Đêm Ấy Tôi Rơi Vào…

Chương 156: 156: Người Đàn Ông Của Tôi Thật Lợi Hại


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đêm Ấy Tôi Rơi Vào…




Khi cuộc chiến kết thúc thì cũng đã là mười giờ tối rồi.


Hơn hai giờ đồng hồ, tôi cũng không biết bằng cách nào mà tôi đã làm được, nhưng dù sao thì cũng đã xong rồi, và cũng đã tỉnh rượu rồi.


Nhớ lại thì hình như cũng không dùng đến kỹ thuật hay kỹ xảo gì, cơ hồ là chỉ có trực tiếp làm thẳng mà thôi, cũng có thể là do tác dụng của rượu khiến cho bản thân mình mất cảm giác, cho nên mới có thể kéo dài đến như vậy.


Hoàng Hương đi đứng có hơi khó khăn chút, cô chật vật cúi người lượm chiếc quần lót và quần dài của mình, tay vịn tường với tư thế hơi không được bình thường đi đến chỗ ghế ngồi ở bàn làm việc và sau đó ngồi xuống một cách khó khăn.


“Thời gian gần đây tôi bị cậu làm cho thảm quá, cậu đúng không phải con người mà.”
“Nhưng chẳng phải chị cũng rất phê sao?”
Hoàng Hương trợn mắt nhìn tôi, nhưng trong ánh mắt đó ẩn chứa vô vàn tình ý.


“Chỉ mới nghĩ đến sau này không thể tiến vào bên trong cơ thể mềm mại kiều mỹ của chị nữa, tôi đã cảm thấy buồn rồi.”
Tôi đi đến gần và hôn nhẹ lên tóc Hoàng Hương và gieo xuống mầm móng ham muốn cho cô rồi bỏ đi.


Có thể một ngày nào đó cô ta sẽ lại nói với tôi lần thứ tư rằng: ‘Lần cuối cùng’ cũng không chừng, cái này còn phải coi sức chiến đấu kiên trì như thế nào đây.


Tôi đi xuống lầu chào tạm biệt với mọi người và Lưu Thông, sau đó gọi xe trở về nhà của Trương Ngọc Dung.



Trong nhà không sáng đèn, nhìn đồng hồ giờ này chắc có lẽ cô ấy vẫn còn ở Địa Liệt Hành Tinh.


Tôi thanh toán tiền cho tài xế xong và bước xuống xe.


Nhưng khi vừa bước đến cửa thì cũng đúng lúc Trương Ngọc Dung mở cửa đi ra.


Tôi nhìn cô ấy, cô ấy nhìn tôi, cả hai chúng tôi đều có chút bất ngờ.


“Anh tưởng em còn đang ở công ty, em chuẩn bị đi đâu sao?”
“Điện thoại của anh tắt máy, nên em đi tìm anh.”
Tôi không nhớ mình đã tắt điện thoại từ lúc nào, tôi bèn móc điện thoại ra xem, thì ra đúng thật đã tắt máy, mà mở lại cũng mở không được, nghĩ chắc do lâu chưa sạc pin nên máy hết pin tự động tắt nguồn.


“Sao, tìm anh có …”
‘Việc’ còn chưa kịp thốt ra khỏi miệng, Trương Ngọc Dung đã lập tức sà vào lòng tôi.


“Ông xã à, Bàng Bát Nhất gọi điện cho em nói chuyện của em đã xong rồi, ông ta còn nói người đàn ông của em rất có bản lĩnh, có thể khiến cho Vũ Cát Minh ra mặt ép ông ta.”
Từ lời nói của Trương Ngọc Dung, không khó khăn gì để nhận ra Bàng Kiến Quân đang cảm thấy tức tối trong lòng, nhưng còn tôi, tôi tức thì chẳng phải tôi vẫn phải nhịn hay sao? Đợi một ngày nào đó tôi có cơ hội vươn lên, chắc chắn tôi sẽ đạp chết cái tên khốn nạn này!
Tôi kéo tay Trương Ngọc Dung vào nhà, cô hỏi tôi bằng cách nào mà có thể xử lý được, thế là tôi lôi chuyện Địa Hoàn Căn ra kể cho cô ấy nghe.


Trương Ngọc Dung nhìn tôi với ánh mắt chan chứa tình cảm, mắt cô lộ rõ vẻ kiêu ngạo: “Người đàn ông của em thật lợi hại!”

