Dưỡng Địch Vi Hoạn

Chương 24: CHƯƠNG 24: DƯỠNG ĐỊCH VI HOẠN


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Dưỡng Địch Vi Hoạn

CHƯƠNG 24: DƯỠNG ĐỊCH VI HOẠN

Editor: Luna Huang
Mặc Lâm Uyên không cần suy nghĩ mà nhận một roi kia, thế nhưng nam nhân cao to bên người Dạ Thiên đột nhiên tiến lên một bước ngăn cản hắn.

Ta giơ ra của Mặc Lâm Uyên bị bắt lại, hắn mạnh mở to hai mắt nhìn, nhìn một roi gào thét bay đến chỗ Dạ Mộc, một khắc kia, tim hắn phảng phất đều sắp ngừng đập!

Dạ Mộc bị đánh trở tay không kịp, bất quá cũng may tuy rằng nàng bị thương, nhưng thân thủ vẫn còn, cả người nàng căng thẳng, thân thể thật nhanh lộn mèo ở trên giường, chỉ nghe “Ba” một tiếng, nàng vạn phần mạo hiểm vọt sang, bất quá tay trái vẫn bị roi quất trúng một chút, nên vẩy ra một vệt máu!

Dạ Thiên thầm kêu đáng tiếc! Nàng làm sao tránh được?

Dạ Mộc cũng không phải ngồi không, tay trái nàng bị đánh trúng, tay phải trong nháy mắt làm ra phản kích, nhặt ngọc chẩm một bên lên, hung hăng ném tới chỗ Dạ Thiên!

Nam nhân bảo hộ Dạ Thiên vội vã đi cản, nhưng lúc này, Mặc Lâm Uyên lại lôi hắn lại, ngọc chẩm sượt qua đầu ngón tay hắn. cuối cùng góc chẩm vẫn là đập vào trên vai Dạ Thiên, nhất thời máu chảy như thác!

“A! !” Dạ Thiên kêu thảm một tiếng bưng vai ngồi dưới đất, thấy máu tươi đầy tay, hắn kinh hoảng không ngớt, âm thanh hét lớn, “Nghiêm sư cứu ta, Nghiêm sư mau cứu ta!”


Nghiêm Hứa đẩy Mặc Lâm Uyên ra, một cái lắc mình ngăn ở trước mặt Dạ Thiên, mà Mặc Lâm Uyên cũng trong nháy mắt đi tới bên người Dạ Mộc, vững vàng hộ nàng ở sau người.

Thấy máu càng chảy càng nhiều, thanh âm nguyên bản kinh hoảng của Dạ Thiên lập tức trở nên bén nhọn, hơn nữa cũng càng tàn nhẫn!

“A đau quá! Ghê tởm! Ngươi tiện nhân này! Tạp chủng! Ngươi dám đối xử với ta như thế! Ta nhất định phải nói cho phụ thân biết, nói cho ngoại công biết, ta phải bầm thây ngươi thành vạn đoạn!”

“Thiếu gia!” Nghiêm Hứa rốt cục trầm giọng kêu Dạ Thiên một cái, sau đó bế ngang Dạ Thiên lên, Dạ Mộc cũng không có khí lực ngăn cản, nghe thanh âm hùng hùng hổ hổ của Dạ Thiên càng ngày càng xa, chó săn mang đến cũng liền chạy theo, nàng thở phào nhẹ nhõm thật dài, tựa ở trong lòng Mặc Lâm Uyên, nhưng mi tâm lại thắt thành gút.

Trước bị chủ mẫu Ôn Như đánh trở tay không kịp, tuy rằng nàng nhận thức rõ ràng thế đạo này hiểm ác đáng sợ, thế nhưng đối với chuyện trả thù này, còn không đủ quả đoán, nhưng cũng là bởi vì nàng không quả đoán, đối phương lại một lần nữa tìm tới cửa, thiếu chút nữa muốn mạng của nàng!

Mặc dù đối phương Mặc dù đối phương chỉ là một hài tử mười mấy tuổi, nhưng chỉ một roi vừa nãy, hắn rõ ràng là đánh tới mặt của nàng, nếu như nàng không có thân thủ nhất định, một cái đó, không chết cũng bị hủy dung, thế đạo này quả là thế đạo người ăn thịt người, nàng thậm chí ngay cả một hài tử cũng không thể xem thường, bởi vì hài tử nơi này, bọn họ tàn nhẫn coi thường nhân mạng từ trong xương, thật giống như một roi vừa nãy của Dạ Thiên, cũng sẽ không có bất kỳ do dự nào, mặc dù giữa bọn họ nghiêm chỉnh mà nói không có đụng chạm gì to tát, nhưng là hắn vẫn có thể dễ dàng hạ tử thủ với nàng.

Đã như vậy, cũng không cần trách nàng!

“Tiểu thư! Ngươi không sao chứ?” Dạ Tiểu Lang ngào đến, trong mắt tràn đầy lo lắng.

Vọng Thư Uyển.com
Hắn cảm thấy tiểu thư thật đáng thương, nhỏ như vậy, làm sao sẽ có nhiều người như vậy khi dễ nàng?

“Ta không sao?” Dạ Mộc nhìn Mặc Lâm Uyên một mắt, “Còn ngươi? Ngươi không sao chứ?”

Mặc Lâm Uyên lắc đầu, nhãn thần dị thường quỷ ám.

Dạ Mộc thở dài, “Tính sai, ta cũng không nghĩ tới bên người Dạ Thiên sẽ có một cao thủ nội công đi theo, bất quá, người kia nhìn qua tựa hồ chỉ là làm thuê, mà không phải hạ nhân của Dạ Thiên, bởi vì trước hắn là bảo vệ Ôn Như, Ôn Như còn rất khách khí với hắn, không nghĩ tới nàng bị giam, dĩ nhiên để người này bảo hộ Dạ Thiên.”

