Hi Du Hoa Tùng

Chương 277: Cái chết của Hắc Ám võ sĩ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Hi Du Hoa Tùng

Lưu Phong nhìn về phía âm thanh phát ra, thấy chính là Cẩm Y Vệ Phó đô chỉ huy sứ Bạch Thọ mang theo một đội binh mã chạy lại.
 
"Bạch đại nhân, các ngươi sao lại đến đây?" Lưu Phong có chút giật mình.
 
"Tước gia, là Phùng đại nhân bảo chúng ta đến" Bạch Thọ vội vàng nói: "Cẩm Y Vệ nhận được tình báo, nói rằng có người muốn bất lợi với ngươi, muốn ngăn cản ngươi tiến kinh. Phùng đại nhân bảo ta dẫn người lại đây hộ tống ngươi an toàn tiến kinh"
 
"Bạch đại nhân, chuyện càng ngày càng không ổn rồi, dưới chân núi còn có mấy ngàn cường đạo đang tiến gần đến chúng ta" Nói đến đây, lại thấy một gã binh lính nhanh chóng tiến lên hồi báo.
 
Lưu Phong khẽ biến sắc, vội vàng hỏi: "Cường đạo này trang bị như thế nào?"
 
Tên lính vội vàng nói: "Theo ti chức nhìn xuống, đám cường đạo này trang bị tựa hồ không thua gì quân đội chính quy"
 
Mẹ kiếp, xem ra Đông Cung kỳ này quyết tâm giết chết mình, cư nhiên không tiếc cho quân chính quy ngụy trang thành cường đạo đến đây giết chết mình.
 
Nói thật, mấy ngàn quân chính quy tác chiến, Lưu Phong cũng có chút lo lắng. Cho dù với lực lượng bây giờ của hắn, toàn lực xuất thủ cũng phải hao phí rất nhiều thời gian. Huống hồ, còn có bốn gã Hắc Ám võ sĩ.
 
"Tước gia, ngươi yên tâm, bổn quan mang đến 500 Cẩm Y Vệ, toàn bộ đều là hảo thủ, đám hộ vệ của ngươi chỉ cần ứng phó với sát thủ che mặt là được, đám cường đạo này giao cho ta xử lý" Bạch Thọ thập phần tin tưởng.
 
Lưu Phong gật đầu nói: "Được rồi, chúng ta chia ra hành động" Không tới lúc bất đắc dĩ, Lưu Phong cũng không muốn đại khai sát giới. Đối với một người tu chân mà nói, sát nghiệt nhiều có thể dẫn đến lôi kiếp trừng phạt.
 
Hiện trường từ từ lâm vào trạng thái hỗn loạn, bốn gã bạch y che mặt Hắc Ám võ sĩ ra tay lãnh khốc vô tình, bọn họ phối hợp ăn ý, bộ pháp cũng đều thống nhất, đang từ từ tiến gần đến Lưu Phong.
 
Hắc Vân tiến đến với tốc độ rất nhanh, nháy mắt đã đến trước mặt bốn gã này, xoát xoát phát kiếm ra, mấy đạo kiếm thế cực kỳ mạnh mẽ chém về phía bốn người.
 
Gã cầm đầu Hắc Ám võ sĩ con mắt phát ra vẻ kinh ngạc, trầm giọng hỏi: "Ngươi là Hắc Ám võ sĩ?"
 
Hắc Vân lạnh lùng quát một tiếng"Thì sao?"
 
"Đồ hỗn trướng" Gã cầm đầu Hắc Ám võ sĩ quát lên một tiếng: "Thân là Hắc Ám võ sĩ, dám cùng người của tổ chức đối địch, chắc ngươi hết muốn sống rồi hả?"
 
Hắc Vân nghe vậy, cười lạnh một tiếng: "Cái tổ chức chó má gì, ta chỉ biết là chủ nhân cho ta cuộc sống mới và hy vọng, mạng của ta là của hắn. Các ngươi muốn thương tổn hắn, phải hỏi qua ta trước mới được" Hắc Vân không phải là người của tổ chức, cũng không biết tổ chức này là gì. Hắn chỉ biết mình là hộ vệ của Lưu Phong, bảo đảm an toàn cho Lưu Phong mới là vương đạo.
 
