Hệ Liệt: Kiều Hôn Nữ Lang

Chương 56: Mở Đầu


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Hệ Liệt: Kiều Hôn Nữ Lang

"Hạ Vĩ Phong --"
Trong phòng trên lầu truyền đến âm thanh quát to lo lắng của Hạo Hoàng, vợ chồng Hạ Vĩ Phong vừa mới giải quyết xong chuyện ba cô con gái, lúc này ngay cả thời gian uống miếng nước cũng không có, lại phải vội vàng chạy đến cửa cầu thang để xem xảy ra chuyện gì.
"Làm sao vậy? Có chuyện gì thế?" Hai người lo lắng hỏi.
"Các cậu có nhìn thấy Nhân Hạo đâu không?" Hạo Hoàng tự mình lao xuống cầu thang, vẻ mặt lo lắng nhìn xung quanh bốn phía.
Ban nãy Nhân Hạo nói muốn lên lầu tìm Thiên Cẩn, thế nhưng anh vừa lên lầu thì phát hiện không thấy cả hai đâu cả, mà Thiên Cẩn đáng lẽ phải ngủ say ở trên giường cũng biến mất luôn.
"Nhân Hạo? Nó không có ở trên lầu sao? Bọn mình vừa mới thấy nó lên lầu mà, không phải sao?" Lương Kiều Kiều mặt nghi ngờ nói.
"Nó không có ở trong đó, cũng không thấy Thiên Cẩn." Hạo Hoàng chạy đi ra ngoài. Vợ chồng Hạ Phong cũng chạy theo.
"Sao lại không có ở trên đó chứ? Vậy chúng nó đi đâu rồi, là Nhân Hạo dẫn theo Thiên Cẩn đi ra ngoài sao? Nếu như đi ra ngoài, chúng ta phải phát hiện được mới đúng, cậu có tìm thử trong phòng khác chưa, có thấy bóng dáng hai đứa chúng nó hay không?" Lương Kiều Kiều vô cùng lo lắng hỏi.
Theo lý mà nói, Thiên Cẩn sẽ không đi chung với những người khác mới đúng, huống chi nó vừa mới đi ngủ, hẳn là sẽ không dậy sớm như vậy nha!
"Đừng lo lắng, trước tiên chúng ta hãy cứ chia nhau đi tìm xem. Bà xã, em đi gọi thêm những người khác đến tìm giúp, nhiều người cùng chia nhau hành động sẽ nhanh hơn." Hạ Vĩ Phong an ủi vợ mình, sau đó đi tới nhà để xe.
Trong lúc mọi người đang lo lắng chạy ra bên ngoài tìm kiếm hai đứa nhỏ, thì trong tủ treo quần áo của một căn phòng nào đó trên lầu, có một thanh âm nho nhỏ truyền ra.
"Hay quá, có thể đi ra rồi."
Bước ra khỏi tủ treo quần áo trước chính là Xa Nhân Hạo, trên khuôn mặt trắng muốt của anh thoáng hiện lên một nụ cười ranh mãnh.
"Anh à, em không xuống được." Thiên Cẩn vươn hai tay ra, gương mặt đỏ hồng, chờ mong anh ẵm cô đi xuống.
"Được, anh ẵm em xuống." Nhân Hạo dè dặt cẩn thận mà bế cô xuống dưới.
Thiên Cẩn rất thận trọng kéo thẳng lại làn váy đã bị làm rối, vừa ngẩng đầu lên, hướng về phía Nhân Hạo lộ ra một nụ cười ngọt ngào vô cùng đáng yêu.
"Còn trốn nữa sao."
Cô dựa sát vào cửa sổ, chỉ về hướng ba chị gái và mấy anh trai được nhóm người lớn dẫn theo cùng với những người khác đã đi ra khỏi nhà tìm kiếm bọn họ.
"Đúng vậy! Chơi vui không?" Nhân Hạo thương yêu nhéo nhéo gương mặt bầu bĩnh của Thiên Cẩn, lại còn hôn nhẹ lên gò má mềm mại của cô một cái.
