Em Còn Nhớ Tôi Không?

Chương 47: 47


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Em Còn Nhớ Tôi Không?

Trì Nghiệp Đàn đã lâu lắm rồi không phát Weibo, fans hâm mộ vẫn luôn mong ngóng trông đợi. Nhưng bọn họ tuyệt đối không thể ngờ tới, Trì Nghiệp Đàn ra tay liền lập tức cho bọn họ một bài tuyên bố come out cùng thanh minh cho bạn trai. Đám fans hâm mộ thật sự không biết phải bắt đầu tiếp nhận cái chủ đề này từ chỗ nào.

Tính hướng của Trì Nghiệp Đàn ở trong giới không phải là bí mật, nhưng chính thức công khai thì đây là lần đầu tiên. Thời đại bây giờ người ta nhìn nhiều hiểu rộng, cho nên come out cũng không phải vấn đề gì nghiêm trọng, huống chi Trì Nghiệp Đàn chỉ là một tác gia kiêm biên kịch, không phải minh tinh thần tượng, đương nhiên sẽ được thấu hiểu và ủng hộ hơn.

Nhưng đồng thời cũng xuất hiện một số kẻ nghi ngờ quan hệ của hai người, cho rằng bác sĩ Cố ở bên Trì Nghiệp Đàn chỉ là vì tiền của hắn, chứ bản thân thật ra vẫn thích phụ nữ. Nhưng rất nhanh đã có tiếng nói phản bác, nếu như bác sĩ Cố thật sự muốn lừa gạt tình cảm của Trì Nghiệp Đàn, vậy thì phải chuyên nghiệp hơn mới đúng, đã ăn trong chén còn dòm trong nồi, không phải rất dễ bị vạch trần hay sao? Với lại, cái người gọi là bị “quyến rũ” kia, nhìn vào cũng chẳng có tiền bằng Trì Nghiệp Đàn, bác sĩ Cố không ngốc đến mức đó.

Mà người trong đoàn phim 《Nữ Thừa tướng》 bị @ cũng không ai đứng ra đáp lại, dù sao thì chuyện yêu đương của Trì Nghiệp Đàn này thật sự chính là chuyện buôn dưa, tuyệt đối không phù hợp với vị trí của bọn họ. Trái lại là động tác của Hám Thù nhanh nhất, chuyển phát Weibo của Trì Nghiệp Đàn và đăng lời chúc phúc. Sau đó, bên dưới bài đăng Weibo của Trì Nghiệp Đàn, tất cả các bình luận trên cùng đều là lời chúc phúc của các minh tinh, hot search #Trì Nghiệp Đàn come out# cũng leo lên top đầu.

Lúc Tỉnh Phẩm nhìn thấy tin tức, cơn buồn ngủ do đêm qua thức trễ đã bị dọa cho chạy mất dép —— đêm hôm qua y canh cho đến khi hot search của Cố Hàm bị gỡ rồi mới đi ngủ, làm sao mà vừa mới sáng sớm đã lại lên lần nữa rồi? Ngoài ra, ông chỉ come out không phải là vấn đề, nhưng ít ra cũng phải nói trước với y một tiếng chứ, mặc dù y không phải nhân vật quan trọng gì, nhưng cũng là người chịu trách nhiệm làm quan hệ công chúng mà!

Trong khi y vừa vội vàng liên hệ làm công tác quan hệ công chúng, vừa quan sát chiều gió trên mạng, đột nhiên phát hiện tình hình dường như cũng không nghiêm trọng cho lắm, thậm chí hot search lúc trước của Cố Hàm cũng gần như biến mất rồi. Trên mạng hết sức yên bình, thật sự khiến y muốn dán cho đám cư dân mạng bọn họ một cái nhãn hiệu chứng nhận “Đúng đắn chính trị”*. Đồng tính luyến ái dĩ nhiên không có gì để chỉ trích, chỉ cần không phải đạo đức nhân phẩm có vấn đề, tính hướng là chuyện cá nhân. Có điều ngôn luận thống nhất đi theo hướng tích cực như này cảm giác có vẻ rất giống thủy quân, nhưng bộ phận quan hệ công chúng y tiếp xúc còn chưa có hành động đâu, làm sao có thể có thủy quân xuất hiện được?

