Isekai.......... Really I Have No Idea!!!

Chương 6: "Trưởng thành" và bài học mới (P2)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Isekai.......... Really I Have No Idea!!!


Chương 6: "Trưởng thành" và bài học mới (P2).

- "Hả.....?"

- "Hả gì nữa, chúng ta vẫn chưa xong với việc xác định thuộc tính của bản thân em đâu."

- "Như chị đã nói, con người có thể có hơn một thuộc tính mà."

          Vậy có nghĩa là tôi có thể sử dụng nhiều hơn một thuộc tính sao, tôi tự hỏi mình sỡ hữu bao nhiêu nhỉ.

- "Tiếp theo là Water, cũng khá dễ thôi."

          Lora lấy trong túi của chị ấy ra một chiếc cốc bằng gỗ nhỏ và đưa cho tôi.

- "Hãy đặt tay lên trên miệng cốc và tưởng tượng một dòng suối chẳng hạn và tiếp tục như những gì chị đã chỉ khi thử với Fire."

          Tôi đặt tay lên miệng cốc, nhắm mắt lại và bắt đầu tưởng tượng. Một dòng suối hay đơn giản chỉ là một ít nước thôi được rồi nhỉ, tôi thử nghĩ tới một quả cầu nước nhỏ hơn chiếc cốc gỗ này. Tôi thả lỏng người và suy nghĩ, có lẽ từ đơn giản nhất là lẽ sẽ có hiệu quả với việc giống rót nước này là.....

          [Water]

          Sau khi niệm, một cảm giác khá mát chạy dọc cánh tay đến bàn tay tôi. Nước từ từ dâng đầy ly và tràn ra. Tôi có thể sử dụng cả Water ư.

- "Hô hô, có lẽ như Ito-kun đây khá là thú vị đấy, chị nghĩ rằng chúng ta nên tiếp tục nhỉ."

          Tôi bị Lora bắt thử lần lượt tất cả các thuộc tính. Đối với Earth, khi đang hình dung một cái hố đất hơi nông tôi vô tình dẫm nhẹ lên mặt đất và toàn bộ khu đất xung quanh trong phạm vi bán kính 5 mét đều bị sụp xuống. Đối với Light, tôi đã nhắm thẳng vào một cái cây gần đó và hình dung một mũi tên ánh sang, nó bắn thẳng vào cái cây và tạo vài vết lõm trên đó, chẳng có thứ gì còn lại dính trên cây vì thuộc tính vốn là Light nên tất cả sẽ tan biến sau khi được kích hoạt. Cuối cùng là Dark, Lora có nói vốn dĩ Dark khá là nguy hiểm do tính năng của nó và tôi nên chỉ thử cơ bản thôi. Tôi cầm một quả táo lên vào bắt đầu tưởng tượng, cuối cùng quả táo chuyển thành một màu đen xám xịt nhưng không có độc do mục đích ban đầu của tôi chỉ là làm đổi màu mà thôi. Kết luận sau cùng thì tôi là người sỡ hữu tất cả các thuộc tính trên thế giới này, không biết nên vui hay nên buồn đây. Lora kế bên tôi vẫn đang nhìn tôi với ánh mắt như vớt được vàng vậy.

- "Em khủng thật đấy, Ito-kun! Nói thật đii, rốt cuộc em con nhà ai và đến từ đâu thế....."

- "Em đã nói rồi mà, em đơn thuần chỉ là một người có xuất thân từ một vùng quê nghèo thôi mà."

- "Thật không.....?"

- "Thiệt mà."

- "Hmmm, mà thôi. Chúng ta sẽ bàn về chuyện này sau, bây giờ em phải nhanh chân lên mà đi săn lũ sói đi, thời gian không có chờ đợi ai đâu đó và cũng là lúc cho em học cách chiến đấu với phép thuật rồi."

