Đoạt Thế Tranh Thiên

Chương 156: 156: Vị Khách Nhân Vui Tính


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đoạt Thế Tranh Thiên



Nín lặng qua nửa hô hấp nhân loại thông thường, tiểu hồ khẩn trương thành thật đáp:
- Bẩm, chỉ cần Linh Khí đầy đủ, sức chứa ổn định tầm vạn.
Ánh mắt Hàn Phi còn đang lẩn quẩn tìm giới hạn phạm vi ẩn trong mấy mảnh sương mù xa xa, nghe đến ngữ khí yên tâm đáp trả:
- Ồ, vậy ngươi tu luyện tiếp đi, ta chuẩn bị xong bên ngoài sẽ câu thông với ngươi.
Kèm lời Y khống lực chuyển từ ngoài vào linh dược mỗi loại năm mươi bình, năm bộ yêu đan thất giai, một bộ bát giai.

Đánh mắt ra hiệu "phục dụng trợ thăng", xoay lưng rời khỏi.
Tiểu Hồ cảm kích đón lấy lượng tài nguyên kia, dáng điệu kính tiễn chờ Y rời khỏi Ngân Cầu nó mới trở vào khôi phục hình thái cường hãn tiếp tục công việc không thể bỏ ngang, uẩn dưỡng Vương thai yêu thú xem là gánh vác sứ mệnh đồng tộc giao phó.

Nếu như ngày đó không gặp Hàn Phi tại Tiểu Tinh Lâm, đừng nói hiện tại có thể tiến giai đến trợ sinh cho Vương thai cũng không đậm đặc được như này.
Yêu Tộc vạn chủng, phương thức tu luyện cũng khác biệt nhau, phân chi Yêu Tộc của nó trải rộng nhiều nơi qua bao đời cách tốt nhất tăng cường lực lượng là hấp thụ yêu đan lẫn tinh hoa yêu chủng, bổ sung sinh cơ không gì cho bằng ăn thảo dược.
Thảo dược cao cấp không nói, chỉ hợp bản thân tiêu hóa cũng dễ tìm, yêu đan lại khó có.

Từ chỗ Hàn Phi mang lại tinh hoa yêu chủng đủ bộ, kèm thêm tinh huyết song Yêu đầu thuần mạch chỉ hấp thụ yêu đan.
Linh Dược tăng sinh cơ đậm đặc gấp mười lần thảo dược cùng loại, căn bản đã trải qua tách lọc tinh dầu bên trong, dịch thủy cuối cùng là tinh hoa trong tinh hoa.

Phương thức luyện Linh Dược nguồn gốc thượng cổ không rõ ràng, thường gặp chỉ thấy chỗ Nhân Tộc, Yêu Tộc không thể tự luyện trừ khi trải qua Yêu Vương hóa hình Nhân Loại tìm hiểu kĩ năng kia kế đó tự chế biến.

Hàn Phi không thoát hẳn thức hải mà ghé thềm địa Mộc hệ, mộc khí tràn ra hai mươi dặm, phạm vi trung tâm bán kính năm dặm phát sinh từ trường dị biệt tự tạo không gian riêng, hồn Sâm Tinh lơ lửng một điểm đang dõi mắt nghía nghía vài điểm, hắn tựa chủ quản nơi này, trông thấy Hàn Phi, Y hướng tới chào đón bộ dáng lại như không muốn nhấc chân ra khỏi khu vực nọ.
Hồn Sâm Tinh làm ra bộ dáng quản gia tự hào với kì công kiến tạo được, gương mặt Hàn Phi thoải mái tươi tắn, Sâm Tinh phấn khởi vì đối phương không có nửa điểm phê bình, vốn dĩ hắn đinh ninh sự tình được hỏi đến lần trước chưa kịp trả lời đủ rằng ngày hôm đó còn phát sinh thiên địa dị tượng dọa đồng tộc bọn hắn một chỗ phải vào hang ẩn nấp, trừ lác đác vài lão Mộc Tinh nhiều tuổi mới dám mạnh dạng ngó nghiêng.
Lúc này đang say quảng bá thành quả, nhất thời không có tâm tư nghĩ đến điều khác, hắn dẫn Y đi tham quan vườn Dược.

Nơi này nhìn xa chỉ thấy một đám sương mù xanh rì, kể cả Hàn Phi bên ngoài không sao cảm ứng được rõ ràng, chỉ nhớ chính mình đem vào Mộc khí kiến tạo hồ lớn trung tâm chứa cồn đất bên trên ươm trồng Mộc Linh Nguyên cây non, xung quanh trống lõng.