* Đúng đắn chính trị: (Đúng đắn về mặt chính trị, thường được viết tắt là PC trong tiếng Anh, bắt nguồn từ chữ political correctness), là một thuật ngữ được sử dụng để mô tả ngôn ngữ, chính sách, hoặc các biện pháp nhằm tránh các hành vi gây bất lợi cho các thành viên của các nhóm cụ thể trong xã hội. 

Tính đúng đắn về chính trị được coi là hạn chế quyền tự do ngôn luận, đòi hỏi các chính trị gia, nhân vật công chúng, phương tiện truyền thông và cơ sở giáo dục có ảnh hưởng phải đáp ứng một số điều kiện nhất định khi phát biểu và truyền tải thông tin. Lời nói hoặc hành vi không đúng về mặt chính trị sẽ bị chỉ trích và công kích, các bên có thể bị gạt ra ngoài lề, nghiêm trọng có thể mất việc, thậm chí có thể bị đưa ra tố tụng dân sự hoặc hình sự. Tiêu chí để đánh giá “tính đúng đắn về chính trị” phụ thuộc vào hệ tư tưởng và giá trị hiện tại và địa phương. Cách hiểu của các thời kỳ, khu vực và nhóm khác nhau không giống nhau, thậm chí hoàn toàn trái ngược nhau.

Phát xong Weibo, Trì Nghiệp Đàn thống khoái, đóng trang web bắt đầu gõ chữ, tính toán đến chiều sẽ đi đọc bình luận, nếu như còn người nào dám giả vờ làm người biết chuyện buộc tội Cố Hàm của hắn, hắn sẽ liên hệ luật sư đến nói chuyện.

Cố Hàm yên ổn ngồi trong phòng khách nghịch máy chơi game, điện thoại cứ liên tục thông báo có tin nhắn đến, một cái rồi lại một cái, phá hủy thời gian ăn không ngồi rồi khó khăn lắm mới có được của anh. Anh cầm điện thoại lên nhìn một cái, tất cả đều là tin nhắn chúc phúc, anh xem mà ngơ ngác. Cuối cùng là nhờ vào tin nhắn của Hám Thù mới hiểu được đại khái vấn đề.

Anh đăng nhập vào tài khoản Weibo một năm không lên được mấy lần của mình, thấy được bài đăng của Trì Nghiệp Đàn.

Thật ra, Trì Nghiệp Đàn căn bản không cần phải ra mặt, anh đã quyết định đợi kết quả từ bệnh viện. Theo lẽ thường mà nói, Trì Nghiệp Đàn cũng được xem như là nửa người trong giới giải trí, có thể yên ổn trụ vững trong cái giới đó, thì còn sóng to gió lớn gì chưa từng thấy qua sao? Sở dĩ vẫn ra mặt, không cần nghĩ nhiều cũng biết là đau lòng anh, không muốn anh bị người khác chỉ trích.

Cố Hàm ở trong lòng thở dài, khóe miệng lại nhịn không được cong lên. Trì Nghiệp Đàn đối với anh, thật sự là quá tốt, tin tưởng anh vô điều kiện, không chút do dự bảo vệ anh, chân thành của Trì Nghiệp Đàn đã bày rõ ràng ở trước mặt anh, mà anh thì sao? Vẫn là quá chậm, chậm hơn Trì Nghiệp Đàn trên mọi phương diện, cứ như thế này thì thật sự không tốt chút nào.

Buông điện thoại di động xuống, Cố Hàm lặng yên ngồi nửa tiếng đồng hồ, sau đó đứng dậy, đến gõ cửa phòng làm việc.

“Nghiệp Đàn, anh uống một ly cafe không?”

Trì Nghiệp Đàn biết Cố Hàm sẽ không tự dưng quấy rầy hắn gõ chữ, lúc này đến gõ cửa, chắc hẳn là có chuyện muốn nói. Hắn sẽ không bỏ bê hết mọi công việc để ở bên cạnh Cố Hàm, vì như vậy sẽ khiến Cố Hàm có gánh nặng, nhưng nếu Cố Hàm muốn nói chuyện, hắn sẽ sẵn sàng lắng nghe.

