Giả Vương Bình Thiên Hạ

Chương 150: 153: Kìa! Huynh Đệ!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Giả Vương Bình Thiên Hạ



"Đạo tặc to gan, giữa ban ngày ban mặt lại đi hãm hại lương dân, các người đáng chết.

.

!"
"Xẹt.

.

! Xẹt.

.

! Xẹt.

.

!"
"A.

.

! A! ! A.

.

!"
"Mình thật sự là chân mệnh thiên tử sao.

.

?"
Nguyễn Văn Chương há hốc mồm.

Trong hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc như thế, vẫn còn có người xuất hiện để cứu hắn.

Ngoài việc mình được ông trời chiếu cố ra, hắn không biết nghĩ ra được khả năng nào hay hơn.

"Văn Chương đại ca.

.

!"
Triệu Yến Nhi đề tỉnh Nguyễn Văn Chương một cái.

Người cứu bọn họ thân cao hơn hai mét, thân hình lực lưỡng bằng gấp đôi nàng cùng Nguyễn Văn Chương cộng lại.

Thêm vào gương mặt râu ria xồm xoàm, ánh mắt hung ác.

Nàng nghĩ đây cũng không phải là người tốt lành gì.

Nếu đắc tội với y, chỉ sợ kết cục của hai người bọn họ sẽ rất là thảm.

"Hiệp sĩ.

.

! Đa tạ ân cứu mạng của hiệp sĩ.

.

!"
Nguyễn Văn Chương cũng chợt bừng tỉnh.

Nói thế nào vừa rồi tên to con này cũng đã ra tay đem hai mươi tên đạo tặc giết đi.

Cứu lấy tính mạng của mình, về tình về lý cũng không nên thấy lễ như vậy.

"Bộp.

.

!"
"Huynh đệ.

.

! Không có chuyện gì.

.

!"
"Hành hiệp trượng nghĩa chính là bổn phận của người học võ chúng ta nên làm, không cần phải cảm ơn ta.

.

!"
Tiều Phi vỗ vai của Nguyễn Văn Chương một cái rồi lắc đầu.

Ông nội hắn đã từng căn dặn qua hắn, mình là người luyện võ, gặp chuyện bất bình thì phải rút đao tương trợ.

Đám giặc cướp Ngũ Hồ Trại này hắn cũng đã không có vừa mắt từ lâu, gặp được xem như là vì dân trừ hại đi.

"Vậy thì đa tạ hiệp sĩ.

.

!"
Nguyễn Văn Chương hít sâu một hơi, gương mặt có chút nhăn nhó.


Tên khốn này nói thì cứ nói, có cần thiết phải động tay động chân như vậy hay là không?
Cái vỗ vai vừa rồi của y làm cho hắn chút nữa trẹo xương mất rồi.

"Huynh đệ.

.

! Ta đã nói rồi.

.

! Không cần đa tạ.

.

!"
"Ông nội ta nói qua, người học võ chúng ta phải hành hiệp trượng nghĩa, bảo vệ kẻ yếu.

.

!"
Tiều Phi xua tay liên tục, có ý không hài lòng với chuyện Nguyễn Văn Chương cứ dài dòng đa tạ liên tục.

"Hắc.

.

!"
Nguyễn Văn Chương không biết nói gì.

Tên to con này cũng thật kỳ khôi, miệng nói không cần nhưng trên mặt hiện rõ hai chữ hưởng thụ.

Khẩu thị tâm phi là đây chứ đâu.

"Hiệp sĩ.

.

!"
"Kìa.

.

! Huynh đệ.

.

! Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi.

.

! Ông nội ta có nói qua.

.

!"
Chúng ta là người luyện võ, cần phải hành hiệp trượng nghĩa, bảo vệ kẻ yếu.

.

! Nguyễn Văn Chương trong lòng lạnh lẽo.

Tên khốn này không cần nói tiếp, hắn cũng biết câu tiếp theo y muốn nói là gì mà.

Ban đầu hắn chỉ nghĩ tên này chỉ có ý hưởng thụ khen ngợi chút đỉnh thôi.

Giờ đây hắn mới biết mình có chút nhầm to.

Người này là một tên tự luyến thái quá, đầu óc còn có vấn đề nữa.

