợ giúp Steven, nhất định là một vị đấu thần vĩ đại mà cao thượng..."

"Câm miệng, ta không thích nói nhảm, phi thường không thích!"

Liễu Bích cầm lấy chén nước bên giường, nhấp một ngụm.

"Phạch!"

"Vâng, Steven không dám nói nhiều lời!" Steven kinh sợ bất an, lập tức nói: "Steven xin miện hạ ra tay gϊếŧ Unicorn."

Liễu Bích chậm rãi giơ lên cái chén trong tay. "loang" nước bên trong đổ xuống đất, nước chảy trước mặt Steven.

"Nước dẫu có đỗ ra đất thì có thể thu lại sao, Steven! Nói chuyện trước tiên phải biết rõ, nếu không, cho cha con các ngươi, còn có Max và Ann, đôi thú nhỏ đó chịu hậu quả vô cùng khủng khiếp. Lần trước ta đã nói qua, chuyện này ta không có hứng thú, nếu ngươi vì chuyện này mà quấy rầy ta.... Hừ!"

"Không, miện hạ, ta không phải mời ngài ra tay giúp cha con chúng ta báo thù."

Steven khẩn trương, cột nước đang chảy xuống như đoạt mệnh cương châm nhanh chóng chảy nhanh hơn về phía hắn.

"Miện hạ, ngài nhất định không đành lòng thấy tràng cảnh sinh linh trên Huyền vũ đảo đồ thán chứ? Cừu hận của Steven không dám xin ngài giúp, nhưng, vì người của Huyền vũ đảo, xin ngài hãy gϊếŧ Unicorn!"

Chẳng lẽ Unicorn còn có âm mưu gì?

Thần quang hội tụ cũng nhanh chóng tới, tả trưởng lão tiên sinh thân ái cũng sắp tới Huyền vũ đảo. Chẳng lẽ hắn muốn trên Huyền vũ đảo làm cái gì?

Liễu Bích buông chén nước trong tay, nói: "Tiếp tục nói đi, ta có chút hứng thú rồi, bất quá ngươi tốt nhất không nên gạt ta, nếu không..."

"Steven không dám lừa gạt miện hạ, chuyện là thế này."

Steven nói: "Đêm qua, Unicorn cùng người hầu của hắn ngồi trên một chiến thuyền xuất hiện tại hải vực của Huyền vũ đảo, Ann không có cơ hội gϊếŧ hắn nhưng lại có được tin tình báo rất quan trọng."

Hắn ngước đầu lên nhìn Liễu Bích, lớn tiếng nói: "Mục đích Unicorn đến đây là muốn gϊếŧ tất cả cao cấp đấu thần tham gia!"

Liễu Bích đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, nàng đi tới trước mặt Steven vài bước: "Ngươi không có gạt ta chứ?"

"Steven không dám!"

Liễu Bích nở nụ cười, trong lòng có một ý niệm. Lần này có phải là trời đang giúp ta làm một việc thiên cực ... cực kỳ lớn sao?

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!, truyện Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!, đọc truyện Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!, Liễu Bích Là Ta! Chính Ta! full, Liễu Bích Là Ta! Chính Ta! chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top