Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đệ Nhất Thi Thê
Vốn Mộ Nhất Phàm muốn thăm dò cho rõ, nhưng cửa phòng làm việc của Mộ Duyệt Thành vẫn luôn đóng chặt.
Mãi đến giờ cơm, cửa phòng mới được mở ra.
Thế nhưng người đi ra lại là sĩ quan vẫn luôn theo chân Mộ Duyệt Thành, sau khi đi ra thì lập tức đóng cửa phòng lại.
Mộ Nhất Phàm không biết Mộ Duyệt Thành làm gì bên trong, cũng không tiện đứng chầu chực ngoài cửa phòng đợi, bèn dẫn con xuống dưới căn tin ăn cơm tối.
Đến khi ăn cơm xong, cửa phòng làm việc của Mộ Duyệt Thành vẫn đóng kín.
Mộ Nhất Phàm không thể làm gì hơn là bế con về phòng tắm, nhưng anh vừa cởi áo con ra, liền nghe thấy bên kia cửa sổ mơ hồ truyền tới tiếng động.
Đây là tầng tám mươi, hơn nữa, cửa sổ thủy tinh có cách âm, ấy vậy mà vẫn có thể nghe rõ tiếng động bên ngoài, như vậy nhất định tiếng động bên ngoài rất lớn, nếu không đã chẳng thể truyền vào, chỉ là không biết đã xảy ra chuyện gì.
Mộ Nhất Phàm tò mò đi tới trước cửa sổ, mở cửa ra, liền nghe thấy một giọng đàn ông sốt ruột nói, “Chiến Nam Thiên, anh muốn làm gì? Không phải hai nhà Mộ – Chiến đã thỏa thuận đình chiến rồi sao? Giờ anh ra tay đả thương người là có ý gì? Anh có biết nhị thiếu gia nhà chúng tôi đang thăng cấp, nếu giờ anh quấy rầy thiếu gia, sẽ có thể khiến thiếu gia mất mạng bất cứ lúc nào không.”
Chiến Nam Thiên?
Mộ Nhất Phàm ngẩn người, giọng nói kia từ loa phát thanh phóng ra.
Anh nhìn ra bên ngoài cửa sổ, thấy màn hình đối diện tòa nhà đang phát hình của Chiến Nam Thiên.
“Đây… đây là gì vậy?”
Nhất thời Mộ Nhất Phàm không hiểu rõ đang xảy ra chuyện gì, vì sao Chiến Nam Thiên lại xuất hiện trên màn ảnh.
Mộ Kình Thiên ở trên giường nghe thấy tiếng, lập tức bò xuống giường, đôi chân ngắn kéo ghế chạy tới bên cửa sổ, sau đó bò lên ghế, lập tức trông thấy Chiến Nam Thiên ở màn hình đối diện đang cong môi cười.
Nụ cười âm trầm u ám, có vẻ khác với nhị thiếu gia nhà họ Chiến mà mọi người biết.
Những người đi bộ qua tòa nhà đối diện, đều vì đoạn clip đang phát sóng trên đó mà dừng bước.
Vốn là bọn họn muốn nhân lúc mặt trời lặn, nhiệt độ không còn nóng mà đi ra ngoài hít thở không khí, thật không ngờ lại trông thấy đoạn clip này.
Trên màn ảnh, Chiến Nam Thiên không nói lời nào liền phóng ra dị năng tấn công về phía Mộ Nhất Hàng.
Đến đoạn này, màn ảnh chia làm hai phần, một phần quay cảnh Chiến Nam Thiên ở trước mặt, một phần quay cảnh những người trong đội ngũ của Mộ Nhất Hàng.
“Mau lên, mọi người mau bảo vệ nhị thiếu gia đi.”
Rất nhiều người sử dụng dị năng để ngăn cản dị hỏa của Chiến Nam Thiên, thế nhưng đẳng cấp dị năng của Chiến Nam Thiên cao hơn hẳn tất cả mọi người ở đây, dị hỏa đánh xuyên qua bức tường cây, đất và lá chắn kim loại che trước mặt Mộ Nhất Hàng.
