Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên
Trần Huyền đứng trên đỉnh Kinh Trập Pha, từ trên xuống dưới nhìn nơi trú đóng rộng lớn của Nông gia.
"Thái Huyền Tử tiên sinh, việc này làm phiền ngài rồi.'
Chu gia đứng ở phía sau hắn, một khuôn mặt tươi cười dưới mặt nạ, lại không biết là b·iểu t·ình gì.
Kinh Nghê kéo tay Nhan Lộ, đứng ở một bên, Huyền Tiễn cùng Hàn Tín cũng cùng nhau nhìn về phía Trần Huyền.
"Việc này không khó."
Trần Huyền lạnh nhạt nhìn về phía bầu trời trong xanh, vỗ nhẹ Dưỡng Kiếm Hồ.
Một thanh toàn thân trong suốt kim hoàng tiểu kiếm từ trong hồ lô bay ra, đúng là thẳng hướng bầu trời mà đi.
Trần Huyền hai tay bóp ấn, Vạn Vật Hồi Xuân tâm pháp khoảnh khắc vận chuyển, huyền diệu khí tức dần dần hướng bốn phía lan tràn.
Long Uyên càng bay cao, dần dần hóa thành một điểm nhỏ, biến mất trong tầm mắt mọi người.
Trần Huyền lấy tâm niệm dẫn dắt Định Hải Châu, ba hạt châu ở trong đan điền đại phóng quang hoa.
Trần Huyền chứng kiến thế giới biến thành một bộ dáng khác, Nông gia lục đường, khí vận thâm hậu.
Nhất là trong Thần Nông Đường và Khôi Ngỗi Đường, ba con giao long khí vận chiếm cứ trên không trung, hai mắt Trần Huyền ngưng tụ, đã thấy một con giao long khí vận trong Thần Nông Đường toàn thân đỏ thẫm. Long Uyên Kiểm chém xuống trên bầu trời, hai vảy giao long khí vận trong Khôi Ngỗi Đường bay tán loạn, trong nháy mắt uể oải.
Trên bầu trời đột nhiên tiếng sấm nổ lớn, mây đen trong nháy mắt bao phủ bầu trời nhà nông.
Mưa to trút xuống.
"Thiên Nhân Cảnh?”
Mặt nạ trên mặt Chu gia biến đổi liên tục, nhưng tới tới lui lui cũng chỉ có bốn loại hi nộ ái ố, trong khoảng thời gian ngắn, Chu gia đúng là tìm không thấy mặt nạ thích hợp để biểu hiện nội tâm kinh ngạc của hắn.
Huyền Tiễn ôm Hắc Kiếm, trầm mặc nhìn về phía từng đạo tia chớp trong khung trời.
Đôi mắt đẹp của Kinh Nghê giật giật nhưng vẫn chưa lên tiếng.
Nhan Lộ kinh ngạc nhìn về phía Long Uyên Kiếm xuyên qua mây mưa.
"Quả nhiên là như thế."
Trần Huyền chuyến này rời núi, cũng không chỉ là vì tìm kiếm Vô Danh tung tích.
Hắn sở dĩ để cho Hàn Tín đề cập tới Đạo gia thiện cải thiên tượng sự tình, chính là vì nhân cơ hội nghiệm chứng một chuyện.
"Khí vận quả nhiên có thể chém."
Trần Huyền nhìn thiên lôi không ngừng đánh tới Long Uyên, trong lòng âm thầm cân nhắc.
Trần Huyền đã sớm nghe nói Nông gia Khôi Khỗi Đường đường chủ tên là Trần Thắng, hắn còn có một hảo huynh đệ tên là Ngô Khoáng, cho nên hôm nay Trần Huyền mới có thể âm thầm dò xét vận mệnh Nông gia.
Không nghĩ tới ngoại trừ Trần Thắng Ngô Khoáng ra, còn phát hiện một niềm vui ngoài ý muốn.
"Xích Long Thôn Bạch Xà."
Khóe miệng Trần Huyền hơi nhếch lên nhưng trong nháy mắt lại thu liễm ý cười.
