Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn
Theo giọng nói lạnh lùng của Đông Phương Mặc tiễn khách, tiếp theo là tiếng xe lăn của anh quay đầu lại, Mộ Như bị anh siết chặt lòng bàn tay không thể thoát ra, chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo xe lăn đi về phía sân sau.
Mộ Như không biết ba mình, Mộ Tuyết và Nam Cung Tần rời đi lúc nào, cô chỉ biết rằng Đông Phương Tuấn nhìn cô với ánh mắt rất kỳ lạ khi cô đẩy Đông Phương Mặc ra khỏi phòng khách, Đông Phương Mai cũng hiếm thấy sâu sắc.
Cô không hiểu tại sao ánh của Đông Phương Tuấn lại kỳ lạ, cũng như đôi mắt sâu thẳm của Đông Phương Mai có ý nghĩa gì, họ chắc hẳn đã nghĩ cô thật ngu ngốc, cô đã từ bỏ một cơ hội tốt như vậy để rời khỏi Đông Phương Mặc.
Trên thực tế, cô không nghĩ tới việc nhân cơ hội này để ly khai với Đông Phương Mặc, thậm chí còn tưởng tượng nhân cơ hội này trốn khỏi "Nhất Thốn Mặc". Đương nhiên, cô cũng không thể kết hôn với Nam Cung Tần, bởi vì cô không còn là một người hoàn hảo nữa. Cô đoán Nam Cung Tần sẽ không muốn cô nếu anh biết điều đó, chưa kể Nam Cung Tần và Đông Phương Mặc trong lòng cô đều giống như nhau, cô không hề tiếp xúc với họ trước đây.
Tuy nhiên, cô biết rằng ảo tưởng và thực tế là quá xa vời, hơn nữa tính cách của Đông Phương Mặc sẽ không bao giờ cho phép bất kì ai lặp đi lặp lại bất kì điều gì. Chính ba cô Tịch Viễn Trình đã bắt cô ở lại, Đông Phương Mặc cũng đã chấp nhận cô là của anh. Anh chắc sẽ đánh mất, bây giờ ông lại muốn cô và Mộ Tuyết đổi lại cho nhau, chưa nói đến Đông Phương Mặc, ngay cả cô cũng tuyệt đối không muốn tùy ý đùa giỡn.
Cô biết rằng Đông Phương Mặc sẽ không đồng ý để cô rời đi, điều này không có nghĩa là Đông Phương Mặc không còn thích Mộ Tuyết mà chuyển sang thích cô, nhưng đây là vấn đề về thể diện cùng lòng tự trọng của một người.
Vì vậy, cô không bận tâm đến việc tranh giành nó, thay vì để Đông Phương Mặc và Nam Cung Tần xảy ra xung đột vì cô, thì cô nên sớm đưa ra lựa chọn, ít nhất thì có thể tránh được một cuộc xung đột giữa họ, thế nên anh ta chỉ có thể trách cô thay vì trách Đông Phương Mặc.
Mộ Như thực sự nghĩ rằng việc cô từ chối quay trở về nhà họ Tịch mà chọn ở lại, tiếp tục làm vợ của ác ma Đông Phương Mặc, cô sẽ không cho phép Nam Cung Tần đổ lỗi cho Đông Phương Mặc và nhà họ Tịch chỉ vì cô.
Thế nhưng, suy nghĩ của cô quá ngây thơ, trên thực tế sự việc phức tạp hơn nhiều so với tưởng tượng của cô, vì Nam Cung Tần đã chuyển toàn bộ sự việc cho Tịch Viễn Trình.
Hai tuần sau, Mộ Như nhận được tin nhắn từ mẹ của cô, nhưng cuộc sống của cô không dễ dàng như cô tưởng tượng trong hai tuần này.
Đầu tiên, Đông Phương Mặc không cho cô đi học là vì cô chọn ở lại Đông Phương gia, anh nói họ là người một nhà, cô không hoàn thành nhiệm vụ đi gặp Nam Cung Tần, đương nhiên sẽ không được đi học, đây là nguyên tắc đã đặt ra từ trước.
Ngoài ra, chính vì cô gả cho anh với danh nghĩa của Tịch Mộ Như, đã khiến Tập đoàn Đông Phương lâm vào thế bị động, Nam Cung Tần cũng cắt đứt mọi quan hệ làm ăn với Tập đoàn Đông Phương, thậm chí là khoản tiền năm ngoái họ vẫn chưa sẵn sàng để trả cho anh ta.
Mộ Như thừa nhận cho dù sự việc này không phải do cô gây ra, nhưng quả thực nguyên nhân là vì cô, Đông Phương Mặc tức giận đến mức không cho cô đi học, khiến cô nhất thời không dám mở miệng nói bát kì điều gì.
Điều thứ hai là trong nửa tháng qua, Đông Phương Mặc dường như rất bận rộn, đương nhiên có lẽ có liên quan đến việc Nam Cung Tần đột ngột cắt đứt mọi hợp đồng kinh doanh với tập đoàn Đông Phương.
Đông Phương Vũ cũng đang bận, ước chừng là bận chơi đùa với phụ nữ bên ngoài, nghe nói Đông Phương Vũ không chỉ thích chơi với phụ nữ, mà còn thích đánh bạc, cho nên không gặp anh ta cũng là chuyện hết sức bình thường.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn,
truyện Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn,
đọc truyện Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn,
Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn full,
Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!