Mọi người nhân cơ hội vội vã đưa Mộ Nhất Hàng bỏ đi.
Ngay sau đó, Chiến Nam Thiên lại phóng dị hỏa ra một lần nữa, dị hỏa xuyên thủng tầng tầng lớp lớp khiên chắn, đánh về phía Mộ Nhất Hàng, đánh cả vào ba dị năng giả đang giúp Mộ Nhất Hàng di chuyển.
Nhất thời, ba người kia kêu một tiếng đầy thảm thiết, những người khác vội vã kéo lấy Mộ Nhất Hàng trên người bọn họ.
Mà ba dị năng giả bị dị hỏa đánh vào, cơ thể như bị tưới xăng phóng hỏa, trong phút chốc bốc cháy lên, dù dị năng giả hệ thủy lập tức dùng dị năng tưới nước vào người họ, nhưng cũng không thể dập dị hỏa trên người họ.
Chỉ mất giây ngắn ngủi, ba thi thể biến thành tro tàn.
Mọi người trông thấy vậy, sắc mặc trắng bệch, lập tức phóng ra các loại dị năng để chắn đường Chiến Nam Thiên, không cho hắn có cơ hội đuổi theo.
Mọi người phóng nhanh tới cổng nhà kho, đột nhiên ‘rầm’ một tiếng, bức tường đất, tường gỗ chắn ngang lối đi bị Chiến Nam Thiên đánh ra một lỗ hổng lớn.
Chiến Nam Thiên từ từ đi qua lỗ hổng kia, nhìn những dị năng giả bỏ chạy như con sâu cái kiến, đột nhiên cơ thể biến thành một luồng sáng, như tia chớp mà chợt lóe lên, sau đó đi tới phía sau Mộ Nhất Hàng.
Mộ Nhất Phàm nhìn tới đây, ánh mắt trở nên ngơ ngác, đây là dị năng gì vậy?
Sao tốc độ lại nhanh như vậy?
Đám người trong màn ảnh cũng kinh hãi, trước khi Chiến Nam Thiên xuất thủ, cuống cuồng phóng dị năng ra để tạo thành một bức thường phòng hộ xung quanh người Mộ Nhất Hàng.
Thế nhưng, ‘bức tường phòng hộ’ trong mắt Chiến Nam Thiên chỉ như một tờ giấy, dị hỏa của hắn có thể dễ dàng phá tan ‘bức tường phòng hộ’, đánh vào sau gáy Mộ Nhất Hàng.
Đến lúc này thì Mộ Nhất Hàng ngất đi.
“Nhị thiếu, nhị thiếu gia.” Mọi người lo lắng hô: “Nhị thiếu gia bất tỉnh rồi.”
Một người trong số đó nhận thấy thế cục bất ổn, vội vã nói: “Chúng ta không phải đối thủ của hắn, mọi người mau dẫn nhị thiếu gia đi đi, để tôi Trần Nhị, Lưu Cường, Tạ Ninh kéo dài thời gian cho mọi người.
“Nhưng mà…”
“Đừng nhưng nhị gì nữa, còn nhưng nữa… tất cả mọi người sẽ chết ở đây hết đấy.”
Những người khác không lên tiếng nữa, do dự một hồi, lập tức đỡ Mộ Nhất Hàng đang hôn mê lên bỏ chạy.
Người đàn ông Trần Nhị, Lưu Cường, Tạ Ninh phóng ra dị năng hệ kim, hệ mộc, hệ thổ để bao vây ngăn cản Chiến Nam Thiên.
Sau đó, hình ảnh bị di chuyển theo nhóm người dẫn Mộ Nhất Hàng đi, chỉ có thể trông thấy những người khác đưa Mộ Nhất Hàng chạy nhanh ra khỏi nhà kho, về phần sau đó xảy ra chuyện gì, mọi người đều không biết.
