Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Dòng Máu Thợ Rèn
Xung quanh là dòng người tấp nập, tiếng ồn của những thành phố hiện rõ bên tai, phía xa cuối con đường trên một ngọn đồi kia là một tòa thành nguy nga tráng lệ với kiến trúc tinh xảo toát lên vẻ uy nghiêm và thánh thần, chúng như có vẻ được làm từ một loại đá gì đó có khả năng phát ra vầng hào quang thánh thiện, ngược lại với vẻ ngoài của thành phố người dân nơi đây lại khiến Caleb và Gala cảm nhận được gì đó tiêu cực.
“Có chuyện gì xảy ra ở đây vậy” Caleb nhìn những người đi bộ gần đó và nói “sao trông ai cũng không được ổn lắm”.
“Cách đây 30 năm thì nơi này vẫn phồn vinh và hạnh phúc nhưng từ sau c·ái c·hết của vua Arthur thì mọi thứ diễn biến tệ đi rất nhiều” Gala vừa đi vừa nói với ánh mắt nhăn lại.
Khi vua Arthur c·hết, hậu quả lớn nhất là sự tan rã của vương quốc biến Camelot thành 2 nửa với 2 phe phái chính và sự chấm dứt của triều đại Arthurian. 13 vị hiệp sĩ của bàn tròn sẽ phải đối mặt với sự mất mát của vị vua của họ và sự sụp đổ của ý chí lãnh đạo. Điều này có thể dẫn đến cuộc hỗn loạn, cuộc c·hiến t·ranh giành quyền lực, và sự thất bại của các giá trị và ý tưởng mà Camelot trước đây đại diện. Sự kết thúc bi thảm của Arthur và Camelot, 13 huynh đệ lại quay ra tàn sát và tranh giành quyền lực khiến cho Camelot bị chia nhỏ làm từng phần riêng biệt.
13 vị, người thì ủng hộ quan điểm cũ của Vua Arthur người thì muốn tạo lập lại Camelot và bành trướng lãnh thổ nên bây giờ Camelot đang rơi vào một cuộc n·ội c·hiến căng thẳng, với thành phố Avalon này vẫn đang được các hiệp sĩ trung thành với lý tưởng của Vua Arthur nắm giữ, đó là “The Order Of Avalon” do ngài Sir Lancelot đứng đầu.
Caleb theo chân Gala, ông ấy đi vào một con hẻm tối dưới đó là một cánh cửa, hình như là một quán rượu ẩn khuất, nơi này ít người qua lại và bao trùm bởi một màu đen tối, Gala mở cánh cửa gỗ cũ mục nát kia ra phía bên trong lấp lánh ánh sáng màu vàng, nó phát ra từ cái đèn trên góc phòng kia, hiện ra trước mặt là một người đàn ông trạc tuổi trung niên với một con mắt b·ị t·hương do một v·ết t·hương chạy dài từ trán xuống cằm, ông ta vừa lau ly vừa nhìn Caleb và Gala vừa bước vào.
“Ồ là Gala đó à, lâu rồi không gặp” Ông ta nói với nét mặt không thay đổi “từ lang thang thành người giữ trẻ hồi nào thế, Gala”.
Gala đi tới gần quầy và ngồi xuống “cho tôi 1 ly Mead” Gala nói, Caleb thì đứng gần đấy nhìn xung quanh.
“Của cậu đây!” Nord đặt ly rượu xuống bàn vừa xê lại chỗ Gala đang ngồi.
“ỰC!” Gala nốc 1 lần hết cả ly “vào vấn đề chính luôn thì tôi cần cậu lấy thông tin từ những gã thương gia buôn v·ũ k·hí hỏi chúng về đi đâu để tìm một thiên sư”.
“Thiên sư sao! khó đấy thông tin này không phải muốn có là có đâu, có thể sẽ tốn nhiều tiền đấy” Nord vừa nói dứt câu, Gala liền đặt một túi tiền xuống trước mặt Nord “Không thành vấn đề, trông cậy vào cậu đấy” Gala điềm tĩnh đáp.
Cả hai rời khỏi quán rượu “giờ thì sao hả chú Gala” Caleb dặn hỏi,
“Có thể sẽ tốn vài ngày để Nord lấy được thông tin chúng ta cần, vì vậy hãy đi mua những nhu yếu phẩm cần thiết trước khi chúng ta lên đường” Gala vẻ mặt vẫn như mọi khi đáp “Nhóc đi mua đồ ăn đi, ta sẽ đi tìm quán trọ để ngủ tối nay”.
“Vậy cháu đi đây” Caleb vừa chạy đi vừa nói.
“Nhớ phải tập hợp tại đây trước khi mặt trời lặn đấy” Gala hô to bảo.
Caleb chạy vòng quanh một lúc thì cậu hỏi những người xung quanh khu vực bán thực phẩm ở đâu, Caleb tiến đến một cửa hàng bán thức ăn gần đó và mua vài loại thực phẩm có thể bảo quản được lâu trên chuyến đi đường xa cậu mua một ít bánh mì cứng và thịt được sấy khô kèm với muối khô.
