Dâu Nhỏ Tự Lập Trong Gia Đình Phú Gia

Chương 14: 27-28


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Dâu Nhỏ Tự Lập Trong Gia Đình Phú Gia

Chương 27: Nói chuyện lúc sáng sớm 1

Triệu Hi Tuấn đứng ở cửa lớn chờ bác sĩ, bác sĩ vừa đến đã lặng lẽ đưa anh ta vào phòng Triệu Hi Thành, không làm náo động đến bất kì ai

Bác sĩ xem qua tình hình Triệu Hi Thành rồi nói:

– Không có gì đáng ngại, tôi tiêm cho anh ấy rồi, chờ anh tỉnh lại thì cho uống thuốc, nghỉ ngơi một chút là không sao!

Nghe bác sĩ nói như vậy thì lòng Chu Thiến mới thoải mái hơn. Bác sĩ đi rồi, Chu Thiến nhìn Triệu Hi Tuấn vẻ mặt mệt mỏi nói:

– Hi Tuấn, em đi nghỉ đi, chị trông anh ấy là được rồi, chờ anh ấy tỉnh lại chị sẽ cho anh ấy uống thuốc

Hi Tuấn gật gật đầu, lúc gần đi, anh bỗng nhiên xoay người nhẹ nhàng nói với Chu Thiến:

– Chị dâu, em biết trước kia anh chị ở chung có vấn đề nhưng em thấy, sau khi chị mấy trí nhớ, anh rất thành ý muốn bắt đầu lại với chị. Lần này anh chịu về đây chính là minh chứng tốt nhất. Cho nên chị dâu có thể cho hai người một cơ hội không?

Anh nói xong nhìn Chu Thiến thật sâu rồi mới xoay người rời đi.

Chu Thiến nghe được mấy chữ “bắt đầu lại” thì tim không khỏi khẽ run lên. Mấy từ này dường như Triệu Hi Thành cũng nói qua với cô nhưng bọn họ không biết, cô không phải là Tống Thiệu Lâm mà là Chu Thiến. Cô vốn không liên quan gì đến bọn họ, nếu không phải vì tan nạn thì cả đời cũng sẽ không quen biết bọn họ. Giờ cô chỉ là tạm thời sống trong thân thể này, sớm hay muộn cũng phải rời đi. Cho nên cô không muốn quyết định bất kì điều gì thay Tống Thiệu Lâm, cũng không muốn xâm nhập cuộc sống của bọn họ, chỉ cần duy trì trạng thái bên ngoài, cho đến khi Tống Thiệu Lâm tỉnh là được.

Nhưng những chuyện đó nên giải thích sao với bọn họ? Chu Thiến thở dài, ngồi xuống bên giường. Sau này nên đối mặt với Triệu Hi Thành thế nào? Bảo cô dùng tỏi đối phó, cô vạn vạn không làm được. Chuyện lần này đủ khiến cô hoảng sợ. Có lẽ cô nên thử nói chuyện với anh, để anh ta cho cô chút thời gian

Chu Thiến nhìn Triệu Hi Thành, có lẽ tiêm đã có tác dụng, hơi thở dần ổn định, mặt cũng giãn ra, trán bắt đầu toát mồ hôi.

Cô vội chạy vào nhà tắm, lấy một chậu nước ấm, ngâm khăn mặt rồi lau mồ hôi cho anh. Động tác vô cùng mềm nhẹ. Khăn mặt lạnh thì lại làm ấm, hết lần này đến lần khác, không hề mất kiên nhẫn

Lại thấy miệng Triệu Hi Thành khô thì tìm nước đến thấm ướt môi anh

Thời gian lặng lẽ trôi đi, cô không hề dừng lại. Cô hoàn toàn là vì áy náy mà chăm sóc anh. Không có lấy một câu oán hận.

Gần tảng sáng, phía đông mặt trời dâng cao, Triệu Hi Thành đột nhiên khẽ hừ nhẹ một tiếng.

Chu Thiến dựa vào bên giường ngủ lập tức tỉnh lại

Cô ngẩng đầu, vui mừng nhìn Triệu Hi Thành nói:

– Anh tỉnh rồi sao? Cảm thấy đỡ hơn không?

Triệu Hi Thành vừa mở mắt đã thấy vẻ mặt mệt mỏi nhưng đầy vui mừng của Chu Thiến, trong căn phòng u ám, hai mắt cô như hai viên bảo thạch tỏa sáng, bên tai cũng vang lên giọng nói thân thiết của cô

Ngoài cửa sổ gió nhẹ nhàng thổi rèm cửa, ngẫu nhiên một tia gió nhẹ xuyên qua rèm cửa, khẽ thổi lên khuôn mặt anh tựa như bàn tay dịu dàng của người tình

Bốn phía im lặng

Ngay trong nháy mắt này, anh đột nhiên có cảm giác kì lạ. Cảm giác này làm cho người vốn luôn trầm ổn như anh thiếu chút nữa rơi nước mắt

