Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên

Chương 105: Lần nữa giao phong


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên

Đây là một dòng sông lớn mênh mông, chậm rãi lưu động, đáy sông tràn đầy cát đá, mỗi một hạt đều là một cái thế giới.

Trần Huyền lần thứ hai lấy thần hồn chi thân đi tới Vạn Giới Trường Hà.

"Không biết lần này câu được cái gì?"

Trần Huyền đem khí vận kim vân tràn tán trên đỉnh ngưng tụ một chỗ, hóa thành một sợi tơ tinh tế, hướng về nơi nào đó trên sông ném đi.

Một đạo lưu quang từ trong dòng sông bay ra, trực tiếp đi tới Trần Huyền trước người.

Trong y quán, Trần Huyền mở mắt, trong tay có thêm một phiến lá xanh biếc.

"Đây là vật gì?"

Trần Huyền hai ngón tay nắm lấy phiến lá, cẩn thận quan sát, lại nhìn không ra nó có cái gì thần dị chỗ.

Trần Huyền thử đem chân khí Đại Hoàng Đình rót vào trong đó, phiến lá trở nên càng lúc càng trong suốt, hoa văn nhạt trong nháy mắt hóa thành màu vàng.

Trần Huyền nghi hoặc thu phiến lá vào trong đan điền, phiến lá này không ngừng tản ra ráng xanh, liên trì kim liên từng trận lay động, càng sinh cơ dạt dào.

"Cốc cốc cốc."

Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa.

Trần Huyền phất tay áo, cánh cửa lên tiếng trả lời mà mở ra.

"Sư phụ, phủ Đại tướng quân phái người đưa tới một phong thư.” Nhan Lộ cẩm một phong thư lụa đi vào.

Trần Huyền vẫy vẫy tay, tờ lụa kia lăng không bay lên, rơi vào trong tay hắn.

"Dạ yên? Thú vị."

Trần Huyền cười cười, hai ngón tay hơi dùng sức, sách lụa lập tức hóa thành cát bụi.

Nhan Lộ nhìn bụi mù đầy đất, khuôn mặt nhỏ nhắn suy sụp.

"Lại phải quét dọn một lần nữa."


Trần Huyền nhìn đồ đệ kinh ngạc, khóe miệng nhếch lên, cười ha ha.

"Tối nay ta phải đi phủ tướng quân một chuyến, không cần chờ ta."

……

"Tính toán canh giờ, cũng sắp tới rồi."

Cơ Vô Dạ tựa vào ghế, cầm một bình rượu thanh ngọc, thỉnh thoảng nhấp nhẹ một ngụm.

Phỉ Thúy Hổ cười ha hả ngồi đối diện hắn.

"Đi vào triều đình tiên nhân không khác tục nhân, chỉ cần tướng quân cho đủ lợi thế, thu phục hắn không phải việc khó."

Cơ Vô Dạ lại uống một ngụm rượu, nhưng cũng không nói gì.

Không khí lạnh vài phần, băng sương theo cửa sổ lan tràn, rượu ngon trong bình rượu Cơ Vô Dạ đúng là bị đông lạnh thành băng.

"Vị Quốc Sư đại nhân này, cũng không giống như là người sẽ bị lợi ích đả động."

Hắn cười phất tay áo, hàn khí trong nháy mắt tản đi, khối băng trong bình rượu lẩn nữa hóa thành rượu ngon.

"Băng Mị Thuật của Hầu gia càng thần diệu."

Phi Thúy Hổ cười nhìn Bạch Diệc Phi.

"Bách Điểu về tổ rồi sao?"

Bạch Diệc Phi không nói tiếp, ngược lại thần sắc ngưng trọng nhìn về phía Cơ Vô Dạ.

"Có thể trở về đều đã trở về.”

Cơ Vô Dạ nhêch môi, nụ cười dữ tọn.

"Uống một mình dưới ánh trăng, tướng quân thật sự rất hăng hái.”

Một đạo thanh âm bay vào trong phòng, một đám kim sắc hồ điệp nhanh nhẹn bay múa, Trần Huyền thân hình xuất hiện ở cửa.

"Độn thuật của Quốc Sư có chút giống Mộng Điệp Chỉ Độn của Đạo Gia Nhân Tông."


Trong lòng Bạch Diệc Phi kinh ngạc vì Trần Huyền xuất quỷ nhập thần nhưng trên mặt cũng không lộ chút nào.

"Nhất mạch của ta xác thực có quan hệ sâu xa với Đạo gia."

Trần Huyền cười nhạt nhìn về phía Bạch Diệc Phi, nói hươu nói vượn loại chuyện này, hắn đã không phải lần đầu tiên làm.

"Quốc sư mời ngồi."

Cơ Vô Dạ chỉ vào vị trí bên cạnh mình, nhìn về phía Trần Huyền.

"Tướng quân mời ta dự tiệc, ta chính là bụng rỗng mà

tới."

Trần Huyền thuận thế ngồi xuống, vuốt bụng kêu la.

"Tiên nhân cũng muốn ăn uống sao?"

Phỉ Thúy Hổ cười ha hả nhìn về phía Trần Huyền.

"Trên đời nào có tiên nhân nào? Dù cho đạo hạnh của ngươi cao hơn nữa, trăm ngàn năm sau, vẫn hóa thành xương khô."

Mũi Trần Huyền khẽ động, ngửi ngửi.

"Rượu của phủ tướng quân cũng không tệ."

Hắn tự mình đem bầu rượu trước người Cơ Vô Dạ nhấc lên, ngấng đầu cứ như vậy uống.

