Hệ Thống Của Tôi Quá Lỗi

Chương 6: Máu nhộm vương phủ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Hệ Thống Của Tôi Quá Lỗi



Bên ngoài cửa phía tây Vương phủ giờ đã đầy ấp người trên dưới hơn 200 người đã vây kính dĩ nhiên kẻ cầm đầu là Vương Khang.

"nghịch tử mau thả Vương Lâm ra! " Vương khang đứng lên trước nói.

Không để hắn đợi quá lâu từ phía trong một thiếu niên ăn mặc rách rưới mình nhộm đầy máu tay đang kéo le một thi thể cụt tứ chi khuôn mặt biến dạng đi ra.

"ngươi đang tìm hắn sau?" Vương Minh quăng bộ thi thể trên đất nói, việc hắn làm trực tiếp khiến tất cả người Vương phủ chấn kinh đây là phết vật đó sau, hắn chán sống sau mà dám nói chuyện với gia chủ như vậy muôn vàng suy nghỉ trong đầu họ nhưng vẫn giữ im lặng mà xem.

"Hỗn đãng ngươi dám giết con ta!" uy áp của Vương Khang trực tiếp bộc phát khiến một số binh linh học 6 người đứng gần hắn cũng cách xa ra.

Mái tóc đen dài khuôn mặt chữ điền mạc áo bào xanh trắng dưới uy áp tung bay điều chẳng khiến Vương Minh sợ hải hay chịu bất cứ tổn thương nào mà càng khiến hắn thích thú.

[Vương Khang Nguyên Anh sơ kì, lực chiến 4067]

"Ngươi hét cái gì? Yên tâm ta không quên phần ngươi đâu" Vương Minh quáy quáy tai bộ dạng không quanh tâm.


Điều này trực tiếp làm chấn kinh đám trưởng lão và hộ pháp bởi bọn họ là kim đan còn thấy khó chịu trước uy áp của Vương Khang còn Vương Minh là một tên không có tu vi làm sau chịu nổi uy áp của Vương Khang, Lúc nay Vương Nhật đi sát lại nói với Vương Khang khuôn mặt hèn mọn tham lam.

"Bẩm gia Chủ, ngài khoan hả giết hắn kẻ này không hề có tu vi mà đứng vững dưới uy áp của ngài chắc chắn có pháp bảo chúng ta bắt hắn giao ra pháp bảo rồi giết hắn cũng không muộn... " Vương Nhật nói nhỏ.

Nghe được điều này khiến Vương Khang khựng lại, rồi từ từ thu lại uy áp nói.

"Tên nghịch tử ngươi lại dám giết anh trai mình còn không mau quỳ xuống chịu tội, giao ra pháp bảo ta sẽ niệm tình ngươi là con ta mà tha chết" Vương Nhật nói đúng pháp bảo chịu được uy áp của mình chắc chắn không tầm thường.

"Pháp bảo? Đúng đúng ta có pháp bảo... Ha ha... Ha.. Ha được ta giao cho ngươi đến đây lấy đi" Đúng là bọn không bằng cẩu.

Vương Minh ôm bụng cười lăng lóc trến đất, khiến cho dám trưỡng lão và Vương Khang đề phòng Vương Anh một bên nói nhỏ.

"Theo ta thấy trực tiếp giết hắn đi, pháp bảo chúng ta cũng có thể đoạt được mà"

Vương nhật một bên liếc nói.

"Hừ, hắn chỉ là một tên không có tu vi ngươi sợ cái gì?"

Vương anh cũng liếc xéo Vương nhật cái nói.

"Hắn không tu vi mà có thể giết thiếu gia à? Ngươi đúng là hồ đồ"

Thấy được đám cậu đang bàn tán Vương nhíu nhíu mày mặt xem thường nói.

"Đám các ngươi không đến lấy thì ta đi đây, không chơi với các ngươi"

Ngay sau câu nói của Vương Minh, Vương Nhật hét lớn.

"Muốn đi ta cho ngươi đi chưa? Giao đồ ra đây rồi nạp mạng"

Hắn ta hét lớn sau đó nhanh vút lao đến chỗ Vương Minh nhưng đáng tiếc tay hắn chưa kịp chạm vào áo cậu thì bị hai con Oán Linh từ đất chui lên trực tiếp xét hắn ra làm bốn phần, ngay lập tức đám người Vương Phủ chấn kinh.


"Cao thủ Kim Đan? Không đúng bọn chúng không phải người... Ai đang điểu khiển?" Vương Khang quát, đám trưởng lão cũng uy áp trùng trùng.

"Sau các ngươi không phải muốn giết ta sau? Đến đây" Vương Minh đưa tay quắt quắt.

[Sử dụng Khiêu Khích]

Vương Khang bị Vương Minh khiêu khích như con thú điên hai mắt đỏ ngầu uy áp trùng trùng tung một chưởng về phía Vương Minh.