"Hiệp sĩ à.

.

!"
"Huynh đệ.

.

! Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi.

.

!"
Nguyễn Văn Chương cùng Kỷ Yên Nhiên hai mặt nhìn nhau, bọn họ đều ngu ngơ, không biết nên nói gì với con hàng này bây giờ.

"Đại ca.

.

! Bên kia người của Ngũ Hồ Trại sắp sửa đuổi đến.

.

!"
Câu này Nguyễn Văn Chương phải hét lên thật lớn, mới có thể cắc được lời của Tiều Phi đang miên man bất tuyệt.

"Kìa.

.


! Huynh đệ.

.

!"
"Gì.

.

! Người của Ngũ Hồ Trại sắp đuổi đến.

.

!"
"Không sai.

.

! Bọn chúng có rất nhiều người.

.

!" Thở phào nhẹ nhõm.

Đây là tâm trạng chung của hai người Nguyễn Văn Chương.

Qua lần này, hắn thề không bao giờ gặp lại con người này thêm một lần nào nữa.

"Kìa.

.

! Huynh đệ.

.

! Không cần lo lắng, chỉ là Ngũ Hồ Trại mấy con cá nhỏ thôi mà, ta không có để trong mắt.

.

!"
"Ông nội ta đã từng nói, người luyện võ chúng ta.

.

!"
"Huynh đệ.

.

! Ngươi đi đâu vậy.

.

?" Tiều Phi không hài lòng cho lắm.

Hắn còn chưa nói xong kia mà, sao lại đi vội như vậy.

— QUẢNG CÁO —
Event
Những người này cũng thật là, sao hắn gặp người nào, người nấy đều không nghe hắn nói hết câu đã vội vàng bỏ đi như vậy chứ.

"Đại ca.

.

!"
"Kìa.

.

! Huynh đệ.

.

!"
"Ngươi giết ta đi.

.

!"
Nguyễn Văn Chương ngồi xuống ôm đầu, vì sao ông trời lại bắt hắn chịu cực hình này kia chứ.

.

?
Triệu Yến Nhi cũng rất là thông cảm với lại Nguyễn Văn Chương.

Dù nàng đã lấy hai miếng vải đem tai phong bế lại, nhưng cũng còn thấy lùng bà lùng bùng, huống gì Nguyễn Văn Chương.

"Bên kia.

.


! Bọn chúng đang ở bên kia.

.

!"
"Huynh đệ.

.

! Ngươi cùng thê tử của mình cứ ở lại đây, đám giặt cướp này hãy để đó cho ta lo.

.

!"
"Thê tử.

.

?"
Triệu Yến Nhi mặt ngọc đỏ bừng, tên to con này nói nãy giờ, đây là câu đầu tiên mà nàng cảm thấy dễ nghe nhất.

"Ông trời có mắt.

.

!"
Chỉ chờ có thế, Nguyễn Văn Chương liền nhanh chóng cõng Triệu Yến Nhi rời khỏi nơi này.

Hắn là không muốn cùng tên to con kia gặp lại, dù chỉ là một phút giây.

"Xẹt.

.

! Xẹt.

.

! Rầm.

.

!"
"A.

.

! A.

.

! A.

.

!"
"Kìa huynh đệ.

.

! Sao ngươi lại chạy nhanh như vậy.

.

?"
Có nhầm không.

.

? Bên đó có hơn năm mươi người mà, sao lại bị tên to con này làm thịt nhanh như vậy?
Nguyễn Văn Chương quay đầu nhìn lại, hắn không khỏi lạnh mình một chút, hơn năm mươi người bây giờ đã thành hơn năm mươi cổ thi thể.

Tốc độ giết người này đúng là không hề kém Nhiếp Ưng là mấy.

"Đại ca.

.

! Ta muốn.

.

?"
"Kìa huynh đệ.

.

! Không cần phải cảm ơn.

.

! Ông nội ta đã từng nói qua, người luyện võ chúng ta cần phải hành hiệp trượng nghĩa, bảo vệ kẻ yếu.

.

!"
"Ta chỉ làm theo lời của ông nội ta căn dặn, huynh đệ không cần tiền phải cảm ơn.

