Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đừng Hòng Trốn Thoát
- Thần Hi ngày mai là giáng sinh rồi, tớ muốn biết cậu có rãnh hay không??
- Để làm gì?
- Thật ra...tớ..là muốn đón giáng sinh cùng với cậu.
- Gia đình cậu thì sao? Cậu không cùng với gia đình à?
- Tớ hiện tại đang sống một mình với lại bố của tớ cũng không có trong nước, giáng sinh cũng chỉ có đám người hầu. Thật sự rất buồn chán
- Đúng là...ừm..được rồi để tớ xem nếu xin được mẹ tớ nhất định sẽ tới.
- Được, lúc đấy tớ nhất định sẽ đến đón cậu
Đi được một đoạn nữa thì Mộc Ân ở phía sau chợt nhớ ra điều gì đó và lại vui vẻ lên tiếng
- Thần Hi thứ cậu thích nhất là gì?
- Điều tớ thích nhất sao?
- Đúng vậy a!
- Vậy để tớ nghĩ xem...tớ thích lúc ở bên cạnh cậu....
- Thật sao? - đôi mắt của Mộc Ân lóe sáng lên cho thấy biểu hiện của sự vui mừng nhưng niềm vui chưa kịp lâu thì Thần Hi lại lên tiếng
- Và cả Dạ Vũ, lúc đấy rất vui.
- Vậy à? - Mộc Ân chợt ảm đạm và có nét buồn đi, chần chừ một hồi cậu lại tiếp tục hỏi - Vậy giữa tớ và cậu ta, cậu thích ai nhất?
- Mộc Ân à, không thể so sánh như vậy được - Thần Hi quay mặt lại đối mặt với Mộc Ân và mỉm cười
- Được, tất cả đều nghe cậu - Mộc Ân mỉm cười lại và đáp.
Cuối cùng đêm giáng sinh cũng đến rồi không khí này không khác những năm trước là bao, với những con phố ồn ào tiếng cười nói vui vẻ của các cặp đôi và nhộn nhịp với dòng người qua lại tấp nập đến cả thời tiết lành lạnh này cùng chẳng hề thay đổi. Nếu như là mọi năm thì cậu đã mau chóng tìm đến một thư viện ngập đầy sách để trốn cái nơi ồn ào như vậy rồi chỉ tiếc là năm nay cậu lại có hẹn với tên Mộc Ân mất rồi.
Nhưng hiện tại thì Thần Hi lại đang đứng một góc trước một quán coffe. Dùng hai tay của mình ma sát với nhau để tạo ra hơi ấm chẳng là cậu có hẹn với Mộc Ân đến nhà cậu ta nhưng vì quá gấp gáp rời khỏi nhau nên để quên mất đôi găng tay của mình, thật là bất cẩn.
- Tên Mộc Ân này thật ra vô lương tâm, dám để tôi một mình đứng dưới cái lạnh như vậy để chờ cậu thật là - Thần Hi nói nhỏ với bản thân
Vừa kịp dứt lời thì xe ôtô của Mộc Ân vừa cũng chạy đến và đậu ngay đối diện Thần Hi, Mộc Ân vội mở cửa rồi phóng nhanh ra chỗ Thần Hi đang đứng
- Xin lỗi, chờ tớ lâu không
- Sắp chết cóng rồi, vì chờ cậu đến cả găng tay cũng quên đem mất.
Lúc này Mộc Ân mới để ý nhìn xuống đôi bàn tay trắng hồng của Thần Hi, rồi liền vội cầm đôi bàn tay lên gần miệng và thổi hơi ấm của mình vào đôi bàn tay lạnh ngắt ấy, nói
- Xin lỗi, là tớ không tốt
- Được rồi, không sao nhưng mau bỏ tay ra mọi người đang nhìn kìa
Thay vì nghe lời bỏ tay của Thần Hi ra thì Mộc Ân lại cho tay của Thần Hi vào túi áo khoác của mình còn dùng bàn tay to lớn ấm áp của mình để nắm chặt bàn tay lạnh ngắt của Thần Hi khiến cậu không thể nào rút ra. Thêm vào đó Mộc Ân còn nói
- Mặc kệ tớ đây không quan tâm
Sau đó Mộc Ân thật nhanh liền lôi Thần Hi đến xe, đến xe thì Mộc Ân lại chu đáo mở cả cánh cửa, tay còn để lên phía trên cánh cửa để cho Thần Hi ngồi mà không bị va vào. Còn mình thì ngồi vào ghế lái chính bên cạnh. Trên đường đi Thần Hi lên tiếng
- Xe moto của cậu đâu?
- Vì trời rất lạnh, tớ không muốn đi môtô, nếu cậu bị cảm lạnh mẹ cậu sẽ trách tớ mất.
- Ồ! Vậy còn chiếc xe này nó là của cậu sao?
- Đúng vậy, cậu thích nó sao? Tớ có thể tặng cậu nếu cậu muốn.
- Đồ đại thiếu gia bộ nhà cậu rất giàu sao, cậu có bao nhiêu tiền mà dám nói thế.
- Hiện tại thì không nhiều mỗi tháng tớ chỉ kiếm được một ít tiền lẻ thôi. Cũng không đáng là bao, nhưng chắc cũng có thể mua một vài món mà cậu thích.
- Rất ít? bao nhiêu?
- Mỗi tháng chỉ có thể kiếm được trên dưới 100 triệu NDT ( tầm 330 tỉ VND )
- Cái gì? - Thần Hi hét lớn - cậu..cậu làm gì vậy?
- Tớ làm rất nhiều việc
- Cụ thể một vài công việc xem
- Ừm thì...kiểm tra số liệu và phê duyệt một vài việc như giao dịch đá quý, buôn bán xăng dầu, đầu thầu công trình,v.v...
- Chết tiệt, tên đại thiếu gia nhà cậu nếu đầu óc đã giỏi như vậy rồi tại sao còn đi học lại hả?
- Vì ở đó có cậu mà - Mộc Ân nói nhỏ
Câu nói này của Mộc Ân liền làm khuôn mặt của Thần Hi đỏ ửng lên, tim cũng đập rất mạnh. Thần Hi tự hỏi cảm giác nhói lên này gì chứ, thật kì lạ. Vì bận mãi suy nghĩ mà Thần Hi không nói nữa khiến cả hai rơi vào trạng thái im lặng, cứ như thế mà đi thẳng đến nhà của cậu ta mà không nói một lời nào nữa.
-------------
Dự báo chương sao M. tỏ tình có thể thành công ( nếu thành công còn có thể có cả xôi thịt nữa cơ ) Hí hí ❤❤
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Đừng Hòng Trốn Thoát,
truyện Đừng Hòng Trốn Thoát,
đọc truyện Đừng Hòng Trốn Thoát,
Đừng Hòng Trốn Thoát full,
Đừng Hòng Trốn Thoát chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!