Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên
Chương 299 : Đại Yêu Tới
Chiến trường này từ xưa đã tồn tại. Trong thời gian vạn năm, vô số kiếm tu cùng Yêu tộc bỏ mạng nơi đây, cuối cùng hóa thành linh khí tỏa ra trong thiên địa.
Rất nhiều năm trước, Kiếm Khí Trường Thành có cái họ Đổng người trẻ tuổi, một mình trường kiếm đi hướng hoang dã thiên hạ trung tâm. Hắn một đường đi về phía Nam, thấy Yêu Trảm Yêu, cuối cùng mạnh mẽ g·iết xuyên qua một tòa thiên hạ, lấy tư thế Thập Tam Cảnh Đại Kiếm Tiên trở về Kiếm Khí Trường Thành, nhân tiện xách theo một cái Phi Thăng Cảnh Yêu Tu đầu lâu, ở trên tường thành kia khắc một chữ “Đổng”. Từ đó về sau, Yêu tộc không bao giờ khinh thường Kiếm Khí Trường Thành bất kỳ một người trẻ tuổi nào nữa.
Trần Huyền cùng Ngụy Tấn đưa lưng về phía nhau, đều tự phụ trách chiến trường trăm trượng phía trước.
Ngụy Tấn xuất kiếm đã không giống vừa rồi như vậy không lưu dư lực, kiếm nhanh mãnh nhìn như bá đạo nhưng khó tránh khỏi có chút mất nhiều hơn được. Tòa phù trận kia vẫn treo trên đỉnh hai người, như hình với bóng, rất nhiều yêu tu thậm chí không kịp tới gần, liền hóa thành tro bụi. Thế cục như vậy tự nhiên rất tốt, Ngụy Tấn cũng có thể nhàn hạ phỏng đoán như thế nào xuất kiếm hiệu suất cao nhất nhưng Yêu tộc cũng không tất cả đều là kẻ ngốc, mấy vị Nguyên Anh Yêu Tu lui đi, giờ phút này lại rục rịch. Tạ Tùng Hoa nhìn như vô tâm tiếp cận hai người, mỗi một lần xuất kiếm uy thế đều quanh quẩn giữa Kim Đan và Nguyên Anh. Trần Huyền không ngừng thi triển ngũ hành thuật pháp nhưng thủy chung chưa từng xuất kiếm, so với phi kiếm lướt không, hắn kỳ thật càng quen với việc cầm trong tay thanh phong ba thước. Thủy hỏa hóa long, đều có miệng giếng to nhỏ, xoay quanh mà ra, đem một đầu to lớn yêu vật nghiền nát đốt hết.
“Tiểu súc sinh thật lợi hại.” Bên ngoài phù trận ba dặm, một vị lão nhân mặc áo bào trắng tiềm ẩn trong đại quân Yêu tộc, hai tay hắn buông đầu gối, bên hông đeo kiêm, giờ phút này đang hăng hái nhìn về phía Trần Huyển.
“Viên tiền bối, nếu vãn bối nhìn không tệ, tiểu tử kia đeo bên hông, hơn phân nửa là một khoả Dưỡng Kiếm Hồ phẩm chất không tầm thường.” Võ phu Yêu tộc áo nâu đứng sau lão nhân áo trắng, nịnh nọt cười.
“Vậy thì càng đáng chết.” Lão nhân mỉm cười, vỗ nhẹ vỏ kiếm, kiếm khí màu xanh lập khởi xuất ra, chặt đứt hết thảy ba dặm phía trước, đi thẳng về phía phù trận.
