Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 1049: Liên minh - Không lẽ hắn ta không phải người


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Trợ lý Triệu đắn đo một lúc, cuối cùng vẫn nói ra suy nghĩ của mình.

“Thủ trưởng, tôi cảm thấy không cần thiết phải thế đâu, dù sao Tề Vân Diên cũng là vợ của Vệ Thiếu soái, đã có Vệ Thiếu soái bảo vệ, cô Tề có thể nói an toàn hơn bất kỳ ai. Hơn nữa, võ nghệ của cô ấy cũng rất giỏi. Nếu chúng ta mạo muội phái người bảo vệ cô ấy, lỡ như cô Tề và Vệ Thiếu soái hiểu lầm, cho rằng chúng ta phái người giám sát họ thì sao?”

Vệ Thiếu soái không phải là người dễ đối phó đâu.

Không, hai vợ chồng đó đều không dễ dây vào.

Chỉ nói một mình Tề Vân Diên, rõ ràng cô đã biết Phương Viện Viện là con gái ruột của Thủ trưởng, nhưng Phương Viện Viện vừa chọc giận cô, cô vẫn đánh người ta thành đầu heo, răng cũng đánh gãy một chiếc như thường.

Đánh người ta xong, bố người ta còn phái người đến bảo vệ cô nữa.

Lẽ nào đây không phải cho thấy cô không hề dễ chọc vào sao?

Dù sao, bản thân anh ta là không dám động đến cô rồi.

Hơn nữa, bây giờ cô đang chịu thiệt thòi, không biết Vệ Thiếu soái sẽ làm gì để trút giận cho cô. Lúc này nếu họ phái người đến đó, lỡ như thật sự gây ra hiểu lầm, vậy mối quan hệ giữa họ sẽ không còn cách nào tháo gỡ được nữa.

Bây giờ bên phía Thủ trưởng vẫn còn một mối nguy lớn chưa giải quyết, tạm thời đừng quan tâm đến chuyện của Tề Vân Diên sẽ tốt hơn.

“Cậu lo lắng như vậy cũng có lý, hai người đó chưa chắc đã biết cảm kích.” Thủ trưởng cười khổ, nói: “Như vậy đi, người vẫn phái đi, nhưng những lúc nhìn thấy bên cạnh Tề Vân Diên có Vệ Thiếu soái, họ không cần để ý nữa. Nếu chỉ có một mình Tề Vân Diên, vậy thì họ phải đề cao cảnh giác âm thầm bảo vệ, cố gắng đừng để cô ấy phát hiện ra.”

Trợ lý Triệu bất ngờ.

Rốt cuộc vẫn không từ bỏ sao?

Anh ta đành phải nghe lệnh.

Vệ sĩ bên cạnh Thủ trưởng đương nhiên đều là vạn người chọn một, phái bốn người đi bảo vệ Tề Vân Diên, trợ lý Triệu cứ cảm thấy đã lãng phí nhân tài, hơn nữa cũng cảm thấy không cần thiết.

“Thủ trưởng, ngài định xử lí chuyện cô Phương thế nào?”

“Như cách của cậu nói thì cứ chủ động công bố đi vậy.”

Động thái của phía Thủ trưởng rất nhanh, chín giờ tối, trên trang tin tức của thủ đô Liên minh đã công bố việc này.

Đương nhiên, mọi chuyện đều đã thông qua chỉnh sửa.

Tề Tiểu Tô và Vệ Thường Khuynh vừa mới tắm xong, hai người cùng ngồi trên sô pha xem thời sự.

“Thủ trưởng hành động nhanh thật, hơn nữa, thấy ngài ấy chủ động công khai chuyện này, em lại cảm thấy rất tán thưởng với hành động ấy.”

Tề Tiểu Tô bày tỏ ý kiến sau khi xem xong tin.

Cô cảm thấy, chiều nay đã có nhiều người nghe thấy câu nói đó của Phương Viện Viện như vậy, chuyện này chắc không thể che giấu được nữa. So với việc để họ lan truyền ra ngoài, không biết sẽ tam sao thất bản đến mức nào, chi bằng tự mình chủ động nói ra sẽ tốt hơn.

Hơn nữa, cách nói này của họ cũng rất nghiêm túc.

Thủ trưởng đích thân thừa nhận, lúc còn trẻ, một lòng lấy sự nghiệp làm trọng, vì thế đã vô tình đánh mất mối tình đầu. Sau khi mối tình đầu của ông phát hiện đã mang thai, lúc đó vốn không nói cho ông biết, mà tự mình chọn cách rời xa ông, sinh đứa bé ra. Đợi đến lúc bà ấy phát hiện sức khỏe bản thân không còn như trước, cuối cùng hết cách, mới âm thầm liên hệ với ông, nói cho ông biết về sự tồn tại của đứa trẻ.

Lúc đó, ông một lòng xây dựng con đường chính trị, một lòng ghi nhớ việc chính trị dân sinh, cũng không biết phải làm một người cha chuẩn mực như thế nào, chỉ cảm thấy nếu đứa bé ở lại bên cạnh ông ngược lại sẽ ảnh hưởng đến tuổi thơ thuần khiết của nó, thế nên mới gửi nhờ đứa bé cho bà ngoại, để cô sinh sống ở trấn nhỏ xa xôi, muốn để cô sống một cuộc sống bình dị, vui vẻ, không lo không sầu.