Mặc Lâm Uyên nghe Dạ Mộc nói, trong mắt có lưu quang chợt lóe lên, nói như vậy, bên người Ôn Như, hiện tại cũng không có cao thủ tọa trấn?

Dạ Mộc không suy nghĩ nhiều như vậy, nàng để Dạ Tiểu Lang đi gọi đại phu, sau đó đuổi hết người trong phòng ra ngoài, lúc này Mặc Lâm Uyên mới cẩn thận sắn tay áo của nàng lên, lại theo bản năng ngừng thở.

“Không có chuyện gì!” Cả người Dạ Mộc đều rất khó chịu, vẫn còn trấn an hắn, “Kỳ thực một cái vừa rồi của Dạ Thiên chỉ là quất đến, ta nhanh như chớp, hắn cũng không có chân chính thương tổn được ta, chỉ là vết thương cũ trên cánh tay tựa hồ nứt ra rồi.”


Quả nhiên, sau khi vén ống tay áo lên, Dạ Mộc “Tê ——” một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn thịt hô hô trong nháy mắt càng thêm tái nhợt! Sau đó, nàng liền thấy chỗ bị cắt lúc trước, vết thương lại một lần nữa chảy máu, xui xẻo nàng gần đây sao luôn bị thương thế?

Con ngươi của Mặc Lâm Uyên co rụt lại, trước mắt máu đỏ một mảnh bị da thịt trắng noản chung quang chèn ép đặc biệt chói mắt! Nơi này dù là khỏi rồi, cũng sẽ để lại sẹo, mà dấu vết đó, là bởi vì hắn mà có hắn làm sao có thể thờ ơ?

Hắn cúi đầu bôi thuốc cho Dạ Mộc, trên người đã có lệ khí vô tận đang cuồn cuộn, thật giống như một hắc động âm trầm u ám, tràn đầy nhân tố không an định!

Hắn không nói lời nào, vẫn có chút sấm nhân, liền đến Dạ Mộc cũng không hiểu, hắn một tiểu hài tử, có cái gì đáng sợ? Nàng xoa xoa tay của mình, “Thật không có sao ngươi tùy tiện băng lại là được rồi, tiểu hài tử lớn nhanh lắm.”

Bất quá lúc này đây, Mặc Lâm Uyên lại không có để ý nàng, lao lao cầm lấy tay nàng, Dạ Mộc thấy Mặc Lâm Uyên không nói lời nào, không thể làm gì khác hơn là ngượng ngùng nhìn chằm chằm vết thương của mình.

Tê thực sự đau quá a! Nguyên bản nơi đã sắp lành lại nứt ra, máu me nhầy nhụa một mảnh, đau đến nàng không muốn không muốn! Có thể nhìn thương thế kia hai mắt Dạ Mộc đột nhiên sáng ngời! Đưa tay kéo Mặc Lâm Uyên lại.

“Thế nào?” Mặc Lâm Uyên ngẩng đầu nhìn nàng, đã thấy hai mắt Dạ Mộc sáng bóng, mang theo tiếu ý xấu xa.

“Được rồi, đừng băng, chuẩn bị một chút, ta phải đóng kịch!”

Vọng Thư Uyển.com
Dạ Lệ ở trong cung xử lý sự vụ, sau đó chợt nghe tin tức tâm phúc truyền đến, lập tức mi tâm hung hăng nhíu lại!

“Cái gì? Ngươi nói Mộc nhi bị tiểu Thiên phế đi một tay, nhưng lại thiếu chút nữa hủy khuôn mặt của tiểu nô lệ A Cực? Thực sự là buồn cười, nghiệt súc này!”


Bởi vì sợ kế hoạch của chính mình bị Dạ Thiên hủy diệt, trong nháy mắt, lòng Dạ Lệ nóng như lửa đốt, chuyện trong tay cũng làm không nổi nữa, vội vã ra hoàng cung, sau đó đi thẳng đến tướng quân phủ.

“Tiểu thư, người có nắm chắc không?” Dạ Tiểu Lang có chút bất an hỏi, mà lúc này, cánh tay của Dạ Mộc đã bị băng bó, nghe vậy cũng không ngẩng đầu lên nói.

“Yên tâm đi, Dạ Lệ sẽ trở về!” Chỉ bằng bây giờ nàng có tác dụng với Dạ Lệ, Dạ Lệ không có khả năng chẳng quan tâm, dù là chẳng quan tâm nàng, cũng sẽ không kệ Mặc Lâm Uyên “Bị hủy dung”.

Huống chi thương của nàng vẫn là đại phu trong phủ băng, nàng cố ý ở trong ám thất để hắn băng bó, chính là vì để thấy không rõ tình huống, biết nàng bị thương rất nặng, nếu nàng thế rồi Dạ Lệ còn không về, vậy cũng thật là không có nhân tính.

Quả nhiên, Dạ Mộc vừa nói xong câu đó, chợt nghe Tiểu Thu vội vã chạy vào nói.

“Tiểu thư, tướng quân tới!”

Dạ Mộc nghe vậy, vội vã nằm xuống, vết thương trên cánh tay mặc dù được băng rất tốt, mùi máu tươi cũng rỉ ra, không lừa được người.

(Luna: Cứ tưởng truyện tranh bộ này drop rồi, ai ngờ mấy hôm nay bão chương >”< ta edit sao kịp đây, đùa hoài)


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Dưỡng Địch Vi Hoạn, truyện Dưỡng Địch Vi Hoạn, đọc truyện Dưỡng Địch Vi Hoạn, Dưỡng Địch Vi Hoạn full, Dưỡng Địch Vi Hoạn chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top