Hệ Thống Cầu Được Ước Thấy

Chương 15: Quyển 2 - Chương 15


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Hệ Thống Cầu Được Ước Thấy

Nhất trung dạo gần đây rất hot, nghe nói nhất trung có học sinh mới đến. Học sinh này có gì đặc biệt mà khiến người ta để ý như vậy? Tất nhiên là có rồi, là có gì lớn đó, học sinh mới rất O. Trêи diễn đàn trường có một đống ảnh kìa, người ngoài trường cũng biết bé O ở trường người ta rất đáng yêu, rất dễ ngại, rất ngoan, nên là có rất nhiều người có mưu đồ với bé An của 11A1.

- Bé nhà nào đây, đủ tuổi học cấp ba chưa đó???

- Chắc là học vượt lớp đó, không thì sao nhìn như 14, 15 tuổi vậy.

- Ê lầu trêи, thẻ học sinh người ta ghi đã đủ 17 tuổi rồi đó.

- Bé con, dậy thì chưa?

- Bác bên trêи ở trường nào đấy? Bé con là để cho bác gọi sao?

- Gà con?

- Gà con+ 1....

- Gà con + 6.....

- Gà con + số CMND...

- Bé này tên An Nguyên Nguyên nha, học lớp 11A1 của Nhất trung đó.

- Có người yêu chưa

- Chắc chưa đâu!

- Tôi tán nha!

- Lầu trêи mau tỉnh lại, người ta là em của chị đại đó!

- Chị đại nào cơ?

- An Như Anh rep tin của cưng đây. Cưng đoàn xem chị là ai nào, em trai nhà này các người dám động vào sao???

.........

Tình hình là sau khi An Như Anh phát hiện ra có người nói tán em cô, cô tức rồi, thật ngu ngốc, dám mơ tưởng em trai cưng của cô. Hừ, hắc chết ngươi, ngươi chết chắc rồi.

Bạn gì đó xui xẻo bị chị đại ngắm bắn, pằng một cái, tài khoản của bạn đã bị khóa. Huhu....thật tủi thân mà.

An Nguyên Nguyên ở trêи lớp chăm chỉ học hành, chữ của An Nguyên Nguyên rất đẹp, nghe giảng lại đặc biệt ngoan, cái mặt ngoan ngoãn như vậy ở lớp cực kỳ cực kỳ được các thầy cô yêu thích. Chỉ là có thể đừng gọi cậu là bé An được không? Cậu rất không thích nha.

An Nguyên Nguyên tay ghi bài, tai nghe giảng, tâm nói chuyện với hệ thống.

[ An Nguyên Nguyên: Hệ thống, có thể đổi cái thuộc tính ngoan ngoãn này được không?]

[ Hệ thống: Không thể!]

[ An Nguyên Nguyên: Vậy có thể để tui soái soái chút không, bớt nhìn giống em bé một chút á]

[ Hệ thống: Không. Chú tâm học bài đi bé An]

[ An Nguyên Nguyên: Đến ngươi cũng muốn chế nhạo ta phải không?]

[ Hệ thống: Thuộc tính này nhiều khi có lợi lắm đó ]

An Nguyên Nguyên chợt nhớ, cái tấm thẻ tàn hình 10 phút đổi từ thế giới trước hình như chưa có dùng, lúc đó đổi cái thẻ này làm gì nhỉ. Nguyên chủ thích thiết kế cậu cũng khá có hứng thú với ngành này, mấy thế giới trước cậu có tiếp xúc qua cũng không khó lắm, ai bảo tành tích thiết kế của cậu ở mấy thế giới đó cao như thế nha.

" Trong lớp làm việc riêng" Châu Vi Vũ liếc thấy An An bên cạnh mình vẽ vẽ cái gì, để ý chút liền thấy người ta đang thiết kế.

" Không có, tôi vẫn học bài đầy đủ hiểu bài mà"

" Tôi sẽ kiểm tra cậu"

" Được nha" An Nguyên Nguyên hướng Châu Vi Vũ cười một cái.

Ây nha....nội tâm Châu Vi Vũ điên cuồng gào thét, trời ơi cái miệng kia cười lên nhìn ngon quá, có thể cắn một miếng không? Đôi mắt cong cong nhìn cưng quá à, cưng quá, muốn bắt về nhà nuôi, có được không???

┐( ˘_˘)┌ Ai nha, Châu Vi Vũ nội tâm sóng gió, bên ngoài mặt than kéo kéo mấy bản thiết kế bên dưới của An Nguyên Nguyên. Thiết kế rất đẹp, rất tinh tế, đồ nữ có nét quyến rũ nhưng lại rất tao nhã thanh lịch, toát lên nét quý tộc cổ xưa. Đồ nam cũng rất đẹp, có cảm giác cao quý cơ mà không làm mất đi vẻ thân thiện, thiết kế quý tộc toát lên sự cao ngạo lại không thấy tồn tại phân biệt giai cấp, rất tốt, có phong cách Âu cổ pha lẫn hiện đại.