Nhưng từ điểm này có thể thấy, hẳn là camera được lắp trên người Mộ Nhất Hàng, hơn nữa trước và sau ngực đều có một camera.
Bởi vì từ đầu tới cuối, mọi người đều không trông thấy người Mộ Nhất Hàng, chỉ có thể thấy những người đứng trước và sau Mộ Nhất Hàng.
Dị năng giả đưa Mộ Nhất Hàng lên xe, lập tức lái xe rời đi, sau đó hình ảnh cũng dừng lại ở cảnh vật phía trước.
Kế đó, màn hình tối đen, một hàng chữ chạy ra: Đây chính là nhị thiếu gia Chiến Nam Thiên vẫn luôn tao nhã, lễ độ với người ngoài sao?
Không bao sau, màn hình lại bắt đầu phát lại đoạn clip trước đó.
Những người xem clip xong đều sụt sịt thổn thức.
Sắc mặt Chiến Nam Thiên trên màn ảnh âm trầm, không còn vẻ ôn hòa như ngày xưa, nếu không phải người này giống hệt Chiến Nam Thiên, ngay cả dị năng cũng giống thì mọi người đều nghi ngờ người của Mộ gia đã tìm người đóng giả Chiến Nam Thiên để bôi đen Chiến gia.
Giờ sau khi xem clip, mọi người đột nhiên nghĩ liệu vẻ ôn hòa lễ độ của nhị thiếu gia nhà họ Chiến trước đó có phải đều là giả, chỉ là lớp mặt nạ lừa dối mọi người không?
Mộ Nhất Phàm thu hồi tầm mắt, lập tức hiểu vì sao Mộ Duyệt Thành lại muốn cầm quần áo của Mộ Nhất Hàng đi.
Nếu anh đoán không sai, trên quần áo hẳn có lắp các camera.
Mộ Nhất Phàm lấy điện thoại vệ tinh ra, muốn gọi cho Chiến Bắc Thiên, báo cho hắn biết chuyện Chiến Nam Thiên đả thương Mộ Nhất Hàng sắp lan truyền khắp thành B.
Nhưng anh nghĩ, đó giờ Chiến gia vẫn luôn nắm bắt tin tức nhanh nhạy, anh tin chưa tới nửa giờ nữa, mọi người trong Chiến gia đều sẽ biết chuyện này, nghĩ vậy anh bèn cất điện thoại vệ tinh đi, đợi Chiến Bắc Thiên gọi cho mình.
Quả nhiên, nửa giờ sau khi đoạn clip được tung lên, hầu như mọi người trong Chiến gia đều biết chuyện này, họ đều gọi điện hỏi Chiến Lôi Bình và Chiến Quốc Hùng đã xảy ra chuyện gì.
Sau khi Chiến Lôi Bình và Chiến Quốc Hùng nhận được tin, lập tức gọi người đi điều tra chuyện này.
Hai giờ sau, Chiến Quốc Hùng cho gọi sáu người con và vợ, chồng, con cái của họ tới biệt thự của ông.
Chiến Quốc Hùng bình tĩnh đảo mắt nhìn mọi người ngồi trước mặt, mọi người đến thở mạnh cũng không dám, cúi đầu không nói lời nào.
Một lúc lâu sau, Chiến Quốc Hùng chỉ vào đoạn clip trên tivi, lạnh lùng hỏi: “Lôi Bình, con nói xem rốt cuộc Nam Thiên xảy ra chuyện gì?”
Người nhà họ Mộ từng nói cháu trai thứ hai của ông tàn nhẫn, không nói gì đã ra tay đả thương người, trước đó ông không tin, nhưng sau khi xem xong clip, ông thực sự phải nghi ngờ.
Nội dung trong clip, xem kiểu gì cũng thấy người sai rành rành là Chiến Nam Thiên, thằng bé quá âm hiểm, nhân lúc người khác thăng cấp mà ra tay đả thương người.
