Lăng Thiên Truyền Thuyết

Chương 91: Hội nghị đỉnh cao


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Lăng Thiên Truyền Thuyết

Sau khi tiến vào đại môn của biệt viện liền nhìn thấy cảnh sắc như một mảnh hoa viên, dòng suối xanh vờn quanh, tòa giả sơn đứng một bên với hoa cỏ thơm ngát khiến ấn tượng đầu tiên khi nhìn thấy thì đây chính là nơi nghỉ ngơi của một vị vương công nào đó.

Đi qua đại sảnh liền thấy một thao luyện trường nhỏ, xung quanh được cây bạch dương thụ bao phủ. Sau hàng cây đó là những căn nhà nhỏ rậm rạp mà chỉnh tề đủ để cho mấy ngàn người sinh sống. Trước cửa đều có hai cây liễu rủ đung đưa dưới gió, hai bên có hai bồn hoa nhỏ. Thoạt nhìn như nhà ở bình thường. Nhưng tất cả đều dùng để che lấp tai mắt mọi người.

Đi ra phía sau dãy nhà liền nhìn thấy một sân huấn luyện thật lớn đủ để dung nhập vạn người một lúc. Giữa sân đầy đủ phương tiện. Đi xuyên qua sân liền nhìn thấy núi Đắc Thắng. Năm đó vì kiến tạo tường ây và phòng ốc này Lăng Thiên ra lệnh khai thác đá trên núi này. Cũng phái một người chuyên phụ trách giám sát việc khai thác. Đợi khi biệt viện kiến tạo xong thì núi Đắc Thắng bị đào bới hơn một nửa. Mà đào ra một cái sơn động rộng lớn và thật sâu. Bên ngoài có hai tấm cửa đá thật lớn, bên trong ngoại trừ không gian huấn luyện ra thì dưới yêu cầu của Lăng Thiên còn kiến tạo ra mấy cái thạch thất nữa. Nơi đây mới chính là trụ sở bí mật của Lăng Thiên.

Chỉ khi đạt thành tích nhất định ở thao trường bên ngoài mới có đủ tư cách đi vào bên trong này để huấn luyện. Mỗi một tháng thay đổi một lần. Trong mắt hai vạn tư binh của Lăng Thiên thì có thể tiến vào trong sơn động chính là vinh quang đặc thù khó có được! Vào trong sơn động đại biểu cho sự tán thành của công tử đối với mình cho nên vì giành được vị trí tiến vào sơn động mỗi tháng mỗi người đều huấn luyện mình như nỗi điên lên. Thực lực bản thân cũng vì vậy mà tăng rất nhanh.

Tám gã tráng hán thủ hộ cửa đá thấy Lăng Thiên đi đến liền khom người thi lễ sau đó mở cửa đá đóng chặt ra. Lăng Thiên không ngừng bước mà đi, vừa đi vào trong vừa phân phó: "Lệnh cho đám người Phong Vân Lôi Điện Trì và Lục Thất Bát Cửu đi đến thư phòng ta lập tức."

Mọi người đáp ứng một tiếng liền tự đi thông báo cho đám người kia.

Không lâu sau, những người Lăng Thiên yêu cầu đã đi đến phòng Lăng Thiên gần đủ.

Nói là thư phòng nhưng lại giống như một thạch động. Chỉ có mấy cái bàn đơn giản mà thôi. Lăng Thiên gật đầu nhìn đám người đến đầy đủ liền nhấn lên một cơ quan bên cạnh bàn. Nhất thời âm thanh 'két két' vang lên, bức tường đá sau lưng Lăng Thiên chậm rãi di chuyển về một bên lộ ra một không gian thật lớn bên trong. Trong đó có một cái bàn đá dài thật lớn, xung quanh đều đặt đầy ngế ngồi. Nhìn sơ qua rất giống phòng hội nghị ở hiện đại. Trên thực tế, Lăng Thiên dựa theo phòng hội nghị ở hiện đại mà tạo thành.

Bốn phía của bàn lớn này đều đặt những tủ sách thật lớn. Mỗi một cái có một khoảng cách nhất định tạo ra vô số không gian nhỏ chứa đầy tư liệu. Phía trên mỗi khoảng không đó đều được đánh tên quốc gia, gia tộc nhưng một bộ phận lớn hơn đều viết tên nhân vật quyền lực trên đại lục.

Đây là thế lực tình báo của Lăng Thiên. Tình báo được thu thập mấy năm qua trên khắp đại lục. Cứ cách vài ngày sẽ có người chuyên môn đến sửa sang lại một chút, đem tất cả tình báo thu thập được biên soạn lại một lần lưu lại ở mỗi không gian riêng. Điểm này giống như phòng tài liệu ở kiếp trước của Lăng Thiên. Tất cả những nhân vật có thể đi đến nơi đây nếu không phải là người đi theo Lăng Thiên từ nhỏ thì cũng là những người được Lăng Thiên bồi dưỡng từ lâu. Tất cả đều tâm phúc của hắn. Không thẹn là nhân vật trung tâm của thế lực hiện tại của Lăng Thiên.

