Lão Công Của Tôi Thật Ngon

Chương 27: Nhìn cô tôi nuôt́ không trôi


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Lão Công Của Tôi Thật Ngon

"Thần ca ,anh vì ả mà lớn tiếng với em" Tiểu Linh giả bộ như sắp khóc


"Tiểu Linh, em về đi hôm khác nói chuyện" Y Thần xoa xoa hai huyệt thái dương


"Nhưng.....thôi em nghe lời anh vậy" Ả đi ra khỏi cửa rồi đóng sầm chiếc cửa lại


Y Thần chậm rãi bước lên lầu, đôi chân không tự chủ được mà đi về phía phòng riêng của Mạt Mạt.Anh đứng ngoài cửa, khuôn mặt thì đen lại. Chú ý quan sát hai người họ


Diệc Hi bất giác cảm nhận được Y Thần đang ngoài cửa nên làm càng, anh đưa tay nắm lấy tay Mạt Mạt 


"Tiểu Mạt em li hôn đi ,hắn  bây giờ đã tìm được người mình yêu rồi "


"Nhưng em..." Mạt Mạt rút tay lại, nắm chặt các ngón tay của mình


"Anh yêu em, anh có thể cho em cuộc sống đầy đủ" Diệc Hi tiến lại gần Mạt Mạt ôm cô vào lòng ,dịu dàng khẽ vỗ mái tóc của cô.


" Em cần thời gian suy nghĩ" Cô đẩy Diệc Hi ra rồi nói tiếp


" Em băng bó xong rồi, anh có thể về được rồi"


Diệc Hi nhìn cô ân cần nói " Được, em nghỉ ngơi sớm đi"


Y Thần đứng ngoài cửa nghe có tiếng bước chân đi ra liền vội đi thẳng vào thư phòng. Anh đóng cánh cửa thật mạnh.


Diệc Hi biết nãy giờ Y Thần đang ở ngoài nghe lén. Anh khẽ nhếch mép nói gian xảo


"Tôi sẽ dành lại Tiểu Mạt từ tay anh" rồi anh quay bước xuống lầu


Y Thần lúc này trong thư phòng sấm chớp nổi đùng đùng , anh nắm chặt tay đấm mạnh vào tường. Các ngón tay rỉ máu . Nhưng anh lại không thấy đau, tim của anh bây giờ còn đau gấp vạn lần.


"Mạt Mạt em được lắm, dám dẫn tình cũ về nhà"


" Lại dám nắm tay , ôm nhau âu yếm trong nhà tôi" Miệng thì chửi vậy nhưng anh lại muốn chạy qua ôm cô rồi bắt cô băng bó vết thương cho mình


" Mình sao lại phát điên lên , còn muốn giữ cô ấy cho riêng mình . Mình bị sao thế này"


Y Thần ngồi một mình trong phòng, uống rượu đến say mèm cả người. Anh loạng choạng bước vào phòng Mạt Mạt .


 Mạt Mạt vẫn chưa ngủ ,vì lúc nãy cô đang mải suy nghĩ về Y Thần nên chằn chọc không ngủ được. Đến khi nghe tiếng cửa mở mới nằm xuống giả bộ ngủ


Anh nhẹ nhàng bước đến cạnh giường . Khẽ đưa tay vuốt ve mái tóc Mạt Mạt , rồi gục xuống giường thiết đi.


." Haizz sao lại uống say vậy chứ" cô đỡ anh lên giường. Y Thần nắm chặt tay Mạt Mạt khẽ nói


"Đừng rời xa anh" Anh nói đi nói lại câu đó


"Y Thần ngay cả ngủ anh cũng nghĩ tới cô ấy sao. Anh yên tâm cô ấy về rồi không rời xa anh đâu. Người nên rời xa anh là em" 


Mạt Mạt khẽ đưa tay sờ vào khuôn mặt anh tuấn của anh. Nước mắt của cô lặng lẽ rơi xuống . Cô gỡ tay ra khỏi bàn tay của anh rồi đi ra ngoài phòng khách. Cô vừa đóng cửa lại Y Thần vẫn mơ màng nói một câu nhưng tiếc là cô không nghe được


"Mạt Mạt đừng rời xa anh. Xin em..."


------------------------------------


Sáng hôm sau 


Y Thần vừa tỉnh dậy ,thấy mình đã nằm trên giường . Anh bước ra khỏi giường ,liền có người bước vào. Anh quay lưng nói


"Mạt..." Nhưng người con gái trước mắt không phải cô mà là Tiểu Linh


"Thần ca, là em không phải vợ anh" Mình phải nhanh chóng khiến cô ta biến mất khỏi Thần ca như vậy mình mới nắm chắc được vị trí Diệp Phu Nhân


"Em đến đây làm gì"  từ khi nào mình lại có cảm giác chán ghét Tiểu Linh vậy


"Người ta nhớ anh" Hứ không phải ả Mạt Mạt kia nên lạnh lùng với mình chứ gì


"...." Anh không nói gì , sau khi vệ sinh buổi sáng anh đi nhanh xuống lầu chỉ mong được nhìn thấy cô


"Thần ca đợi người ta" Ả Tiểu Linh khoắt tay anh thân mật đi xuống lầu


"....." Thật phiền phức


Mạt Mạt đã ngồi vào bàn ăn. Cô nhìn thấy anh và ả ta thân mật với nhau trong lòng lại nhói lên. Nhưng cô vẫn tỏ ra bình thường, nụ cười vẫn trên khuôn mặt yêu kiều của cô


"Y Thần chào buổi sáng"


" Mạt Mạt em sao lại sưng hai con mắt lên vậy" Anh lo lắng nhìn cô


" Không sao chắc do hôm qua em thức khuya nói chuyện với Y Y nên vậy" Thật ra hôm qua ai đó đã khóc cả đêm 


Y Thần định ngồi vào kế bên Mạt Mạt nhưng Tiểu Linh lại xen vào


"  Thần ca em muốn ngồi đây, anh qua kia ngồi đối diện với em đi" Ả kéo ghế cho Y Thần


Trong suốt bữa cơm Tiểu Linh không ngừng gắp thức ăn cho Y Thần. Còn ra vẻ như vợ chồng mới cưới trước mặt Mạt Mạt. Mạt Mạt không chịu được cảnh trước mắt liền đứng dậy nói


" Tôi no rồi không ăn nữa "


" Sao chị ăn ít vậy "


" Nhìn cô chướng mắt, nuốt không trôi" Mạt Mạt cuối cùng không nhịn được cũng nói ra 


" Thần ca, nhìn kìa vợ ,anh nói em vậy đó. Thật không có giáo dưỡng" Ha xem cô còn giả hiền thục trước mặt Thần ca được không





Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lão Công Của Tôi Thật Ngon, truyện Lão Công Của Tôi Thật Ngon, đọc truyện Lão Công Của Tôi Thật Ngon, Lão Công Của Tôi Thật Ngon full, Lão Công Của Tôi Thật Ngon chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top