Đêm Ấy Tôi Rơi Vào…

Chương 77: 77: Trương Ngọc Dung Tai Họa


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đêm Ấy Tôi Rơi Vào…



Lời nói của Trương Ngọc Dung làm cho tôi rất cảm động, cho nên tôi lại ôm cô ta vào trong ngực một lần nữa.


Chỉ là bởi vì nguyên nhân thân thể của cô ta mềm mại thật sự quá mức mê người, bởi vì lần lượt trải qua chuyện của Lý Huệ và Lục Nhan, cơn giận của tôi cực kì lớn, chỉ nghe thấy âm thanh của phụ nữ thì gần như nhịn không được mà bốc cháy, chứ đừng nói đến thân thể mềm mại mê hoặc như thế này.


"Chị, thương lượng một chuyện có được không?"
"Không được, không cho thương lượng!"
Trương Ngọc Dung muốn giãy dụa tránh thoát nhưng mà hai tay của tôi khóa chặt lại, không cho cô ta một chút cơ hội.


Ngay lập tức, dán miệng của mình lên trên đôi môi đỏ hồng gợi cảm của cô ta.

Nhìn thôi đã muốn bốc lửa rồi chứ đừng nói đến là hôn, cánh môi đầy đặn mềm mại, còn có chiếc lưỡi thơm tho trơn mềm ở bên trong, quả thật là một cực phẩm độc nhất, quyến rũ không gì sánh bằng.


Vào lúc mà tôi đang chuẩn bị tiến thêm một bước nữa, cánh tay trắng nõn mịn màng liền nắm lấy hai tay của tôi.


"Tiểu Phong, tối nay chị về ngủ với cậu."
Đây quả thật là pháo hoa mười hai giờ rạng sáng đêm giao thừa, bùng nổ để chào mừng năm mới.


Tôi hoàn toàn không ngờ đến niềm vui bất ngờ lại đến nhanh như vậy, lại đột ngột như vậy.


"Chị, chị nói thật hả?"
Trương Ngọc Dung dựa đầu trên vai của tôi, nhẹ nhàng liếm láp vành tai của tôi, rồi lại khẽ hôn lên cổ của tôi.



"Có lúc nào mà chị lừa cậu chưa?"
Cái đó thì không có, cho nên tôi mới lo lắng lần đầu tiên lại bị lừa gạt, thế là không nói hai lời liền trực tiếp kéo cô ta về nhà đi ngủ, cô ta cũng không từ chối lấy cái túi da rồi liền theo tôi trở về nhà.


Mỗi người một chiếc xe, tôi sợ là nửa đường cô ta sẽ chạy mất, tôi còn cố ý cho cô ta chạy trước.


Nhưng sự thật chứng minh là do tôi đã nghĩ nhiều rồi, cô ta trực tiếp lái xe về chỗ ở, cũng không hề vòng vo chút nào.


Sau khi bước vào nhà liền cởi đồ ra tắm rửa, sau đó tôi cũng đi vào, cô ta cũng không từ chối.


Đây là lần đầu tiên mà tối quan sát thân thể trần trụi mềm mại của cô ta dưới ánh đèn, hoàn mỹ, ngoại trừ hai chữ này tôi thật sự không có cách nào để hình dung được.


Trong đầu của tôi có rất nhiều từ để hình dung, nhưng mà giờ phút này càn quét một lượt nhưng cũng không tìm được từ nào có thể hoàn mỹ phù hợp với thân hình của Trương Ngọc Dung, mỗi một từ ngữ mang ý nghĩa tốt đẹp, bây giờ dùng ở trên người của cô ta cũng chỉ có thể khinh nhờn, khinh nhờn đối với vẻ đẹp của cô ta.


Tôi nhịn không được mà nhào lên phía trước ôm cô ta lại, hôn cô ta, tôi muốn hôn mỗi một chỗ khắp cơ thể của cô ta, bao gồm cả từng sợi tóc.


Nhưng trong một giây tiếp theo liền bị cô ta ngăn lại, lý do là chỗ nào thì làm chuyện đó, phòng tắm chính là nơi để tắm rửa.


Đã nhịn lâu như vậy rồi, một chốc này tôi cũng không vội vã gì.