          Chúng tôi lại tiếp tục chuyến đi săn, sau khoảng vài phút, Lora lại bắt được tín hiệu và chúng tôi ngay lập tức đi đến nơi đó. Ở đấy có một con Horn Wolf đang uống nước từ dòng suối chảy xuyên rừng. Chỉ có một con nên tôi sẽ không bị mất tập trung lúc làm phép.

          Tôi tiến lại rằng con sói ấy và có lẽ như nó đã nhận ra có kẻ đang đến. Nó lập tức xoay người và vào thế tấn công, con này chắc hẳn đã khá lớn tuổi nên mới có thể xoay sở như thế. Lại một đà tấn công, nó nhắm thẳng sừng vào bụng tôi và lao tới. Cơ mà..... sao cảm giác thế nào ấy, tôi liền dùng tay trái bắt lấy chiếc sừng và chặn lại sự tấn công. Thay vì rút dao đâm như lần trước, lần này tôi quyết định dùng tay không để chiến.

          Nhớ lại trước khi tiếp tục đi săn, chị Lora cũng đã cho tôi vài mánh để phát động phép sao cho hiệu quả. Có thể truyền trực tiếp hoặc phát động qua đôi bàn tay hay gián tiếp qua một công cụ như dao, gậy,.....

          Tôi đặt tay lên người con sói đang bị bất động và thi triển kĩ năng.

          [Detonate]

         Sau khi thi triễn, toàn thân con sói phình lên và phát nổ. Máu văng khắp nơi chỉ còn lại cái đầu vần còn đang bị giữ lại trong tay tôi. Khiếp thật, sức công phá rất mạnh. Lora đến kế bên tôi đang sững sờ và nói.

- "Có lẽ như em đã tạo ra một kĩ năng cho riêng mình rồi nhỉ."

- "V-vâng....."

- "Đừng lo, rồi em dần sẽ quen thôi. Em có thể thỏa sức sáng tạo kĩ năng mới tùy thuộc vào trí tưởng tượng của em khủng tới mức nào thôi. Với lại em nên cẩn thận sau mỗi lần phát động chúng vì chúng sẽ tiêu tốn trong cơ thể em một nguồn lực khá lớn tùy vào từng kĩ năng. Tốt nhất là hãy nghỉ ngơi và....."

          Lại một lần nữa, Lora nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu.

- "Bộ có chuyện gì không ổn sao?"

- "Chị nghĩ là có đấy, nhưng chị sẽ tự kiểm chứng."

          Tôi tự hỏi chuyện gì đang xảy ra với Lora. Chúng tôi tiếp tục đi đến nơi phát ra tín hiệu tiếp theo. Ở đấy vẫn chỉ có một con nên mọi chuyện vẫn tốt. Lúc này là nó phát hiện ra tôi trước nên vào thế tấn công đầu tiên. Cứ thế nó phi thẳng vào tôi với một vận tốc khá nhanh. Cơ mà..... lại nữa à, có chuyện gì đó khá lạ so với hôm qua. Lần này tôi quyết định dùng Earth, nhắm thẳng vào vùng đất nơi nó đang phi thẳng tới, tôi phát động

          [Round Spike]

          Khi vừa băng qua chỗ đất ấy để đến được chỗ tôi. Từ phía dưới con sói, một cây cọc tròn đột ngột trồi lên đâm thẳng vào vùng bụng dưới và hất văng con sói lên cao vài mét cho đến khi tiếp đất. Khi vừa tiếp đất, cơ thể nó như muốn vỡ ra, máu văng ra xung quanh, các cơ quan có lẽ đã dập nát với cú hút trực diện từ cây cọc ấy. Lại một cảnh tượng khá kinh dị. Tôi thu gom nguyên liệu và đi về hướng Lora.

- "Em không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng cảm giác có vẻ rất khác khi em chiến âuu với lũ Slime ngày hôm qua."

