Đoạt Thế Tranh Thiên

Chương 9: 9: Tam Hoả Trận


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đoạt Thế Tranh Thiên



Hai người đi một hơi đã năm ngày, đoạn đường bên kia sông chỉ có lối mòn xuyên rừng núi bên này lại là đường lát đá rộng rãi, mỗi nơi luôn có thị trấn sầm uất đông kịt người, quầy hàng bày biện buôn bán còn muốn náo nhiệt hơn bến cảng, vật tư đa dạng từ nhiều nơi đổ về, Linh Thạch hạ phẩm xem ra cũng không khan hiếm nên giá cả rất phải chăng.
Đan Đồng hào sảng với bản thân bỏ ra 200 kim tệ mua lấy 5 khỏa Linh Thạch hạ phẩm.

Hàn Phi dạo một quầy hàng trông thấy hai viên hắc thạch mà thợ rèn thường dùng để mài kim loại, Y nhìn ra hai viên hắc thạch này ẩn chứa năng lượng hệ hỏa, mà chỉ bày giá bán không tới 1% so với một viên Tụ Hoả Thạch cấp 1.
Tụ Hoả Thạch là viên đá tích nguyên tố Hoả, Luyện Khí Sư thường dùng khảm lên vũ khí tăng năng lượng thuộc tính phù hợp với võ giả sử dụng công pháp đồng hệ.

Bằng vào nhãn lực của bản thân phát giác hàng tốt giá rẻ lại với một thân kiến thức chế luyện mặc dù ký ức hắn chỉ thu vật tư cực phẩm hắn vẫn bị thói quen giao dịch có lời ảnh hưởng, liền dùng một bộ cung tiễn Phàm khí đổi lấy.

Lúc trước Y vơ vét được túi đồ của tên phó đội tại Thương Vân Sơn, trong túi có ba bộ phàm khí, một thanh đao đã tặng Đan Đồng, bộ cung tiễn vừa lấy ra còn lại một thanh kiếm, thanh này dùng thiết liệu hạ đẳng rèn thành so với dùng cành cây đối địch cũng không khác gì mấy có điều Hàn Phi nhìn thấy hắc thạch cũng nảy sinh chút ý tưởng kiến tạo lại, đem chém dã thú cũng không tồi.
Sau khi mua được ít đồ cả hai vào một quán trọ để nghỉ qua đêm, Đan Đồng tranh thủ hấp thu linh thạch nâng cao tu vi.

Thương Vân Sơn nơi bọn họ sinh sống tài nguyên khan hiếm.

Số Linh Thạch Hàn Phi tặng cho, hắn cũng đã khổ luyện kích phát tiềm năng một hơi dùng sạch nên chỉ dừng Luyện Thể nhất tầng trung giai.
Ở một phòng khác, Hàn Phi mượn tiểu nhị một cái bếp lò, lại nói:
- Ban đêm ta ngủ đã quen dùng lò sưởi.
Thời gian này đang vào cuối năm, tiết trời se lạnh, tiểu nhị không lấy làm lạ.

Liền đồng ý mang lên một cái lò đồng than.
Hàn Phi khóa chặt cửa, đặt lò bên giường ném hai viên hắc thạch vào trong.


Chính mình xác định hắc thạch thông thường chẳng có gì đặc biệt đôi khi may mắn xuất hiện vài viên trong lõi tích thuộc tính riêng, mà Y xem xét kĩ phát giác ra chỉ còn cách một lớp mỏng sẽ lộ hỏa tâm, nếu để tên thợ rèn thông thường nào mua phải, sau khi dùng mài kim loại vài lượt phát giác được sẽ mừng như điên vì vô tình đoạt được món hời.
Hàn Phi dùng cách ngâm trong than nóng, hỏa trong hỏa ngoài tự bóc bản thân.

Đúng như Y tính toán chưa đầy nửa nén nhang Hắc Thạch bong tróc lớp vỏ mỏng như cánh ve để lộ bên trong phần ruột đỏ hỏn nằm lẫn với than hồng, nhìn không kĩ sẽ khó phân biệt, Y dùng kẹp lấy ra khỏi lò, lại dùng tay nắm lấy hỏa thạch truy tích hỏa lượng bên trong, chỉ khi tác động linh lực mới sinh hỏa.