Thế là chúng tôi xoa bóp tăm táp cho nhau ở trong phòng tắm, ai cũng không có ý đi trêu chọc ai, tràn ngập sự quyến rũ tự nhiên.



Sau khi tắm rửa xong, chúng tôi làm khô tóc, rồi sau đó chúng tôi cùng nhau lên giường.


"Tắt đèn đi."
Trương Ngọc Dung ra lệnh, tôi vội vàng mò mẫm điều khiển từ xa để tắt đèn.


Lúc mà đến trên giường, tôi còn chưa kịp có hành động gì, Trương Ngọc Dung liền gối đầu lên cánh tay của tôi: "Đi ngủ thôi."
"Hả?"
"Tôi vẫn luôn nói được thì làm được, nói tối hôm nay ngủ cùng với cậu thì tối hôm nay ngủ cùng với cậu, tranh thủ thời gian mà ngủ đi."
Tôi liền đông cứng: "Nhưng mà chị à, không phải là lúc nãy chị còn nói là ở chỗ nào thì làm chuyện đó ư?"
Trương Ngọc Dung nhẹ nhàng gật đầu: "Đúng vậy đó, tôi đâu có bệnh đâu, giường lớn thì chính là dùng để đi ngủ mà."
"Tôi..."
Tôi không đấu võ mồm với cô ta nữa, tôi biết là cô ta cố ý, cô ta đã sớm đào hố ở trong phòng làm việc rồi, bây giờ lại vào trong hố chôn tôi à? Tôi không phải là bá vương thì tôi cũng có thể ngạnh thượng cung.


Thế là tôi trực tiếp vén chăn lên, nâng đôi chân mịn màng và thon dài đó lên.


Nơi màu đen mờ ảo đó, bộ ngực đầy đặn và hơi run rẩy khiến cho tôi say mê, khiến cho tôi đắm chìm, tôi muốn tấn công.


Vào lúc tôi chuẩn bị tấn công, Trương Ngọc Dung từ đầu đến cuối không giãy dụa lại mở miệng nói.


"Cậu có thể cưỡng ép chiếm hữu tôi, tôi sẽ không phản kháng, hơn nữa tối ngày hôm nay tôi nhất định sẽ hầu hạ cậu thật là thoải mái.


Nhưng tầm thường tới nổi ngay cả chút ý chí cũng không có, sáng sớm ngày mai cậu vẫn nên về nhà thì tốt hơn, tôi sẽ cho cậu một khoản tiền, sau này cũng không cho phép cậu xuất hiện ở trước mặt của tôi nữa."
Nói xong Trương Ngọc Dung liền nhắm mắt lại, hô hấp hơi nặng, dường như là có chút tức giận.


Tôi đẩy hai chân của cô ta ra, sau đó trực tiếp đưa đầu đến, dùng hết sức lực mà hôn một cái.


"Cưng chờ đó nha Tiểu Tiểu Dung, một ngày nào đó anh đây không không thu thập được cưng thì không thể, không khóc than cầu xin thì anh đây không phải họ Trần."
Trương Ngọc Dung lại gối đầu lên cánh tay của tôi một lần nữa, không thèm để ý đến bộ ngực đầy đặn, trực tiếp ôm lấy tấm lưng của tôi.


"Tiểu Tiểu Dung đã sớm để cho cậu khóc một lần, khóc đến nỗi phun ra, cậu còn chưa nhớ rõ nữa hả?"
Tôi không thèm để ý Trương Ngọc Dung, cô ta là một người xấu xa, cô ta đang đùa giỡn tôi.


Trương Ngọc Dung cười khanh khách, sau đó ôm chặt lấy tôi: "Tối ngày hôm nay bất cứ lúc nào cậu cũng có thể đổi ý, tôi đã chuẩn bị xong hết tất cả thay cho cậu rồi, ngày mai cậu có thể trực tiếp mang về nhà."
Sau đó, yêu nghiệt này đi ngủ.


Sau cô ta có thể ngủ được, sao cô ta có thể ngủ được chứ, tôi là một người đàn ông to lớn, vật cứng ngắc rắn rỏi đang chống ở bụng dưới của cô ta, tại sao cô ta lại có thể ngủ yên ổn như vậy?
Nhưng mà cô ta thật sớm ngủ say rồi, tôi chỉ cần siết một cái thì một đi không trở lại!
Tối ngày hôm nay suýt chút nữa là khiến tôi chết rồi, lần cuối cùng nhìn thời gian thì cũng đã sắp đến bốn giờ sáng.