Trang phục lolita cũng đẹp nữa, trang phục phong cách Trung Quốc rất tinh tế, hài hòa. Châu Vi Vũ chỉ có thể dùng từ rất để nói thôi, trình độ thiết kế này đến hắn cũng phải cảm thán. ( Con trai, con là cái thá gì mà nói là đến con cũng phải cảm thán?)

" Đây đều là cậu thiết kế sao?"

" Ừm! Đẹp sao?"

" Rất đẹp, rất tốt!"

" Sau này tôi sẽ làm một nhà thiết kế"

" Được" Châu Vi Vũ đưa tay xoa đầu An Nguyên Nguyên.

An Nguyên Nguyên đơ người, cái giọng nói đầy nuông chiều bày nghe thật quen, động tác xoa đầu cũng rất quen, An Nguyên Nguyên khựng người, Châu Vi Vũ như vậy rất giống người yêu của cậu, khuôn mặt An Nguyên Nguyên thoáng hiện nét buồn bã rất nhanh đã biến mất.

Châu Vi Vũ chẳng qua chỉ là hành động trong vô thức, tự dưng muốn xoa đầu An Nguyên Nguyên một chút, hắn không biết cảm giác lạ lùng trong lòng mình là như thế nào, từ đâu ra. Nhưng mà hắn yêu thích bạn nhỏ này là thật, thật lòng thật lòng. Đây chắc là minh chứng cho định mệnh của hắn đi, định mệnh này, hắn rất thích. Châu Vi Vũ khẽ vân vê ngón tay, tóc An An thật mềm, bồng bồng ngọt ngào như kẹo bông vậy, mặc dù hắn chưa ăn bao giờ, chỉ là cảm giác nhất định là giống thế.

( Ngại quá con trai, xin lỗi đã phá bầu không khí cảm động này, con thật tội nghiệp, kẹo bông cũng chưa ăn bao giờ, thảo nào An An mãi không chịu thừa nhận con

Châu chân chó: Tình mẹ bao la không muốn em được hạnh phúc kìa An An)

____________________

" Bé An, cậu làm bài tập chưa?"

" Rồi nha, sao vậy?"

" Cho tôi mượn đi"

Người vừa nói là Đông Kha, là một tên giáo bá? Không đúng lắm, chính là kiểu khá đặc biệt, đánh nhau rất nhiều, gây chuyện rất nhiều, nhưng năng lực học tập rất giỏi cho nên không bị rớt lớp.

" Không được, bài tập phải tự làm, tôi sẽ mách chị đẹp"

" Cứng nhắc" Đông Kha quay người lên.

Người vừa ngăn Đông Kha là lớp phó học tập tên là Cao Tinh Thần. Là một người theo chủ nghĩa nghiêm túc, thật thà và nhiều khi hơi đáng ghét, cơ mà cậu thấy Cao Tinh Thần cũng khôbg có đáng ghét lắm đâu, chính là theo hình dung của Đông Kha, có hơi cứng nhắc.

" Ừm, thật ra thỉnh thoảng chép bài người khác cũng sẽ giúp chúng ta nhớ lâu hơn, chính là kiểu học ngầm đó"

" Bé An cậu đừng bênh hắn, tự túc là hạnh phúc" Cao Tinh Thần cầm vở bài tập của An Nguyên Nguyên rời đi trước con mắt lưu luyến của Đông Kha.

Tiết tự học buổi sáng kết thúc, An Nguyên Nguyên liền đi nhà ăn ăn trưa, đi không sớm sẽ bị đói đó, từ khi tiếp nhận cơ thể của An Nguyên Nguyên, cậu cảm thấy mình rất nhanh đói, phải ăn thật nhiều, may mà ăn nhiều nhưng không dễ béo, không thì giờ này bị thành cục bánh nếp rồi.

" Châu Vi Vũ đi ăn thôi"

" Bé An đừng chỉ chờ mỗi Châu Vi Vũ chứ, có thể đợi tôi với không!"

" Đông Kha vậy cậu cũng phải nhanh lên thôi" An Nguyên Nguyên trưng ra bộ dáng ông cụ non gật gật đầu.

Châu Vi Vũ lẳng lặng đứng phía sau An Nguyên Nguyên, Châu Vi Vũ cao 1m85 chắc sau này sẽ cao lên 1m9 mất, An Nguyên Nguyên đứng như vạy chỉ cao đến ngực hắn thôi, nhìn nhỏ nhắn xinh xắn quá chừng. Đông Kha quay lại nhìn sự chênh lệnh này, đột nhiên cảm thấy, sao có cảm giác hai người này trông rất xứng đôi??? Lạ lùng ghê hông.