“Lợi hại cái gì, chỉ là anh có Cửu Hoàn Căn mà thôi, nếu cái thứ đó nằm trong tay em thì anh nghĩ chắc em sẽ càng lợi hại hơn.”
Từ đầu đến đuôi, tôi đều không nghĩ rằng mình xử lý tốt việc này, chỉ là không làm cho nó xấu đi mà thôi.


Nhưng có vẻ như Trương Ngọc Dung không nghĩ vậy: “Ít ra thì anh còn dám đập đồ trước mặt Vũ Cát Minh, dám nói thẳng với ông ta là đã ngủ với hai đứa con gái của ông ấy, còn dám đàm phán giá, em không nghĩ rằng trước mặt ông già đó, em có thể làm tốt hơn anh được.”
“Anh chỉ là điếc không sợ súng mà thôi, hoặc cũng có thể là vì anh chưa từng thấy qua Vũ Cát Minh nổi giận sẽ như thế nào thôi.”
“Người đàn ông của em ơi, anh không cần phải tự hạ thấp mình như vậy, anh đúng là lợi hại mà!”
Vừa dứt lời, Trương Ngọc Dung không đợi tôi lên tiếng, cô liền đưa bờ môi gợi cảm của mình đặt lên môi tôi.


Nếu tôi nhớ không lầm thì đây là lần đầu tiên cô chủ động hôn tôi, hơn nữa mới bắt đầu đã trao một nụ hôn nồng cháy, cô dùng chiếc lưỡi thơm tho mềm mại của mình trêu chọc tôi, khiến cho tôi không khỏi bị kích động.


Ngay khi tôi vừa chuẩn bị đánh trả bằng lưỡi của mình thì cô đã đưa đôi tay nhỏ bé trắng nõn của mình ôm lấy gương mặt tôi.


Ngay khoảnh khắc này, Trương Ngọc Dung nhìn tôi với ánh mắt chan chứa tình cảm: “Ông xã à, anh giỏi lắm, tối nay em sẽ hiến dâng bản thân mình cho anh, em sẽ phục vụ anh thật chu đáo, sẽ đưa anh lên tận thiên đường.”
Vừa dứt lời, cô đã hôn lên vành tai tôi, rồi đến cổ, đôi tay nhẹ nhàng của cô cũng đã nhanh chóng cởi bỏ hết quần áo của tôi, sau đó hôn xuống đến ngực tôi.


Cùng với hành động liếm láp từ cái lưỡi thơ phức của cô trên ngực, cả người tôi đã rơi vào trạng thái điên cuồng cực hạn, cái cảm giác dục vọng ham muốn trỗi dậy khiến cho tôi kìm chế rất khó khăn.


Nhưng cuối cùng thì tôi cũng giữ chặt đôi tay thon thả của cô lại, và đè thân thể mềm mại của Trương Ngọc Dung xuống.



“Ngọc Dung, em là người phụ nữ của anh, cả đời này cũng vậy, mãi mãi là vậy, anh không cho phép bất kỳ người đàn ông nào khinh thường em, ép buộc em phải phục tùng.

Bàng Bát Nhất khiến anh vô cùng tức giận, cho nên dù cuối cùng ông ta cũng không thể làm gì tổn hại đến em được thì với suy nghĩ của ông ta, chắc chắn cả đời này ông ta sẽ không yên với anh được.”
“Bàng Bát Nhất còn sống ngày nào thì ngày đó anh vẫn cảm thấy áy náy với em.

Cho nên trước khi Bàng Bát Nhất chết, anh sẽ không đòi hỏi ở em, đây là lời hứa của anh đối với em, em sẽ là phần thưởng lớn nhất dành cho anh.”
Lời nói của tôi khiến cho Trương Ngọc Dung cảm thấy rất cảm động, cái cảm giác cảm động mà trước giờ chưa bao giờ có.


Nhưng đó đều là lời nói thật lòng của tôi, không hề có nửa chữ giả dối hay bày vẻ.


Lúc lâu sau, Trương Ngọc Dung mới nhẹ nhàng gật đầu.


Sau đó cả hai chúng tôi đi vào phòng tắm, mạnh ai nấy tự cởi đồ của, toàn thân cởi sạch không mảnh vải che thân.


