Gửi Nỗi Buồn Bay Theo Cơn Gió

Chương 8: Chương 7


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Gửi Nỗi Buồn Bay Theo Cơn Gió

- Cô hỏi tôi tại sao ư ? Như cô đã nghe và chắc cũng đoán ra, em gái tôi đã mất tích. Ba tôi nói chỉ cần tôi đến đây học và trông Emi, Emy thì ông sẽ giúp tôi tìm lại em gái – Jim.
- Vậy thành tích với anh, có quan trọng ? – Shi
- Quan trọng chứ ! – Jim
- Tại sao ? – Shi
- Tôi muốn chứng minh cho em gái tôi thấy. Dù cho nó đang ở nơi nào đó đi chăng nữa. Tôi cũng muốn chứng minh rằng tôi sống tốt, được giáo dục và nuôi dạy tốt – Jim.
- Tôi nghĩ anh nên thoát ra khỏi cái bóng của em gái anh đi. Bởi sẽ có ngày anh đau khổ - Shi nói rồi lặng lẽ đi về chỗ.
- “ Cô ta nói vậy là sao ? Mà tại sao mình phải nói với cô ta nhỉ ?” – Jim tự hỏi lại bản thân.
Tháng 8, mưa rả rích. Từng cư dân màu xanh lục đều đang hứng trên mình những giọt mưa tươi mát, lấp lánh như những viên thủy tinh trong suốt và xinh đẹp.
Sau cơn mưa, trời sẽ lại sáng. Từng vệt nắng yếu ớt cố hong khô đi sự xuất hiện của cơn mưa lúc nãy. Khác với cái nóng của tháng sáu, vạt nắng mùa thu ấm áp mà dịu nhẹ, mang tới cảm giác dễ chịu.
Hôm nay…
Shi cùng Yu sóng bước tới trường.
Hôm nay, vẫn cảnh tượng rộn rã của sân trường.
4 chiếc BMW nối đuôi nhau đi tới cổng trường.
- Mọi hôm chỉ có 3 chiếc BMW thôi mà ? Hôm nay có học sinh mới à ? – YU
- Chắc vậy ! – Shi.
Shi và Yu cũng tò mò đứng xem.

Chiếc BMW cuối cùng, bước ra là 1 cặp vợ chồng. Trông họ khá trẻ, nên nhiều người cũng sẽ phải ngạc nhiên khi biết họ đều đang ở tuổi trung niên.
Nhìn thấy Shi và Yu, Ken kéo 2 người vào.
- Ồ ! Ai đây ? Bạn mới của các con à ? – Người phụ nữ.
- Dạ, đây là 2 bạn học sinh mới chuyển đến của lớp con – Ken.
- À chào cháu. Ta là Phan Thị Bình Châu – Bà Châu.
- Còn ta là Vương Minh Hải, là cha của Jim, Emi, Emy. Mong các cháu giúp đỡ 3 đứa nó – Ông Hải.
- Ê ! 2 người giới thiệu đi chứ ! – Ken
- Cháu là Trịnh Gia Hân còn đây là…- Yu
- Dương Diễm Băng – Shi cướp lời.
- Cháu có vẻ hơi vô lễ nhỉ ? – Ông Hải.
- Liên quan tới ông ? Tôi khuyên ông…nên biết giữ những gì mình đang có nếu không sẽ có lúc hối không kịp đâu – Shi lạnh nhạt bỏ đi.
- Xin lỗi 2 bác. Cháu đi trước. Ê ! Shi ! – Yu lạnh nhạt theo Shi.
- Con bé đó là ai vậy ? – Ông Hải.
- Có gì đâu ba. Nhỏ chỉ là 1 con nhỏ nhận học bổng thôi mà…- Emi +Emy.
- Vậy thôi, ba mẹ đi nha ! – Bà Châu + Ông Hải.
Thoáng cái đã đến giờ ăn trưa.
Hôm nay, Shi vẫn chọn cái bàn hôm qua ngồi. Yu vẫn phải đảm nhận nhiệm vụ đi lấy đồ ăn.
Đám con gái hôm qua lại lừng lững xuất hiện.
- Nhỏ kia ! Như lời tụi tao nói, hôm nay quay lại trả thù – Nhỏ cầm đầu.
- Tóc ! Lạ ! – Shi
- Ý mày là tóc tụi tao có vẻ lạ ? – Nhỏ.
-…- Shi gật gật.
- Lạ..lạ gì chứ ? – Nhỏ lúng túng.
Shi nhanh tay dứt cả nắm tóc của tụi nó, giật thật mạnh.
Lạ thật ! Cả đám tụi nó đầu trọc lóc, bộ Shi giật mạnh vậy sao ?
Thực ra, là mảng tóc hôm qua đã hoàn toàn rụng hết…nên hôm nay, tụi nó đội tóc giả đi học…
Haha…1 tràng cười ầm lên.
Đám này cũng xấu hổ lắm, nhưng chưa diệt được Shi, tụi nó chưa đi đâu.