Sau khi giết dị năng giả của Mộ gia, trên mặt không có chút hối hận nào, còn muốn đuổi theo Mộ Nhất Hàng đánh tiếp, đánh đến khi bất tỉnh mới thôi, cũng không biết những dị năng giả ngăn cản Chiến Nam Thiên cuối cùng có sao không.
“Bố, chuyện này..” Chiến Lôi Bình không biết nói đỡ cho con trai mình thế nào.
Chiến Quốc Hùng lạnh lùng trừng mắt nhìn con trai: “Con nói đi, người trong clip có đúng là Nam Thiên không?”
Chiến gia là quân nhân chính trực, chắc chắn sẽ không có chuyện nói dối, Chiến Lôi Bình cũng không vì con trai mình làm sai mà phủ nhận người trong đó không phải con mình.
“Là Nam Thiên ạ.”
Dù nó có hóa thành tro, ông cũng nhận ra được con trai của mình.
“Được, vậy ta hỏi, có phải clip này không bị chỉnh sửa gì không?”
Con trai thứ ba của Chiến Quốc Hùng – Chiến Lôi Diệc nói: “Con đã cho chuyên viên kiểm tra, clip này tuyệt đối không phải chỉnh sửa.”
Chiến Quốc Hùng đưa mắt nhìn Chiến Lôi Diệc, lại hỏi: “Mấy người Trần Nhị, Lưu Cường, Tạ Ninh có quay về không?”
“Không có, một trăm mười ba dị năng giả đi ra theo Mộ Nhất Hàng, cuối cùng chỉ có sáu người quay trở về.”
Chiến Quốc Hùng hết sức ngạc nhiên: “Đã xảy ra chuyện gì vậy, lẽ nào hơn một trăm dị năng giả đều bị Nam Thiên giết?”
“Không phải, sau đó họ gặp phải tang thi cao cấp, cuối cùng cả đội ngũ chỉ còn lại Mộ Nhất Hàng và sáu dị năng giả.”
Chiến Quốc Hùng nghe xong liền thở phào, cũng may là cháu trai thứ hai của ông không tàn nhẫn đến mức giết hơn trăm dị năng giả.
“Nam Thiên thì sao? Sao nó không tới cùng mấy đứa?”
Giờ xảy ra chuyện lớn như vậy mà ông lại không thấy Chiến Nam Thiên tới.
Chiến Lôi Bình nói tới đây lại thấy tức: “Bố, sau khi bố gọi điện cho con, Nam Thiên liền bỏ đi luôn, tới giờ vẫn chưa chịu về, gọi điện thoại vệ tinh tới nó cũng không bắt máy, sau đó còn tắt máy luôn, đúng là tức chết con, giờ càng ngày con càng không quản nổi cái thằng này.”
Chiến Quốc Hùng nhướn mày: “Rốt cuộc cái thằng này xảy ra chuyện gì?”
Chiến Lôi Cương nói: “Bố, dù thế nào cũng là do chúng ta không để ý tới thằng bé, trước đó chúng ta còn có thể nói tính Nam Thiên ôn hòa, sẽ không vô duyên vô cớ ra tay với người khác, nhất định là Mộ Nhất Hàng gây sự trước, nên mới khiến Nam Thiên xuất thủ đả thương người, nhưng qua mấy ngày này, mọi người cũng đã thấy, Nam Thiên không chịu nói ra nguyên nhân, ngược lại càng khiến người ta nghĩ là nó gây sự trước, bởi vì Mộ Nhất Hàng không chọc tới nó, cho nên nó mới không thể nói lý do đả thương người.”
“Anh trai, anh, haiiiiiizzz.” Chiến Lôi Bình muốn nói lời biện hộ cho con trai mình, nhưng đến chính ông cũng nghĩ vậy, biết nói đỡ giúp con thế nào đây?
Chung Tân liền rơi nước mắt: “Trước đây Nam Thiên đâu có như vậy, mới có nửa năm mà sao nó như biến thành một người khác? Có phải do trước đó chúng ta quá ít quan tâm tới nó, bỏ quên nó, nên mới khiến nó thay đổi như vậy không?”
