Để Ta Mãi Được Bên Người

Chương 11: Ngươi Phải Trung Trinh Một Lòng 102


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Để Ta Mãi Được Bên Người



Các đệ tử trên đài lao xao tản ra, im lặng nhìn Huyền Châu khoác tay Tả Tử Thần, bước chân lên bậc thang cuối cùng.Đàm Xuyên nhanh chóng núp vào góc khuất, chỉ lộ ra đôi mắt xem náo nhiệt.Thanh Thanh tuy nói chuyện có chút cay nghiệt, nhưng cũng là một cô nương thẳng tính, thích ai không thích ai đều biểu hiện rõ trên mặt.

Có thể dễ dàng nhìn ra, nàng ta chán ghét Huyền Châu, cho nên nói chuyện cũng không hề khách khí: “Phải là ta không dám mới đúng, thưa công chúa bệ hạ.”Lần này có Tả Tử Thần bên cạnh, Huyền Châu cũng không nổi giận, chỉ nhếch miệng cười cười, cất giọng dịu dàng: “Nước đã không còn, hà cớ gì Thanh tỷ phải gọi tiểu muội là công chúa?”“Ồ? Té ra có người cũng tự hiểu mình đã không còn là công chúa, có điều cái tính kiêu ngạo kia vẫn chẳng giảm bớt chút nào.”Huyền Châu rốt cuộc bị nàng ta châm chọc giận tái cả mặt: “Thanh tỷ, tỷ việc gì cứ mở miệng là phải nói lời đả kích? Tiểu muội tự thấy mình chưa từng đắc tội với tỷ.”Thanh Thanh cười lạnh: “Đả kích? Ta lại cho rằng những lời ta nói đều là sự thật.”Hai nữ nhân cuối cùng không nén nổi tức giận đứng trước điện mà châm chọc nhau, Phó Cửu Vân khoanh tay đứng bên cạnh thấy hứng thú, ánh mắt lấp lánh, tên này hiển nhiên rất có hứng thú với những chuyện xấu xa.Đàm Xuyên mắt thấy mọi người đều bị cuộc cãi vã kia thu hút, vội vàng dùng cả tay và chân mà bò, định rời khỏi điện Phi Hương, tìm một nơi an toàn yên tĩnh mà trốn.“Đàm Xuyên.” Trên đầu bỗng có một thanh âm trầm thấp gọi nàng.Nàng cứng người khựng lại, chậm rãi ngẩng đầu, khuôn mặt Tả Tử Thần xuất hiện trước mắt.

Vì sao chứ? Lần nào gặp hắn, nàng cũng đều trong tư thế bò?“Tiểu, tiểu nhân bái kiến Tử Thần đại nhân!” Nàng vội vàng bật dậy, liên tục cười ngây ngô.Sợ hắn lại giống như lần trước nắm chặt tay nàng không tha, nàng cảnh giác lùi lại một bước.

Ai dè hắn lại xoay người, hơi cúi người chống tay lên lan can bằng đá trắng sau điện, khẽ nói: “Hôm nay thật đẹp trời, gió mát dễ chịu.”Trên đầu hắn đội mũ Thanh Mộc, hai mảnh lụa dài cùng màu lễ phục buông xuống bên tai, nhẹ bay theo gió, khuôn mặt mang một vẻ yên tĩnh tự tại (*).


Cho dù là trước đây, Đàm Xuyên cũng rất hiếm khi thấy hắn có biểu cảm như vậy.

Tả Tử Thần luôn luôn mang vẻ mặt vô cảm, nếu không cũng là bộ dạng cau mày nhíu mi, đầy bụng tâm sự.Nàng đứng sau lưng hắn, không dám lên tiếng, cũng chẳng dám bỏ đi, đành phải cúi đầu nhìn mũi giầy của chính mình.“Ngày hôm qua, ta biết chuyện Huyền Châu muốn trách phạt ngươi, thực xin lỗi, không thể tới kịp ngăn cản.

May mà Cửu Vân cứu ngươi.” Tả Tử Thần nói một cách thong thả ôn hòa, tựa như đang tán gẫu chuyện nhà, “Tính cách Huyền Châu xưa nay vẫn vậy, nước mất nhà tan cũng ảnh hưởng nhiều đến tâm lý nàng ta.


