Đường Chuyên

Chương 468: Ma Quỷ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đường Chuyên

Lời thừa thãi khỏi phải nói vô ích, hứng trí tới mức là được rồi, Lý Nhị cười lớn mang theo Trường Tôn thị vẫn còn hoang mang về cung. Các vị vương gia, quận vương, công tước cũng đưa những lão bà đầy đầu nghi vấn của mình về nhà, đây là một trò chơi của nam nhân, thua thì nhận thua, tính thần đánh bạc của người Lý gia rất tốt, không đánh lão bà bại gia của mình trước mặt người khác. Hoàng đế nói rồi, đây là chuyện hay, sau này cần làm nhiều hơn, các vương gia cũng rất đồng cảm, đến sơn thủy còn có lúc tương phùng, Trường An bé tí tẹo, ai tránh ai được, nợ nần có cơ hội sẽ thanh toán.

Lý Thái theo Vân Diệp về thư viện, ngồi trên xe ngựa không ngừng hỏi Vân Diệp vì sao chỉ vì mấy vạn cân rong biển mà khóc thương tâm như thế, thực sự cần tiền thì cứ bán thôi, mấy nghìn quan tiền mà hao tâm tổn trí như thế không đáng, huống hồ làm như vậy còn mất mặt, hắn là người rất chú trọng thể diện.

- Quy củ, quy củ rất quan trọng, Thanh Tước, chúng ta sống trong một tập thể, như thế không thể chỉ nghĩ tới mình, làm một chuyện tốt, thế nào cũng phải khai thác lợi ích của nó tới mức lớn nhất, để người hưởng lợi cũng nhiều hơn, đó là cơ sở lưu tiếng thơm muôn đời. Rong biển cần được người Trường An tiếp nhận, phương pháp nhanh nhất là hoàng gia tiếp nhận trước, thứ này không phải chuyện chỉ bán một lần, sau này hàng năm đều có rong biển mang tới các thành phố lớn như Trường An, Lạc Dương, Dương Châu. Đây là một sản nghiệp mới, phải cẩn thận bảo vệ để nó dần trưởng thành đại thụ chọc trời, đại thụ sẽ mang tới cho chúng ta vô số lợi ích. Bách tính bờ biển bán rong biển có tiền, bách tính Trung Nguyên thêm một món ăn, tương lai quốc gia thu thêm được thuế không nhỏ. Cho nên ta không muốn đốt cháy giai đoạn, thà để mọi người tiếp nhận dần dần còn hơn, vì thế nên mới bày chút thủ đoạn vặt, ngươi nhớ kỹ, Thanh Tước, sau này gặp sản nghiệp mới, không được quấy nhiễu nó, ít nhất không thể tổn hại nó, sâu còn chưa biến thành bướm thì chưa nhìn ra tốt xấu.

Lý Thái phản bác Vân Diệp đã thành thói quen rồi:

- Vạn nhất sâu không biến thành bướm mà biến thành ruồi thì sao? Ta bồi dưỡng vô số sau, cuối cùng đều thành ruồi gây họa, chẳng phải vô ích à?

- Vậy phải xem trí tuệ của ngươi ra sao, trí tuệ của ta đủ khiến ta phân biệt thứ nào là tốt, thứ nào là xấu, trí tuệ của ngươi không đủ, nuôi ra ruồi là chuyện thường.

Với Lý Thái, Vân Diệp nghĩ gì là nói nấy, cách nói chuyện và ngôn ngữ cũng chẳng cần chú ý, Lý Thái quen rồi, nên ở cùng Vân Diệp cũng rất xuề xòa.

Xe ngựa không tới thư viện mà nửa đường rẽ qua Bá Thủy, thủy quân Lĩnh Nam trú ở đó, vào quân doanh, tùy tùng của Lý Thái bị chặn lại ngoài cổng, đây là quy củ, Vân Diệp đích thân ký văn thư cho Lý Thái vào quân doanh cũng là quy củ. Trông có vẻ hoàn toàn là cởi quần đánh rắm, nhưng Vân Diệp và Lý Thái chấp hành nghiêm ngặt. Lưu Nhân Nguyện cũng không hề có ý cắt bớt lưu trình này.

Không đi xem gì cả, Vân Diệp dẫn Lý Thái đi gặp những nô lệ không lưỡi, những người này qua một thời gian điều dưỡng cuối cùng cũng có vài phần cảm giác con người, thấy Vân Diệp biết quỳ xuống đất hành lễ, biết cảm kích người đã đối xử tử tế với mình.

Ba trăm ba mươi tư người, đó là nhân số còn sống tới Trường An, một số vì trước kia cơ thể bị ngược đãi cực độ sau khi thả lỏng liền chết trên đường đi.

Vân Diệp đã kiểm tra cẩn thận miệng của bọn họ, xác định tất cả đều không có lưỡi, bảo với Tiểu Thương Sinh:

- Nói với họ, nếu như biết chữ, ta sẽ thuê bọn họ làm công việc giấy tờ.

Tiếu Thương Sinh lớn tiếng truyền đạt lời của Vân Diệp, không ai đứng ra, người Đại Thực không cho phép người biết chữ lên thuyền.

Thấy ai cũng lắc đầu, Vân Diệp lạ bảo:

- Tiếu Thương Sinh, hiện giờ ngươi có một lựa chọn, ngươi lập tức sẽ thành quan lục phẩn của triều đình, sau này khả năng thăng tiến rất lớn, nhưng định sẵn sẽ thành kẻ vô danh cả đời, có điều phong thê ấm tử không thiếu, cả đời ngươi sẽ sống dưới sự giám sát của triều đình, mỗi câu nói của ngươi với người khác sẽ bị ghi chép lại, suy nghĩ rồi trả lời ta, ta cho ngươi một ngày.