“6, 7, 8, 9… tốt, vậy là đã đủ cho 10 ngày đường” Caleb lẩm nhẩm chỉ tay đếm từng cái và nói.
“Của cháu hết 13 đồng tất cả” Chủ Cửa Hàng bảo.
“Của chú đây” Caleb đặt 13 đồng lên bàn và đáp.
Cậu ra khỏi cửa hàng và đi về nơi Gala bảo, trong lúc đi thì cậu bắt gặp một nhóm người đang đ·ánh đ·ập một đứa nhóc, xung quanh đứa nhóc bị một đám người vây quanh trông đám người đó đánh rất thậm tệ.
Cậu trốn vào thùng hàng gần đó, nhìn kỹ thì có một hình xăm trên cơ thể của bọn chúng, trên cánh tay của họ, một con chim hồng hạc trải đôi cánh rộng mở, bay lượn giữa những đám mây trắng bồng bềnh. Cánh chim như được vẽ bằng những nét mảnh mai, dưới chân chim, một chiếc túi vải xanh lá cây đậm với nút cài đặc trưng của nó.
Caleb liền loay hoay xung quanh tìm cách.
“Cảnh binh tớiiiii” Caleb hô thật lớn khiến đám người kia bất ngờ một hồi thì cậu liền lao tới đạp vào thùng hàng gần đó và đạp thẳng vào mặt tên to con nhất ở đó khiến hắn ngã nhào ra đất, Caleb liền nắm lấy tay đứa trẻ kia và cao chạy thật nhanh khiến đám người chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Tới một nơi an toàn rồi thì cậu cẩn thận nhìn lại xem có ai theo không, Caleb vừa thở phào nhẹ nhõm vừa quay qua nhìn đứa trẻ trước mặt, khuôn mặt bị bầm nhiều chỗ áo quần thì rách tơi tả.
“Cha mẹ của nhóc đâu rồi mà sao lại bị đám người đó đánh thế” Caleb vừa hỏi vừa chỉnh lại áo quần cho đứa trẻ.
“…..” đứa trẻ đó không nói gì.
“Vậy à, anh hiểu rồi” Caleb vừa nói vừa lục trong túi đồ vừa mua ra một ổ bánh mì cứng và đưa cho đứa nhóc ăn, “em tên là gì”.
Đứa trẻ vừa ngốn nghiến miếng bánh mì trông như nhiều ngày đã không được ăn “là Ela….ra” giọng nói khập khiễng không nói rõ được thành lời trông đứa trẻ này tầm 14 tuổi gì đó.
“Trước hết cứ dẫn em về rồi tính tiếp” Caleb nhẹ nhàng bảo.
“Cái gì đây Caleb, ta kêu nhóc mang đồ ăn về chứ đâu phải mang…” Gala chưng vẻ mặt khó hiểu ra chất vấn.
“A he, tình huống khẩn cấp mà, đứa nhóc này bị t·ấn c·ông nên cháu không làm ngơ được” Caleb vừa nói vừa lôi một thau nước từ bên ngoài vào trong căn phòng mà “Tắm thôi trông nhóc hơi bị dơ rồi đấy”.
Gala hỏi Caleb với vẻ mặt hoài nghi “bọn đấy trông ra sao”.
“hmmm, hình như chúng có một hình xăm con hạc trên tay trái” Caleb vừa nói vừa ẵm đứa nhóc vào thau.
“Con hạc à, thôi ta sẽ ra ngoài đi đến nhà thờ xem có còn nhận cô nhi không” Gala vừa nói vừa đi ra ngoài cửa.
“nào cởi đồ ra tắm đi chứ Elara” Caleb hồn nhiên nói.
Elara lấp bấp nói gì đó khiến Caleb nghe không rõ “sao vậy hay để phải giúp cởi, lớn rồi mà”.
“Để coi cởi đồ giúp nhóc ra nào” Caleb vừa nói vừa nhẹ nhàng cởi bỏ lớp quần áo rách quanh người đứa nhóc. “hả là con gái sao!” Caleb bất ngờ nói kèm ăn một cú tát thẳng vào mặt.
“À cũng đúng tên là Elara mà, thôi thì tắm cái đi rồi tính” Caleb vừa nói vừa đứng ngoài cửa cùng với cái má sưng chù dù.
Gội đầu kỳ rửa, đứa nhóc đó ngồi yên với khuôn mặt buồn bã nhưng trông vô hồn, một lúc sau khi tắm xong, vì không có đồ nên Caleb đành lấy bộ quần áo của mình mặc lên cho Elara, trông cũng không vừa vặn lắm nhưng có còn hơn không.
“Đấy, bộ này trông ổn hơn rồi đấy,dù nhìn trông vẫn hơi lạ tý nhưng tạm thời có còn hơn không nhỉ ” Caleb vừa nói vừa giúp chỉnh lại độ rộng của bộ đồ, trông chúng vừa vặn hơn một tý rồi.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Dòng Máu Thợ Rèn,
truyện Dòng Máu Thợ Rèn,
đọc truyện Dòng Máu Thợ Rèn,
Dòng Máu Thợ Rèn full,
Dòng Máu Thợ Rèn chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!