"Muốn chết!"
 
Gã cầm đầu Hắc Ám võ sĩ hét lớn một tiếng, đạp một bước nhảy về phía Hắc Vân xuất ra một kiếm.
 
Hắc Vân gầm lên một tiếng, quanh thân bao phủ một vầng sáng hắc sắc, trường kiếm trong tay đột nhiên phóng xuất ra hằng đạo quang mang chói mắt, nhanh chóng bắn đến người nọ.
 
"Ầm. !" Hắc Vân thân hình có chút rung động, hiển nhiên là chiến đấu lực của hắn so với tên cầm đầu Hắc Ám võ sĩ còn có chút chênh lệch.
 
Rất nhanh, tên cầm đầu Hắc Ám võ sĩ ra mắt cho thuộc hạ, ba gã còn lại nhanh chóng kết hợp tạo thành vòng tròn, bao vây Hắc Vân ở giữa.
 
"Ta bất kể ngươi là ai, nhưng ngươi thân là Hắc Ám võ sĩ lại cùng tổ chức đối nghịch, bây giờ ta nhân danh tổ chức, phán ngươi tử tội" Gã cầm đầu Hắc Ám võ sĩ lạnh giọng quát.
 
Hắc Vân phát ra một tràng cười dài, hắc sắc quang hoa trên người đại thịnh quát: "Một đám ngốc tử."
 
Lưu Phong không muốn Hắc Vân gặp chuyện bất trắc, phi thân lại gần, nói với Hắc Vân: "Ngươi đi đối phó với đám tiểu tạp ngư đi, bốn người này giao cho ta đối phó"
 
Hắc Vân lập tức tuân mệnh, nhảy ra cùng đại chiến với bọn hắc y sát thủ bịt mặt, chỉ thấy kiếm phong của hắn đến đâu thì tiếng kêu la thảm thiết vang lên đến đó. Lập tức có mấy người chết dưới kiếm của hắn. Đối với Hắc Ám võ sĩ mà nói, giết chóc không có gì là quan trọng cả.
 
"Ngươi chính là Lưu Phong?" Gã cầm đầu Hắc Ám võ sĩ hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Lưu Phong, lạnh giọng hỏi.
 
"Ngươi nói nhảm chi nhiều thế, muốn giết ta thì cứ lại đây" Lưu Phong cười cười vẻ khinh thường, giơ Hạo Thiên Kiếm lên cao, từ thân kiếm toát ra một ngọn lửa màu xanh.
Bốn gã Hắc Ám võ sĩ thoáng ra hiệu cho nhau, thân hình đồng thời xoay tròn, tốc độ gia tăng càng lúc càng nhanh, dường như có một đạo hắc sắc bao vây Lưu Phong, như muốn nhấn chìm Lưu Phong vào trong đó.
 
Lưu Phong bộ dáng lạnh lùng, không chút kinh hoảng, vẫn bình tĩnh lẳng lặng nhìn bốn gã Hắc Ám võ sĩ.
 
Cứ từ từ, vòng vây của bốn người càng ngày càng xiết nhỏ lại, hắc khí xung quanh càng ngày càng phát ra dày đặc hơn, làm cho người đứng bên ngoài ngay cả thân ảnh của Lưu Phong cũng không thể nhìn thấy được.
 
"Giết. !" Bốn gã đồng thanh hét lớn một tiếng, bốn đạo hàn quang từ bốn thanh trường kiếm nhanh tiến về Lưu Phong.
 
Cùng lúc đó, Lưu Phong khẽ phát ra một tiếng cười lạnh, những đạo khí tức hắc sắc đang bao vây quanh thân hình hắn liền trở nên phân tán, bốn gã Hắc Y Nhân cũng bị chấn văng ra ngoài.
 