Trong mưa gió, từng đạo lôi điện hướng Long Uyên bổ tới, trong đó ẩn chứa khí tức hủy diệt.
Đây là trừng phạt của thiên địa đối với vận mệnh Trần Thắng và Ngô Khoáng của hắn.
Long Uyên Kiếm không hề sợ hãi, lập tức lao vào trong lôi bộc, tùy ý lôi điện rèn luyện kiếm thân.
Lôi Vân tựa hồ bị chọc giận, một đạo tia chóp cường tráng từ trong đám mây bổ xuống, lập tức rơi xuống sườn núi Kinh Trập.
Mặt nạ trên mặt Chu gia lập tức hóa thành mặt khóc.
"Hàn Tín lão đệ, hôm nay ta và ngươi chỉ sọ sẽ cùng nhau giao phó ở chỗ này."
Hàn Tín thấy Trần Huyền đứng ở chỗ cũ, trong lòng an tâm.
Lôi điện cũng sắp rơi xuống Trần Huyền đỉnh rồi.
Long Uyên Kiểm mang theo Phong Lôi, vượt qua không gian, trở lại trong tay Trần Huyền.
Một kiếm vung ra, Trần Huyền phảng phất cùng thiên địa xung quanh tương hợp, một vầng mặt trời lặn trống rỗng sinh ra.
Kiếm khí màu vàng cùng lôi điện màu tím nhạt tương giao, đỉnh Kinh Trập truyền đến một tiếng n-ổ vang, núi non sụp đổ, núi đá nhao nhao rơi xuống.
Một đạo kiếm khí màu đen xẹt qua, từng khối núi đá trong khoảnh khắc vỡ vụn.
Chu gia nhìn Huyền Tiễn, cứng đờ tại chỗ, trước đó, hắn vẫn cho rằng Huyền Tiễn là ta tớ của Hàn Tín.
Huyền Tiễn lạnh nhạt thu kiếm.
"Kiếm thuật của ngươi tựa hồ tiến bộ không ít."
Huyền Tiễn nhìn chằm chằm bóng lưng Trần Huyền, chậm rãi mở miệng.
Nhan Lộ chậm rãi ngẩng đầu, nhìn Hắc Kiếm trong tay Huyền Tiễn, vừa thở dài vừa lắc đầu.
Trần Huyền không để ý tới Huyền Tiễn khiêu khích, hắn hai mắt nhắm lại, thân hình dần dần ẩn đi, phảng phất biến mất ở trong thiên địa.
Mưa càng lúc càng lớn, tiếng sấm chưa từng ngừng, chỉ là thanh âm càng lúc càng nhỏ.
Trần Huyền thân hình xuất hiện ở trên không trung trăm trượng, hắn ăn Hàn Đan trăm ngày, dĩ nhiên có bằng lăng không năng lực.
Từng đạo tia chớp hướng hắn rơi xuống, Trần Huyền ở trên không trung vung kiếm, từng đạo kiếm khí cơ hồ chiếu sáng mảnh kia bầu trời.
Kinh Nghê cùng Huyền Tiễn tuy rằng thấy mơ hồ lắm trong bầu trời phát sinh đủ loại, nhưng hai người đều là tuyệt đỉnh cao thủ cùng một đạo kiếm thuật, tất nhiên là có thể nhận thấy được dư âm kiếm khí còn sót lại trên không trung.
"Hắn khi nào chen chân vào Thiên Nhân Cảnh?"
Huyền Tiễn sắc mặt ngưng trọng, Hắc Kiếm trong tay bất giác nắm chặt. Một khắc sau, tiếng sâm biến mất, Trần Huyền lần thứ hai trở lại Kinh Trập Pha, hắn một thân bạch y lại trở nên rách rưới không chịu nổi, bất quá thần sắc của hắn như trước bình tĩnh.
"May mắn không làm nhục mệnh."
Trần Huyền cười nhạt nhìn về phía Chu gia.
Mặt nạ trên mặt Chu gia lại biến ảo thành khuôn mặt tươi cười.