Hỏa thạch như một vật chứa hỏa năng đáng kinh ngạc, phẩm chất cao thấp tùy vào lượng tích trữ cũng như độ bạo phát, bằng nhãn lực Y xác định hai khối này chỉ thuộc hạ phẩm thông thường.
Lại lấy trong túi ra thanh trường kiếm liếc qua một lượt, lắc đầu than thở:
- Thiết tinh quá tệ, kỹ thuật quá kém, kiểu dáng quá nhàm chán.

Chỉ tiếc hiện tại hắn không có dụng cụ rèn giũa, mà luyện thể cấp bậc cũng chưa đại thành, nếu không bằng một mảnh phàm thiết cũng miễn cưỡng cho ra một thanh Ngân khí năm sao.
Luyện chế rèn khí cũng liên quan đến điều kiện cơ thể, chí ít phải vượt qua cảnh giới luyện thể căn bản.
Cùng với thủ đoạn hiện tại, Hàn Phi bắt đầu suy diễn phương pháp tận dụng tối đa vật tư.

Dựa vào chính mình kiếp trước từng một thân tinh thông kiếm đạo, trận pháp, luyện khí thuật.

kiến thức kinh nghiệm lưu giữ dư giả dùng.

Lúc này mượn chiêu thế Vô Ảnh Chỉ triển khai kiếm ý hình thành khí lực sắc bén thay thế bút khắc bày lên thân kiếm Tam Hỏa Trận, khảm hai viên hỏa thạch lên lại dùng linh lực phủ dày trận hỏa.

Dung hợp thân kiếm tăng phúc Phàm khí từ nhất tinh lên ngũ tinh, theo hắn tính toán “Tam Hỏa Trận” cưỡng ép toàn lực hỏa năng trong hai viên Tụ Hoả Thạch hạ phẩm lên thành trung phẩm sử dụng trong ba lần.
Vung kiếm chém gió vài lượt, thân kiếm sáng bóng dưới công dụng được khảm hoả thạch bên ngoài lập loè một lớp hỏa quang mỏng, nhìn thoáng lại cho ra một thân Ngân khí.


Mà sau khi sử dụng ba lượt hỏa trận, hoả thạch tự bạo vỡ tan thành bột mịn.

Thanh kiếm này sẽ trở thành phế vụn.
Ngắm ngía trường kiếm, chép miệng tựa tự luyến:
- Không tệ, ba lần là đủ dùng.
- Với thanh kiếm này, một lần khởi động hỏa trận ám toán miễn cưỡng chém trọng thương một tên luyện thể bát trọng cũng có thể.
Mà ưu thế của tập trận này lại là tập kích số đông, một bầy hai mươi hung thú một chiêu diệt sát, năm con địa thú nhất giai cũng có thể một lượt chém trọng thương.

Địa thú nhất giai tương đương tu sĩ luyện thể ngũ tầng.
Hàn Phi thu kiếm vào túi, ngưng thần tích luyện linh lực.
Bên trong thức hải, đốm sáng linh thể luyện đã to bằng nửa hạt đậu, có lẽ môi trường quanh đây linh khí dày đặc hơn mà điểm lợi của linh thể là tự hấp thụ trưởng thành.

Lúc này linh thể có dấu hiệu đột phá tam trọng, Hàn Phi ngẫm nghĩ tìm cách tăng tài nguyên tu luyện.
Một bên khác Đan Đồng cũng tiến vào luyện thể nhất tầng đỉnh phong, chỉ kém một bước nhỏ có thể đột phá nhị tầng.

Hắn cũng cần tài nguyên tu luyện mà kim tệ mang theo đã không còn nhiều không thể mua thêm Linh Thạch, trong hắn càng cháy bỏng ý chí tu luyện.

Cả hai bàn bạc quyết định nán lại Nguyệt Giao trấn tìm việc làm gia tăng thu nhập.

Đan Đồng nhận chạy việc giao đồ cho khách điếm, Hàn Phi lại chọn cách ra ngoài tìm kiếm, bọn hắn hẹn nhau ban ngày chia ra làm việc, ban tối gặp lại quá lắm là ba ngày một lần.

Hàn Phi lân la đến một quán trà, nghe ngóng thông tin địa phương.
Chủ quán trà là một lão béo, lão béo thường bán thông tin công việc cho người lao động tự do, đa phần là hàng hóa cần thiết của các quầy hàng, được một chủ chợ đêm thu mua lại cung cấp cho các quầy hàng yêu cầu đặt trước.
Bàn bên cạnh có nhóm ba người tuổi khoảng hai mươi y phục nhem nhúa, rượu còn vương trên áo.

