Lão Bà Em Thật Quyến Rũ

Chương 38: 38


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Lão Bà Em Thật Quyến Rũ

Phục vụ mang thức ăn vừa gọi bày lên bàn. Mộc Y nhìn chăm chăm từng món, vẻ mặt của cô không khác gì đứa trẻ đang đợi ăn.
Quân Trầm khẽ liếc sang cô, bắt gặp vẻ mặt hồn nhiên đang chăm chú nhìn đồ ăn của cô, môi anh khẽ nhếch lên cười đầy ma mị. Anh đặt tay lên bàn rồi chống cằm lên, đăm chiêu nhìn Mộc Y.
Mộc Y lúc này đang chuẩn bị gắp thức ăn thì dừng lại chuyển ánh mắt sang nhìn anh hỏi.
" Anh không ăn đi , nhìn tôi làm gì "
" Tôi muốn ăn thứ khác "
Cô thở dài rồi nhìn anh mệt mỏi nói.
" Thấy chưa, đã bảo anh không ăn được cay mà cứ thích làm màu còn nói mấy cái câu nổi da gà nữa chứ "
Biểu cảm trên gương mặt của anh vẫn không thay đổi. Từng chữ thốt ra vô cùng bình tĩnh như không có gì.
" Làm sao giờ....tôi bây giờ lại muốn ăn em cơ " miệng của anh cười gian. Ánh mắt vẫn nhìn cô đắm đuối .
Mộc Y ửng hồng cả hai bên má, đôi mắt to tròn nháy nháy liên tục rồi cúi sấp đầu ăn liên tục không ngừng. Đến nỗi thức ăn dính đầy trên mép.
Quân Trầm nhìn cô rồi cười ,nụ cười chứa đầy sự dịu dàng cưng chiều, anh cầm khăn giấy lên khẽ lau thức ăn dính trên miệng cô. Cố tỏ ra nghiêm khắc nhưng trong lòng lại rất vui.
" Em xem...tôi có giành ăn của em đâu mà ăn nhanh vậy"
" Anh...anh...không phải tại anh sao"
" Hả....tôi làm sao"
Mộc Y tức giận giựt khăn giấy trên tay anh rồi tự lau ,miệng lẩm bẩm:
" Lúc nào cũng chỉ biết bắt nạt tôi "
" Hả em nói gì cơ "
Cô bĩu môi nhìn anh không thèm nói chuyện với anh nữa, tiếp tục cắm cúi ăn.
Anh đưa tay lên xoa xoa đầu cô rồi lại ngẩn người ngắm cô. Không biết từ bao giờ chỉ cần nhìn cô là tâm trạng của anh lại vui lên không còn áp lực về công việc.
--------
Sau khi ăn xong Quân Trầm đi lấy xe. Mộc Y một mình đi ra ngoài đợi anh. Cô mải kiếm chỗ bóng râm đứng thì một cậu bé lao về phía cô.
Cây kem của cậu đang ăn bị văng lên chiếc váy của Mộc Y, nó té nhoài ra . Ánh mắt tội
 nghiệp nhìn cô.
Mộc Y thở dài lại gần cậu nhóc rồi đỡ dậy. Dịu dàng nói.
" Mẹ em đâu sao lại để em chạy lung tung thế này "
Cậu bé mếu máu nhìn cô rồi nói.

