Kẻ Tuẫn Đạo Máu Đỏ

Chương 21: 6-3


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Kẻ Tuẫn Đạo Máu Đỏ

Dịch giả: Đinh Đinh

Uriel liếc nhìn Tiketo.

(Nếu lấy hắn làm lá chắn…)

Một hòn đá bay đến ngay khoảnh khắc gã nghĩ tới điều đó.

“Ư WA!”

Vị linh mục giẫm nát mái nhà dưới chân, nhặt một cục đá to bằng nắm tay và ném mạnh vào Uriel.

Viên đá bay như đạn. Một viên đá đơn thuần mà lại trở thành một thứ vũ khí đáng sợ khi qua tay cha sứ. Cứ như thể gợi đến một chiến binh đã trải qua rất nhiều trận đánh khi có thể sử dụng thành thạo, linh hoạt bất cứ thứ gì trong tầm với để làm vũ khí. Uriel cúi người, chú mục vào đối thủ.

(Chỉ cần lơ là một giây thôi mình sẽ bị giết.)

Gã cẩn trọng quan sát linh mục.

(Cảm giác giác, đã từng gặp ở đâu đó –)

Sự căng thẳng của con thú khi ở trong tình thế ăn hoặc bị ăn. Uriel lớn lên ở lục địa châu Phi, nơi đầy rẫy những động vật ăn thịt. Về cơ bản, con người với trí thông minh và biết cách sử dụng vũ khí gần như nằm ở phía ‘đi săn’, nhưng cũng có nhiều trường hợp vị thế đảo ngược và con người trở thành ‘mồi săn’.

Đúng vậy, Uriel đã nhớ ra. Cái cảm giác này cũng y hệt như sự căng thẳng khi gã bất ngờ gặp phải một con thú ăn thịt.

(Tên này, là dã thú.)

Ngay lúc nhận ra điều đó, giọng nói của Salvador lướt qua đầu Uriel.

Là vào lúc gã sứ đồ nhận được chỉ thị, dưới ánh nắng chói chang, sau khi vượt qua muôn vàn thử thách, Uriel, người được Salvador lựa chọn, không còn bất cứ nỗi sợ hãi nào, tận tâm với nhiệm vụ được giao, nói rằng đã chờ đợi khoảnh khắc này từ lâu.

— Tuy nhiên, cũng có những đối thủ mà ngươi không nên đối mặt.

Gã đã hơi ngạc nhiên vì những lời đó. Mặc dù gã được huấn luyện nghiêm ngặt để có thể chiến đấu với bất cứ ai, có thể đánh bại bất cứ kẻ nào, mà lại nói có kẻ gã không nên giao thủ sao?

Rốt cuộc là kẻ như thế nào? Gã thắc mắc.

Salvador nhẹ nhàng đáp lại: — Một con dã thú có đức tin.

Uriel lắc đầu. Con người có trí tuệ. Từ trí tuệ đó sản sinh ra loại tín ngưỡng mạnh mẽ hơn bất cứ loài dã thú nào. Gã tin như vậy. Uriel hỏi lại Salvador, liệu vốn dĩ có loài dã thú nào mang đức tin hay không? Gã nên làm gì nếu như gặp con thú như vậy?

Salvador đáp lại bằng lời phán quyết chắc nịch: — Hãy chuẩn bị tinh thần bị ăn thịt.

Uriel nuốt nước bọt.

(Chẳng có lẽ… là tên này?)

Gã cố gắng kìm nén sự lo lắng, phủ nhận, nhưng khi vị linh mục cất bước lại gần, gã tiếp tục lùi lại, cố gắng duy trì khoảng cách. Đến khi lưng gã tựa vào gác chuông, Uriel nhìn thấy khung cảnh bên trong nhà thờ qua màn trăng sáng.

“—Sao?”

Nhà nguyện chìm trong biển máu, xác những người bị quỷ ám bởi loại thuốc phiện đặc chế chất thành đống.

Một số người vẫn còn rên rỉ, co giật, nhưng hầu hết dường như đã không còn cử động.

(Chẳng có nhẽ, máu trên người của tên linh mục đó, không phải máu của hắn, mà là – toàn bộ, là máu bắn lên?)

Vị linh mục vẫn bình thản sau màn tắm máu. Nỗi kinh hoàng tràn ngập khi Uriel thấy ánh mắt cha sứ lóe lên trong bóng tối, như thể con thú hoang đang quan sát con mồi.

“Cha sứ… Ngươi không phải vì tiền nhỉ?”

Gã đã tưởng người này hành động vì tiền, nhưng nghĩ kỹ lại thì rất kỳ lạ. Trở thành vệ sỹ của Tiketo đồng nghĩa với việc phải chiến đấu với những tên sát thủ hùng mạnh đến từ gia tộc Bourbons, điều này nguy hiểm đến mức cho dù có bao nhiêu mạng cũng không đủ, và phần thưởng dù có cao đến mấy cũng chỉ như muối bỏ bể. Những con thú với bản năng sinh tồn mạnh mẽ tuyệt đối sẽ không bao giờ lao vào hiểm nguy. Gã cảm thấy niềm tin và ý chí kiên định trong mỗi hành động của linh mục này.

