Hồng Mông Linh Bảo

Chương 419: 421


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Hồng Mông Linh Bảo



Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 421 Vô Cực trưởng lão Hoa Vinh
Chung quanh khán giả thấy trong chớp mắt hai bên đã giao thủ xong chín chiêu, Tĩnh Minh một mặt ghi nhớ mặt khác không ngừng dùng chấn động cảm quan thuật phân tích ứng phó kịp thời. Chàng ra chiêu phá chiêu không theo khuôn khổ nào, lúc đâm lúc phạt ngang, lúc dùng đầu đao ngoáy, lúc dùng niệm lực xuất đao ảnh, lúc dùng chân đao ngự khí phá chiêu.
Hoàng tiên cao thủ trở xuống xem được chiêu thế không sao xem được chỗ ảo diệu bên trong như huyền tiên.
Ngọc-Ly chú ý xem nhíu mày nhận xét:
- Tĩnh Minh sự đệ này, đao chiêu không theo đao quyết nào cả như thể hắn chờ đối phương xuất chiêu mới nghĩ ra chiêu thế phá giải. Điều này không ai làm được, kiếm chiêu của Phùng Sinh ngang với vận tốc ánh sáng, vừa thấy đã tới đích nhưng không hiểu Tĩnh Minh lại làm được, thấy, nghĩ ra đao chiêu, xuất đao ba bước lại không trễ chút vào mới kỳ lạ.

Từ Đồng gật đầu đồng ý nói:
- Tĩnh Minh phản ứng nhìn bề ngoài chậm chạp nhưng thực sự quá nhanh cảm giác như chỉ thấy đầu và cuối còn khúc giữa và quỹ tích ra sao mắt thường nhìn không ra. Gặp đối thủ ra tay kiểu này, vừa thấy hung khí đã bị đâm chém chết rồi, cũng may trận này hắn chỉ phá chiêu nên toàn là ra tay sau. Hắn còn lưu giữ lực lượng, dường như chỉ dùng sáu thành nguyên lực.
Ngọc-Ly nghe Từ Đồng nhận xét tinh tế còn hơn mình, có điều nàng còn nhận ra nguyên khí của Tĩnh Minh không phải là của người tu Vô Cực Quyết. Rõ ràng âm dương dung hợp thành một lại còn thưa thớt quang ảnh tia sáng. Nàng hiểu biết rõ tu luyện Vô Cực quyết đến tầng thứ mười mới bắt đầu dung hợp âm dương nhị khí thành một, quá trình dung hợp cũng không dễ dàng, chưa kể nguy hiểm tẩu hoả nhập ma, vô ý một chút bạo nổ tan xác, ngyên thần trốn không kịp. Tĩnh Minh mới tu luyện chưa đầy một năm sao có thể luyện đến tầng mười.
Trong khi Ngọc-Ly âm thầm nhận xét suy tư, trong động phủ Trương Thanh Phong trưởng lão cùng động phủ Hoa Phúc Vinh trưởng lão không hẹn mà cùng quan sát trận đấu cũng nhận ra điều Ngọc-Ly đang suy nghĩ. Trong khi Trương Thanh Phong ngạc nhiên:
- Hừ thằng Tĩnh Minh này rõ ra bị ta khống chế không gian tiên khí, chỉ để lại chí âm cùng chí âm hai phần tử để buộc hắn tu luyện Vô Cực Quyết, không ngờ hắn tu luyện chưa đến cấp hai, đã chuyển sang tu luyện pháp quyết khác. Tuy ta không biết hắn luyện loại nào nhưng nhật định tu quyết cấp bậc cao hơn các pháp quyết của bổn môn, chẳng trách chưởng môn dặn ta không cần truyền công pháp cho hắn.
Hai trưởng lão đồng thời có tâm tư ý đồ tính toán muốn chiếm đoạt công quyết kia.
Phùng Sinh càng đánh càng kinh hãi, chín chiêu Thất Tinh cửu kiếm đắc ý nhất của mình trước nay ít khi phải dùng hết, nay đem ra hết, bất kể dùng kiếm ý, kiếm khí hay chân kiếm, phi kiếm cũng bị phá giải không sao hạ được đối thủ, Bây giờ chỉ còn cách đem những môn mới học ra thi triển nhưng không hy vọng vì những chiêu này đối với Vô Cực tông ai cũng nhận biết. Phùng Sinh quên rằng Tĩnh Minh mới nhập môn chưa đầy một năm chàng chủ yếu luyệnn tâm, thu thập kinh nghiệm chứ không phải chủ yếu học hỏi tu luyện bí pháp hay các môn pháp quyết của Vô Cực Tông.
Phùng Sinh chuyển sang Vô Cực kiếm, kiếm khí lúc thiêu đốt không gian chí cương chí dương, lúc âm cực chí hàn đóng băng tất cả sinh vật trong vòng hai mươi thước vuông. Mọi người hoàng tiên cấp bậc rục rịch lùi ra sau tránh đi, còn huyền tiên vận nguyên khí phòng ngự. Vạn kiếm ảnh xích có, lam có như mưa gió bão cuốn tới..
- Vạn kiếm cuồng phong! Vô Cực kiếm ý cấp năm.
Hoa Anh-Đài lo lắng hét:
- Anh Tĩnh Minh, coi chừng nguy hiểm..
Vô Cực kiếm không lấy sắc bén, tốc độ làm chủ như Thất Tinh Cửu Kiếm mà chủ yếu dùng âm lực dương lực tiên nguyên phát ra triệu hoán năng lượng trong thiên địa cộng hưởng mà thành, một kiếm đánh ra uy lực vô cùng có khả năng dời núi lấp biển, huỷ diệt thiên địa.
Tĩnh Minh chấn động cảm quan thuật nhận ra kiếm ý của đối ngưng tụ chí dương năng lượng, số lượng to lớn chàng âm thầm vận cổ loa quyết mười tám vòng xoáy cơn lốc vô hình vô thanh nhanh chóng hình thành bao bọc toàn thân. Chàng nghe vang vẳng tiếng la của Anh-Đài nhưng không dám phân tâm, cảm quan không dứt then dõi biến chuyển dương cương phong quyển đan vọt đến.
Mọi người thấy chàng đứng bất động , đôi mắt nhắm hờ đều kinh hô, chẳng lẽ tên này muốn đứng yên đón chiêu „Vạn kiếm cuồng phong“ Vô Cực kiếm ý cấp năm?
Vạn Kiếm cuồng phong mang theo chí dương chí cương năng lượng vừa chạm vào Tĩnh Minh lập tức bị cuốn vào vòng xoáy cơn lốc, mọi người nhìn cơn lốc vòng xoáy ai nấy tưởng là kiếm ý quá trình đặc sắc của Phùng Sinh vặn giết địch.