Hiện tại Y theo sau vóc dáng béo núc trắng mịn của Sâm Tinh như người khách lạ từ nơi khác đến.
Lặng vào mảng sương mù chưa quá ba mươi thước, trước mặt hiện ra không gian trống trải riêng tư đỉnh đầu thông suốt, nơi này có diện tích tầm ngang ngàn mét dài hai ngàn năm trăm mét, thềm địa hình thành như mảnh rừng thiên nhiên được lão nông dân hăng say chăm chỉ điểm cuốc nhiều ngày, đất thịt màu mỡ chạy dọc theo luống mấy trăm loại thảo dược ươm trồng theo từng khu vực, mấy ngàn cây san sát lấp lánh quang sắc, một số giống lai tạo đa sắc rực rỡ.
Cuối điểm vách bao bọc sương mù xanh có màu nhạt hơn như thể bị bào mòn, trăm thước trở lên mấy tên mộc tinh bay lượn thanh lọc mộc khí, chuyển dời từng khoảng sương mù từ chỗ này sang chỗ khác, lượng sương mù xanh trong tay bọn họ tựa chất bổ dưỡng đang thể khối trút xuống như nước tưới tắm thảo mộc bên dưới, từ khu vực dày đặc tản loãng lan ra lấp vào phần khuyết vừa bị lấy đi, các điểm đó hút linh khí bên ngoài hoán nhập nhìn kĩ cũng là xanh nhưng không đậm sắc bằng màu chung.
Thao tác vận hành đơn điệu, tầm năm mươi mộc tinh cứ bay lượn tới lui tạo nên, nhúng mình qua mộc khí rải lên thảo dược ươm trồng, bộ dạng tên nào tên nấy vui vẻ tựa được làm những việc như này là điều ưa thích.
Hàn Phi say mắt dõi theo, phương thức gieo trồng của Tinh Tộc, Y cũng có nghe qua lúc này mới thấy rõ, dường như mỗi lần bọn họ sinh dưỡng ấu giống không theo thời biểu kín kẽ riêng tư, họa may có Yêu Tộc lân la gần gũi biết đến chút ít.
Cũng không tính là bí mật lớn lao, chỉ như bản năng sinh trưởng riêng của mỗi loài.

Hắn gật gù khoái chí, bởi vốn bỏ ra không tính là nhiều, chỉ bằng vài chục loại thảo mộc trước đó đem tới, nếu giao nhân loại gieo trồng kinh nghiệm theo bốn mùa tích lũy sẽ mất thời gian nhiều hơn để cấy dưỡng ươm thành vườn lớn như này, dĩ nhiên vẫn kèm yếu tố địa thế thích hợp trồng trọt nhưng quan trọng vẫn xem kinh nghiệm chăm sóc của kẻ canh tác.
Hàn Phi đem vào lô tài nguyên lấy từ chỗ hắc bào nữ hầu trong lần thu hoạch thung lũng kia, đổ ra mấy bao hạt giống.

Gã Sâm Tinh mở lớn đôi mắt đen tròn óng ánh vài điểm trắng nhỏ phản quan ánh sáng, nhìn chằm chằm theo, thoảng qua phần gò má điểm chút hồng lộ vẻ vui thích, gã như đam mê công việc này, xoay thân lớn giọng gọi vài tên Mộc Tinh:

- Này này, mau đến đem hạt giống đi ươm trồng.
Sáu tên Mộc Tinh đang đứng ở vị trí gần nhất nghe thấy bay đến nơi thoáng nhìn qua Hàn Phi trước, song không còn rụt rè cảnh giác như trước, lại thoảng chút thân thiết tỏa sự cảm kích khi cho bọn hắn làm vườn, thời điểm còn ở Thanh Mộc tổ địa, Tinh Tộc đã hóa hồn cùng lắm là chỉ điểm lại kinh nghiệm cho tiểu Mộc Tinh, không được tự làm theo ý mình, ở đây có được cảm giác sảng khoái như đây mới là ngôi nhà ấm áp.
Vừa xong lại đặt u buồn trong ánh mắt thả vào mấy bao vải chật ních các loại hạt, tựa khó chịu với cách bảo quản khô cằn hạn hẹp kia.

