Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên

Chương 244: Sơn Sơn Tang Tang


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên

Chương 244 : Sơn Sơn Tang Tang

Cách xa ngàn dặm trong một tòa thành nào đó ở phía sau ngọn núi nào đó, mập mạp bỗng nhiên hắt xì một cái.

Thiếu nữ chậm rãi tới gần Ninh Khuyết, ánh mắt rốt cuộc có tập trung, tầm mắt của nàng tại Ninh Khuyết trên hai tay du chuyển, rốt cuộc xác định Ninh Khuyết đối với các nàng ôm cảnh giác cực lớn.

"Xin trả lại... Đồ của sư muội ta."

Thiếu nữ một tay tự nhiên buông xuống, tiềm tàng ở trong ống tay áo, tay kia hướng Ninh Khuyết vươn tới, Ninh Khuyết thậm chí có thể nhìn thấy cái kia mảnh khảnh ngón tay trên vân tay.

"Có thể để cho các sư muội của ngươi buông cung tiễn xuống trước không?"

Ninh Khuyết cười nhìn bàn tay buông xuống của thiếu nữ.

"Còn nữa, chưa từng thỉnh giáo phương danh cô nương?"

Thiếu nữ tóc đen tiến lên một bước, cẩn thận nhìn chằm chằm khuôn mặt Ninh Khuyết, mái tóc đen bị gió lạnh thổi lên, trong đó một tia vừa vặn phất qua mí mắt Ninh Khuyết.

"Mạc Sơn Sơn."

Trong tay áo thiếu nữ mơ hồ truyền ra một tia nóng rực, Ninh Khuyết vội vàng dùng tên nhặt quần áo trên mặt đất lên.

"Ta là đệ tử Thư Viện, đây thực sự là hiểu lầm."

Ninh Khuyết là một trong những người biết g·iết người nhất trên đời này, đương nhiên cũng có cảm giác nhạy bén nhất đối với nguy hiểm. Thiếu nữ tên Mạc Sơn Sơn trước mắt này, một thân khí cơ tựa hồ cùng Triêu Tiểu Thụ chưa nhập Tri Mệnh kém không hai. Ở khoảng cách gần như vậy, hắn cũng không nắm chắc trong nháy mắt g·iết c·hết một vị cao thủ Động Huyền đỉnh phong.

Mạc Sơn Sơn mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm Ninh Khuyết, ánh mắt của nàng tựa hồ có chút... phiêu hốt?

...

Trong màn đêm, Ninh Khuyết lặng lẽ lẻn vào doanh địa Mặc Trì Uyển Đại Hà quốc.

"Đây là gì?"

Mạc Sơn Sơn nhận lấy món đồ cổ quái, kinh ngạc nhìn Ninh Khuyết.

"Chuyện hôm nay mặc dù là hiểu lầm nhưng chung quy là có chút không ổn."

Ninh Khuyết tự lấy từ trong tay Mạc Sơn Sơn xuống thiên hạ duy nhất một bộ kính mắt kia, thừa dịp thiếu nữ ngây ngẩn cả người cho nàng đeo ở trước mắt.



"Đây là..."

Hết thảy trước mắt Mạc Sơn Sơn dần dần rõ ràng, xuyên qua tầng lưu ly kia, tàn nhang trên mặt thiếu niên rõ ràng có thể thấy được.

"Cảm ơn."

Mạc Sơn Sơn cười cười, da thịt của nàng rất trắng, mặt mày của nàng rất ôn nhu, cho nên nàng cười lên thực tốt mắt.

"Trần sư huynh đến từ Thư Viện?"

Mạc Sơn Sơn chỉ cái ghế tròn trước bàn, ý bảo Ninh Khuyết ngồi xuống.

"Ta ở nhà đứng hàng thứ mười ba, ngươi gọi ta mười ba là được rồi."

Ninh Khuyết cười ha hả ngồi xuống, vội vàng sửa lại cách nói của Mạc Sơn Sơn.

"Đúng vậy, gọi hắn là Thập Tam là được rồi."

Bên ngoài doanh trướng truyền đến một giọng nói già nua. Mạc Sơn Sơn một tay giấu ở trong tay áo, tùy thời chuẩn bị đem đạo phù kia thi triển ra.

Ninh Khuyết cả người căng thẳng, hắn từ lúc còn rất nhỏ đã bắt đầu tập luyện Thái Thượng Cảm Ứng Thiên, những năm đó tuy rằng hắn không thể tu hành nhưng tích góp từng tí một niệm lực khổng lồ, cho nên cảm giác của hắn đặc biệt nhạy bén.

Thanh âm bên ngoài doanh trướng kia, Ninh Khuyết xác nhận là chưa từng nghe thấy, vì thế hắn đứng dậy rút ra Phác Đao phía sau.

"Thiếu gia."

Đây là một thanh âm non nớt.

Mạc Sơn Sơn cau mày, vẫn có chút cảnh giác. Ninh Khuyết nghe vậy ngẩn người, bởi vì thanh âm kia hắn rất quen thuộc, mà chủ nhân của thanh âm kia, phải ở ngoài ngàn dặm mới đúng.

"Tang Tang?"

Ninh Khuyết thử thăm dò kêu gọi. Mạc Sơn Sơn đột nhiên nhìn về phía Ninh Khuyết, trong đôi mắt có chút đáng yêu của nàng, bỗng nhiên sinh ra vài nét thần thái khác.

Rèm doanh trướng bị nhấc lên, theo gió lạnh cùng nhau tiến vào, còn có một tiểu cô nương đen gầy.

Tang Tang nhào vào trong ngực Ninh Khuyết.