"Súc sinh nộp mạng! Đế vương chưởng!"

Chưởng pháp cực mạnh chấn áp nát nơi Vương Minh đứng đất cát lúng sau, Vương Minh vẫn đứng im đó không bất động còn nở một nụ cười lạnh trái lại Vương Khang sau khi gián một chưởng thì bị chấn bay thẳng về sau hộc máu khuôn mặt không thể tin nói.

"Ngươi... Ngươi đã làm.. Gì khụ khụ"

Đám trưởng lão và binh lính cũng không tin vào mắt mình mà mắt chữ ô mồm chữ o.

"Sau các ngươi thích hỏi thế? Lúc nảy gáy to lắm mà sau không tên nào lên vậy... Hừ nếu như các ngươi không đến thì để ta!" Vương Minh đưa tay lên búng cái tách từ dưới bóng của cậu vô số Oán Linh chui lên.

"Giết hết đám cậu này cho ta"

Bọn trưởng lão và đám bị lính mặt tái xanh, trước mặt bọn chúng bây giờ là hớn 80 con Oán linh và có hơn 9 con mang khí tức Kim Đan.

Nhận lên số Oán Linh lau nhanh như tên chém giết tiếng kêu la bắt đầu vang vọng khắp một góc trời, bọn trưởng lão cũng chẳng có đừng lui bởi bị bao vây bởi 11 con Oán Linh sức mạnh kim đan trung kì liên tục đánh chém cứu mỏi lần giết chết là chúng lại hồi sinh.

Bên khác Vương Minh đang từng bước từng bước đi lại chỗ Vương Khang khuôn mặt tươi gói nói.

"Ấy ta quên mất" Vương Minh từ trong túi đồ lấy ra một cái đầu quẳng về phía Vương Khang hắn ta ngay lập tức nhận ra đây là vợ của mình Lâm Mễ.

"Ngươi cảm thấy thế nào? Vui không ha ha... Sau? Thấy sau khi vợ mình bị giết, con mình bị giết cơ đồ của mình bị huỷ" Vương Minh dừng lại trước mặt Vương Khang cười nói.

"Ngươi... Khụ khụ" Khuôn mặt Vương Khang đỏ bừng đôi mặt đỏ lồm có thể thấy tia máu, gân xanh chảy dài trên chán.


"Súc sinh ta liều với ngươi!" Vương Khang từ chỉ giới lấy ra một thanh kiếm lao tới đâm Vương Minh nhưng khi kiếm chạm vào ngực Vương Minh nó dở nát cánh tay Vương khang vặn vẹo như không xương một lần nửa hắn bị chấn bay.

"A a a... Tay... Tay..." Vương Khang đao đớn hét.

Vương Minh đi lại nếm đầu Vương Khang dở lên.

"Ngươi thấy không? Cơ nghiệp của ngươi đang lụi tàn ha ha" Vương Minh chỉ tay về phía đám lính của Vương gia chỉ còn cái xác không hồn, máu chảy thành sông, trưởng lão giờ chỉ còn Vương Lãnh nhưng cũng vừa bị cắt đầu.

"Không! Không! Cơ nghiệp của ta... Hùng tâm của ta! Ngươi ngươi... Tại sau lại làm vậy... Ta là cha ngươi mà..." Vương khang nước mắt dàng dụa đau đớn hét.

"Cha! Ngươi xứng không? Ta không kêu một con cẩu là cha đâu ha ha" Vứt lời thì đầu của Vương Khang cũng lìa khỏi cổ máu phúng tung té, mặt chợn nhược hắn không cam tâm chết không nhắm mắt.

Vương quăng cái đầu Vương Khang đi ngồi xuống ngước nhìn bầu trời.

"Ta trả thù cho ngươi xong rồi, có thể yên nghỉ Linh Sang cứ giao cho ta mà cũng buồn cười thật ngoài này máu nhộm mà tỷ ta còn ngủ không chịu tỉnh ha ha" Tiếng cười của Vương Minh vang vọng cả góc đánh dấu chính thức Vương Gia hôm nay chính thức diệt dong.

"Mà nhiêu đây chắc cũng đủ để triệu hồi lên cấp 2 nhỉ? Trỗi Dậy nào những Oán Linh Của Ta" Một làng khói đem bao phủ cả Vương Phủ vô số bóng đen từ đất ngôi lên đánh dấu cho một vị Vua mới được sinh ra.

[kĩ năng triệu hồi thăng cấp 1=>2]

[Số Oán Linh đang có: 337/400]






Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hệ Thống Của Tôi Quá Lỗi, truyện Hệ Thống Của Tôi Quá Lỗi, đọc truyện Hệ Thống Của Tôi Quá Lỗi, Hệ Thống Của Tôi Quá Lỗi full, Hệ Thống Của Tôi Quá Lỗi chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top