Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới
Chương 27: Bí mật (2)
Sau khi tên phục vụ kia rời đi, trong đại sảnh chỉ còn lại ba người. Lúc này, tên huyện lệnh liền nhìn hai người kia hỏi:
- Việc lần trước ta giao phó cho hai người thế nào rồi?
Một trong hai tên đó có chút khó khăn nói:
- Bẩm huyện lệnh lão gia, tiểu nhân đã đ·ánh đ·ập, tra khảo hắn rất nhiều nhưng tên kia vẫn không tra khảo được tin tức hữu ích gì. Sau đó tên kia không chịu được cực hình mà c·hết đi.
- Phế vật, ta giao cho ngươi hơn ba mươi người mà đều bị ngươi h·ành h·ạ c·hết mà cũng không tìm được thông tin hữu ích gì. Ngươi nói xem ngươi có tác dụng gì?
Tên huyện lệnh nổi giận quát to một tiếng, sau đó cũng liền nguôi ngoai, có lẽ do đã quá quen với cảnh như vậy rồi. Sau đó lão ta liền nhìn người đàn ông còn lại nói:
- Phạm Ngung, lần tới việc này sẽ giao cho ngươi. Tên phế vật kia toàn làm hỏng chuyện. Ngươi phải cố gắng mà làm cho tốt.
Người đàn ông tên Phạm Ngung liền gật đầu lia lịa nói:
- Dạ vâng thưa huyện lệnh, tiểu nhân nhất định sẽ hoàn thành tốt công việc, sẽ không để cho đại nhân thất vọng.
Huyện lệnh nghe vậy hài lòng gật đầu, sau đó trầm trọng nói:
- Hiện tại những người lãnh chúa này đột nhiên xuất hiện, thái thú đại nhân hạ lệnh cho ta mật thiết chú ý, nếu như phát hiện bằng bất cứ giá nào liền bắt lại bọn họ. Theo ta thấy thì những tên lãnh chúa này chỉ có thể triệu hồi một đám dân đen, không được việc gì còn tốn thêm tiền thuế ruộng. Nhưng Vương thái thú hạ lệnh thì chắc người đã có chủ ý. Các ngươi phải mau chóng tìm hiểu được bí mật này, nếu tìm được thì chỗ tốt cho các người sẽ không thiếu.
Tên huyện lệnh nói Vương thái thú chính là thái thú quận Giao Chỉ hiện tại tên Vương Bằng. Bởi vì nơi đây toàn đồi núi, lại cách xa trung nguyên, trong mắt bọn họ thì nơi đây chính là đi đày.
- Vâng, tiểu nhân đã biết. Đại nhân cứ yên tâm, rất nhanh ta sẽ cho đại nhân câu trả lời.
Phạm Ngung nghiêm túc nói với vị huyện lệnh này. Nằm ở trên nóc nhà, Tomoe Gozen nghe vậy rất tức giận với tên huyện lệnh kia, nhưng tin tức bọn họ nói chuyện vừa rồi thật quá kinh người. Nếu như tên huyện lệnh kia nói là đúng thì chả phải lãnh địa bọn họ đang gặp nguy hiểm? Phải mau chóng trở về báo cho lãnh chúa đại nhân biết mới được.
- Được rồi hai người các ngươi trở về làm việc đi. Ta hy vọng sẽ sớm có tin vui.
Huyện lệnh nói rồi liền hạ lệnh trục khách. Hai người kia nghe vậy liền bảo vâng rồi xin cáo lui. Chưa chờ hai người kia đi khỏi, tên huyện lệnh liền không chờ được nữa, hai bàn tay nhanh chóng luồn vào quần áo của người thiếu nữ kia khiến cho người thiếu nữ kia vội kinh hộ một, sau đó không ngừng trêu đùa. Hai tên kia cũng không dám nhìn liền đi một mạch rời khỏi phòng khách.
Bầu trời buổi tối trong thanh nhỏ hơn nhiều so với tại lãnh địa, từng ánh sao sáng lấp lánh quây quần bên mặt trăng, chiếu rọi những ánh sáng mờ ảo xuống nhân gian. Trong lòng nóng ruột, Tomoe Gozen cũng không để ý cảnh vật xung quanh, chỉ tập trung chạy một mạch về phía nhà trọ.
- Tomoe, lời em nói là thật?
Về đến nhà trọ, Dương Mịch nghe Tomoe kể lại việc này liền kinh hô cùng với lo lắng. Thật không ngờ ở nơi này các lãnh chúa bị đàn áp như vậy. Việc này can hệ quá mức trọng đại.
- Đúng vậy chị Dương Mịch. Việc này chính mắt em nhìn thấy, không thể nào sai được. Chúng ta cần phải mau chóng trở về thông báo cho lãnh chúa đại nhân mới được, nếu không thật sự là rất nguy hiểm.
Tomoe Gozen gấp gáp nói.
- Không được, mặc dù như vậy chúng ta cũng không thể trở về ngay được, bởi như thế quá khác thường sẽ khiến cho bọn họ nghi ngờ. Hiện tại tốt nhất là em trở về một trước báo cáo lại sự việc cho lãnh chúa. Nếu như bọn họ thật sự muốn tìm ra lãnh địa thì sẽ không động thủ với chúng ta vào thời gian này. Ta cùng thương đội sẽ ở lại đây mấy ngày nữa để lãnh chúa có thời gian chuẩn bị.