Có điều lòng dạ nàng không phải xấu.

Ta đã nói qua với nàng ta, nàng cũng đáp ứng sau này sẽ không xử phạt ngươi nữa.

Ngươi hãy yên tâm.”Đàm Xuyên im lặng trong chốc lát, khẽ gật đầu: “… Tử Thần đại nhân quá lời rồi, tiểu nhân không dám…”Tả Tử Thần đột nhiên quay đầu, đôi mắt khép kín chiếu thẳng ánh mắt của nàng: “Bây giờ nói chuyện của ngươi đi, Đàm Xuyên.


Có phải ngươi biết ta?”Đàm Xuyên cười khan nói: “Tử Thần đại nhân tư chất thiên nhân, núi Hương Thủ này đâu có ai không biết về ngài? Tiểu nhân đương nhiên cũng phải biết…”“Chớ có nói dối.” Hắn cất giọng bình thản, “Ta nhìn ra được.”Nàng lập tức nghẹn họng, không nói nên lời.

Gió vi vu thổi qua hai người, tiếng cãi vã trên đài dường như trôi đi thật xa, qua thật lâu thật lâu, nàng vẫn chưa nói nên lời.Tả Tử Thần thấp giọng nói: “Có rất nhiều việc ta đều không nhớ rõ, trong lòng cảm thấy hẳn là quen biết ngươi, nhưng tại sao không thể nhớ ra.

Nhưng, nếu như ngươi không muốn nói, ta cũng không ép ngươi.

Quá khứ bị lãng quên có lẽ cũng chẳng phải chuyện gì thú vị, cứ như hiện tại là tốt rồi.”Đã quên? Đã quên! Hắn lại có thể nói hắn không nhớ rõ! Đàm Xuyên chớp chớp mắt, hồi lâu sau mới cất lời: “Ngài nói rất đúng, chuyện không nhớ được chưa hẳn đã là chuyện gì thú vị, có thể quên được cũng là một điều may mắn.


Chỉ có điều, trước đây ta quả thực không quen biết ngài, xem ra ngài nhận sai người rồi.”Hắn gật gật đầu, khe khẽ mỉm cười: “Đàm Xuyên, nói chuyện cùng ngươi rất dễ chịu.”Mặt Đàm Xuyên nhanh chóng đỏ ửng, xấu hổ ngượng ngùng: “Đa tạ Tử Thần đại nhân khen ngợi! Kỳ thật trong lòng tiểu nhân lúc nào cũng mong đợi được hầu hạ Tử Thần đại nhân, đây là ước nguyện từ tận đáy lòng người ta.”Tả Tử Thần bật cười, lại còn nói đùa: “Nếu thế Huyền Châu thật muốn đem ngươi đông lạnh thành cột băng rồi.”Đàm Xuyên thử hỏi dò: “Huyền Châu đại nhân… là người yêu của ngài sao?””Hắn hơi sững sờ, chỉ ngẫm nghĩ trong khoảnh khắc liền nói: “Huyền Châu là ân nhân của ta, vẫn luôn ở bên ta, chăm sóc ta… Ta, thích nàng.” Nói tới đây, đột nhiên nhíu mày, gương mặt lại khôi phục vẻ lạnh lùng: “Nói chuyện với ngươi, là vì cảm thấy đặc biệt thân mật.