"Tiên sinh đạo pháp thông thiên, quả thực làm cho Chu mỗ mở rộng tẩm mắt.”
"Ta đã chuẩn bị rượu nhạt ở Thần Nông Đường, mong tiên sinh nể mặt.” Thanh âm Chu gia phối hợp với bộ mặt nạ kia, kỳ thật có chút khiếp người.
Trần Huyền trong lòng nhớ thương Thần Nông Đường Xích Long, bởi vậy liền cười đáp ứng.
……
Trong thiên điện Thần Nông Đường.
Trần Huyền cùng Chu gia ngồi ở chủ vị, đám người Huyền Tiễn Kinh Nghê ngồi ở dưới Trần Huyền.
"Lưu Quý lão đệ, vị này là Thái Huyền Tử tiên sinh của Đạo gia Nhân Tông."
Chu gia cười nhìn về phía thanh niên ngồi cách mình không xa.
"Lưu mỗ nghe đại danh tiên sinh đã lâu, đáng tiếc vẫn không có duyên nhìn thấy."
"Hôm nay phong vân biến ảo, ta chỉ cho là ông trời phát uy, không ngờ lại là tiên sinh đạo pháp thông thiên."
Lưu Quý thân hình thon gầy, thân mặc hồng bào hoa văn vàng, để lại hai chòm râu, trong tay hắn nắm hai con xúc xắc lớn, cả người nhìn rất là khôn khéo.
Trần Huyền khẽ gật đầu với Lưu Quý.
"Hư danh mà thôi, không cẩn để ý.”
Trong lúc nói chuyện, Trần Huyền đã âm thẩm thúc giục Định Hải Châu, cẩn thận quan sát vận mệnh của Lưu Quý.
Trong đám mây vàng trên đỉnh Lưu Quý, một Xích Giao khổng lồ đang phun ra nuốt vào.
Trần Huyền âm thẩm kinh ngạc với Lưu Quý khí vận chỉ thịnh, tuy rằng hắn hiện giò khí vận hiển hóa chỉ là Giao Long, nhưng linh tính cũng đã rất đủ.
Ngay khi Trần Huyền nhìn Xích Giao, nó lại giống như có cảm giác, quay đầu hướng về phía Trần Huyền phát ra một tiếng long ngâm.
"Thật bá đạo."
Long ngâm xuyên qua không khí, từ trong tai Trần Huyền xuyên vào trong cơ thể, thậm chí chấn đến Trần Huyền đan điển liên trì chợt nổi sóng.
Trần Huyền hướng về phía Lưu Quý cười cười, người sau cười lại, tiếp theo không rõ nguyên do gãi gãi đầu.
Chu gia bưng bình rượu đứng dậy.
"Chu mỗ thay đệ tử Nông gia kính tiên sinh một chén.”
Trần Huyền vội vàng thu hồi tầm mắt, bưng bình rượu lên uống một hơi cạn sạch.
"Rượu thật mạnh."
Trần Huyền khen ngợi.
Chu gia thấy Trần Huyền mặt không đổi sắc, không khỏi càng thêm kính trọng hắn.
Nông gia đệ tử đều là dùng độc cao thủ, ngày thường uống rượu hoặc nhiều hoặc ít hàm chứa độc tính.
Thứ nhất, hành động này có thể làm cho đệ tử Nông gia sinh ra kháng tính đối với độc dược.
Thứ hai, lấy chân khí loại trừ độc tính, có thể ta luyện chân khí, để chân khí càng thêm tinh thuần.
Hôm nay khách quý lâm môn, Chu gia đặc biệt từ hầm rượu lấy ra một vò rượu độc trăm năm.
Hắn vốn tưởng rằng Trần Huyền cần vận công điều tức một trận, không ngờ phản ứng của hắn lại phong khinh vân đạm như thế.
"Tiên sinh công lực thâm hậu, Chu gia bội phục đến cực điểm."
Dứt lời, Chu gia lại uống một bình.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên,
truyện Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên,
đọc truyện Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên,
Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên full,
Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!