Dương Mịch đầu óc xoay chuyển rất nhanh rồi ra quyết định.
- Không được, chị cùng mọi người ở lại đây sẽ rất nguy hiểm, mọi người nên cùng em trở về.
Tomoe Gozen gấp gáp nói.
- Việc này quyết định như vậy đi, theo như chị nói thì hiện tại chúng ta còn an toàn. Em trở về báo lại việc này cho lãnh chúa có thời gian chuẩn bị. Bọn họ sẽ không ở trong khoảng thời gian này động thủ, em yên tâm đi.
Dương Mịch nở nụ cười tự tin nói.
- Chị có chắc không?
Tomoe Gozen nghi ngờ hỏi lại.
- Chắc chắn chứ, em cũng phải cẩn thận thông báo lại tin tức này đến tận nơi lãnh chúa. Trọng trách của em cũng rất nặng nề, nếu không thì lãnh địa sẽ rất nguy hiểm.
Dương Mịch nghiêm túc nói với Tomoe Gozen.
- Vâng chị, em biết rồi. Hiện tại em sẽ bí mật rời thành luôn.
Tomoe Gozen chắc chắn nói. Hiện tại trời tối, cổng thành đã đóng rồi, nhưng Tomoe vẫn có cách để lẻn qua được. Sau khi thu dọn đồ đạc, Tomoe Gozen chào Dương Mịch một tiếng rồi rất nhanh rời đi.
Dương Mịch nhìn thân ảnh của Tomoe Gozen dần khuất thì gương mặt trở lại lo lắng. Bởi đúng như Tomoe nói thì tình hình của thương đội rất nguy hiểm, có thể bất cứ lúc nào xảy ra vấn đề. Vừa rồi nói với Tomoe Gozen cũng chỉ là động viên nàng thôi.
Dương Mịch cũng chưa đối mặt với tình huống này bao giờ, thân nằm trong lòng địch nhân, một cô gái như nàng cũng rất là lo lắng cùng sợ hãi, nhưng nghĩ đến người thanh niên kia mang lại cho nàng sự an lành, niềm tin nơi đất khách cùng lãnh địa mà nàng dành rất nhiều tâm huyết để phát triển. Dương Mịch dường như có sức mạnh hơn để có thể ở lại nơi này.
Tomoe Gozen rời khỏi phòng rồi rất nhanh tìm một đoạn tường thành vắng vẻ. Cô liền quăng dây móc mà không biết chôm được từ nhà nào lên tường thành. Móc sắt móc lại phía trên, giật giật mấy lần cảm giác khá chắc chắn. Tomoe bắt đầu trèo lên tường thành.
Rất nhanh cô đã đến được trên thành, sau đó tìm một chỗ móc chặt dây lại rồi trèo xuống. Sau cùng thu dây lại mà không hề bị phát hiện. Bởi vì nơi này bình thường không hề có chiến sự hay có sự kiện đặc biệt gì nên binh lính canh gác rất hời hợt, thậm chí nói là không một chút phòng bị. Tomoe như con mèo nhẹ nhàng đặt chân xuống đất mà không hề có một tiếng động. Sau đó cô hướng về lãnh địa chạy như điên. Ngựa lúc ở hết trong thành rồi nên cô đành phải chạy bộ về lãnh địa.
Tại lãnh địa lúc này, Nguyễn An cũng không hề hay biết những nguy hiểm ngoài kia. Hiện tại các công nghệ được nâng cấp xong hết rồi, lãnh địa đã có sự thay đổi về chất. Ruộng đồng vốn một ngày được mười năm đơn vị lương thực thì khi lên đời ba nâng cấp công nghệ đã được hai mươi đơn vị.
Các công cụ được nâng cấp khiến cho đào quáng, khai thác vàng và chặt gỗ đều năng suất hơn, các sản phẩm về thủ công mỹ nghệ, dệt, sản xuất giấy cùng công nghệ quân sự đều đã bắt kịp thời đại, nếu không nói còn vượt trội hơn khá nhiều.
Hiện nay sản lượng v·ũ k·hí và trang bị một ngày được một trăm bộ, đây đã là tốc độ nhanh nhất hiện tại, cùng với có thêm công trình mới là bến cảng, Nguyễn An đã có năng lực sản xuất tàu thuyền phục vụ cho đánh bắt cá cùng với quân sự. Nhưng hiện tại chưa tìm được nơi đặt bến cảng thuận lợi nên kiến trúc này vẫn là tạm hoãn.
Pháo đài, trung tâm chính phủ cùng với tu viện đã được Mộ Dung Phong tìm được nơi thích hợp, sáng sớm ngày mai có thể tiến hành khởi công. Theo như đội xây dựng báo cáo thì cần xây dựng hoàn tất cần thời gian là hơn mười ngày. Đối với ba công trình mang tính biểu tượng này thì Phạm An Quốc đề nghị Nguyễn An cắt băng khởi công.
Nguyễn An cũng là đồng ý sáng mai tới tham dự lễ khởi công của những công trình này, trước sự chứng kiến của nhiều quan viên. Đồng thời cũng tăng thêm độ tồn tại của vĩ lãnh chúa thần bí trong lòng quan viên cùng các lãnh chúa khác. Bởi công việc bình thường của lãnh địa thì Nguyễn An rất ít tham dự, cho nên rất nhiều người chỉ nghe tiếng mà chưa biết mặt mũi Nguyễn An như nào.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới,
truyện Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới,
đọc truyện Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới,
Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới full,
Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!