Sáng ngày hôm sau tôi đang ngủ ngon giấc, sau đó lại có động đất, cả người của tôi đều lắc lư lắc lư, trực tiếp bị lắc lư cho tỉnh dậy luôn.


Tôi mở mắt ra, sau đó cơn buồn ngủ lập tức tiêu tan hết toàn bộ.


Lúc này Trương Ngọc Dung đang đứng ở trước giường của tôi, cô ta mặc một bộ đồ lót màu đen cực kỳ tình thú và quyến rũ, với đôi tất lưới màu đen tôn lên đôi chân xinh đẹp của cô ta, và đôi giày cao gót, chắc là cao đến mười cm.



Vốn dĩ cô ta đã đẹp giống như là yêu tinh rồi, bây giờ thì hay rồi, mặc bộ đồ này trực tiếp làm tăng thêm tu vi ngàn năm cho cô ta, đặc biệt là đôi môi thoa son bóng đỏ tươi gợi cảm, màu mắt đen lạnh lùng, cả người càng thêm ma mị không có cách nào khống chế được.


Nói theo cách này, ban đầu vật đó của tôi rất yên tĩnh, chỉ vì nhìn cô tao một cái, sau đó liền phốc một cái đứng thẳng dậy, muốn lớn bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, so với Canada còn lớn hơn, hơn lớn hơn nhiều, so với Argentina còn lớn hơn nữa.


Lúc đó mắt tôi ngấn nước nóng ran: "Chị à, lương tâm của chị trỗi dậy rồi hả?"
Trương Ngọc Dung lạnh lùng nhìn tôi: "Có muốn chơi tôi hay không?"
Cái này không phải là nói thừa à?
"Chỉ cần chị đồng ý, cho dù có động đất thì tôi cũng phải kiên quyết làm xong rồi mới chạy, có chết thì tôi cũng chịu."
Ý chí của tôi cực kì kiên định, còn kiên định hơn so với châu Mỹ!
Trong một giây tiếp theo, tôi nhìn thấy Trương Ngọc Dung giơ bàn tay nhỏ nhắn ngọc ngà của cô ta ra, hậm hực chỉ vào hai chân của tôi: "Tách ra!"
Tôi không nói hai lời liền lập tức làm theo, tôi chỉ sợ là chậm nữa phần.


Sau đó Trương Ngọc Dung liền cúi người xuống, bộ ngực bùng nổ với lớp áo lót khiêu gợi, màu đen trí mạng thấp thoáng mờ ảo câu hồn đoạt phách khơi dậy sự ham muốn của tôi đến cực điểm.


Lập tức liền có một bàn tay nhỏ nhắn trơn mềm giống như là không xương đang bao lấy vật cứng rắn của tôi, nhẹ nhàng di chuyển, không có bất kỳ thủ đoạn gì, chính là đơn giản mà lại trực tiếp, nhưng lại không hề thô bạo.


"Chị, sáng sớm chị không ngủ được, bỏ ra thời gian cả nữa ngày trời trang điểm và mặc đồ lót gợi cảm chỉ là để tuốt cho tôi sao?"
Sự thật chứng minh, là do tôi đã nghĩ nhiều rồi.


Khi nào mà tôi có cảm giác thì Trương Ngọc Dung liền dừng tay lại, mỗi khi tôi xúc động thì cô ta liền chạy.


Còn đáng hận hơn chính là cô ta còn lôi một cái vali du lịch đầy tiền mặt, đầy ắp luôn.


"Nếu như mà cậu dám bắn ra thì cậu liền mang theo cái vali này trở về quê đi, cả đời này không cần gặp lại tôi nữa."
Tôi khóc không ra nước mắt, cô ta đây không phải là một kẻ gây tai họa cho người ư...!


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đêm Ấy Tôi Rơi Vào…, truyện Đêm Ấy Tôi Rơi Vào…, đọc truyện Đêm Ấy Tôi Rơi Vào…, Đêm Ấy Tôi Rơi Vào… full, Đêm Ấy Tôi Rơi Vào… chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top