Hai ly cafe, hai người ngồi đối diện nhau, Cố Hàm khẽ cười nói: “Vừa nãy nhận được không ít tin nhắn của đồng nghiệp, em mới biết là anh phát Weibo.”

Trì Nghiệp Đàn giật mình, hắn căn bản không hề thương lượng gì với Cố Hàm mà đã tự ý phát bài, mặc dù lúc đó hắn cực kỳ tức giận, nhưng đúng ra hắn nên nói với Cố Hàm một tiếng.

Hắn chưa kịp mở miệng, Cố Hàm đã đưa tay ngăn hắn lại: “Em không có tức giận, chỉ là bất ngờ mà thôi.”

Điều Cố Hàm muốn giữ bí mật, là thân phận Cố Nhị thiếu gia của mình, còn thân phận người yêu của Trì Nghiệp Đàn, anh cảm thấy không có gì cần phải giấu diếm, bắt đầu từ cái ngày chính thức ở bên cạnh Trì Nghiệp Đàn, thậm chí là trước cả lúc đó anh đã biết rõ, nếu như bọn anh yêu đương, chắc chắn sẽ không giấu được.

Cố Hàm uống một ngụm cafe, cafe nóng tỏa ra mùi thơm đậm đà, uống vào một ngụm, mọi bộ phận trên cơ thể đều thoải mái dễ chịu, cũng giống như bầu không khí giữa hai người lúc này: “Nghiệp Đàn, anh làm nhiều thứ cho em như vậy, em lại càng cảm thấy mình đối với anh không tốt.”

Trì Nghiệp Đàn nhướn mày: “Đừng suy nghĩ lung tung. Anh cảm thấy chỉ cần ở cùng một chỗ với em như thế này anh đã rất hạnh phúc. Anh không phải không hiểu tính cách của em, cho nên anh không so đo tính toán đến chuyện cho đi bao nhiêu nhận lại thế nào, cũng cảm thấy không cần thiết. Em cứ tiếp tục duy trì trạng thái của chính mình, sống theo cách mà em cảm thấy vui vẻ là được, đương nhiên, trong cuộc sống đó phải có anh.”

Cố Hàm bật cười, gật đầu nói: “Đương nhiên là phải có anh rồi.”

Trì Nghiệp Đàn rất hài lòng: “Vậy là được rồi. Nếu như chúng ta tính toán ai hy sinh nhiều hơn, cảm giác cứ giống như yêu đương hợp đồng vậy, chả có ý nghĩa gì. Nếu như thứ chúng ta mưu cầu chỉ có một mình đối phương, vậy thì chỉ cần yêu nhau là đủ rồi.”

Lòng Cố Hàm rất ấm áp, anh đã lớn như này, trong tình yêu chỉ lựa chọn có duy nhất một người, may mắn là, anh chọn đúng rồi.

“Nghiệp Đàn, em chưa từng nói với anh chuyện trong nhà, anh có muốn nghe không?” Cố Hàm hỏi. Anh cảm thấy có lẽ mình nên tin tưởng Trì Nghiệp Đàn thêm một chút, cũng nên tín nhiệm hắn hơn, Trì Nghiệp Đàn đã quá tốt rồi, nếu người như vậy còn không thể lấy được lòng tin của anh, vậy thì đáng thương không chỉ có mình Trì Nghiệp Đàn, mà còn có cả chính anh, sợ là anh cũng hết thuốc chữa rồi.

Trì Nghiệp Đàn cũng không quá hiếu kỳ, chỉ nói: “Em muốn nói thì nói, không muốn nói thì có thể không nói.” Trước mắt hắn cũng chỉ biết nhà Cố Hàm có bốn anh em.

Cố Hàm hít sâu một hơi, nói ra: “Anh biết Cố gia ở thành phố chúng ta đúng không?”

Nếu như Cố Hàm không nhắc đến điều này, Trì Nghiệp Đàn căn bản sẽ không nghĩ tới hướng đó, nhưng hiện tại, Trì Nghiệp Đàn cảm thấy, hình như mình vừa biết được một đáp án cực kỳ khủng khiếp.

Chợt nghe Cố Hàm nói tiếp: “Đó là nhà em, anh trai em là Cố Diễm.”