Chẳng kẻ nào nhắc nhở nhau điều gì, chia nhau túm lấy miệng bao trở mình bay về thẳng vào khoảnh sương mù khác, bộ thế tựa rất gấp gáp mang đi uẩn dưỡng.
Hàn Phi cũng để ý, giao vật cho kẻ đầy kinh nghiệm bọn hắn làm như nào mặc, Y hướng Sâm Tinh, thong thả hỏi:
- Mở rộng phạm vi Mộc Khí bao quát trăm dặm, sẽ mất thời gian bao lâu?
Sâm Tinh bày ra bộ mặt ngẫm tính, trôi qua thời gian tính theo hai nhịp hô hấp thông thường, gã như đã định lượng tám phần, bình thản đáp:
- Tầm mười lăm ngày nhưng ngay sau đó Mộc Khí tức khắc sẽ suy yếu đi.
— QUẢNG CÁO —
Event
Hàn Phi không nói, sắc độ tỏa ra tín nhiệm, cử chỉ đồng hành xuất, trút một hơi tài vật còn trong giới chỉ vừa mang tới.
Vài loại tiểu Linh Nguyên Mộc, Thảo Dược cấp 3, 4, 5 tổng cộng ba vạn cây, Linh Dược cấp ba một ngàn bình.

Số Linh Dược này thuộc dạng thường, chỗ hắn ít khi dùng qua nhưng đem cho lão chủ vườn Dược nào đó dùng khéo léo tưới tắm thảo mộc tính là đại bổ cho cây non.
Cuối cùng là đám ngọc thạch nhìn bề ngoài lấp lánh đẹp mắt như những thỏi tinh thạch có màu thông thường, sau lớp bọc mỏng manh nhưng rắn chắc là rỗng ruột phần đó khảm tiểu trận chứa đựng tựa không gian mà không phải, trận sư chỉ phong bế trận bảo dưỡng che chắn một lượng dị trùng thu thập nơi hoang sơn xa lắc với địa phương ồn ào cất giữ vào trong.

Khi ngọc vỡ tiểu sinh linh nhỏ kia tiếp cận Linh Khí hình thể đốm sáng li ti bay ra, hít vào một hơi mập bụng trong khoảng thời gian chưa đầy một phần mười nhịp chớp mắt sẽ tiến hóa ra hình thể hồ điệp, kích cỡ lẫn sắc tố phụ thuộc vào lượng Linh Khí hút được nên bọn chúng không giống nhau kiểu rập khuôn.
Y bóp vỡ năm mảnh thả ra năm vạn con đủ màu sắc bay lượn lặng vào trong sương mù.

Sinh linh nhỏ này tuổi thọ tồn tại thông thường không bao lâu, vài ngày đến vài tháng tùy theo không gian địa phương chúng lưu động, bất quá vừa ra không bay loạn mà hướng thẳng nơi mộc khí nồng đậm bảo dưỡng tuổi thọ tốt, đủ thấy bọn chúng cũng có bản năng cầu sinh.
Hồ Điệp đa sắc chạm đến mộc khí, chia thành đàn nhỏ tản ra khắp nơi, xuyên qua hình thể hồn Tinh Tộc làm cho bao kẻ đang chăm chỉ nhốn nháo một trận, thế nhưng toàn thể Mộc Tinh không làm ra khó chịu, bọn hắn vô cùng ưa thích đã lâu rồi không nhìn thấy lại những đóa hoa biết bay này, thuở định cư Thanh Mộc tổ địa cũng ít khi bắt gặp có con nào đó bay lạc vào.
Không còn bận lòng thêm tính toán, Hàn Phi xoay lưng vọng lời:
- Được, những thứ này giao cho các ngươi.

Chăm sóc vườn dược, ít ngày nữa ta đưa thêm mộc khí tới, phạm vi nhanh chóng mở ra tránh tài nguyên chịu ùn tắc bởi giới hạn sức chứa.
Dứt câu, tốc độ tăng vun vút rời khỏi.
Gã Sâm Tinh tươi tắn tập hợp Mộc Tinh, phân chia công việc, thảo dược phát triển tác mác sinh lực, bọn hắn hấp thụ tuổi thọ tăng không ít, địa phương cư ngụ trước quá nhiều đồng tộc, tàn hồn chờ đến lượt thật chẳng dễ gì, không phải là phân biệt đối xử mà đạo lý là như vậy, bọn hắn phải nhường lại cho ấu niên sinh trưởng.
Sự tình đã xong, Sâm Tinh vẫn đứng đờ một chỗ không bắt tay luôn vào việc, bản thân cứ đinh ninh có gì đó chưa nói với Hàn Phi thì phải.