" Đi thôi" Châu Vi Vũ liếc Đông Kha một cái, nhàn nhạt phun ra hai chữ.

Đông Kha liền vội đuổi theo, ây, Châu chân chó thật keo kiệt, không thể chờ người ta, tui chỉ là một con người íu đúi có tâm hồn mong manh thui mừ, tui dễ bị tổn thương lắm ó. Đông Kha chấm chấm khóe mắt không có nước đáng thương kêu " Bé An người ta bị Châu Vi Vũ bắt nạt kìa"

" Cậu có thể đi tìm Cao Tinh Thần " Châu Vi Vũ lại lẳng lặng tát bốp một cái cho Đông Kha, Đông Kha thức thời im lặng.

An Nguyên Nguyên đi trước khẽ cười cười. Có một chuyện An Nguyên Nguyên quên nói, chuyện rất quan trọng luôn. Nam chính của chúng ta chính là...........không có¯_༼ ಥ ‿ ಥ ༽_/¯.

Chúng ta chỉ có song nữ chủ thui, cậu cũng không biết gì nha┐(´∇`)┌

Chị An Như Anh là nữ chủ, là nữ hán tử thân cao, cơ lớn, một thân sát khí bá chị. Nữ chủ còn lại...hem...mọi người đoán được rồi đó. Chị đại thì phải đi cùng chị đẹp đúng không. Cho nên là, đúng, đúng như mọi người nghĩ đó, chị đẹp An Linh của chúng ta chính là nữ chủ còn lại. Cậu lúc biết tin này cũng rất hoang mang nha, không biết mình xuyên đến đây làm cái gì nữa, ngăn cản hai nữ chủ yêu nhau??? Không liên quan nha. Cô An Linh không hổ cái danh chị đẹp của cô ấy, chính là kiểu trong nét dịu dàng pha lẫn sự nghiêm trọng khi quát học sinh...(=`ω´=). Hình dung sai rồi, nói chung chị đẹp chính là chị đẹp, từ khi bắt đầu học ở trường này An Như Anh đã tia cô An Linh rồi.

" An An " An Như Anh phi tức tốc đến chỗ An Nguyên Nguyên.

" Chị, đến ăn cơm trưa! " An Nguyên Nguyên vui vẻ cười một cái.

Chị cậu kiểu⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ)ଓ⁾⁾ em trai thật đáng yêu quá đi. Không đúng cái kia không phải đại sự " Cô An của mấy đứa đi đâu rồi?"

" Hôm nay cô không lên lớp, em cũng không biết nữa" An Nguyên Nguyên nghiêng đầu nghĩ nghĩ. Hình như cô nói là đi về quê, gia đình cô ấy định gọi cô về quê, tiện thể xem mắt luôn. Nhưng mà bé An nghĩ không nên nói thì hơn, không thì hai cái má đáng yêu mềm mềm của cậu sẽ bị chị hành hạ đó.

An Như Anh chán nản quay đầu đi, đi chưa được năm bước lại quay đầu lại trừng Châu Vi Vũ một cái mới tiếp tục đi, Châu Vi Vũ nội tâm mệt mỏi, hắn rất là vô tội nha, thèm muốn em cô thì có gì sai đâu.

( Hình như có thuộc tính sắc lang từ lúc nào vậy? Má mì không nhớ là có thêm cho con ó)

" May ghê đó, chị mà biết là khuôn mặt đáng thương của tui sẽ bị hành hạ thảm đó. May ghê " An Nguyên Nguyên lải nhải Châu Vi Vũ lắng nghe An Nguyên Nguyên than thở, bản thân lại lấy hai cái khay cơm lĩnh xuất cơm của hai người.

Châu Vi Vũ lấy rất nhiều sườn sào chua ngọt, mấy món khác lấy vừa vừa. An Nguyên Nguyên đang giữ chỗ ánh mắt long lanh nhìn xuất cơm đầy sườn xào trêи tay hắn. Cái ánh mắt kia làm hắn nóng cả người, có hơi mất tự nhiên, mặc dù không phải nhìn hắn.

" Cái này của tôi sao?" An Nguyên Nguyên chỉ chỉ.

" Ừm" Châu Vi Vũ đặt suất cơm trước mặt An Nguyên Nguyên.

An Nguyên Nguyên vui chết rồi " Sao cậu biết tôi thích ăn sườn vậy, ở nhà toàn là chị tranh của tôi, sau đó tôi sẽ phải ăn thêm hai miếng bánh ngọt lớn mới đủ no...." Về mặt đồ ăn thì An Nguyên Nguyên nói nhiều y như chị cậu. Châu Vi Vũ rất vui vẻ nghe, âm thầm ghi nhớ những món ăn bạn nhỏ thích.