Thân hình mềm mại vô cùng quyến rũ của cô khiến cho tôi bị mê hoặc, gương mặt quyến rũ, vòng một căng tròn, vòng hai với chiếc bụng phẳng lì, vòng ba đẫy đà, cặp chân thon dài miên man và trắng nõn, cùng với phần bí hiểm mê hoặc nhất ở khu vực trung tâm, tất cả trên người cô đều hoàn mỹ như vậy, thật sự khiến tôi không nhịn được muốn ngay lập tức chiếm hữu và yêu cô.


“Ngọc Dung, em có muốn chuyện đó không?”
Thấy Trương Ngọc Dung đang nhìn chằm chằm vào cơ thể của tôi, tôi liền đoán được suy nghĩ ngay lúc này của cô.


Cô khẽ gật đầu và ngượng ngùng nói: “Em có muốn, thật ra mỗi lần bên cạnh anh, em đều giả vờ ngủ trước, đợi đến khi anh ngủ rồi, em mới từ từ ngủ, thật sự em rất muốn nó.”
“Sáu chín?”
“Sáu chín.”
Nước vòi hoa sen vẫn đang chảy, tôi nằm nghiên người trên sàn, còn cô thì nằm úp trên người tôi.


Phòng tắm tràn ngập mùi hương quyến rũ khiến tôi như bị mê hoặc, thế là sau khi tôi nhẹ nhàng hôn lên cặp chân trắng nõn của cô, tôi thật sự muốn hôn tiếp lên phía trên.



Thêm vào tiếng rên khẽ như đang mời gọi mãnh liệt, nhưng rất nhanh, âm thanh đó biến mất, thay vào đó là cảm giác liếm láp nhẹ nhàng, cảm giác êm dịu từ chiếc lưỡi của cô khiến cho tôi như đang tản bộ dạo bước trên mây…
Ước chừng khoảng hơn tiếng sau, tôi thật sự như muốn bùng nổ từ động tác nhẹ nhàng và dịu dàng của Trương Ngọc Dung, ra hết một cách thích thú và vui sướng, không bị xót giọt nào, toàn bộ đều bị chiếc môi nhỏ bé gợi cảm của cô nuốt chửng lấy.


Còn cơ thể mềm mại quyến rũ của cô cũng đã hai lần được chạm ngưỡng thiên đàng dưới tác động từ chiếc lưỡi của tôi.


“Ông xã à, em yêu anh, em thích anh, yêu anh là lựa chọn chính xác nhất cả đời này của em.”
Trương Ngọc Dung dịu dàng thú nhận, cô tưởng rằng cuộc chiến đã xong, nhưng tôi phải nói cho cô ấy biết sự thật là cuộc chiến của tôi đã kết thúc, nhưng của cô ấy thì vẫn chưa.


Tôi ngồi trên sàn và ôm cơ thể mềm mại của cô ngồi lên người tôi, sau đó tôi hôn nhẹ vào tai cô, cổ, vai, rồi đến xương quai xanh, hôn lên từng sợi tóc làm cho cô mê mẩn.


Trong suốt quá trình đó, ngón tay tôi không ngừng thăm dò, lấn lướt như đang gãy đàn trên cặp ngực căng tròn của cô.


Chỉ mấy phút sau, tiếng rên nhẹ của Trương Ngọc Dung đã nổi lên, dục vọng được tích tụ kiềm nén trong nhiều năm nay đã hoàn toàn bị tôi kích phát ra, không khác gì đập Tam Hiệp bị vỡ.


“Ông xã, ông xã, em chịu hết nổi rồi, em thật sự chịu hết nổi rồi, em muốn ra, anh giúp em…”
Dưới sự van xin nài nỉ của Trương Ngọc Dung, ngón tay tôi thuận theo cơ thể mềm mại của cô trượt xuống, trượt qua phần bụng và đến khu vực mật địa cuối cùng của cô.


Trong chớp mắt, có một dòng chất lỏng phun ra.


Trong tích tắc, như để tiếp sức cho dòng chất lỏng ấy, chỗ đó mở rộng và nó mạnh mẽ phun ra…


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đêm Ấy Tôi Rơi Vào…, truyện Đêm Ấy Tôi Rơi Vào…, đọc truyện Đêm Ấy Tôi Rơi Vào…, Đêm Ấy Tôi Rơi Vào… full, Đêm Ấy Tôi Rơi Vào… chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top