Nhỏ cầm đầu lấy lí nước cam…hất vào người Shi.
Shi dễ dàng né ngay.
Shi cũng đáp trả lại. Shi cũng lấy trong túi áo ra 1 chai nước, hất trả lại đám đó.
Đám này cực kì tức giận, định xông vào đánh Shi…nhưng…
Như hôm qua, bọn này tự dưng run bần bạt, chân khụy xuống….
- Mày..lại…làm gì tụi tao ? – Nhỏ
- Giúp mấy người mọc tóc ! – Shi
Xem ra trong mắt mấy nhỏ này, cũng có chút gọi là cảm động. Chỉ mấy phút sau, mấy nhỏ trở lại với mái tóc cũ.
Nhưng đời thật sự chẳng như là mơ, tóc ngày 1 mọc dài. Lông chân, lông tay, lông mày,…cứ tiếp tục mọc dài thêm.
Chỉ chưa đầy 15 phút sau…
Đám học sinh này có thể được đưa lên sách đỏ chứ chả chơi..
Khắp người mấy nhỏ phủ đầy lông.
Từ mấy cô gái xinh xắn đã trở thành 1 loại động vật có một không hai mà trên thế giới chưa từng có.
- Mày làm gì vậy ? – Nhỏ.
- Trong nước này có chứa 1 hợp chất, hợp chất này đối nghịch với hợp chất hôm qua…nhưng do các người không uống nên các loại lông khác trên cơ thể cũng mọc dài ra…và mọc không ngừng – Shi
Đám nữ sinh kia chỉ biết nhìn nhau mà cười khổ.
Tụi nó quỳ xuống, cầu xin Shi.
- Mấy người thích trọc không ? – Shi
- Không ! – Đồng thanh tập 1.
- Ờ thế thôi – Shi.

- À..có..có – Đống thanh tập 2.
Shi lại lấy chai nước nữa đổ lên người tụi nó.
Khác với lần trước, lần này ngoài tóc ra rụng thì còn rụng : lông mày, lông chân, lông tay,…nói chung có bấy nhiêu vừa mọc thì giờ rụng hết.
Đám này từ động vật quý hiểm trở thành quái thai…
Shi cười khẩy, vẻ mặt hết sức là kiêu ngạo…
- Em lại trêu…đùa người khác rồi ! – Yu
Cuối cùng cũng đã tới tan học…và nhanh chóng tới ngày hôm sau.
Trên con đường cao tốc, 1 chiếc BMW lao nhanh vun vút…
- Thưa…cậu chủ ! – Tài xế.
- Gì ?
- Thưa…hỏng phanh rồi ! – Tài xế.
- Cái gì !!
Chiếc BMW đã vươt đèn đỏ.
Lúc này đám trẻ con mẫu giáo đang đi qua…
Người tài xế vẫn đang loay hoay xem phải làm sao thì…


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Gửi Nỗi Buồn Bay Theo Cơn Gió, truyện Gửi Nỗi Buồn Bay Theo Cơn Gió, đọc truyện Gửi Nỗi Buồn Bay Theo Cơn Gió, Gửi Nỗi Buồn Bay Theo Cơn Gió full, Gửi Nỗi Buồn Bay Theo Cơn Gió chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top