Ninh Khuyết cảm thụ được đạo thân thể quen thuộc kia, ngửi mùi vị quen thuộc, trong lòng bỗng nhiên an bình vài phần.

Chẳng qua, rất nhanh hắn lại bắt đầu lo lắng đề phòng.

Bởi vì Tang Tang ngẩng đầu, từ bên cạnh hắn nhìn lại, vừa vặn nhìn thấy thiếu nữ áo trắng tóc đen kia. Ninh Khuyết yên lặng đem Phác Đao cõng ở phía sau, không nhìn hai cô nương nữa, ngược lại nhìn ra ngoài trướng.

Tinh quang tối nay tựa hồ đặc biệt sáng chói, trong đêm tối, ngoài doanh trướng một mảnh bạc trắng.

Lão nhân mặc một bộ áo khoác màu đen, bên hông đeo một bầu rượu, hắn đang cười nhưng cũng không phải cái loại cười hòa ái này, ngược lại giống như là đang vui sướng khi người gặp họa.

Ninh Khuyết chậm rãi buông Tang Tang ra, đi ra ngoài trướng.

"Sư phụ?"

Hắn cũng không thể xác nhận thân phận của người trước mắt này, chẳng qua nếu hắn đã dặn dò phía sau núi Thư Viện chăm sóc Tang Tang, như vậy Tang Tang sẽ không b·ị c·ướp bức bách tới.

"Ngươi so với ta nghĩ thông minh hơn vài phần, chẳng qua có đôi khi quá thông minh cũng không phải chuyện tốt."

Phu Tử cười cười, nhận lấy bầu rượu bên hông, uống một ngụm.

"Lão phu đương nhiên là khinh thường làm loại chuyện này, đều là chủ ý thối của Trần Huyền."

Phu Tử ho nhẹ một tiếng, không đợi Ninh Khuyết mở miệng, liền bước ra, biến mất trong gió tuyết.

Ninh Khuyết nhìn gió tuyết đầy trời dưới ánh sao, cảm thấy tối nay thực sự rất lạnh.

...

"Trần Bì Bì?"

Mạc Sơn Sơn đẩy đẩy kính mắt, tựa hồ chỉ cần đeo kính lên là tự nhiên sẽ mở khóa hành động này. Nàng mặt không chút thay đổi nhìn Ninh Khuyết, khuôn mặt hơi tròn lại hiếm thấy sinh ra vài phần lãnh ý.

"Đi ra ngoài, luôn không khỏi có mấy biệt danh."

Ninh Khuyết cười khan vài tiếng, nhìn hai thiếu nữ ngồi đối diện không nói gì, trong lòng không hiểu sao có chút chột dạ.

"Thiếu gia, khi nào chúng ta trở về Trường An?"



Tang Tang nhìn Ninh Khuyết, thần sắc vẫn như thường.

"Không vội, không vội, còn chưa tiến vào hoang nguyên, sao có thể quay về Trường An được."

Ninh Khuyết cẩn thận quan sát thần sắc hai người.

"Thập Tam sư huynh, ngươi có từng nghe nói qua dán canh gà không?"

Mạc Sơn Sơn suy nghĩ một chút, từ trong tay áo lấy ra một bộ thư th·iếp.

Ninh Khuyết cúi đầu không dám nói gì. Tang Tang tựa hồ ngẩn người, sau đó quay đầu lại cười nhìn Mạc Sơn Sơn.

"Đó là thiếu gia viết."

Tang Tang có làn da ngăm đen nhưng nàng không xấu khi cười.

Mạc Sơn Sơn chậm rãi thu hồi thư th·iếp. Nàng bỗng nhiên có chút không vui. Bởi vì nàng rất thích bộ sách th·iếp này, nhân tiện rất tò mò đối với người viết ra bộ sách th·iếp này. Nhưng cái này canh gà th·iếp mở đầu một câu chính là --"Tang Tang, thiếu gia ta hôm nay uống say..."

Ninh Khuyết mơ hồ cảm giác sự tình tựa hồ có chút không đúng nhưng lại nói không nên lời chỗ nào không đúng. Hắn thích Mạc Sơn Sơn, đây là sự thật hôm nay hắn liền xác định. Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Ái mộ thời niên thiếu rất bình thường nhưng hắn lại không khỏi có chút lo lắng.

"Lo lắng cái gì chứ?"

"Lão Bút Trai mấy ngày nay làm ăn không được tốt."

"Có một lão tiên sinh thu ta làm đồ đệ, ta hiện tại biết thần thuật."

"Trần tiên sinh đã từng tới cửa hàng, hắn cũng thu ta làm đồ đệ, ta bây giờ còn biết kiếm thuật."

"Phu Tử đi đường rất nhanh, thoáng cái đã từ thành Trường An đến đây."

Giọng Tang Tang rất bình thản, bình thản đến mức giống như là tiếng lẩm bẩm của thôn phụ đối với trượng phu trở về nhà.

Mạc Sơn Sơn trầm mặc thật lâu, cuối cùng chỉ lấy cặp kính xuống, nhẹ nhàng đưa tới trước người Ninh Khuyết.

"Thập Tam sư huynh, nếu như ngươi không ngại, có thể đem phương pháp đúc vật này nói cho ta biết không?"

Ninh Khuyết nhìn cặp kính gọng tròn, lại nhìn Tang Tang ngồi một bên không nói gì nữa. Hắn do dự một lát, lại đẩy kính mắt trở về.

"Sơn Sơn sư muội, đây là nhận lỗi của ta."

Ánh mắt Mạc Sơn Sơn tựa hồ sáng lên.

Tang Tang cũng vậy...

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên, truyện Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên, đọc truyện Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên, Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên full, Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top