Lưu Phong cố tình trấn nhiếp mấy tên Hắc Ám võ sĩ này, toàn lực ra tay, trong nháy mắt đã tận lực công kích.
 
Hắc Vân thân hình uyển mỵ như quỷ dị, đột nhiên xuất hiện đến trước mặt một gã Hắc Ám võ sĩ, thừa dịp tên này còn chưa có phản ứng gì đã đâm một kiếm vào hậu tâm của hắn.
 
Tên Hắc Ám võ sĩ hoảng hốt, thân hình trúng kiếm liền rống to lên một tiếng, từ từ té xuống mặt đất.
 
Lúc này, mười tên thiếu niên thuộc hạ của Hắc Vân đã bao vây xung quanh nhóm sát thủ bịt mặt.
 
Tên Hắc Ám võ sĩ cầm đầu kia nhìn mười tên thiếu niên, liếc mắt một cái run run giọng nói: "Không có khả năng. các ngươi đều là Hắc Ám võ sĩ." Trong ấn tượng của hắn, ngoại trừ tổ chức ra, tuyệt đối các thế lực bên ngoài không có khả năng xuất hiện nhiều Hắc Ám võ sĩ như vậy. Mặc dù mười thiếu niên này mới chỉ là sơ giai võ sĩ, nhưng cũng làm hắn hết sức kinh ngạc.
 
Chuyện xảy ra đến tình trạng này, hắn cảm giác nhiệm vụ rất khó hoàn thành. Không nói bao vây mình toàn Hắc Ám võ sĩ, chỉ riêng dựa vào lực lượng của Lưu Phong bản thân mình cũng không có thể đối phó rồi.
 
Dưới chân núi, Bạch Thọ suất lĩnh năm trăm binh mã chiến đấu với bọn cường đạo, dần dần rơi vào thế hạ phong, bắt đầu lui về phía Lưu Phong.
 
Từ vị trí của Lưu Phong, có thể quan sát rõ ràng động tĩnh của đám cường đạo, xem lực công kích của bọn chúng, rất khó tưởng tượng ra đây chỉ là cường đạo.
 
Bạch Thọ suất lĩnh là Cẩm Y Vệ, mặc dù chiến đấu lực rất cường hãn, nhưng mà nói về phương diện chiến đầu tập thể thì vẫn còn kém, cho nên không cách nào đối phó lại đám cường đạo này.
 
"Hắc Vân, ngươi đi trợ giúp Bạch Đại Nhân, ba người này để ta xử lý" mười một người này, đối mặt với mấy ngàn cường đạo trước mặt, họ không coi ra gì, với thủ đoạn của bọn họ, tuyệt đối có thể làm cho bọn cường đạo rung động. Lưu Phong không hiểu binh pháp, nhưng cũng biết hành quân chiến trận, khí thế rất trọng yếu.
 
Hắc Vân vội vàng mang theo mười tên thuộc hạ, như gió lốc lao đến đám cường đạo, trong nhất thời tiếng kêu la thảm thiết vang lên bên tai không dứt.
 
Lưu Phong đứng từ trên cao nhìn xuống, thấy không sai với dự tính của mình, Hắc Vân và thuộc hạ của hắn gia nhập chiến đấu, máu tanh và thủ đoạn giết chóc tàn nhẫn đã làm cho tâm linh của bọn cường đạo sợ sệt. Vốn trước đây bọn cường đạo phối hợp không có sơ hở, bây giờ dần dần đã xuất hiện sơ hở rồi.
 
Bạch Thọ phối hợp rất tốt, dẫn dắt binh lính tiến hành phản kích.
 
Thật nhanh chóng, Hắc Vân và Bạch Thọ nhanh chóng phối hợp tổ chức, chiến sự bắt đầu thay đổi, mặc dù cường đạo vẫn áp đảo về mặt nhân số, nhưng trật tự chiến đấu của bọn chúng đã hơi rối loạn, một số binh lính đã bắt đầu sợ hãi lui về phía sau.
 
