Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Khi Thế Giới Trở Thành Trò Chơi Búp Bê
Cuối cùng cô cũng biết được tại sao khi nãy mình lại hưng phấn như thế.
Trong trò chơi căng thẳng và kinh khủng này, cô kiềm nén nhịp tim kích động, đó là bởi vì…… Bởi vì, ở đây cô không còn là người tàn tật, xét từ một góc độ nào đó, cô giống như bọn họ, bình đẳng.
Thậm chí còn có khả năng cao hơn họ một chút.
Bởi vì cô đã mơ hồ biết cách thông quan như thế nào.
Kẻ đáng thương nhỏ bé bị kỳ thị, bị xem nhẹ, không có cảm giác tồn tại, không thể nói và cũng không có tư cách bày tỏ ý kiến, không ngờ lại tìm được nơi mình thuộc về ở trong trò chơi hoang đường tựa như cơn ác mộng này, quả là chuyện đáng châm chọc.
Bạch Ấu Vi bỗng nhiên đã hiểu vì sao mấy tên lưu manh kia ngông cuồng như vậy.
Mặc dù lúc đó cô vô cùng coi thường hành vi của bọn chúng, đồng thời cũng khinh bỉ họ, nhưng cô không thể không thừa nhận, cảm giác nắm giữ quyền lực thật sự rất tuyệt vời, e rằng không mấy ai có thể cưỡng lại được.
Cô rũ mắt nhìn lòng bàn tay chính mình, chầm chậm nắm tay lại rồi lại chầm chậm mở ra.
Không có thứ gì trong đó, cô nhìn ngơ ngẩn.
Trong lúc ngẩn ngơ, Thẩm Mặc và Đàm Tiếu đã quay lại.
Hai người đều kéo một thân bùn, trên tóc cũng mang theo tầng tầng lớp lớp bùn lầy, trông hai người họ rất chật vật, và trông rất mệt mỏi, biểu cảm trầm trọng.
Ngay cả Đàm Tiếu cũng không còn vẻ mặt hay vui đùa nữa, vẻ mặt anh buồn bã than khổ với Thẩm Mặc: “Cái má nó, cho ít thời gian quá , hai mươi giây đủ làm gì? Còn chưa đủ để em rải nướƈ ŧıểυ! Em mới đào một lỗ, thời gian đã hết!”
Thẩm Mặc không nói chuyện, cúi đầu kiểm tra chân Bạch Ấu Vi, xác định cô không sao, quay đầu nói với Đàm Tiếu: “Ba phút.
”
Đàm Tiếu chớp chớp đôi mắt, vẻ mặt mê mang: “…Ửm? Ba phút gì?”
“Cái anh ta nói là thời gian của ếch xanh.
”
Bên kia có người tiếp lời, đúng là Trương Hoa vốn dĩ dẫn đầu đoàn người.
Anh ta mới bò từ vỏ ốc ra, dựa vào bên cạnh ốc đồng từ từ thở dốc, mặt không biểu cảm nói: “Từ khi ếch xanh xuất hiện đến khi rời đi, tổng cộng ba phút mười lăm giây, nếu trừ bớt thời gian phá bùn, chỉ có ba phút.
”
Xem ra người có thể thông qua một lần trò chơi, đều có chỗ hơn người, Trương Hoa này dường như khá nhạy cảm đối với con số và thời gian.
Đàm Tiếu vỡ lẽ, vẻ mặt như mới tỉnh ngộ: “Cho nên chúng ta chỉ cần chịu đựng ba phút, có thể kiên trì đến vòng tiếp theo?”
Thẩm Mặc liếc anh một cái, sửa đúng lời anh ta: “Kiên trì đến vòng kế tiếp không có ý nghĩa, nhưng chúng ta có thời gian ba phút để gϊếŧ chết ếch xanh.
”
Đàm Tiếu trừng lớn đôi mắt: “Gϊếŧ…… gϊếŧ gϊếŧ gϊếŧ gϊếŧ chết ếch xanh?”
Trương Hoa cũng lộ vẻ mặt ngạc nhiên.
“Đại ca, anh không nói giỡn chứ?” Đàm Tiếu khó tin nổi, trừng mắt kinh ngạc nói, “Thứ đồ chơi đó sắp bằng một căn phòng đó, gϊếŧ như thế nào?!”
Trong tay Thẩm Mặc có một con dao gấp, anh mở dao nhỏ ra, biểu cảm thản nhiên lau đi nước bùn trên mặt, bình tĩnh nói: “Hai mươi giây quá ngắn, cho dù có thể xác định phạm vi cầu rơi, muốn tìm được quả cầu vàng trong mười mấy hố, hai mươi giây cũng không đủ, thời gian hạn chế này là do ếch xanh quyết định, nếu có thể gϊếŧ chết ếch xanh, là có thể kéo dài thời gian tìm kiếm quả cầu vàng.
”
Sự thật tàn khốc đặt trước mặt bọn họ, cũng rất trực tiếp, đó chính là: Thời gian không đủ.
Quả cầu ở ngay bên trong động.
Mặc kệ là bước chân ở bùn, hay cong lưng đào bùn đều quá lãng phí thời gian.
Tuy rằng nhìn như suy nghĩ của Thẩm Mặc khá vớ vẩn, nhưng không hề nghi ngờ lại là điều đúng, hai mươi giây lướt qua chỉ trong giây lát, bọn họ cần tranh thủ càng nhiều thời gian.
Miệng Đàm Tiếu mở ra khép lại, khép lại rồi lại mở ra, lặp đi lặp lại rối rắm, sau một lúc lâu thì cuối cùng anh hít một hơi thật sâu, như đã hạ quyết tâm, nói với biểu cảm hứng ác: “Được! Làm thì làm! Sợ cái quái gì chứ!”
Thẩm Mặc nghe vậy, ngược lại kỳ quái liếc anh một cái, “Cậu chẳng có gì cầm trong tay, phụ trách tìm quả cầu là được, để tôi xử lý ếch xanh.
”
Đàm Tiếu: “……”
À, kích động lãng phí rồi.
Lúc này, quả cầu vàng lại lần nữa nhảy ra, bay giữa không trung cười hì hì nói:
“Trò chơi trước mặt thất bại, tồn tại mười chín người chơi, bây giờ tiến vào đợt ‘ếch xanh và quả cầu vàng’ thứ ba, mời các người chơi chuẩn bị sẵn sàng! Thời gian chuẩn bị một phút đồng hồ, bắt đầu đếm ngược, 59, 58, 57……”
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Khi Thế Giới Trở Thành Trò Chơi Búp Bê, truyện Khi Thế Giới Trở Thành Trò Chơi Búp Bê, đọc truyện Khi Thế Giới Trở Thành Trò Chơi Búp Bê, Khi Thế Giới Trở Thành Trò Chơi Búp Bê full, Khi Thế Giới Trở Thành Trò Chơi Búp Bê chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!