- Hầu gia, đón Hoa Nương tới đây, tiểu nhân chỉ có điều kiện đó, thứ khác không cần suy nghĩ, cả đời này tiểu nhân chỉ có một mục tiêu thành quan viên, đừng nói sau này không thể gặp ai, dù giam tiểu nhân vào nhà lao, chỉ cần có quan phục mặc, chỉ cần hậu đại thành con cháu quan lại là không thành vấn đề.

Lý Thái dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Vân Diệp và Tiếu Thương Sinh giao lưu, không hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì, thấy Vân Diệp sao người cho Tiếu Thương Sinh hai trăm quan, để hắn tới Trường An hưởng thụ một tháng mới hỏi:

- Diệp Tử, chuyện hôm nay rất trọng yếu, hai ta đều không có quyền tùy ý bổ nhiệm quan viên, nhưng vừa rồi ngươi nói rất chắc chắn, chẳng lẽ ngươi được phụ hoàng ta cấp quyền?

Nhìn Tiếu Thương Sinh đi xa, Vân Diệp lắc đầu chỉ những nô lệ nói:

- Có một chuyện cực kỳ bí mật cần những người này làm, Tiếu Thương Sinh là con đường duy nhất giao lưu với bọn họ, trừ khi hoàng gia có nhân tuyển đáng tin hơn ta mới không dùng hắn, nhà ngươi có nhân tài ngôn ngữ không?

Lý Thái lắc đầu:

- Không có, ít nhất ta chưa bao giờ nghe nói tới, những người không thể giao lưu với bên ngoài này đúng là nhân tuyển tốt nhất làm chuyện bí mật, ngươi còn chưa nói là chuyện gì.

- Ta vô tình phát hiện ra một thứ ma quỷ, có nó, tất cả thành trì kiên cố đều chỉ là gạch vụn, ngươi có thể gọi nó là thần sấm, là thần sấm mà con người có thể nắm giữ. Ta chế tác được một ít, nhưng uy lực của nó sẽ còn lớn hơn, những thứ này cần ngươi tự nghiên cứu, về công về tư, ta đều không thể đụng vào thứ này lần nữa.

Lý Thái mặt tái mét, hắn nhớ lại cảnh Vân Diệp ngồi trên Thái Cực cung bốn phía là tia chớp ngoằn ngoèo, cũng nhìn thấy dáng vẻ như thiên thần hạ phạm của Vân Diệp, vì thế mới kiên định ý chí tìm kiếm châu báu ở những lĩnh vực chưa biết.

- Con người có thể dùng sức mạnh của thần sao?

Lý Thái nhìn xung quanh không có ai mới cẩn thận hỏi:

- Thanh Tước, ngươi tới chùa miều đạo quán nhìn là biết, thần thực ra đều là người, Lão Tử ban đầu cũng là người, chẳng qua về sau bị hậu bối đưa lên thần đàn, liền có đủ các loại năng lực khó tin, năng lực của thần thực ra do người cấp cho. Câu này ta chỉ nói với ngươi, trên đời này có lẽ chỉ ngươi mới hiểu được, đợi khi học vấn của ngươi sâu hơn, sẽ sinh ra rất nhiều phiền não, khi ngươi không ngừng truy tìm tới tận cội nguồn sẽ ngạc nhiên phát hiện ra, tất cả thứ thần kỳ đều có thể dùng vật lý để giải thích.

Lý Thái là người gần với người hiện đại nhất ở Đại Đường, những năm qua không ngừng học tập, không ngừng mừng rỡ vì phát hiện ra bí mật của thần, hiện giờ nghe thấy mình có thể nắm giữ sức mạnh của thần, kích động tới toàn thân run rẩy.

Vân Diệp không thể sở hữu sức mạnh này, Lý Thái hiểu rất rõ, hắn cũng hiểu, chỉ cần mình nhận lấy việc này là sẽ vô duyên với hoàng quyền, nhưng không quan trọng, hắn chỉ muốn biết rốt cuộc thần có sức mạnh thế nào.

Hai gia tướng Vân gia khiên một cái rương niêm phong kín từ trên thuyền xuống, sau khi kiểm tra niêm phong còn nguyên, Vân Diệp lấy một chiếc chìa khóa đeo ở cổ mở rương ra, thấy những ống trúc lớn bọc giấy dầu vẫn con nguyên mới thở phào, đây là thuốc nổ một mình y điều phố trên thuyền, còn là loại uy lực lớn nhất.

An bài xong tất cả liền kéo Lý Thái đi chứng kiến, rồi lên xe tới Trường An, Vân Diệp nhất quyết muốn xe thuốc nổ tránh thật xa mình, hộ vệ xung quanh phải ít, không được quá ba người. Cứ một tuần hương là dừng lại kiểm tra, xem tình hình, đi đi dừng dừng, đến khi trời tối mới đến được hoàng thành, rương được Vân Diệp đặt ở chỗ trống, không cho ai tới gần, Lý Thái chuyên môn tìm thủ lĩnh thị vệ, thỉnh cầu nâng cấp phòng vệ.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đường Chuyên, truyện Đường Chuyên, đọc truyện Đường Chuyên, Đường Chuyên full, Đường Chuyên chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top