.

!"
"Đại ca.

.

! Ông nội của huynh có phải tên là Tiều Ngang hay không.

.

?"
"Kìa.

.

! Huynh đệ.


.

!"
"Ân.

.

! Sao ngươi lại biết tên họ của ông nội ta.

.

?" Tiều Phi gương mặt bỗng dưng chuyển biến nghiêm túc.

Không còn cười đùa như trước, ánh mắt cơ trí, so với lại vừa rồi là khác xa một trời một vực, đồng thời hắn đề phòng nhìn Nguyễn Văn Chương.

Theo hắn biết ông nội của hắn đã rời xa giang hồ thị phi gần hai mươi năm rồi, tên tuổi của ngài ấy rất ít người hay biết đến mới đúng.

Nhìn tên thanh niên này còn chưa đến hai mươi tuổi, sao có thể biết được tên họ của ông nội hắn đây.

"Hừ.

.

! Tiều Ngang đại nhân là anh hùng cái thế, mấy chục năm trước ngài ấy đơn thân độc mã một mình lao vào hang địch cứu Thái Tổ Hoàng Đế.

.

!"
"Danh tiếng của ngài, công lao của ngài chấn động cổ kim.

.

!"
"Là người dân Đại Thành.

.

! Có ai mà không có biết chứ.

.

!" Nguyễn Văn Chương có ý trách mắng lên tiếng, lời lẽ hùng hồn.

"Ha ha ha.

.

! Đúng vậy.

.

! Đúng vậy.

!"
"Ông nội ta vang danh cổ kim, làm sao người đời có thể không biết được.

.

!"
Tiều Phi lại chuyển đổi sắc mặt, diễn viên kinh điển chẳng qua cũng chỉ có vậy.

Mặc dù là vừa mới bị Nguyễn Văn Chương trách mắng, nhưng Tiều Phi chẳng có lấy đó mà buồn, ngược lại hắn vô cùng thưởng thức Nguyễn Văn Chương người này.

"Hắc.

.

!"
Chiêu này đúng là hiệu quả, chỉ cần khen ngợi chút thôi, tên to con này đã như người đi trên mây rồi.

"Đại ca.

.

! Tiều Ngang đại nhân hiện tại đang ở nơi nào, có thể dẫn ta đi đến bái phỏng một lần ông ấy được không.

.

?"
Tiều Ngang từng là Cấm Vệ Quân thống lĩnh đi theo bên cạnh Đại Thành Thái Tổ
Khi Thái Tổ qua đời, Tiên Đế vì thấy Tiều Ngang không hợp mắt, thường nói lời thật không phù hợp với lại ý nghĩ của ông ta, nên tìm một cái cớ đuổi Tiều Ngang rời khỏi Hoàng Cung.

Kể từ đó đến nay không ai biết Tiều Ngang đang ở nơi nào cả.

Nguyễn Văn Chương hắn nhận ra thân phận của tên to con này là cháu của Tiều Ngang, là vì cây Ngân Sát Phủ mà y mang bên cạnh.

Đây là binh khí nổi danh gắn liền với tên tuổi của Tiều Ngang, từng cùng ông ta đánh qua trăm trận chiến mà bất bại.

Kẻ địch chết dưới Ngân Sát Phủ này không hề kém hơn thanh Độc Tôn Ma Đao của Nhiếp Ưng.

Đại Thành Quốc hiện tại đang cần dùng người, nếu có thể.

.

"Hu hu.

.

! Huynh đệ.

.

! Không giấu giếm gì ngươi, ông nội ta hai năm trước đã không còn trên đời.

.

!"
Nhắc đến chuyện thương tâm, Tiều Phi nước mắt lưng tròng.

Cũng vì chuyện ông nội hắn chết, hắn mới có có thể nắm được cây Ngân Sát Phủ này mà.

Dù vậy hắn thà là không muốn nhận nó, hắn chỉ muốn ông nội của mình sống lại thôi.

.


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Giả Vương Bình Thiên Hạ, truyện Giả Vương Bình Thiên Hạ, đọc truyện Giả Vương Bình Thiên Hạ, Giả Vương Bình Thiên Hạ full, Giả Vương Bình Thiên Hạ chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top