Chiến Lôi Bình chau mày: “Đã sắp ba mươi tuổi rồi, sao còn có thể bởi vì ít được quan tâm mà thay đổi tính cách.”
“Được rồi.” Chiến Quốc Hùng ngăn hai người cãi nhau lại: “Giờ điều quan trọng nhất là tìm Nam Thiên quay trở về.”
Chiến Lôi Bình thở dài: “Con vừa đi thăm dò ghi chép ngoài cổng thành, từ sau khi Nam Thiên rời thành B, vẫn chưa trở về. Muốn tìm cũng phải ra ngoài thành tìm, nhưng bên ngoài rộng lớn như vậy, đâu thể dễ dàng tìm nó?”
Mọi người không lên tiếng.
Chiến Quốc Hùng cũng thở dài theo, sau đó ánh mắt dừng trên người Chiến Bắc Thiên nãy giờ vẫn luôn im lặng, không ngừng tua đi tua lại đoạn clip.
Vẻ mặt nghiêm túc của cháu trai khiến ông không khỏi nhìn về phía tivi, trên tivi, Chiến Nam Thiên biến thành một tia sáng chạy tới phía sau Mộ Nhất Hàng.
“Bắc Thiên, cháu đang xem cái gì vậy?”
Chiến Bắc Thiên dừng động tác lại: “Không có gì.”
Nhưng Chiến Quốc Hùng lại cảm thấy không thể không có gì, lại hỏi: “Nam Thiên dùng dị năng gì kia, sao giống ánh sáng thế?”
Chiến Bắc Thiên không nói gì.
Chiến Lôi Bình nhìn về phía tivi, lấy làm lạ hỏi: “Không phải Nam Thiên chỉ có dị năng hệ hỏa biến dị sao? Nó có thêm dị năng từ khi nào vậy?”
Ngay sau đó ông nghĩ tới điều gì đó, cả giận nói: “Chẳng lẽ thằng nhóc này lại đi hấp thụ tinh hạch của dị năng giả khác?”
Mọi người đều sửng sốt.
Chiến Bắc Thiên giải thích: “Chú à, chú đừng lo, có vài dị năng giả có dị năng tiềm ẩn trong cơ thể, phải có năng lực mới có thể bộc phát dị năng ra, rất có thể Nam Thiên thuộc trường hợp này, lĩnh hội được dị năng tiềm ẩn trong cơ thể.”
Chiến Lôi Bình liền thở phào nhẹ nhõm: “Không phải hấp thụ tinh hạch của người khác là tốt rồi.”
Chiến Quốc Hùng thở dài: “Bắc Thiên, cháu đi tìm Nam Thiên về được không?”
“Bố, con là bố của Nam Thiên, nên để con đi bắt nó về mới phải, sao có thể để Bắc Thiên đi tìm được?”
“Con?” Chiến Quốc Hùng hừ lạnh: “Con tìm nó về kiểu gì? Nếu nó không nghe con, con có thể trói nó về không? Nhưng Bắc Thiên thì khác, ít nhất nó có dị năng hệ băng, có thể đóng băng người thành đá mà mang về.”
Chiến Lôi Bình không phản bác nữa.
“Bắc Thiên, cháu nói đi, cháu có đồng ý tìm Nam Thiên về không?”
Chiến Bắc Thiên đang xem tivi nheo mắt lại, gật đầu: “Có.”
“Vậy mấy đứa về trước đi, đợi Bắc Thiên tìm được người về rồi nói sau.”
Chiến Quốc Hùng ra lệnh, để tất cả mọi người quay về nhà mình.
Đợi tất cả mọi người về rồi, Chiến Quốc Hùng mới hỏi Chiến Bắc Thiên: “Bắc Thiên, có phải cháu đang giấu ta chuyện gì không?”
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Đệ Nhất Thi Thê,
truyện Đệ Nhất Thi Thê,
đọc truyện Đệ Nhất Thi Thê,
Đệ Nhất Thi Thê full,
Đệ Nhất Thi Thê chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!