Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Giáo Sư Gián Điệp
[Có rất nhiều quý tộc đã lưu vong từ Vương quốc Durman đến các quốc gia khác, nhưng chỉ có một người phù hợp với các điều kiện mà anh đề cập.]
"Đó là ai?"
[Công tước Fabius.]
Fabius? Rudger chưa bao giờ nghe đến cái tên đó.
"Không ngờ lại có một nhân vật như vậy. Tôi chưa bao giờ biết về sự tồn tại của người này kể cả trong khoảng thời gian tôi vẫn còn là thợ săn tiền thưởng."
[Anh không biết đến ông ta cũng là điều dễ hiểu. Vào thời điểm đó, Công tước Fabius không còn ở Vương quốc Durman nữa rồi.]
'Không còn tại Durman nữa sao?'
"Chuyện gì đã xảy ra?"
[Cái này phải kể đến sau sự kiện 'Đêm máu' năm năm trước...]
Do sự gia tăng bất thường của cryptids, hoàng gia Durman đã hoàn toàn mất đi lòng tin của người dân.
Việc phải xử lý đống quái vật đã gây ra thiệt hại rất lớn cho vương quốc.
Nếu vậy, hoàng gia Durman có đền bù thiệt hại cho người dân sau thảm hoạ không?
Câu trả lời đương nhiên là không. Những kẻ đó còn đang bận rộn vơ vét của cải cho bản thân, đâu có rảnh quan tâm đến sống c·hết của dân thường.
Cho dù có bao nhiêu thường dân c·hết đi sau thảm hoạ thì điều đó cũng không phải vấn đề cần quan tâm đối với giới quý tộc.
Nói đúng ra, bọn chúng còn mong đợi số lượng n·gười c·hết tăng cao, vì điều đó đồng nghĩa với việc lực lượng quân tham gia cách mạng sẽ giảm sút rõ rệt.
Những hành động này đã khơi dậy sự phẫn uất của những tầng lớp dưới bị đàn áp.
Kết quả là cách mạng đã bùng nổ.
Cuối cùng, hoàng gia nước này đã đi một nước đi khá bất ngờ. Bọn họ đã hy sinh những quân cờ trong tay là những gia đình quý tộc để giữ lại cái mác hoàng gia cai trị mặc dù nó hiện tại chỉ còn trên danh nghĩa.
Một số lượng lớn các quý tộc b·ị b·ắt, hành quyết, các quý tộc khác nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình hình đã nhanh chóng tẩu tán tài sản và lưu vong sang nước ngoài.
Công tước Fabius đã đào tẩu trước cả khi cách mạng diễn ra.
"Có gì đó kỳ lạ ở đây. Tại sao ông ta biết được cách mạng sẽ diễn ra mà đào tẩu trước? Lẽ nào chỉ là một sự trùng hợp?"
[Theo như tôi tìm hiểu được thì gia tộc Fabius hình như phải trốn chạy thứ gì đó.]
"Cái gì?"
[Có điều gì đó kỳ lạ đã xảy ra với gia tộc đó. Có tin đồn bọn họ đã bị nguyền rủa.]
Nguyền rủa?
Trước những lời đó, Rudger im lặng một lúc.
Lời giải thích của Hans tiếp tục.
[Theo như tôi nghe kể lại thì bỗng một ngày nọ, nhiều trưởng lão trong gia tộc đó đột nhiên biến mất.]
"Vậy cũng đâu thể chứng minh bọn họ dính phải lời nguyền?"
[Vấn đề chưa kết thúc ở đó, càng ngày số lượng người của gia tộc đó càng ít dần. Không ai biết tại sao. Đỉnh điểm là gia chủ tiền nhiệm của họ đã bị t·hiêu s·ống.]
"Cái gì?"
[Nhưng điều kỳ lạ ở đây là dinh thự của bọn họ không hề bị cháy. Không hề có bất kỳ trận h·ỏa h·oạn nào cả, chỉ có mỗi người gia chủ là bị c·hết c·háy. Điều đó vô lý đến mức dù tin đồn có lan truyền vào thời điểm đó nhưng không ai tin cả.]
Người trong gia tộc Fabius cuối cùng cũng bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
Mọi người đều nói rằng Chúa đang trừng phạt gia tộc Fabius.
"Chắc không phải những người đã biến mất trước đó cũng..."
[Phải. Tất cả đều bị thiêu c·hết giống nhau. Thi thể của bọn họ đột nhiên b·ốc c·háy và biến thành tro bụi. Gia tộc Fabius đã cố gắng che giấu sự thật đó nhưng làm gì có bức tường nào không lọt gió chứ.]
"Những c·ái c·hết đó quả là kỳ lạ."
[Rất kỳ lạ. Theo lý mà nói, mức độ an toàn tại dinh thự của một gia đình công tước không thể nào thấp được. Nhưng những c·ái c·hết vẫn liên tục xảy ra, không có cách nào ngăn cản.]
"Vậy là sau đó bọn họ đã lựa chọn lưu vong?"