" Híc mẹ em đi lấy xe rồi, kêu em đi về phía này đứng đợi mẹ"
Mộc Y xoa xoa đầu cậu bé rồi mỉm cười dẫn nó sang chỗ bóng râm đứng tránh nắng
Cậu bé nắm lấy tay cô ngây ngô nói.
" Chị tốt bụng...váy của chị bị em làm bẩn rồi " mắt hơi ươn ướt nhìn cô
Lúc này Mộc Y mới chú ý đến cái váy cô nhìn xuống .chân mày hơi cong lại rồi giãn ra nhìn xuống cậu nhóc.
" Không sao, chị về thay cái khác là được "
Cậu bé cúi gầm mặt tỏ vẻ biết lỗi . Mộc Y thấy vậy liền ngồi xổm xuống hỏi.
" Em tên gì "
" Em là tiểu Dương " vẻ mặt của cậu bé cười tươi như hoa.
" Chị là Mộc Y " cô cũng đáp lại nụ cười của Tiểu Dương.
Cô vừa đứng dậy thì chiếc xe của anh vừa tới. Quân Trầm bước xuống xe mở cửa cho cô.
Mộc Y gỡ bàn tay đang nắm ra, cô đang định đi về phía chiếc xe thì tiểu Dương kéo cô lại. Nó nhìn sang Quân Trầm rồi nhìn qua cô nói.
" Chị đẹp gái...lại đây em nói nhỏ cái này nè "
Mộc Y cười thú vị rồi làm theo lời tiểu Dương.
" Chị ...em nghe mẹ em nói, mấy ông chú đẹp trai thường rất lăng nhăng đặc biệt là....là gì ta " tiểu Dương gãi gãi đầu suy nghĩ, bỗng nhiên nó nhảy cẫng lên nói lớn
" À ...đặc biệt là thay bồ như thay áo, chị phải cẩn thận kẻo bị lừa nhé "
Mộc Y nhìn sang Quân Trầm đang đợi mình, rồi nhìn cậu bé cười khúc khích. Cô cốc lên đầu tiểu Dương một cái nói.
" Nhóc con, không được nói vậy với người lớn nghe chưa. Thôi chị đi đây cảm ơn lời nhắc nhở của nhóc chị sẽ cẩn thận"
Mộc Y ngồi lên xe, chiếc xe cũng dần lao về phía trước. Cô vẫn nhìn ra cửa sổ vẫy vẫy tay với Tiểu Dương cho đến khi mất bóng mới thôi.
Trên xe Mộc Y hết nhìn sang anh cười lớn rồi lại che miệng kìm nén cảm xúc.
Quân Trầm mắt nhìn lên phía trước ,mặt vẫn không biểu cảm hỏi cô.
" Em cười gì mà cười lắm thế "
" A...không...không có gì hi hi " vừa nói cô vừa che miệng cười.
Anh nhìn cô rồi lại tập trung lái.
Mộc Y nhìn sắc mặt của anh hình như đang giận ,cô nín cười rồi nói.
" Thằng nhóc vừa nãy nó kêu tôi phải tránh xa anh đó "
" Hửm ...vì sao "
" Vì anh đẹp trai "
Quân Trầm tặc lưỡi ,khó hiểu nói
" Hả...đẹp trai cũng có tội ư "
" Không...không ,ý của nó là anh đẹp trai như vậy sẽ rất lăng nhăng đặc biệt là thay bồ như thay áo "
Ba vạch đen nổi lên mặt của anh. Tức giận nói.
" Thằng nhóc đó....nói cũng đúng, Mộc Y em nghĩ sao " anh nháy mắt với cô 
Mộc Y quay sang một bên trầm giọng nói.
" Để xem...như vậy càng tốt thôi . Anh có người khác thì tôi sẽ sớm được giải thoát " trong câu nói của cô như đang muốn khiêu khích anh.
Quân Trầm vẫn bình tĩnh nói.
" Hừm....em cứ mơ mộng đi, tôi sẽ không li hôn đâu . Trừ phi em hết giá trị đối với tôi "
" Tôi thì có gì để anh lợi dụng "
" Ba vòng căng tròn của em là gì ha ha " anh liếc từ trên xuống dưới thân hình cô tỏ vẻ hài lòng 
" Đồ biến thái.............."

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lão Bà Em Thật Quyến Rũ, truyện Lão Bà Em Thật Quyến Rũ, đọc truyện Lão Bà Em Thật Quyến Rũ, Lão Bà Em Thật Quyến Rũ full, Lão Bà Em Thật Quyến Rũ chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top