          Lúc này, Lora đang đeo trên mình một chiếc kính có gọng làm bằng thủy tinh với tròng mắt màu tím xanh đang nhìn chằm chằm vào tôi. Chị ấy đeo nó từ lúc nào thế nhỉ.

- "Cảm giác lạ sao? Hm, có phải chuyển động cũng như đòn tấn công của lũ quái chậm dần không?"

- "Chính là nó."

- "Hì, em không cần lo quá đâu, chỉ số Speed của em tăng lên sẽ cho phép em chuyển động nhanh hơn cũng như đọc hướng di chuyển của đối phương."

- "Với lại chuyện mà chị thắc mắc nãy giờ có lẽ cũng có lời đáp rồi."

          Lora gỡ chiếc kính xuống và giải thích cho tôi nghe chuyện gì đã khiến chị ấy thắc mắc như thế.

- "Chị đã khá thắc mắc một chuyện. Sau khi sử dụng một kĩ năng có sức công phá không nhỏ như [Detonate] mà em vẫn không có bất kì dấu hiệu gì của xuống sức cả nên chị phải dùng tới chiếc kính này."

          Lora đưa cho tôi xem chiếc kính mà chị ấy mới gỡ xuống.

- "Đây là.....?"

- "Một chiếc kính phép được cường hóa với một phép của Dark, có khả năng cho chị thấy được dòng chảy linh lực của người khác."

- "Tuy của em cũng không khác mấy, tuy hơi ít nhưng càng trưởng thành thì dòng chảy càng tăng lên. Điều đặc biệt ở đâu chính là khả năng hồi phục của em."

- "Sau khi dùng [Round spike] thì nó đã tốn cũng kha khá nhưng rồi đột nhiên dòng chảy lại hồi lại như chưa từng kích hoạt kĩ năng nào cả vậy, thông thường thì em sẽ cần khoảng 10p để hồi lại lượng linh lực đã mất khi sử dụng [Round spike]."

          Tóm lại là tôi có một tốc độ hồi phục rất đáng nể. Một người thường sẽ mất tầm 1 ngày khi sử dụng linh lực đến cạn kiệt trong khi đó tôi chỉ cần vài phút là xong trong trường hợp tương tự.

- "Nhân tiện nói về chỉ số thì chị khuyên em không nên tiết lộ cho bất kì ai vì em có thể dễ bị lợi dụng vì điều đó lắm đấy."

- "Có lẽ như hôm nay chúng ta đã hoàn thành xong nhiệm vụ, hãy còn sớm, em có muốn đi săn vài con và tập luyện nữa không."

- "Vậy thì đi thôi."

          Sau khi thu thập nguyên liệu, chúng tôi tiếp tục đi tiếp. Lora có khuyên tôi là nên hạn chế sử dụng Fire vì nó có thể làm hỏng chất lượng của da sói và phá hủy các phần quan trọng. Nói vậy thì hình như tôi vừa quăng một ít tiền đi vậy, sao mà nghẹn lòng thế. Lora cũng tranh thủ nhặt một vài thứ gì đó trên đường đi. Một lát sau chúng tôi lại tiếp tục đụng độ một vài cuộc tấn công của Horn Wolves, tôi cũng đã tranh thủ xử đẹp từng con một và nhanh chóng thu nguyên liệu. Mọi chuyện cứ thế tiếp tục và cảm giác đồ sát lũ Slime hôm qua lại ùa về. Cuối ngày, mặt trời gần xuống núi nên chúng tôi quyết định sẽ trở về. Chiến phẩm sau một ngày làm việc bao gồm 9 sừng sói và 8 bộ da. Không biết giá có cao không nhỉ. Trên đường đi về, tôi và Lora lại tiếp tục trò chuyện.

- "Em là một chàng trai tài năng đấy, có muốn làm đàn em của onee-chan đây không."

- "Về phần đó em sẽ xem xét lại."

- "Cứ thoải mái, chị sẽ chờ. À, quên chưa cho em biết điều này."