Mọi người khoanh tay đứng nghiêm nghị. Ánh mắt nhìn về Lăng Thiên có sùng bái, kính ngưỡng và kinh sợ! Mặc dù Lăng Thiên ở trong phủ đều dùng bộ dáng thiếu niên vô lại nhưng trong Lăng Phủ biệt viện chính là một vị Thiết Diện Diêm La! Theo tuổi của Lăng Thiên lớn lên thì vương giả khí tức của hắn lộ ra càng rõ ràng. Trước mặt Lăng Thiên mọi người chỉ cảm giác áp bức như đứng trước một tòa núi cao.

Lăng Thiên chậm rãi ngồi xuống. Lăng Thần nghiêm mặt lạnh lùng đứng sau hắn. Ánh mắt lạnh như băng đảo qua mọi người. Tất cả đối với Lăng Thiên kính phục, đối với Lăng Thần cũng không dám khinh thường chút nào. Đều biết được Lăng Thần chính là người thân cận nhất với Lăng Thiên, bình thường đều xưng hô 'Thần cô nương' mà không dám gọi thẳng tên.

Hơn nữa những người trước mặt Lăng Thiên này đều ăn không ít đau khổ của Lăng Thần. Mặc dù biết Lăng Thần chỉ là thiếp thân nha đầu của Lăng Thiên mà thôi nhưng một thân võ công sớm đã vượt xa mọi người. Trong Lăng Phủ biệt viện này sợ rằng chỉ có Lăng Kiếm đủ thực lực đánh với nàng một trận thôi. Những người khác căn bản không phải là địch thủ của nàng. Đối với thiếu nữ xinh đẹp nhưng lạnh như băng này tràn đầy kính sợ. Nếu mạo phạm Lăng Thiên thì Lăng Thiên có thể xử lý châm chước cho đôi chút nhưng nếu chọc giận vị tiểu nãi nãi này thì hậu quả so với chọc giận công tử nghiêm trọng hơn nhiều lắm. Sợ rằng cho dù có Lăng Kiếm biện hộ cũng không làm nên chuyện gì.

Thản nhiên nhìn mọi người một vòng, Lăng Thiên lạnh nhạt nói: "Tất cả ngồi xuống đi."

Mọi người 'Vâng' một tiếng liền không phát một tiếng động tự ngồi xuống vị trí của mình. Ánh mắt tập trung nhìn Lăng Thiên, tất cả đều biết công tử sắp nói đại sự.

Lăng Thiên trầm mặt, vừa muốn mở miệng thì đột nhiên nhớ đến điều gì liền phân phó: "Lăng Trì. Ngươi đi gọi hai người Phùng Mặc và Vương Hàn đến đây. Hôm nay có một số việc phải giao cho họ."

Lăng Trì là một thiếu niên có vóc người thon gầy, ánh mắt kiên nhẫn nghe Lăng Thiên phân phó xong liền đáp lời nhanh chóng rời đi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Ngón tay út của Lăng Thiên nhẹ nhàng điểm lên mặt bàn, trong miệng hỏi: "Bên Nam Trịnh chính là Lăng Thất sao?"

Một hắc y thiếu niên với vóc người tráng kiện đứng lên nói: "Là ta! Công tử!"

Lăng Thiên ồ một tiếng nói: "Ngươi đem tư liệu về nữ thân của Nam Cung gia tộc đưa cho ta. Còn có tư liệu của Nam Cung gia tộc Nhị công tử Nam Cung Nhạc, tiểu thư Nam Cung Ngọc cùng với quan hệ với người thừa kế nữa. Trước khi Phùng Mặc đến đây phải đưa ra cho ta."

Lăng Thất không đổi sắc nói: "Rõ." Rồi rời khỏi ghế đi đến giá sách tự tìm kiếm.

"Lăng Cửu. Ngươi đem tư liệu của Dương Gia giống vậy lấy ra. Lăng Lục, tư liệu liên quan đến thế lực của Ngọc Gia."

"Rõ. Công tử!"

Cửa đá chậm rãi mở ra, hai tiểu tỳ mặc áo xanh mang theo nước nóng, một người cầm chén trà đi đến châm trà cho mọi người, sau đó liền lặng lẽ lui ra ngoài. Từ đầu đến cuối không dám ngẩng đầu nhìn Lăng Thiên một cái! Nếu có ngẫu nhiên nhìn qua cũng chỉ tràn đầy kính sợ và cảm kích.

Lăng Thiên cẩn thận xem tư liệu của Lăng Cửu, cau mày trầm ngâm.

"Khởi bẩm công tử. Phùng Mặc và Vương Hàn cầu kiến."

Lăng Thiên ồ một tiếng, âm thanh không lớn nhưng lại truyền ra ngoài thạch bích đến trong tai mọi người.

Phùng Mặc và Vương Hàn cung kính đi dến, hai người đều có thân thể khỏe mạnh, vừa cao vừa cường tráng.

Quyển 2: Lăng Thiên Công Tử

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lăng Thiên Truyền Thuyết, truyện Lăng Thiên Truyền Thuyết, đọc truyện Lăng Thiên Truyền Thuyết, Lăng Thiên Truyền Thuyết full, Lăng Thiên Truyền Thuyết chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top