An An nói thích ăn dâu tây, mỗi ngày sẽ ăn một miếng bánh kem hoặc đồ ăn có liên quan đến râu tây. Còn thích trà sữa bạc hà, tích ăn lẩu, thích ăn tôm hùm đất cay, thích ăn vịt quay mật ong, thích ăn canh ngó sen, tích gà hầm, thích cháo hải sản....rất nhiều thứ. Châu Vi Vũ đều ghi nhớ không sót một thứ.

Đông Kha nhìn khung cảnh ngọt ngọt ngào ngào của hai người kia, hai hàng nước mắt dòng dòng, ngồi một góc cắn đũa. Huhu, từ khi vào nhà ăn trong mắt hai người kia chỉ có nhau không có hắn, có ai thấy hắn không??? Hắn không muốn bị thồn cơm chó, không muốn làm bóng đèn 1000W được không? Đừng có tàn nhẫn như thế được không, được không hả huhu???(´°̥̥̥̥̥̥̥̥ω°̥̥̥̥̥̥̥̥`)

Cao Tinh Thần dịch đến bên cạnh Đông Kha thì thầm " Sao có cảm giác vợ chồng nhà người ta ăn cơm, mình thì là khách vậy???"

" Bây giờ mới phát hiện sao? Từ ngày đầu tiên bé An ngồi cùng Châu Vi Vũ tôi đã phát hiện ra rồi"

" Cảm giác rất đẹp đôi " Cao Tinh Thần gật gù nhận xét.

" Đúng! Sao? Cậu ghen tị?"

" Không có, tôi lại không thích yêu đương!"

" Nếu cậu muốn có thể suy xét đến tôi nha!"

Cao Tinh Thần nhét miếng thịt vào miệng Đông Kha " Ăn thịt của cậu đi"

" Hừ!" Đông Kha hờn.

Trong nhà ăn lúc nào cũng có người ngó lại đây nhìn ngắm phong thái ăn uống của bé An, mấy chị em gái nhanh tay nhấn máy chụp chụp chụp, ngắm ngắm, huhu, đến ăn cơm cũng đáng yêu như này, moe chết rồi. Trời ơi, có thể bảo bố mẹ đẻ thêm một em bé nữa không các cô sẽ cưng ra trình độ An Nguyên Nguyên.

Một bạn xinh đẹp nhanh tay chỉnh ảnh đăng lên diễn đàn trương.

Caption: bé An ăn cũng đáng yêu nữa, làm sao đây, muốn mẹ đẻ thêm có được không(ʃƪ^3^).

Bình luận bên dưới mỗi khi nhìn thấy bài đăng về An Nguyên Nguyên đều nhiều vô cùng.

- Tại sao trường tôi không có mà trường các người lại có???

- Đấy là tại trường bạn không có chị đại nha

- Trường tui có chị đại nè, bé An có muốn chuyển qua đây không?

- Bạn hãy xem lại chị đại có phải An Như Anh không nhé.

- Trời ơi, tóc kia là nhuộm hay tự nhiên vậy???

- Tự nhiên đó, người ta là con lai Trung - Nga, phàm nhân chúng ta không so được.

- Sau này tôi sẽ lấy chồng Nga.

- Cố lên con người can đảm.

- Ê kia có phải Châu Vi Vũ không mọi người? Sao mị có cảm giác ánh mắt Châu Vi Vũ nhìn bé An dịu dàng cưng chiều như vậy???

- Bồ cũng cảm thấy sao, trời ơi, lần trước ảnh kia tôi phát hiện ra mà không dám nói, cuối cùng cũng có người giống tôi rồi. Cảm giác giữa hai người này rất ngọt.

- Có nhẽ nào như lầu trêи nói? Hai người này có gì đó?

- Anh Đông và lớp phó thật đáng thương, tỏa sáng chói lóa như vậy mà không ai chú ý.

- Hai người kia chắc chắn có một chân, giờ không có thì sớm muộn gì cũng có!

- Tôi cược một miếng đậu phụ.

- Tôi cược một bát cơm

........

Cuối cùng những con hủ có ánh mắt sáng như sao đã hô tên Châu Báu khắp cái diễn đàn hình thành nên trạng thái.....hôn loạn???

____________________

Hôm nay up 2 chương....tối phải ôn tâm đề văn, không thể viết. thật khổ các con, mẹ muốn để hai đứa sớm đến vơi nhau cơ.༼;´༎ຶ ۝ ༎ຶ༽

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hệ Thống Cầu Được Ước Thấy, truyện Hệ Thống Cầu Được Ước Thấy, đọc truyện Hệ Thống Cầu Được Ước Thấy, Hệ Thống Cầu Được Ước Thấy full, Hệ Thống Cầu Được Ước Thấy chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top