Khi bọn chúng tự tiện lui về phía sau, lập tức khiến cho chiến đấu lực đang cường đại lập tức giảm xuống.
 
Ước chừng sau nửa canh giờ, chiến cuộc đã bắt đầu kết thúc. Ngoại trừ hai ngàn cường đạo chạy trốn, một ngàn cường đạo còn lại cơ hồ đều bị giết chết.
 
Mà quân Cẩm Y Vệ của Bạch Thọ bên này cũng hết sức nỗ lực, mới đầu từ 500 người, bây giờ cũng chỉ còn lại không đến một nửa.
 
Hắc Vân và mười tên thuộc hạ toàn thân đều bị máu huyết đỏ tươi nhuộm hồng, bọn họ mặc dù có người bị thương rất nặng, nhưng cũng không ai nguy hiểm tính mạng.
 
"Ba vị, giờ chết đã đến, các ngươi muốn ta xử lý các ngươi thế nào?" Lưu Phong cười lạnh nhìn ba tên Hắc Ám võ sĩ trước mặt.
 
Tên cầm đầu Hắc Ám võ sĩ cười lạnh một tiếng: "Ngươi muốn thế nào?"
 
"Không cần kinh hoảng, ta bây giờ cho các ngươi hai sự lựa chọn, một là các ngươi tuyên thệ thuần phục ta, hai là chết" Lưu Phong lạnh giọng nói.
 
Tên cầm đầu Hắc Ám võ sĩ đột nhiên hét lớn một tiếng: "Chúng ta còn có sự chọn lựa thứ ba, đó là giết chết ngươi" Nói xong, liền phi thân tiến đến muốn giết chết Lưu Phong.
Lưu Phong cười lãnh một tiếng, huy động Hạo Thiên Kiếm, toàn lực ra tay, kiếm quang chói mắt nhanh chóng xuất ra, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, cánh tay phải của tên Hắc Ám võ sĩ kia đã nằm gọn trên mặt đất.
 
"Nếu ngươi không hiểu cái gì là đạo lý thì một kiếm tiếp theo của ta, mục tiêu sẽ là cái đầu của ngươi" Lưu Phong trong mắt bắn ra một đạo sát khí nói.
 
Người nọ té quỵ trên mặt đất, sắc mặt tái nhạt, hồi tưởng lại cảnh tượng lúc nảy thật là thập tử nhất sanh, nếu Lưu Phong không hạ thủ lưu tình, một kiếm đó hoàn toàn có thể chặt đứt cổ hắn.
 
"Hảo thủ đoạn. !" hiển nhiên hai gã Hắc Ám võ sĩ còn lại đã bị thực lực của Lưu Phong chấn động, bất quá bọn họ vẫn còn không dám phản bội tổ chức, không dám thuần phục Lưu Phong. Đối với phản đồ, tổ chức xử trí rất tàn nhẫn, đủ loại hành hạ sống không bằng chết, làm cho người ta không thể thụ nhận được.
 
"Tổ chức sẽ không buông tha cho ngươi đâu. !" ba gã Hắc Ám võ sĩ đồng thời hét lên một tiếng, trong nháy mắt đều đoạn khí.
 
Hắc Vân tiến đến dò xét, nói với Lưu Phong"Chủ công, bọn họ đều đã phục độc chết hết rồi"
 
Lưu Phong âm thầm cảm khái, tổ chức Hắc Ám võ sĩ này thật sự quá lợi hại, có thể làm cho các Hắc Ám võ sĩ lựa chọn tự sát chứ không dám phản bội.
 
Kỳ thật, Lưu Phong cũng không hiểu rõ lắm, mấy gã Hắc Ám võ sĩ này chọn lựa tự sát, cũng không phải vì đối với tổ chức trung thành, mà là vì quá sợ hãi mà thôi.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hi Du Hoa Tùng, truyện Hi Du Hoa Tùng, đọc truyện Hi Du Hoa Tùng, Hi Du Hoa Tùng full, Hi Du Hoa Tùng chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top