Tạ Tùng Hoa thấy thế nhíu mày, với nhãn lực của nàng, làm sao không nhìn ra đây là một vị Ngọc Phác kiếm tu đưa kiếm? Vị nữ tử kiếm tiên này vẫn không muốn bại lộ tu vi chân thật, cho nên chỉ cầm một thanh phường kiếm chế thức, vẫn chưa vận dụng bội kiếm trong hộp trúc xan† trên lưng. Giờ phút này chính là lúc ngàn cân treo sợi tóc, nàng liền không hề do dự, trường kiếm trong hộp trúc lục trên lưng tế xuất, nàng lăng không nhảy lên, tay cầm trường kiếm, hướng kiếm quang màu xanh bí tới. Tạ Tùng Hoa cũng không phải xuất thân từ hào phiệt cao môn của Bạch Tuyết Châu, chính bởi vì như thế, nàng mới có thể vượt châu đi xa, đi tới tòa Trường Thành kiếm khí hung hiểm đến cực điểm này, hy vọng mượn việc này đạt được chiến công, cũng có thể vì chen chân vào Tiên Nhân Cảnh mà tích góp mấy phần của cải. Nàng là nữ tử nhưng ra kiếm sắc bén, không hể thua kém Kiếm Khí Trường Thành nam nhân bản thê Kiếm Tiên. Một kiếm chém xuống, kiếm khí tung hoành vài dặm, chẳng những đem thanh trường kiếm màu xanh kia từ giữa không trung. đánh rơi, thậm chí đem thân kiếm chém ra một tia cực kỳ nhỏ lỗ thủng.
Lão đầu áo bào trắng rên rỉ, thu hồi trường kiếm, thân hình khẽ động, hiển lộ chân thân ngàn trượng. Đó là một con Bạch Viên cực kỳ cao lớn, gần như cao ngang đầu thành Kiếm Khí Trường Thành, trên lưng hắn cõng một ngọn núi cực kỳ cao lớn, mỗi một bước bước xuống, liền có mấy chục con yêu tu hóa thành thịt nhão.
“Chuyển Sơn Viên?” Tạ Tùng Hoa biến sắc, di chủng thượng cổ cỡ này, chẳng những thân thể cực kỳ cứng cỏi, còn có thần thông Chuyển Sơn Phụ Nhạc. Nghe nói trên núi Chính Dương ở Đông Bảo Bình Châu, có một con Bàn Sơn Viên cảnh Nguyên Anh làm hộ pháp sơn môn.
“Cẩn thận, Chuyển Sơn Viên thể phách không thua võ phu thuần túy, thủ đoạn tầm thường rất khó phá vỡ da thịt của hắn.” Ngụy Tấn trong lòng giật mình, ngay cả xuất kiếm cũng nhanh hơn vài phần, lại chém giết hơn mười con Hạ Ngũ Cảnh Tiểu Yêu.
Trần Huyền ngẩng đầu lên, hai mắt híp lại, gắt gao nhìn chằm chằm bàn chân dài mấy chục trượng kia. Bàn Sơn Viên không hổ là di chủng thượng cổ, bàn chân còn chưa rơi xuống đất, kình phong đã in ra một dấu chân thật lớn trên mặt đất. Phù trận trên đỉnh Trần Huyền cùng Ngụy Tân cũng có chút lắc lư, thỉnh thoảng có phù lục lắc lư, giống như muốn thoát ly.
“Lão súc sinh, ăn một kiếm của bà nội ngươi.” Tạ Tùng Hoa lần thứ hai vung kiếm, kiếm khí chi làm ngàn vạn đạo, lít nhz lít nhít giống như tùng châm nhưng trong nháy mắt sắp đâm về phía Chuyển Sơn Viên hợp lại làm một. Kiếm khí đâm thủng mi tâm lão vượn nhưng lại bị người sau lấy da thịt khóa lại, không thể tiến vào trong đó. Bàn Sơn Bạch Viên cũng không bị một kiếm này phân tán ánh mắt, một cước đạp mạnh xuống, nhân tiện đem ngọn núi to lớn trên lưng nặng nề nện xuống.