“Ngươi hẳn cũng có đức tin của mình? Ngươi chiến đấu vì cái gì thế? Cha sứ?”

Vị linh mục thẳng thắn trả lời với vẻ mặt thập phần nghiêm túc.

“Để có thể giữ ngài Tiketo trong lòng.”

Uriel há hốc miệng.

(Hở… Gì… Cái, cái đó là tín ngưỡng à? Chỉ là ham muốn thôi mà –)

Cứng họng vì câu trả lời ngoài dự đoán, gã nổi giận. Uriel phẫn nộ khi bản thân mình cảm thấy bị áp bức bởi một gã dâm tiện chỉ có một mục đích ích kỷ, đức tin cao cả của gã như bị sỉ nhục.

“Đừng có giỡn mặt!”

Uriel vứt dây xích trên tay xuống.

(Xích không có tác dụng với tên này. Nếu vậy!)

Uriel rút hai con dao găm ra, siết chặt trong tay, gầm lên một tiếng và lao lên vị Cha sứ.

Sinh ra trong một tộc chiến binh trên lục địa Châu Phi, Uriel được bồi dưỡng kiếm thuật ngay từ khi còn nhỏ. Được công nhận là người giỏi nhất của bộ tộc, con dao găm do Salvador tìm kiếm được là một món vũ khí đơn giản, nhưng kỹ năng và kinh nghiệm của người dùng mới là điều quan trọng. Không có cách nào mà tên du thủ du thực, một đứa trẻ lang thang, có thể đánh bại một chiến binh được đào tạo bài bản. Uriel siết chặt hai con dao găm, thách thức con dã thú bí ẩn. Tuy nhiên, dù gã có vung dao thế nào đi nữa cũng không chạm được tới con thú.

Juntan tránh thoát khỏi các đòn tấn công được Uriel dồn tất cả sức lực của Uriel một cách dễ dàng. Chuyển động hoàn toàn bị nắm bắt.

Toàn thân Uriel ứa mồ hôi lạnh.

(Tên, tên này, thể chất hoàn toàn khác!)

Thi thoảng. Với xác suất một trong một vạn người, xuất hiện một cá thể sở hữu loại tài năng dễ dàng vượt qua những gì mà người phải cần đến nhiều năm ròng rã dày công khổ luyện. Qua cơn đau từ con dao găm truyền đến, Uriel nhận thức rõ ràng con dã thú hung tợn gã đang đối mặt đây chính là loại thiên tài đó. Nhưng điều đó không có nghĩa hắn sẽ chạy trốn. Uriel dồn hết sức lực vào con dao, hướng dã thú đâm tới.

“U Ô Ô Ô Ô Ô!!”

Keng! Cả hai con dao găm gãy cùng lúc.

(Tại, tại sao?)

Nhìn lại, trong tay vị linh mục có một con dao mỏng.

(Dao gọt hoa quả!?)

Làm thế nào có thể cắt được dao chiến đấu bằng một con dao gọt hoa quả cơ chứ? Gã không hiểu nổi. Hoảng sợ nhìn vào mũi dao găm bị cắt rời, gã nhận ra con dã thú đã dùng sống mũi của dao gọt hoa quả để đâm gãy hai con dao chiến.

“Ngài Tiketo là của ta. Bất cứ kẻ nào có ý định cướp ngài ấy đi… Ta sẽ giết hết.”

Uriel lẩy bẩy, kinh hoàng tột độ trước sát khí dữ dội. Nhận ra toàn thân mình không tự chủ mà run rẩy, gã cắn chặt hàm răng.

— Hãy chuẩn bị tinh thần. –

Giọng nói của Salvador vang vọng trong đầu, gã rống lên giận dữ.

“Nếu đã sẵn sàng, thì ta sẽ không thua! Ta đã thề! Sẽ trung thành với Salvador và hiến dâng cả tính mạng mình!”

Cho dù là tín ngưỡng hay dục vọng, vấn đề cũng chỉ nằm ở cảm xúc. Nếu ngươi mang trái tim mạnh mẽ, ngươi sẽ không thua. Uriel đặt tay lên biểu tượng được khắc nơi trái tim. Thực hiện mệnh lệnh cho dù có phải đánh đổi sinh mệnh.

Là lúc này.

(Để có thể giết được dã thú thì cần phải trở thành dã thú!)

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kẻ Tuẫn Đạo Máu Đỏ, truyện Kẻ Tuẫn Đạo Máu Đỏ, đọc truyện Kẻ Tuẫn Đạo Máu Đỏ, Kẻ Tuẫn Đạo Máu Đỏ full, Kẻ Tuẫn Đạo Máu Đỏ chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top