Những người trong gia tộc Fabius cũng nhận ra đang có một lời nguyền hay một cái gì đó khác đang cố g·iết họ.
Cuối cùng, bọn họ quyết định tẩu tán tài sản, chia nhau ra phân tán khắp mọi nơi trên lục địa.
"Những người còn sống sót của gia tộc Fabius gồm những ai?"
[Hiện tại chỉ còn một người thôi.]
!!!
"Những người còn lại đều c·hết hết rồi sao?"
[Đúng vậy. Tất cả những c·ái c·hết đều liên quan đến lửa.]
'Chắc hẳn Esmeralda đã tìm kiếm và g·iết tất cả bọn họ.'
"Bọn họ chẳng lẽ cứ để mặc cho những c·ái c·hết liên tục diễn ra như vậy hay sao?"
[Tất nhiên là không. Bọn họ cũng đã thuê người, chiêu mộ đủ loại hiệp sĩ nhưng kết quả cũng chẳng có gì thay đổi.]
"........."
[Quan sát những vụ án theo trình tự thời gian, tôi thấy có điều gì đó hơi bất thường. Quy mô của đ·ám c·háy dường như ngày càng gia tăng.]
"Ý cậu là gì?"
Một âm thanh sột soạt phát ra từ quả cầu pha lê.
Có vẻ như Hans đang lục lọi tài liệu mà cậu ta đã thu thập được.
[Lúc đầu chỉ có người nhà Fabius c·hết. Không có bất kỳ vệ sĩ nào xung quanh b·ị t·hương hay có thiệt hại nào khác.]
[Tuy nhiên, những v·ụ c·háy diễn ra về sau, thiệt hại bắt đầu lan rộng không chỉ người nhà Fabius mà còn lan sang những người xung quanh.]
[Quy mô đ·ám c·háy ngày càng lớn, đỉnh điểm là đã có một ngôi nhà bị t·hiêu r·ụi hoàn toàn.]
'Thiệt hại chỉ giới hạn ở mục tiêu trả thù ban đầu dần dần lan rộng sao?'
Rudger nhớ lại hình ảnh của Esmeralda trong bức tranh ký ức của người hoạ sĩ.
Hắn không biết chuyện gì đã xảy ra với Esmeralda sau khi cô ta biến mất vào ngày xảy ra trận h·ỏa h·oạn.
"Hans. Vậy ai là người sống sót cuối cùng của gia tộc Fabius?"
[Một người tên là Chrollo Fabius. Người này cũng là gia chủ hiện tại của nhà Fabius.]
"Hiện tại kẻ này đang ở đâu?"
[Anh không biết sao?]
"Ý cậu là gì?"
Hans trả lời với giọng hơi bối rối.
[Người đó hiện đang là giáo sư ở Theon.]
* * *
Tại ký túc xá dành riêng cho giáo sư, Rudger dừng lại trước một tòa nhà.
'Hẳn là ở đây.'
Bảng tên ở lối vào ghi [Chrollo Fabius].
'Thực sự là giáo sư của Theon.'
'Chẳng lẽ Esmeralda xâm nhập vào Theon để g·iết anh ta?'
Mọi thứ Esmeralda làm cho đến nay đều là để loại bỏ những người trong gia tộc Fabius.
Cô ta trả thù từng người một và thành viên cuối cùng còn sống của gia tộc Fabius chính là mục tiêu tiếp theo của Esmeralda.
'Thật ngạc nhiên khi cô ta chỉ hành động để trả thù cho riêng mình, chắc cũng vì thế mà cô ta gia nhập tổ chức.'
Ding Dong.
Rudger bấm chuông cửa.
Nhưng không có phản hồi.
'Người đi đâu rồi?'
Rudger đã đến văn phòng của Chrollo Fabius trước khi đến đây.
Chrollo Fabius tuy mang danh là giáo sư của Theon, nhưng trên thực tế người này giống một giáo sư danh dự hơn.
Người này không được tuyển chọn thông qua phỏng vấn mà do thân phận của anh ta là một quý tộc đến từ Durman, anh ta nhận được vị trí này với điều kiện phải lưu vong tại đây.
Thế là Chrollo Fabius nhận chức giáo sư ở Theon, có phòng giáo sư tư nhân nhưng không đi dạy.
'Anh ta có thể đi đâu được nhỉ?'
Sau khi nhấn chuông cửa thêm vài lần, Rudger lắc đầu, thử dùng tay siết tay nắm cửa.
"... ... ."
Sau một lúc im lặng, Rudger cẩn thận buông tay nắm cửa và lùi lại. Ngay sau đó, cánh cửa tự động mở ra và một ma pháp t·ấn c·ông bay ra từ bên trong.
Đó là một đòn t·ấn c·ông bất ngờ nhưng Rudger vẫn rất bình tĩnh xử lý.
Hắn ngay lập tức tạo một rào cản ma pháp trước mặt.