Hoa Anh-Đài đứng xem, hai tay nắm chặt mồ hôi ướt đẫm, ánh mắt lo lắng trên nét mặt trắng bạch. Hồng-Hạnh đứng bên bình tĩnh hơn thấy màn này cảm thấy quen thuộc, dường như đã thấy ở đâu rồi, bỗng nàng nhớ lại được nên vội kinh hô:
- Anh-Đài, cậu xem cơn lốc này với cơn lốc ở trong Tiên Thú Bí cảnh lúc Tĩnh Minh tu luyện có giống không..
Hoa Anh-Đài nghe lập tức nhận ra điều tương đồng, chỉ khác khi tu luyện cơn lốc cuốn vào tất cả, tạp khí bị đẩy lên đỉnh biến đi, còn tinh thuần năng lượng đắm xuống dưới, khiến nàng có thể hấp thu tu luyện. Hoa Anh-Đài nhìn kỹ cuối cùng nhận ra Vạn Kiếm Cuồng phong chí cương chí dương năng lượng kia cũng đang chắt lọc sắp xếp làm việc.
Bên kia Phùng Sinh cảm thấy mất liên lạc với Vạn Kiếm Cuồng phong kiếm cương dương khí, hắn kinh hoàng cố ngưng thần giành giật quyền khống chế nhưng không sao thành công. Cuối cùng chịu mất đứt số tiên nguyên vừa dùng không thu lại được chút nào, tức giận điên lên „thằng này dám thôn phệ cương dương khí của ta. Ta xem mày có thể thôn phệ luôn Hàn Băng Kiếm Khí Cuồng Phong hay không, ta lỡ thua rồi liền đặt chơi luôn số còn lại, được ăn cả, ngã về không“
Phùng Sinh hống lên một tiếng, vận khởi tiên âm nguyên lực dồn qua Băng Nguyên kiếm, khí hàn trong thiên địa lập tức bị chiêu hồi ào ào chạy lại hội tụ.
Mọi người kinh hô vội ào ào bỏ chạy rời khỏi nơi này, cả huyền tiên cũng không khỏi sợ hãi chạy theo, họ hiểu ngay ý định của Phùng Sinh muốn xuất một chiêu kiếm ý băng hàn „Vạn Kiếm cuồng phong nữa“ đánh vào đối phương. Hai luồn lực kiếm ý năng lượng một âm một dương một khi chạm nhau, sẽ phát ra sức mạnh vô cùng huỷ diệt băng thiên diệt địa.
Hoa Anh-Đài cơn lo lắng ban đầu đã qua, bây giờ lại càng lo sợ, lần này nổ banh xác người yêu không chừng, nàng run lên bần bật không biết phải làm gì, bất giác nước mắt tuôn rơi.
- Anh-Đài! Cậu làm gì để rơi lệ, Tĩnh Minh không dễ dàng chết như vậy. Hắn còn vô số thủ đoạn, bây giờ ngay cả trận đố hắn còn không sử dụng thù cậu sợ cái gì..
Tĩnh Minh trong cơn lốc vòng xoáy „Chấn động cảm quan thuật“ nhận biết hết thảy phản ứng của Phùng Sinh, chàng cười lạnh, âm dương năng lượng đối với Tĩnh quá quen thuộc, chàng đã từng chịu khổ không biết bao nhiêu, chuyển hoán cũng mất công phu nên thành thục vô cùng. Tĩnh Minh đánh giá cường phong lực rồi gia tốc vòng xoáy đến cực hạn.
Hàn Băng Kiếm Khí Cuồng Phong vừa chạm vào vòng xoáy cơn lốc mọi người ngưng trọng chờ thiên băng liệt địa tiếng oanh nổ nhưng đều ngạc nhiên không thấy gì xảy ra như dự đoán. Hàn Băng Kiếm Khí Cuồng Phong chưa kịp tiếp cận đã bị cuốn vào vòng xoắn con lốc khiến cơn lốc cường hãn mãnh liệt gấp đôi, và bắt đầu xoắn giết thôn phệ tất cả đất cát, cây cối bị nhổ tận gốc, quang mang đại thịnh lôi vân kéo đến, trên trời dị tượng xuất hiện, thiên lôi đánh xuống, mấy đệ tử chân tiên chịu không nổi lực hấp cũng bị cuốn vào..
Tĩnh Minh thấy tất cả mười mấy người đồng môn bị hút vào vội dùng niệm ý thao túng vòng xoáy cơn lốc khiến chúng rơi xuống cạnh mình, ra dấu họ ngồi xuống. Tĩnh Minh nghĩ đúng lúc này có sẵn số năng lượng khổng lồ liền bỏ tạp niệm ngưng thần diễn Cổ Loa Quyết chữ „ngưng“, tạo hình cái đĩa có sẵn, quả nhiên chưa đầy năm phút chàng đã nhận ra một điểm nhỏ ánh quang xuất hiện, trở lên lớn dần màu đục dần, cứ như vậy ba giờ sau một viên đá nhỏ hình tròn dẹp bằng đáy cốc hình thành, cổ loa vòng xoáy cơn lốc trở lại dạng vô hình vô thanh. Chàng nhanh chóng thu lại Cổ Loa quyết, phiến đá cũng biến mất ngay lập tức.
Tĩnh Minh nhìn chung quanh ngoài mười bảy đồng môn chân tiên đệ tử không còn một ai.
- Tĩnh Minh! Ngươi tu luyện tà công, mau theo ta lãnh tội.
Tĩnh Minh ngơ ngác nhìn liền thấy một vị trưởng lão hoàng y, đạo mạo lăng không mà đến.
- Đệ tử Tĩnh Minh bái kiến Hoa Vinh Chấp Pháp trưởng lão.
- Hừ! Tĩnh Minh, ngươi phạm phải tông quy, tu luyện tà công. Ta tạm giam ngươi chờ chưởng môn hội nghị trưởng lão giải quyết.