"Ừ!" Thiên Cẩn nở nụ cười khanh khách, má lúm đồng tiền rạng rỡ hiện trên mặt cô, càng làm cho cô trông vô cùng dễ thương.
"Vậy em có phải nên ngủ một giấc hay không?" Nhân Hạo không quên điều kiện trước đó đã trao đổi với cô.
Vừa rồi anh định lên lầu tìm Thiên Cẩn, cô bé nhỏ nhắn đáng yêu mà lần đầu tiên nhìn thấy đã làm cho anh rất thích. Kết quả phát hiện cô căn bản không phải đang ngủ, hơn nữa còn mở rộng cửa sổ đang muốn trèo ra bên ngoài, nguy hiểm vô cùng.
Sau khi anh ôm cô đi xuống, cô lại làm nũng nói là muốn chơi xong trốn tìm mới chịu ngủ, thế là anh nghĩ ra cách này, giấu cô và mình ở trong tủ treo quần áo để cho nhóm người lớn lo lắng đi tìm. Đây coi như là trừng phạt nho nhỏ cho đám người lớn vì sự lơ là trông chừng an toàn của bọn nhỏ.
"Tốt, vậy thì ngủ một giấc. Anh cũng ngủ một chút chứ?" Thiên Cẩn ngoan ngoãn nằm xuống, bàn tay nhỏ béo ụt ịt vẫn không quên giữ chặt tay anh, muốn anh ngủ chung với cô.
"Được."
Dù sao anh cũng không có việc gì làm. Chẳng biết tại sao lại bị dẫn đến Đài Loan, khiến cho anh nhàm chán đến khủng hoảng, anh thật sự không hiểu mình tới chỗ này để làm gì.
Cũng may là nhờ có cô gái nhỏ đáng yêu này mới không làm cho anh quá mức buồn chán. Cả một buổi sáng, anh đều theo bên cạnh Thiên Cẩn để chơi đùa, đơn giản chỉ là vì biểu cảm vô cùng phong phú trên gương mặt rất đáng yêu của cô. Nhân lúc người lớn đang bận rộn tranh cãi ầm ĩ, anh thấy cô biết ngoan ngoãn vâng lời, lại tự mình đi làm những chuyện khác mà cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Nhân Hạo cởi giầy ra, chen chúc cùng với cô ở chung trên một chiếc giường đơn nho nhỏ. Mặc dù chỉ mới mười lăm tuổi nhưng thân hình anh vô cùng cao lớn. Vì nằm trên chiếc giường nho nhỏ của cô mà đôi bàn chân anh đã phải thừa ra bên ngoài.
Thiên Cẩn hài lòng thân thiết kề sát vào bên cạnh Nhân Hạo, bàn tay nhỏ bé ôm lấy cánh tay của anh, để đầu mình tựa vào bờ vai anh. Không bao lâu, thiên hạ nho nhỏ đã chìm vào giấc ngủ.
Nhân Hạo vừa nhìn thấy cảnh tượng này, đường nét trên khuôn mặt anh càng trở nên nhu hòa. Anh vươn một cánh tay khác ra, dịu dàng vuốt nhẹ vài sợi tóc rối loạn cho cô, sau đó cũng ngủ thiếp đi.
Cho đến khi nhóm người lớn về đến nhà, đi vào phòng ngủ Thiên Cẩn nhìn xem một lần nữa thì thấy hai người nằm ở trên giường đang ngủ say, đều không hẹn mà cùng nhau thở phào một hơi nhẹ nhõm. Cũng vì thế, cô liền trở thành cô con dâu được Hạo Hoàng lựa chọn --

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hệ Liệt: Kiều Hôn Nữ Lang, truyện Hệ Liệt: Kiều Hôn Nữ Lang, đọc truyện Hệ Liệt: Kiều Hôn Nữ Lang, Hệ Liệt: Kiều Hôn Nữ Lang full, Hệ Liệt: Kiều Hôn Nữ Lang chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top