=======

Chương 28: Nói chuyện lúc sáng sớm 2

Triệu Hi Thành ho nhẹ một tiếng để che dấu sự thất thố của mình, anh chậm rãi ngồi lên

Chu Thiến rót một chén nước cho anh rồi đưa anh mấy viên thuốc, khẽ nói:

– Bác sĩ dặn anh tỉnh lại thì phải uống thuốc

Triệu Hi Thành nhìn cô một cái, yên lặng đón lấy viên thuốc, uống một ngụm nước. Sau đó, đưa chén nước lại cho cô

Chu Thiến đón lấy cái chén, đặt một bên, sau đó cô ngồi xuống cạnh anh, cẩn thận nhìn anh. Sắc mặt anh dù còn chút tái nhợt nhưng khá hơn hôm qua rất nhiều, trong lòng thầm thở phào. Bộ dạng đêm qua của anh đúng là khiến cô rất sợ

Lúc này, mặt anh không chút thay đổi nhìn thẳng phía trước, khuôn mặt tuấn mỹ dưới ánh sáng mỏng manh bên ngoài chiếu vào, nửa sáng nửa tối, trông như bức tranh tương phản, có vẻ đẹp thần bí.

Mặt cô hơi nóng lên, không khỏi cúi đầu, qua hồi lâu sau mới khẽ nói:

– Xin lỗi, tôi không biết lại nghiêm trọng như vậy…

Sau khi nói xong, cô vẫn cúi đầu, lẳng lặng chờ lửa giận của anh. Cô đã hạ quyết tâm, cho dù bị anh bạt tai thì cũng sẽ chỉ lặng lẽ chấp nhận bởi vì so với sự đau khổ tối qua của anh, thật sự chẳng đáng là gì

Nhưng cô đợi hồi lâu cũng không thấy gì, Triệu Hi Thành thậm chí còn chẳng có động tĩnh.

Bên trong yên lặng khiến người hít thở không thông. Ngay tại lúc Chu Thiến không nhịn được, như định nói gì thì Triệu Hi Thành trầm trầm nói. Giọng nói của anh có sự ấm ách vì bị ốm nhưng lại có vẻ gợi cảm mơ hồ. Trong không gian yên tĩnh này vô cùng mê người. Anh nhẹ nhàng nói:

– Giờ tôi đã tin em thật sự mất trí nhớ. Trước kia tuy rằng em không biết sở thích của tôi nhưng với chuyện tôi bị dị ứng tỏi em rất rõ, căn bản không cần phải hỏi Hi Tuấn.

Chu Thiến hơi chấn động, thì ra anh ta biết hết…

– Hôm đó vừa về nhà, Hi Tuấn nói với tôi, em hỏi thăm sở thích của tôi với nó, tôi nghe xong thật vui vẻ, về sau tôi luôn nghĩ có thể quan hệ của chúng ta sẽ được cải thiện. Có lẽ chúng ta có thể bắt đầu lại một lần nữa, không ngờ, sự thật lại khiến tôi khó xử như thế này…

Anh cười tự giễu, trong tiếng cười có sự thê lương thản nhiên. Tiếng cười này khiến Chu Thiến cảm thấy rất khó chịu, cô ngẩng đầu lên nhìn anh. Vừa vặn Triệu Hi Thành cũng quay đầu lại, hai mắt anh tối đen như đầm nước sâu không thấy đáy

Anh nói tiếp:

– Tôi và Hi Tuấn đều tự cho là đúng mà nghĩ em đang hỏi về sở thích của tôi, lại không biết, thì ra em chỉ là hỏi xem tôi ghét thứ gì, em muốn tôi chán ghét em. Biết được tôi dị ứng tỏi chẳng qua là niềm vui của em, nói cách khác, cho dù em mất trí nhớ thì cũng không từng nghĩ muốn sống bên tôi. Cũng chưa từng nghĩ muốn lấy lòng tôi.

Anh nhìn cô thật sâu:

– Chẳng lẽ tôi khiến em chán ghét đến vậy?

Trong giọng nói dần có khí phách. Anh thật sự không nghĩ ra. Bất kể là phương diện nào, gia thế, tài lực, năng lực, thậm chí cả ngoại hình anh đều là người lý tưởng trong mắt phụ nữ. Anh làm chồng cô thì có gì khiến cô không hài lòng, phải tìm mọi cách để chống đối anh

Lúc đầu Chu Thiến thấy anh đoán lòng cô chuẩn xác như vậy thì có chút sợ hãi về năng lực của anh nhưng sau khi nghe hết, chỉ cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười. Nếu là trước kia nghe được lời này cô sẽ không chút nể nang mà nhạo báng anh, miệt thị anh! Nhưng cô vừa mới chỉnh anh rất thê thảm, thật chẳng dám bày ra vẻ mặt đó trước mặt anh. Trong lòng cô thậm chí vẫn còn nghĩ, người như thế nên dạy bảo cẩn thận một chút.

Cô ra sức ép mình bình tĩnh, cô nhìn thẳng anh nói:

– Anh đã bao giờ muốn sống an lành với tôi?