Nghĩ là một chuyện, nghe được lại là một chuyện khác, Trì Nghiệp Đàn đời này chưa từng nghĩ tới mình lại có thể bắc được quan hệ cùng với Cố gia. Cho dù nhà hắn cũng làm kinh doanh, cũng có chút danh tiếng, nhưng so với Cố gia, thực sự chả là cái gì. Nói xa hơn, tất cả những tư bản xưa nay hắn từng tiếp xúc, so với Cố gia, căn bản đều chả là cái gì!

“Em…..” Trì Nghiệp Đàn cảm thấy có hơi huyền diệu, nhất thời không biết phải phản ứng như thế nào.

Cố Hàm nói: “Em xin lỗi, giấu anh lâu như vậy. Anh có thể giận, đúng là em cố ý giấu diếm, nhưng em hy vọng anh tin tưởng, em đối với anh là thật lòng.”

Trì Nghiệp Đàn hoàn hồn, vội vàng nói: “Không không không, em có tâm cảnh giác là chuyện tốt.”

Sinh ra trong gia đình như vậy, nếu như Cố Hàm là một ngốc bạch ngọt, vậy thì hắn sẽ phải nghi ngờ Cố Hàm là được nuôi thành hỏng. Dựa vào thực lực Cố gia, đối với Cố Hàm không đi theo con đường kinh doanh buôn bán mà nói, khiêm tốn hết mức có thể là một lựa chọn vô cùng sáng suốt. Giống như người trúng 500 vạn sẽ không chạy trên đường gặp ai cũng hô hào, cũng như không có vị tỷ phú nào ra đường lại không mang theo vệ sĩ, gia đình có thể cung cấp cho Cố Hàm một điều kiện sống sung túc, nhưng đồng thời cũng khiến cho anh từ khi sinh ra đã phải làm bạn với hiểm nguy.

Cố Hàm không ngờ rằng Trì Nghiệp Đàn lại có thể hiểu được cách làm của anh một cách rõ ràng như vậy, trong lòng vừa cảm động vừa vui vẻ: “Thật ra hồi học trung học em lừa anh rất nhiều, cái chỗ ở anh biết kia kỳ thật cũng không phải nhà của em….”

Trì Nghiệp Đàn buông ly cafe, đổi sang ngồi bên cạnh Cố Hàm, khẽ thở dài xoa tóc Cố Hàm: “Anh hiểu, em không cần phải cảm thấy có lỗi. Anh thừa nhận anh rất bất ngờ, thậm chí đến bây giờ còn chưa hoàn hết hồn, nhưng anh đồng ý với cách làm của em, nếu như em không làm như vậy, có lẽ em sẽ không bình an lớn được thế này.”

Cố Hàm nắm chặt tay Trì Nghiệp Đàn: “Anh nói như vậy, làm em không biết phải nói cái gì.”

“Cái gì cũng không cần nói, cứ tiếp tục sống theo cách em muốn, anh đương nhiên sẽ luôn đứng về phía em.” Trì Nghiệp Đàn khẽ hôn Cố Hàm một cái, cười nói: “Anh đã bảo YC Ent. tại sao lại đột nhiên muốn đầu tư cho 《Nữ Thừa tướng》, hóa ra là vì em.”

“YC bên kia không có làm khó dễ gì anh đó chứ?” Mặc dù nói tin tưởng anh cả, nhưng Cố Hàm vẫn nhịn không được muốn hỏi một chút.

Trì Nghiệp Đàn cười nói: “Lúc ban đầu đúng là có đưa ra mấy yêu cầu, nhưng sau khi bị anh cự tuyệt, tuần này tới nói chuyện liền không đưa ra yêu cầu gì nữa, chỉ nói sau khi đầu tư muốn cử người đi theo đoàn phim, để quan sát tiến độ cùng chất lượng quay chụp. Nhưng nghe em nói mọi chuyện, sợ rằng mấy cái kia chỉ là thứ yếu, phái người đến giám thị xem anh có xằng bậy hay không mới là chuyện chính.”

Cố Hàm không muốn Trì Nghiệp Đàn phải suy nghĩ nhiều, nói: “Anh có thể từ chối, không sao hết, em tin tưởng anh.”