Có điều về sau đừng nhắc lại chuyện này nữa.”Dứt lời liền xoay người rời đi, Đàm Xuyên dường như có chút đăm chiêu nhìn theo bóng lưng hắn, hai người trên đài chẳng biết đã ngừng cãi vã từ lúc nào, Huyền Châu đứng xa xa phía sau chờ hắn, đỡ tay hắn, còn quay đầu lạnh lùng liếc nàng một cái.Cái liếc mắt kia, làm người ta không rét mà run.Đàm Xuyên không khỏi cười khổ, Tả Tử Thần, ngươi chẳng những trí nhớ không tốt, mà đầu óc cũng bị hỏng luôn rồi, Huyền Châu nếu nghe lời ngươi, còn có thể gọi là Huyền Châu sao? May mắn hiện tại có Phó Cửu Vân che chắn… À, nói đến Phó Cửu Vân, hắn đâu nhỉ?Nàng vươn cổ quan sát khắp nơi cũng không thấy hắn, thình lình bị cốc mạnh vào đầu, giọng nói trào phúng của Phó Cửu Vân vang lên: “Ngươi vừa nói muốn hầu hạ ai? Nói rất hay, lặp lại lần nữa xem?”Đàm Xuyên vội vàng chuẩn bị một nụ cười tỏa nắng, xoay người, trắng trợn phủ nhận: “Ngài đang nói gì vậy nha? Tiểu nhân đối với ngài trung trinh không đổi, tấm lòng của ta, sáng rọi trăng sao…”“Thế Đậu Đậu ca để đâu?” Phó Cửu Vân cười tít mắt hỏi nàng.Đàm Xuyên thiếu chút nữa sặc chết, vội biện bạch: “Đậu, Đậu Đậu ca là chuyện khác!”Phó Cửu Vân sờ sờ cằm, thở dài thườn thượt: “Quả nhiên đa số phụ nữ đều tùy tiện lẳng lơ, một khắc trước còn cùng Đậu Đậu ca thề non hẹn biển, một khắc sau lại nguyện với ta một lòng một dạ, còn chưa kịp xoay người, đã lén lút thổ lộ với một nam nhân khác rằng muốn hầu hạ hắn.”Ngươi cũng có khác gì sao?! Đàm Xuyên âm thầm rủa xả.Phó Cửu Vân nắm hai vai gầy nhỏ của nàng, tình ý sâu xa: “Tiểu Xuyên Nhi, đại nhân ta thích nữ tử trung trinh một lòng, ngươi làm tổn thương trái tim đại nhân, hôm nay phạt ngươi không được ăn cơm, không được phép tới gần bản đại nhân trong vòng một trượng.”Chỉ cho quan châu đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn a! Đàm Xuyên lầm bầm vâng một tiếng, cung kính lễ độ lùi xa hắn hơn một một trượng.

Vừa vặn lúc này tiếng chuông đồng trong điện ong ong vang lên, sơn chủ xuất quan rồi! Đám đệ tử lập tức tỏ vẻ nghiêm túc trang trọng, xếp thành hàng dài nối đuôi nhau tiến vào điện Phi Hương.Đàm Xuyên thân là tạp dịch phía ngoài, không có tư cách vào trong, chỉ có thể lủi thủi một mình ở ngoài điện, sau khi toàn bộ đệ tử tiến vào trong điện Phi Hương, cửa điện ầm ầm khép lại, chuông đồng bên trong đánh lên ba tiếng vang vọng, sau đó hoàn toàn im ắng.Đàm Xuyên móc từ trong ngực một xấp giấy trắng, xé bừa một mảnh, cắn đầu ngón tay lấy máu nhỏ lên, mảnh giấy lập tức hóa thành một con trùng màu xám tro, trên lưng chi chít những con mắt to bằng lỗ kim.Quan sát xung quanh, xác định không có ai theo dõi, nàng thổi một hơi vào con trùng, khẽ nói: “Vào xem!”Con trùng nhỏ bị một cơn gió nhẹ thổi bay la đà, tựa như không có trọng lượng, quả thực lách qua khe cửa khép kín tiến vào.

Đàm Xuyên dùng ngón trỏ điểm trên trán, đang muốn tách thần thức tiến vào cùng con trùng, chợt nghe chỗ bậc thang truyền đến một tràng bước chân, nàng lập tức buông tay, xoay người sang chỗ khác.Bốn tỳ nữ theo hầu Huyền Châu cười lạnh bước tới chỗ nàng, lập tức vây quanh nàng bốn phía.Đàm Xuyên cười khúm núm nói: “Các tỷ tỷ tìm tiểu nhân, có việc gì ư?”Đám tỳ nữ cũng không để ý nàng, chỉ đẩy nàng xuống bậc thang, hướng thẳng tới phủ của Huyền Châu..


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Để Ta Mãi Được Bên Người, truyện Để Ta Mãi Được Bên Người, đọc truyện Để Ta Mãi Được Bên Người, Để Ta Mãi Được Bên Người full, Để Ta Mãi Được Bên Người chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top