Học Viện Vampire (Vampire Royal High)

Chương 36: Từ Biệt Mối Tình Đầu Của Ta


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Học Viện Vampire (Vampire Royal High)

Chết tiệt, linh hồn của con nhỏ đó đã trở lại. Ta không thể kiểm soát được nữa,....đây liệu có phải là tình yêu mà con bé này dành cho Shu không???! Không.....ta không thể....không thể thoát ra được....!!

Linh hồn bà được đẩy ra khỏi cơ thể của Haru, cô ngất trong vô thức và không nhớ được điều gì cả, chìm sâu trong giấc ngủ dài. Shu chạy tới đỡ lấy Haru và ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn thật chặt, ánh mắt díu vào trong mái tóc của cô. Anh cứ sợ ra rằng sẽ mất cô,....anh ôm cô thật chặt, ôm thật chặt để cô sẽ không bao giờ thoát khỏi anh 1 lần nào nữa

Còn Yumi thì chứng kiến tất cả mọi thứ, cô dường như không muốn tin nữa! Người con trai cô yêu nhất, giờ lại đi yêu người khác, tim cô đau thắt lại. Lời hứa của ngài với em đều là giả dối ư?! Có phải từ khi em đi ngài đã không còn rồi không, đâu phải là Shu của ngày xưa, người hứa bên em trọn đời, sẽ mãi yêu thương và bảo vệ em...... Giờ đã không còn nữa rồi......

Lời hứa ấy chợt bay theo cơn gió, nước mắt em lại 1 lần nữa rơi xuống, ngài không còn là.....Shu mà em biết nữa! Sao em có thể giữ lấy nó khi nó chỉ muốn bay đi khắp mọi phương và không bao giờ quay lại!? Một cơn gió thổi ngang đời em, cơn gió ấy thật đẹp làm sao!!

Linh hồn bà ta hiện rõ người đàn ba với mái tóc màu tím ánh mắt đỏ hồng lạnh lùng, khuôn mặt thật tuyệt mỹ! Bà ta nhìn xuống Shu đang ôm Hảu, cười nhạt

"Dù cho linh hồn ta có đi thì ta sẽ đưa con đi cùng SHU!!!" Anh không nói gì chỉ nhìn thẳng bà ta, hai người họ thật giống nhau, từng đường nét gương mặt, ánh mắt đỏ hồng lạnh lẽo như sinh đôi. Vẻ đẹp này của anh, anh phủ nhận rằng là của bà ta, bà ấy là mẹ anh và điều đó sẽ không thay đổi

"Làm vậy bà có vui hay không??!"  Anh cắn chặt răng

Bà ta không trả lời, ánh mắt vẫn nhìn xuống

"Còn tôi,....tôi không hề phủ nhận việc bà làm đối với tôi trong quá khứ cũng như hiện tại. Tại sao bà vẫn cứ sống như vậy?! Hay là bà vẫn mong cao được tình yêu từ cha tôi?!"

"Con im đi Shu!!!!" Bà hét lên

"Ngày bà sinh ra tôi, tôi vẫn còn cảm nhận được sự yêu thương và chăm sóc từ bà. Giọng hát của bà, tôi vẫn nhớ, nó nhẹ nhàng và sâu lắng. Bài 'My Mother' bà viết cho tôi, từng giọng hát cất lên mang theo 1 cảm xúc và niềm vui khác nhau. Lúc đấy bà như một thiên thần bảo vệ tôi khỏi bóng tối, nhưng thời gian trôi qua bà đã phạm quá nhiều lỗi lầm. Tôi không nghĩ rằng mình sẽ lại có một người mẹ như bà, bà đã nhốt cũng như giết chết mẹ của Hiro và Akai - 1 Hoàng Phi hiền lành, nhân hậu và điều đó khiến bà trở thành một con người hoàn toàn khác!

Sức chịu đựng của tôi cũng có giới hạn, cho tới khi 17t tôi mới có thể giết được bà, một thiên thần trong sáng bị rơi xuống địa ngục chỉ vì mắc sai lầm nghiêm trọng. Bà đã là 1 Demon Angel và điều đó sẽ.....không thay đổi"

Bà ta ngưng lại, giọt nước mắt chảy xuống khuôn mặt tàn ác, cứ tưởng như sẽ không bao giờ rơi.

"Mama, hãy về nơi người thuộc về, và hãy yên nghỉ đi. Để linh hồn người được thanh thản và tỏa sáng cùng với những ngôi sáng lấp lánh trên trời! Và hy vọng người sẽ là ngôi sao sáng nhất bầu trời!" Shu nói những điều anh giấu từ lâu rồi, nhưng lại không biết phải nói như thế nào. Nhưng hôm nay anh cuối cùng cũng đã bày tỏ được hết tất cả

"Ta đã chờ câu nói đó lâu lắm rồi Shu à" Bà nở nụ cười, một nụ cười hiền hậu đã xuất hiện trên khuôn mặt đã vấy bẩn bao lâu nay

"Chờ???"