Phép thuật t·ấn c·ông bị chặn lại khi tiếp xúc với khiên chắn và tiêu tán trong không khí.
'Sức mạnh khá yếu. Phép thuật phóng ra trong lúc khẩn cấp sao?'
Tuy không có gì đảm bảo rằng một đòn t·ấn c·ông khác sẽ không tái diễn ngay sau đó. Nhưng Rudger không muốn gây ra sự náo loạn không cần thiết.
Quyết định xong, Rudger ngay lập tức xông vào bên trong.
"Aaaarrrrgggghhh!"
Một tiếng kêu sợ hãi vang lên bên trong.
Dù đang là ban ngày nhưng bên trong ngôi nhà vẫn tối om nhưng Rudger vẫn có thể nhìn rõ khung cảnh bên trong.
Chrollo Fabius đang nấp sau một chiếc bàn bị lật đổ và chĩa cây đũa phép của mình về phía hắn.
Rudger lao thẳng về phía người này, không hề giảm tốc độ.
Đầu cây đũa phép Chrollo đang cầm lóe lên, một tia sáng bay ra.
Ma thuật phát xạ thuộc tính ánh sáng cấp ba. Phạm vi hẹp nhưng độ xuyên thấu cao.
Tuy nhiên, tia sáng chỉ cắt xuyên qua không khí mà không để lại bất kỳ dấu vết nào.
"Cái gì... ... !"
Miệng Chrollo há hốc trước chuyển động nhanh nhẹn khó có thể tin là của một pháp sư trước mặt.
Ngay sau đó, bàn tay phải của Rudger bóp lấy miệng Chrollo và vặn cánh tay đang cầm đũa phép của người này ra phía sau.
"Im lặng. Anh muốn thu hút sự chú ý bên ngoài sao?"
Sau một lúc chống cự vô ích, Chrollo cuối cùng đã bình tĩnh lại, hơi thở của anh ta dần chậm lại.
Rudger cẩn thận bỏ tay ra.
"Hộc, hộc, hộc. Anh...anh là ai?"
"Rudger Chelici."
"Tôi là giáo sư mới được bổ nhiệm."
"Giáo sư mới?"
"Anh là Chrollo Fabius phải không?"
"Phải, là tôi."
Chrollo thở phào nhẹ nhõm khi nhận ra Rudger không phải kẻ thù của mình.
Rudger nhìn quanh phòng. Nơi này khá bừa bộn vì chưa được dọn dẹp, đầy mùi ẩm mốc.
Khi Rudger đến gần cửa sổ để hít thở không khí trong lành, Chrollo hét lên.
"Này, đừng mở ra!"
"Anh không cảm thấy trong này rất ngột ngạt sao?"
"Đây là nhà của tôi! Cứ để yên như vậy đi!"
Đôi mắt Chrollo đầy sự sợ hãi.
Rudger tranh thủ quan sát Chrollo Fabius kỹ hơn.
Đây là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, nhưng Rudger nhận ra diện mạo của người này có phần quen thuộc.
'Là người đàn ông đó... ... .'
Mái tóc vàng rực rỡ ngày xưa giờ đã mất đi vẻ óng ả từ lâu.
Đôi mắt trũng sâu đầy quầng thâm, bộ râu bù xù lộn xộn.
Chrollo Fabius.
Thành viên cuối cùng còn sống của gia tộc Fabius.
Cũng là kẻ gây ra vụ hoả hoạn ở Roteng nhiều năm trước.
Rudger chắc chắn mình không nhận lầm người. Đây chắc chắn là kẻ hắn đã nhìn thấy trong bức tranh hội hoạ của Pierre.
Hình như hắn còn nhìn thấy người này ở đâu đó nữa.
Đó không phải là người đã nói chuyện với giáo sư Selina lúc trước sao?
Khi đó, Rudger chỉ nhìn thấy bóng lưng của người này, nhưng mái tóc vàng, vóc dáng và khí chất này.
'Kẻ cặn bã này vẫn còn sống?'
Một cảm giác ghê tởm dâng lên, nhưng Rudger đã nhanh chóng kìm nén lại.
Điều quan trọng bây giờ không phải là buộc Chrollo Fabius phải chịu trách nhiệm về những tội ác mà hắn ta đã gây ra.
Rudger bỏ tay ra khỏi tấm rèm và từ từ tiến lại gần Chrollo.
Cạch.
Rudger nhặt một chiếc ghế gỗ bị rơi gần đó, đặt trước mặt Chrollo rồi ngồi xuống.
"Chrollo Fabius."
"Cái gì... ... ."
Chrollo cảm thấy có gì đó không ổn khi người đàn ông trước mặt gọi tên mình.
Đôi mắt của Rudger dường như phát ra ánh sáng màu đỏ trong bóng tối.
"Chúng ta cần nói chuyện."
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Giáo Sư Gián Điệp,
truyện Giáo Sư Gián Điệp,
đọc truyện Giáo Sư Gián Điệp,
Giáo Sư Gián Điệp full,
Giáo Sư Gián Điệp chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!