Ba tên này thân thể cường tráng, một tên có râu ở cằm gọi tên có hình xăm hoa văn ở cổ là lão nhị, lại gọi tên trông có vẻ trẻ nhất là lão đại.
Lão chủ quán tiến đến ba người nọ, lấy ra một mẫu da thú vỗ vai tên lão đại nói:
- Ở đây ta có đơn hàng khá lớn, Tam Đao các người có bản lĩnh không?
Nhóm người này hiệu danh là Tam Đao, khách quen thường đến nên chủ quán không gọi tên riêng từng người.
Cả bọn biết lão béo ngữ khí hài hước nên cười bồi ha hả, lão đại nhận lấy mẩu da liếc qua đọc nhẩm:
“...Thời gian hoàn thành là một tháng, tiền thưởng 3000 kim tệ, 200 Linh Thạch hạ phẩm.”
Tên lão đại hướng lão béo ánh mắt nghiêm túc:
- Được, bọn ta nhận!
Lão béo cười mỉm, nhạt lời:
- 10 % chiết khấu.
Lão đại khẽ nhăn mặt:
- Đơn này không dễ thu, lão nhân gia mong giảm.
Lão béo nhíu mày liếc lão đại nhóm tam đao, lại không lên tiếng.
Tên lão đại hiểu ý giơ năm ngón tay:
- 5 %!
Lão béo như đã liệu trước, bình thản đáp:
- Thành giao.
Dứt lời lấy trong tay áo ra một con dấu, đóng vào mảnh da dê in lên một kí tự kì lạ màu huyết sắc.

Lão đại suất ra 150 kim tệ, 10 viên Linh Thạch hạ phẩm đưa cho lão béo và cất kỹ tấm da vào trong ngực áo.
Quy định chiết khấu ở đây đưa phần trăm hoa hồng trước.


Lão béo chủ quán là kẻ uy tín, nhóm đội đến đây nhận đơn hàng đều là tay chân làm việc lâu năm nên rất biết luật, mà quy định là không công khai đơn hàng cho bên thứ ba.

Sau khi thu nhập đủ lượng hàng, đến tìm lão béo nhận tiền thưởng.

Phần còn lại lão béo giao dịch với ai, bọn hắn không được quyền quan tâm.
Lúc quay đi, lão béo ném lại vài lời:
- Đơn hàng này nếu giao trước nửa tháng các người có tư cách nhận đơn hàng Ngân cấp.
Đơn hàng ở đây chia theo cấp độ “Thiết, Đồng, Ngân, Kim” cấp độ càng cao độ khó cũng càng tăng mà mức thưởng lại càng lớn, đặc biệt hơn nhóm đội chuyên nhận đơn hàng cấp cao có đãi ngộ đặc quyền ở nhiều tụ điểm xa xỉ trên khắp khu vực nội địa thành Đông Hoàng.
Mà nhóm Tam Đao đã trải qua mười năm tận trung cũng chỉ đang nhận nhiệm vụ Đồng cấp.
Lão đại Tam Đao nghe đến, trong lòng phấn khởi uống cạn chung trà, suy tính kế hoạch tỉ mỉ một thoáng sau ném ánh mắt bốn phía dõng dạc kêu gọi:
- Tam Đao bọn ta cần tuyển năm người cấp bậc Luyện Thể nhất tầng đến tam tầng phụ việc.

Thời gian hoạt động mười ngày, lương hưởng võ giả Luyện Thể nhất tầng 200 kim tệ, năm viên Linh Thạch hạ phẩm.

Nhị tầng 300 kim tệ, 10 viên Linh Thạch hạ phẩm.

Tam tầng 400 kim tệ, 15 viên Linh Thạch hạ phẩm.
- Thời gian tuyển dụng hai canh giờ.
Tên lão đại làm ăn quyết đoán, vì một lời nhắc của lão béo, vì cơ hội thăng cấp nhiệm vụ mà không tiếc bỏ ra nửa phần tiền thưởng tuyển thêm người, những người tham gia nhiệm vụ là bán mạng nếu chuyến đi hung hiểm, nhưng cũng đáng vì ngồi không thì kiếm đâu ra tài nguyên để tu luyện.
Những người ở đây nháo nhào lên, xì xào bàn tán.

Đa số là nhóm đội độc lập không ép nhau chết để bớt cạnh tranh thì thôi ai lại giúp đỡ..


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đoạt Thế Tranh Thiên, truyện Đoạt Thế Tranh Thiên, đọc truyện Đoạt Thế Tranh Thiên, Đoạt Thế Tranh Thiên full, Đoạt Thế Tranh Thiên chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top