- "Vì là người có năng lực của Light và Dark nên chị sẽ cho em biết thêm về chúng."

          Light và Dark là hai nguyên tố có độ đa dạng cao nhất trong các nguyên tố. Sự đa dạng ở đây là về hướng sử dụng chúng, chúng có khá nhiều công dụng nhưng tùy thuộc vào khả năng của từng người. Ví dụ, Light có một kĩ năng tên là [Teleport] nhưng lại tiêu hao một nguồn linh lực rất lớn nên chẳng ai làm nổi cả, nó có thể trở thành trị liệu hoặc thắp sáng,..... Dark có thể trở thành các dạng như độc, triệu hồi hoặc lập khế ước nô lệ,..... Độ đa dạng là bao la nhưng đâu đó vẫn sỡ có người sỡ hữu riêng cho mình một kĩ năng riêng có một không hai.

- "Dùng chúng như thế nào là tùy thuộc vào em, nhưng hãy nhớ không làm điều xấu đấy."

- "Bộ trong em giống người xấu lắm à."

- "Không ai biết trước chuyện gì đâu, Ito-kun."

          Cuối cùng cũng về đến nơi, sau khi đưa toàn bộ nguyên liệu mà tôi kiếm được trong buổi đi săn hôm nay cho Lora và đợi chị ấy trong lúc vào thanh toán. Một lát sau chị ấy đi ra với một bọc tiền trên tay.

- "Đây là tiền thưởng của em sau khi xong nhiệm vụ và tiền từ các nguyên liệu mà em đã bán, tất cả là 34 đồng nâu."

          Tôi nhận lấy số tiền từ Lora, có 34 đồng nâu thôi à, có lẽ thu nhập ít hơn hôm qua nhưng đổi lại cả tấn thông tin từ Lora thì có lẽ cũng khá hời.

- "Trước khi em đi, Ito-kun, chị có quà muốn tặng em vì đã giúp chị hôm nay."

- "Giúp gì cơ?"

- "À, chỉ là chị cần người hỗ trợ cho việc thu thập thêm Nguyệt lá thôi nên mới đi cùng em, chị ngại giết động vật lắm nên mới đi chung với em đấy."

          Vậy ra là cái cớ này à, hèn chi ngay từ đầu đã thấy nghi rồi. Với lại.....

- "Hề, đúng là ngại giết ghê há."

- "Dù gì thì cũng cảm ơn em vì ngày hôm nay, đây là quà cảm ơn của chị."

          Lora đưa cây gậy phép của chị ấy lên và phát động kĩ năng.

          [Make it clean]

          Chị ấy vơ đũa, rất hiền những quả cầu nước hiện lên và bám vào quần áo của tôi. Chúng di chuyển khắp quần áo và hút hết cũng như rữa trôi đi tất cả vệt máu cũng như bụi bậm bám lên. Sau một lúc thì tất cả biến mất, quần áo của tôi cũng trỡ nên sạch sẽ hơn rất nhiều. Vậy đây cũng là một trong những cách sử dụng Water à.

- "Vậy thì chào em nhé, mai hãy nhớ đến và hoàn thành nốt nhiệm vụ còn lại của tân binh nhé, Ito-kun."

          Tạm biệt Lora, tôi quay về quán trọ để kịp ăn tối với Bell và nghỉ ngơi. Một ngày nữa kết thúc và tôi đã học được cũng như biết được rất nhiều trong ngày hôm nay. A, tôi chỉ muốn đi ngủ ngay lúc này mà thôi.

          P/S: Money: 66 đồng nâu.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Isekai.......... Really I Have No Idea!!!, truyện Isekai.......... Really I Have No Idea!!!, đọc truyện Isekai.......... Really I Have No Idea!!!, Isekai.......... Really I Have No Idea!!! full, Isekai.......... Really I Have No Idea!!! chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top