- Tà công. Ai bảo ta tu luyện tà công pháp quyết..
- Vừa rồi ngươi dùng công pháp thôn phệ thiên địa toàn bộ năng lượng, chẳng phải tà công là gì.
- Hoa Trưởng lão đừng vội phán đoán bừa bãi, khi chưa biết gốc tích công pháp quyết kẻo sau này hối hận không kịp.
- Ngươi dám đe dọa ta?
- Đệ tử chỉ nói sự thật nào dám đe dọa ai.
- Hừ! Nhạc Phúc, Nhạc Thọ mau đem hắn giam vào Lãnh Ngục Trì.
Hai Huyền Tiên học Nhạc đến bên Tĩnh Minh:
- Mời theo chúng tôi!
Lúc đó bọn đệ tử vì dị tượng dọa sợ tạm thời tránh xa, thấy dị tượng đã qua trở lại gặp ngay Hoa Vinh trưởng lão đến cho người bắt giam Tĩnh Minh.
- Thì ra hắn tu luyện tà ma công pháp, chẳng trách bá đạo đến thế.
- Ta ma công pháp cái đầu ngươi, chuyện này chưa rõ tốt nhất không nên nói nhảm.
Hoa Anh-Đài trong lòng thật khó chịu, vị trưởng lão họ Hoa kia chính là ông chú, em ông nội của nàng, không hiểu tại sao lại cho rằng công quyết chàng luyện là tà công ma quyết. Nàng muốn gặp ông hỏi cho ra lẽ. Nàng biết rõ công pháp của chàng đang tu luyện thần kỳ tuyệt diệu, không một tia hay dấu vết tà ác nào có điều khi tu luyện tranh cướp tiên khí rất tham lam bá đạo.


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hồng Mông Linh Bảo, truyện Hồng Mông Linh Bảo, đọc truyện Hồng Mông Linh Bảo, Hồng Mông Linh Bảo full, Hồng Mông Linh Bảo chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top