"Ta đã phạm rất nhiều sai lầm trong quá khứ cũng như hiện tại, và ta cũng chờ 1 câu con nói ta là mẹ,...là mama như hồi nhỏ con đã nói với ta. Ta sẽ rửa sạch tội ác này và cũng sẽ trở về nơi mình nên thuộc về, nơi này không dành cho ta nữa rồi!! Tình yêu của cha con là thứ ta chưa bao giờ dám mong cũng chẳng thể hy vọng ông ấy dành tình cảm cho người độc ác như ta được....." Bà ngước nhìn lên bầu trời như giải tỏa hết tâm trạng buồn

"Thương Phi, tôi sẽ đi cùng với người" Giọng nói của Yumi vang lên và đến gần bà ấy, bỏ cái thân xác ấy đi, như vậy mới là con người thật của cô - Yumi!

"Yumi, em đi đâu thế!?" Shu nói nhưng trên tay vẫn ôm Haru

"Nơi này không dành cho em nữa rồi và tình yêu của ngài cũng đã không còn....." Yumi cười gượng cố che dấu cảm xúc

"Ta....xin...lỗi em,....em có thể trách....móc ta hay..oán hận ta...làm mọi điều em...muốn vì ta đã....thất hứa...." Shu cười chua xót

"Không em sẽ không oán hận hay trách móc ngài, em đã phạm sai lầm của Thiên Giới rồi nên sẽ không trở về được nữa, trong quá khứ cảm ơn ngài đã yêu thương cũng như quan tâm em nhiều đến vậy, để em biết rằng mình không còn cô độc trên thế giới này nữa. Được nhìn thấy ngài cười, nhìn thấy ngài hạnh phúc là em đã hạnh phúc lắm rồi! Ngài hãy yêu cô ấy nhiều nhé! Cô ấy thật sự rất yêu ngài cũng giống như em yêu ngài vậy, mong ngài có thể hạnh phúc cùng cô ấy! Zen-sama, về tình yêu mà ngài dành cho em, em đã biết rồi ạ. Rinna-chan đã nói với em hết tình cảm của cậu ấy rồi, mặc dù cậu ấy thể hiện tình cảm với đối phương không tốt lắm nhưng......" Nói đến đây cô như nghẹn lại khiến Zen nhíu mày khó hiểu

"......xin ngài đừng làm cô ấy đau khổ một lần nào nữa nhé!!?..." Ánh mắt Yumi u buồn khi nhắc về chuyện đó. Khi nghe Yumi nói xong, dù đã hứa với cô ấy nhưng anh vẫn còn thắc mắc về câu nói ấy...một lần nữa...có nghĩa là sao?!.....

"Tạm biệt mọi người... Nếu có kiếp sau, xin mọi người đừng quên YUMI này nhé!!?" Nói rồi linh hồn cô và Alisan dần tan biến đi. Mong rằng trên đấy họ sẽ được thanh thản và yên nghỉ, cũng như trở thành những ngôi sao sáng và đẹp nhất bầu trời này!!!

Zen ngước mắt nhìn bầu trời với những vì sao lấp lánh " Tạm biệt em - Yumi, mối tình đầu của ta...!", Shu mỉm cười " Cảm ơn em Yumi, cảm ơn vì tình cảm em dành cho ta,.....ta sẽ không quên em đâu!!!"

--——————–—-—————–—————

Haru díu mày tỉnh dậy, cô đang ở đâu, trước mặt cô là Shu, cô chợt đứng dậy "Chuyện gì xảy ra vậy??! Tại sao tôi lại ở đây??!"

"Em thật là.... Có biết ta lo lắng lắm không hả??! Ta sợ không được nhìn thấy ánh mắt hay nụ cười em lần nữa se đấy!!" Ánh mắt Shu thật là buồn nhưng cũng thật lo lắng

"Tôi......." Haru ngập ngừng nói, đôi mắt se lại

"Đừng rời xa ta nữa được không??! Ta yêu em, người con gái ta yêu nhất, nếu không có em chắc giờ ta sẽ không như thế này..... Xin em hãy mãi bên cạnh ta Haru!" Shu ôm lấy Hảu thật chặt

Haru ngạc nhiên rồi đến động lòng, anh thật sự nói yêu cô rồi....cuối cùng cô cũng được nghe sự chân thành từ tận trái tim anh. Lòng cô ấm áp vô cùng, cô cũng sẽ yêu anh nhiều như anh yêu cô.!!


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Học Viện Vampire (Vampire Royal High), truyện Học Viện Vampire (Vampire Royal High), đọc truyện Học Viện Vampire (Vampire Royal High), Học Viện Vampire (Vampire Royal High) full, Học Viện Vampire (Vampire Royal High) chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top