Bạch Diệc Phi một tay phụ, ngón tay khẽ động, hàn khí lại đánh úp lại, băng sương lan tràn, rượu chảy ra từng chút một ngưng tụ thành một cột băng hình cung trên không trung.

Trần Huyền cười khẽ, Đại Hoàng Đình chân khí phân ra một tia, hóa thành chí dương chỉ khí, đem cột băng trong nháy mắt hòa tan.

"Rượu ngon còn âm, ta mời Hầu gia uống một bình."

Trần Huyền dùng ống tay áo lau miệng, bàn tay vỗ nhẹ, bầu rượu liền chậm rãi bay về phía Bạch Diệc Phi.

Phi Thúy Hổ cười ha hả nhìn hai người đấu pháp, Cơ Vô Dạ lại âm thẩm đổ mồ hôi vì Bạch Diệc Phi.

Bầu rượu phi động tuy chậm chạp, nhưng trong mắt Bạch Diệc Phi lại phảng phất cuốn theo thế trời đất.


Hắn không dám nâng cao, vận đủ chân khí, một chưởng nghênh đón.

"Không ổn."

Bạch Diệc Phi vừa đụng tới bầu rượu liền biết mình bị lừa, hoá ra trên bầu rượu không có lực đạo, Trần Huyền dùng thiên địa chi uy lừa gạt hắn.

"Bùm bùm."

Bầu rượu nặng nề bay về phía mặt tường, trong nháy mắt vỡ vụn.

"Ta hảo ý mời ngươi uống rượu, không uống thì thôi, cần gì lãng phí rượu ngon?"

Trần Huyền nhíu chặt mày, thần sắc có chút bất thiện.

Khóe miệng Phỉ Thúy Hổ co giật, nhưng cũng không dám cười ra tiếng.

Bạch Diệc Phi lẳng lặng nhìn chằm chằm Trần Huyền, trong đôi mắt đỏ tươi ẩn giấu sát khí vô hạn.

Trong lòng Cơ Vô Dạ biết lúc này còn không phải lúc trở mặt, vì thế vội vàng hòa giải.

Bạch Diệc Phi ngăn chặn một tia tức giận trong lòng, đưa tay nhấc trường bào lên, ngồi xuống đối diện Trần Huyền.

Phủ tướng quân to như vậy, đúng là bốn người ngồi vây quanh một bàn nhỏ.

"Không biết tướng quân mời ta tới có chuyện gì?”

Trần Huyền từ bên hông cỏi hồ lô xuống, ngẩng đầu uống.

Rượu này bị Trần Huyền thêm không ít dược liệu, cộng thêm rượu trong đó hàm chứa linh khí, trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ gian phòng mùi thơm tỏa ra bốn phía.

Cơ Vô Dạ nhìn bình không trong tay, lại nhìn bầu rượu vỡ vụn, không khỏi nuốt nước miếng.

"Quốc sư, thế gian này thật sự có chuyện số mệnh?"

Cơ Vô Dạ một mực đối với khí vận vừa nói khit mũi coi thường, bất quá Trần Huyền phí công lón như thế để cho Hàn Vương đúc đỉnh, hắn lại có chút không chắc việc này thật giả.

"Đương nhiên là có."

Trong lúc nói chuyện, Trần Huyền thúc giục Định Hải Châu, thăm dò khí vận của ba người trước mắt.


Bạch Diệc Phi cùng Cơ Vô Dạ đều là khí vận như mãng, bất quá khí vận của Bạch Diệc Phi hiển hóa đã có hiện tượng hóa giao.

Về phần Phỉ Thúy Hổ, bất quá khí vận như rắn mà thôi.

"Không biết tướng quân có từng nghe nói qua Thương Long Thất Túc không?"

Trần Huyền đắp kỹ kiếm hồ lô, lần nữa đeo ở bên hông, lúc này mới nhìn về phía Cơ Vô Dạ.

Đồng tử Cơ Vô Dạ co lại, lỗ tai Bạch Diệc Phi khẽ động.

"Truyền thuyết ai nắm giữ Thương Long Thất Túc bí mật, liền nắm giữ thiên hạ lực lượng...

"Chẳng lẽ Thương Long Thất Túc cũng cùng khí vận có liên quan?"

Trần Huyền khẽ gật đầu.

Cơ Vô Dạ cùng Bạch Diệc Phi liếc nhau, nắm bình không, chậm rãi mở miệng.

"Quốc sư đã vì khí vận mà đến, sao không liên thủ với chúng ta?'

Trần Huyền ngẩng đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Ta cùng tướng quân đích xác không có xung đột lợi ích, chỉ bất quá ta cũng không thấy thành ý tướng quân cùng ta liên thủ."

Dưới cảm giác của Trần Huyền, sát thủ tiềm tàng trong bóng tối phủ tướng quân, quả thực không chỗ nào che giấu.

Trần Huyền tay trái xoay chuyển, một đạo chân khí vô hình tức thì hướng bốn phía vọt tới, trong phủ ám tiêu không thể không động.

"Ngày đó, ta cùng Quốc Sư chưa phân thắng bại, không bằng hôm nay lại đọ sức?"

Bạch Diệc Phi đứng dậy, sau khi cười lấy ra song kiếm đỏ trắng.

Cơ Vô Dạ vội vàng nắm lấy bả vai Phi Thúy Hổ bay về phía sau.

Trần Huyền lắc đầu.

Mộc kiếm tự Dưỡng Kiếm Hồ bay v.út ra, Trần Huyền cẩm kiếm, một kiếm vung ra.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên, truyện Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên, đọc truyện Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên, Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên full, Kiếm Khách Nghịch Hành Chư Thiên chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top