Trì Nghiệp Đàn nắm ngược lại tay Cố Hàm, lòng bàn tay hai người truyền độ ấm cho nhau, không rõ là ai nóng hơn ai: “Đã thế thì anh lại càng phải để YC phái người tới, hơn nữa càng nhiều càng tốt. Dù sao anh muốn bắt cóc con trai Cố gia, nhà em cho người đến tìm hiểu rõ ràng hơn về anh cũng là chuyện nên làm, phỏng chừng cũng là sợ em yêu đương đến váng đầu, muốn tự mình xác nhận một chút. Như vậy cũng rất tốt, thiết thực hơn so với việc anh dùng lời nói biểu đạt sự chân thành nhiều, cũng càng dễ khiến cho người nhà em tin tưởng anh hơn.”

Cố Hàm thấy Trì Nghiệp Đàn không hề bận tâm chút nào, trong lòng cũng hoàn toàn nhẹ nhõm, cười nói: “Sau này có cơ hội, em đưa anh về nhà gặp bọn họ. Anh em của em đều đối xử với em cực kỳ tốt, cho nên đôi khi có thể yêu cầu hơi nhiều, em sẽ cố gắng hết sức nói chuyện với bọn họ.”

Trì Nghiệp Đàn nghiêm túc nhìn Cố Hàm nói: “Không sao, anh có lòng tin mình sẽ được chấp thuận, nếu như dựa vào em cầu tình, ngược lại sẽ không biểu lộ được tấm lòng cùng thành ý của anh. Ngày tháng sau này của chúng ta còn dài, cứ từ từ, không cần vội.”

“Được.” Cố Hàm gật đầu, nói ra hết tất cả mọi chuyện với Trì Nghiệp Đàn, anh cũng lập tức cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.

Trì Nghiệp Đàn đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: “Đúng rồi, anh phát Weibo, người trong nhà em có lẽ cũng đã biết rồi, có khi nào sẽ cảm thấy anh quá xúc động hay không?”

Người bình thường thông báo yêu đương đều là bình tĩnh, chụp một tấm ảnh thật đẹp, thật lãng mạn. Hắn đây là oán hận người, bởi vì người khác nói Cố Hàm khiến hắn khó chịu, cho nên mới đột ngột come out.

“Hot search đã leo cao như vậy, lẽ nào anh còn có thể gỡ? Người khác sẽ nghĩ anh vừa come out xong thì lập tức bị đá đó!” Cố Hàm vui vẻ nói. Gỡ thì chắc chắn là không thể gỡ, người trong nhà anh thì không cần phải nói, đoán chừng cũng sắp gọi điện thoại tới rồi, “Không sao hết, anh chỉ là giúp em nói chuyện, người nhà em cũng sẽ không nghĩ nhiều.”

“Vậy thì tốt.” Trì Nghiệp Đàn đã hơi yên tâm, “Em tiếp tục chơi game đi, anh bổ sung nốt phần bản thảo còn lại rồi đi nấu cơm trưa cho em.”

Cố Hàm gật đầu, tâm tình thoải mái cầm máy chơi game. Trì Nghiệp Đàn không hỏi chi tiết tình hình nhà anh, làm cho anh rất thoải mái, cũng càng chắc chắn rằng, thứ Trì Nghiệp Đàn quan tâm là chính con người anh. Loại cảm giác này phi thường tốt, sau này những chuyện anh có thể nói với Trì Nghiệp Đàn sẽ càng nhiều hơn. Về phần người trong nhà có thể chấp nhận Trì Nghiệp Đàn hay không, Cố Hàm hoàn toàn không lo lắng. Một mặt là vì người trong nhà đều thương anh, nhất định sẽ không làm khó anh và Trì Nghiệp Đàn; mặt khác, Trì Nghiệp Đàn tốt như vậy, không có lý do gì lại không được chấp nhận, chẳng qua chỉ là cần một chút thời gian mà thôi. Giống như Trì Nghiệp Đàn nói, thời gian sau này của bọn anh còn rất dài, không ngại chờ đợi một chút này! 

Hết chương 47

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Em Còn Nhớ Tôi Không?, truyện Em Còn Nhớ Tôi Không?, đọc truyện Em Còn Nhớ Tôi Không?, Em Còn Nhớ Tôi Không? full, Em Còn Nhớ Tôi Không? chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top