Sau khi công bố câu chuyện này, Thủ trưởng cũng chân thành xin lỗi toàn dân, bày tỏ ông không nên che giấu chuyện này, nhưng ông mãi không quên được mẹ của đứa bé, không thể nào cho cô một gia đình hoàn chỉnh, đã rất có lỗi với con gái mình, thế nên, khẩn xin toàn dân khoan dung với con gái ông một chút, dù sao mọi sai lầm đều do ông.

Trên bản tin, Thủ trưởng trước nay luôn ôn hòa nho nhã thậm chí nói đến hốc mắt đỏ bừng, giọng nói cũng nghẹn ngào.

Vệ Thường Khuynh vừa nghịch mấy ngón tay của Tề Tiểu Tô, vừa liếc nhìn tivi mấy cái, không đồng tình nói: “Đúng là giỏi diễn.”

Từ sau khi Phương Viện Viện nói những lời đó với Tề Tiểu Tô, Vệ Thường Khuynh cũng không còn thiện cảm với Thủ trưởng nữa.

Bây giờ anh thấy Thủ trưởng làm gì cũng không vừa mắt.

Trái lại Tề Tiểu Tô không cảm thấy có gì không đúng, tất cả chỉ vì đối phó dư luận.

Không lẽ thật sự đem những chuyện đã xảy ra trong quá khứ công bố trước dư luận sao? Ai cũng có quyền riêng tư, ngoài việc năm xưa ông có lỗi với cặp vợ chồng kia và con gái của ông ra, không ai có quyền bới móc vết thương của ông.

“Cứ đà này, chắc mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa thôi.”

“Nếu bà ta không thoát được ra ngoài.” Giọng của Vệ Thường Khuynh rất lạnh lùng.

Bà ta mà anh nói, đương nhiên ý chỉ bà Vệ, Cẩm Địch.

Hiện nay bà Vệ vẫn đang bị Thủ trưởng giam lỏng, không biết khi nào mới có thể thả ra ngoài. Nhưng chuyện này cô và Vệ Thường Khuynh đều đồng ý.

Lúc này, Hệ thống Tiểu Nhất đột nhiên lên tiếng: “Đã tra ra thành phần nước hoa của Lục Quang rồi.”

Câu này là nói đồng thời với cả Tề Tiểu Tô và Vệ Thường Khuynh, thần sắc của hai người cũng đồng thời trở nên nghiêm nghị.

“Nói đi.”

Hệ thống Tiểu Nhất nói: “Đây là một loại thuốc mới, bản Hệ thống đã tìm hết một lượt tất cả những loại thuốc hiện có mặt trên thị trường, nhưng không có loại nào trùng khớp, thế nên nó nhất định vừa được nghiên cứu xong, hơn nữa chưa được tiêu thụ trên những kênh hợp pháp cũng như phi pháp, thậm chí cũng không được dùng thử trong nội bộ, có thể nói, đó là một loại thuốc bí mật.”

“Quả nhiên không phải nước hoa bình thường!” Ánh mắt Tề Tiểu Tô lạnh đi.

Hệ thống Tiểu Nhất nói tiếp: “Không sai, loại này... chúng ta tạm thời gọi nó là thuốc A, nó có thể nói là một loại thuốc gây ảo giác, có một điểm tương đương với loại rượu hút hồn từng rất thịnh hành trong chợ đen, sau khi bị thu hút, chức năng của một giác quan nào đó sẽ được khuếch dại, hơn nữa đột nhiên sẽ thấy phấn khích, hoặc nóng nảy, rất cần được vỗ về động viên, lúc này, sự vỗ về của đàn ông là hữu hiệu nhất.”

Câu này, sao Vệ Thường Khuynh và Tề Tiểu Tô có thể không nghe hiểu chứ?

“Vậy sao tôi lại muốn tiếp cận Lục Quang?” Lúc đó, cô vốn không phải vì phấn khích nên mới muốn tiếp cận Lục Quang.

Hệ thống Tiểu Nhất nói: “Đây có thể là một tác dụng khác của Lục Quang, lúc đó không phải bản Hệ thống bảo cô thử chạm vào gã ta sao? Sau đó, đã phát hiện được một chuyện rất thú vị.”

“Thú vị? Dám lặp lại lần nữa, bản Thiếu soái sẽ ném cậu về lò luyện đấy.” Vệ Thường Khuynh đen mặt.

Chuyện liên quan đến gã đàn ông đó nó còn dám nói thú vị thử xem.

Hệ thống Tiểu Nhất lập tức biết sợ.

“Đính chính, bản Hệ thống phát hiện được một chuyện rất quá đáng, hắn ta quả thật quá kinh tởm!”

“Bớt nói linh tinh đi.”

“Rõ!” Hệ thống Tiểu Nhất vội nói: “Bản hệ thống thu thập được ADN không phải con người trên da của Lục Quang.”

Phụt.

Suýt chút nữa Tề Tiểu Tô đã phun luôn.

“Là ý gì chứ? Ý là, Lục Quang không phải là người?”

Sắc mặt Vệ Thường Khuynh chợt trầm xuống. Anh trầm giọng nói: “Không, anh cảm thấy, có thể Lục Quang cũng giống như Mạt Ca Lạc, là một trong số những người thí nghiệm trong căn cứ nghiên cứu y học.”

Thậm chí, cải tạo của gã có lẽ còn nhiều và phức tạp hơn cả Mạt Ca Lạc, hay nói cách khác là tân tiến hơn.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu, truyện Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu, đọc truyện Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu, Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu full, Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top