Trên chiến trường, mấy trăm đạo kiếm quang lập tức bay lên, đồng loạt hướng bàn chân Bạch Viên đâm tới. Một con Ngọc Phác Cảnh lão giao hiển lộ chân thân, Man Hoang Thiên Hạ không thể so với Hạo Nhiên, đi sông không có quá nhiều kiêng kị, gần như xem như trăm không kiêng kị, cho nên không thiếu Thượng Ngũ cảnh tồn tại. Lão giao thân dài trăm trượng, râu dài đong đưa, vảy lóe ra màu xanh nhẵn nhụi, nó đong đưa đuôi giao, giương nanh múa vuốt, hướng mấy trăm phi kiếm mà đi. Mấy trăm đạo phi kiếm hoặc là bị đập gãy, hoặc là bị đánh rơi, trong chiến trường, không ít kiếm tu rơi vào hoàn cảnh xấu.
Bàn Sơn Viên thu hồi bàn chân nhưng ngọn núi ngàn trượng kia lại đập thẳng xuống, ngọn núi này to lớn, đủ để áp đảo phương viên mười dặm, cho nên lúc rơi xuống uy thế cực lớn. Trần Huyền thấy thế khẽ mỉm cười nhưng cũng không sợ hãi, hắn chưa vào Ngũ Cảnh không sai nhưng phẩm chất mấy trăm đạo phù lục kia cũng không thấp, hơn nữa hắn còn có vài kiện Tiên Binh Bán Tiên Binh, tự nhiên không có sợ hãi. Trong phù trận, ba đạo phù lục tự động thoát ly, phân biệt hướng đỉnh núi, sườn núi, cùng với chân núi mà đi. “Phù này tên là Trấn Nhạc.” Núi cao thật lớn cứ như vậy ở trên không trung ngừng lại gần mười tức, Trần Huyền đã thu nạp phù trận, mang theo Ngụy Tấn một đạo, hướng về tường thành mà đi.
Tạ Tùng Hoa không hề ẩn nấp thân hình khí cơ, nàng nhẹ nhàng vén váy ngắn màu xanh lên, thắt nút, đột ngột dựng. thẳng, ngang hàng với đôi mắt Bạch Viên. Một kiếm chém xuống. Một kiếm đưa ra. Bàn Sơn Viên vung hai quyền, muốn ngăn cản hai kiếm này nhưng hai mắt vẫn bị đâm trúng, máu tuôn như suối.
Lão Viên hai mắt bị lục, tức giận không thôi, hắn dựa vào linh giác trời sinh của Yêu tộc, đánh tới Tạ Tùng Hoa, một cước lại một cước đạp xuống, nghiền nát đông đảo sinh linh. Tạ Tùng Hoa tự nhiên cũng không ngốc, nàng nhìn mấy Nguyên Anh yêu tu tùy thời mà động ở phương xa, còn có một v: vũ phu yêu tộc áo nâu kia, vừa vung kiếm vừa lui về phía sau.
Lão giao lần nữa lên đường, hắn cũng không để ý tới Tạ Tùng Hoa, ngược lại trực tiếp đi về phía Trần Huyền. Giao Long đại đô thân thủy, cực thiện hưng vân bố vũ, Thượng Ngũ Cảnh Giao Long nhất là như thế. Phong vân tùy hình, vũ lộ tùy lạc. Một con sông xuất hiện ở trong. chiến trường, chẳng phân biệt địch ta, đem đông đảo kiếm tu cùng Yêu tộc đồng loạt xông vào sông.
Trần Huyền thấy thế ngẩn ra, chẳng những chưa từng sợ hãi, ngược lại có chút hưng phấn. Hắn ngừng lại, đứng tại chỗ, tế một phương Tiên Binh phẩm chất Thủy tự đại ấn.
“Đạo Tổ viết: Thượng Thiện Nhược Thủy.” Trần Huyền vẻ mặt nghiêm túc, chậm rãi đọc.
Bạch ngọc đại ân treo giữa không trung, đột nhiên kích khởi kim quang, đại ấn bay lên, đem cả dòng nước sông thu vào trong đó.
Một ấn đập xuống, vạn năm thủy vận khuynh sào mà ra, đem huyệt khiếu của Ngọc Phác Giao Long kia nổ tung, Kim Đan, gân rồng, râu rồng cũng bị đồng loạt thu đi.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên,
truyện Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên,
đọc truyện Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên,
Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên full,
Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!