Một hơi không nghĩ thông nổi, hắn lắc đầu tạm không nghĩ nữa, bay vút đến chia việc với đồng tộc.
Tu luyện trong ngoài ổn định, Hàn Phi bước ra khỏi phòng, hít vào lọn khí trong lành.

Một phần ấn niệm liên kết với tráo trận truyền tới cảm ứng được đám Đan Đồng, A Đẩu, Liễu Lịch đã tấn thăng Luyện Khí Cảnh, đang ổn định tầng một.
Hàn Phi thong thả đến trước gian phòng bọn hắn, tiếu dung lẩm bẩm nửa lời thưởng thức lại như tự hỏi mình:
- Ách..


Đám tiểu tử này không đồng dạng tư chất, cảnh giới trước đó cũng không đồng đều, vậy mà tiến nhập đại cảnh giới cùng lúc sao?
Đang đang thầm nghĩ tự giải thắc mắc, bỗng một đạo linh lực cường giả dò xét quanh quẩn bên ngoài đình viện, còn có ý xông thẳng vào.
Hàn Phi nhảy dựng:
- Địa Sư Cảnh tầng ba? Lại là kẻ nào..

không được, đám người Đan Đồng thời điểm then chốt ổn định..

ngoại lực quấy nhiễu, ảnh hưởng không tốt lắm!
Y khẩn trương xuất ra trận bàn, điểm ấn thôi động, hai mươi bốn ngọc vị rung lên hình thành lốc xoáy chớp mắt hút đến Linh Khí truyền tải về địa điểm trận bàn triệu gọi, chụp lên gian phòng của nhóm tiểu tử đang tu luyện tản ra từng lớp lực lượng cô đặc thành năm tầng tiểu tráo.
Cũng trước cửa gian phòng nhưng trong một góc khuất, Liễu Dung lặng lẽ tịnh tọa bất thình lình mở mắt, hắn cũng cảm nhận bức rức toàn thân bởi áp lực bị ai đó kín đáo quan sát.

Hơi thở nóng hổi Y ngờ hoặc địch nhân tập kích, quỷ khí tản mác hắc khí quấn thân, tay xuất hắc Đao hướng sân ngoài xông ra.

Vừa lúc ngoại vi tầm mắt của Hàn Phi bắt gặp, Y nhanh tay tóm lấy vai áo Liễu Dung, kéo theo vào tầng tiểu tráo thứ hai ẩn nấp.
Tầng một Hàn Phi thả tới "Bảo Linh Lầu" cùng kích hoạt mở, tán rộng hơi thở của Địa Giao.

Địch nhân cường hoành tiến vào va chạm không gian chứa đựng linh lực của yêu đầu sức công kích tương đương võ giả tu vi Địa Sư Cảnh tầng năm sở hữu nhưng ngập tràn yêu khí khiến đối phương hoảng hốt lui lại.
Cách Đình Viện Lưu gia tầm năm dặm, nép khuất quảng trường một con phố tĩnh lặng phồn hoa, san sát nhiều cửa tiệm cao ráo, buôn bán tuy nhộn nhịp cũng không quá ồn ào như những nơi giao thương thường nhật, Lầu Các nghỉ dưỡng trang trí lỗng lẫy, địa phương này Lưu gia thương quản nhằm chào đón khách nhân quen thuộc lâu năm hoặc đặc biệt.
Bên trong một Lầu Các gần như nổi trội nhất khu phố, lão giả tuổi ngoài tám mươi toàn thân tản khí độ thoát tục, nghiêm người vô động đứng hóng mát bên cửa sổ, bất chợt sắc mặt thoáng qua đỏ rần kèm theo chút hoảng loạn, lão nén vội cảm xúc vẫn vờ như không, cười nói rỉ rả với hai người trẻ tuổi một nam một nữ tuổi độ chừng xấp xỉ hai mươi, thanh niên trẻ tuổi có mặt là Hoành Cát Lân..


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đoạt Thế Tranh Thiên, truyện Đoạt Thế Tranh Thiên, đọc truyện Đoạt Thế Tranh Thiên, Đoạt Thế Tranh Thiên full, Đoạt Thế Tranh Thiên chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top