– Lời này của em là ý gì, tôi nhớ tôi từng nói với em rằng tôi mong chúng ta có thể bắt đầu lại một lần nữa!

– Trong mắt anh vợ chỉ là con rối để anh đùa nghịch sao? Anh không có hứng thú thì gạt sang một bên, cùng người phụ nữ khác vui vẻ, khi anh thấy có chút hứng thú, muốn bắt đầu lại là bắt đầu lại sao? Lúc vợ mới ra viện, là lúc cần được chồng quan tâm nhất thì kẻ làm chồng như anh đang ở đâu? Để tôi đoán nhé! Anh đang ở trên giường của bạn thân của vợ! Tôi nói đúng chứ!

Chu Thiến nhìn anh, trong mắt lóe ra tia châm chọc

Ai ngờ, Triệu Hi Thành phì cười nói:

– Thiệu Lâm, em cũng lớn lên trong nhà giàu có, loại chuyện này hẳn em nhìn cũng quen mắt. Trước khi bị tai nạn, em chẳng bao giờ hỏi tôi chuyện này, sao giờ lại để ý như vậy?

Anh nói thật nhẹ nhàng, không chút nào để ý, dường như thấy cô đang chuyện bé xé ra to vậy. Chu Thiến lắc đầu, thở dài, cô cảm thấy bọn họ như người ở hai hành tinh khác nhau, hoàn toàn không có tiếng nói chung, không thể thấu hiểu nhau. Nhưng vì những ngày tháng sau này có thể an ổn, cô vẫn mong anh hiểu ý mình:

– Tôi mặc kệ cuộc sống của người khác như thế nào nhưng tôi mong chồng tôi phải trung thành với hôn nhân. Chẳng phải anh mong tôi chung thủy sao? Đây là chính là đạo lý. Tôi không nhớ rõ chuyện trước kia nhưng tôi tin rằng tôi không hỏi chẳng qua vì tôi không buồn để ý mà thôi

Triệu Hi Thành nghe cô nói vậy thì tim hơi nhói lên, anh tựa vào thành giường, áo ngủ hơi hé ra da thịt bóng loáng, khóe miệng khẽ cười, ánh mắt nhìn cô như có sương mù:

– Nói như vậy, giờ em để ý

Chu Thiến thầm mắng một tiếng: yêu nghiệt. Ánh mắt mơ hồ, mãi đến khi nhìn thẳng vào ánh mắt đắc ý của anh thì mới ép mình không quay mặt đi, tim đập loạn. Cô không khỏi mặt đỏ tai hồng, cảm thấy vô cùng khinh bỉ bản thân, vì sao lâu như vậy vẫn không thể chống cự lại sắc đẹp của anh ta?

Cô hít sâu một hơi, chờ nhịp tim ổn định lại mới nói:

– Không, tôi cũng không để ý, tôi không để ý một người xa lạ có đàn bà khác hay không nhưng nếu người đó là chồng tôi, tôi sẽ không có cách nào ở chung với anh. Triệu Hi Thành, tôi rất công bằng, tôi chưa bao giờ có ý định muốn thay đổi anh, tôi cũng không hề yêu cầu anh, tôi chỉ không thể nào chấp nhận anh thôi. Cuộc hôn này này, anh cũng nên công bằng một chút, cứ ép tôi phải chấp nhận anh như vậy thì có ý nghĩa gì?

Triệu Hi Thành ngồi thẳng dậy, vẻ quyến rũ khi nãy biến mất trong chớp mắt, cả người toát ra hơi thở âm ngoan

– Em không thể chấp nhận thì sao? Chẳng lẽ em cho rằng em có thể rời khỏi tôi. Anh cười lạnh, ngữ khí vô cùng bá đạo.

Chu Thiến nhíu mày, sao nói cả buổi mà như chẳng được tác dụng gì? Cô có hơi bực mình, cô lại hít sâu, tự nhủ với chính mình: bình tĩnh, bình tĩnh, anh ta vẫn là bệnh nhân, hơn nữa chọc giận anh ta mình cũng không có đồ ngon mà ăn.

Vì thế, cô nhẫn nại nói với anh:

– Tôi không có ý này, tôi không nói sẽ rời bỏ anh, tôi chỉ mong anh cho tôi chút thời gian, cũng là cho chúng ta chút thời gian. Đừng ép tôi làm việc tôi không muốn! Tôi không mong chuyện đêm qua lại xảy ra.

– Em đang uy hiếp tôi?

Anh tới gần cô, gắt gao nắm chặt bả vai cô:

– Em nghĩ rằng tôi sẽ để chuyện đêm qua xảy ra lần nữa?

Anh trừng mắt nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng âm trầm, nhưng thoáng thấy cô đau đớn nhíu mày thì lập tức buông tay. Anh nghiêm mặt, xốc chăn, xuống giường, đi vào phòng tắm. Ầm một tiếng, cửa đóng chặt lại.

Chu Thiến nhìn bóng lưng anh, vẻ mặt bất đắc dĩ. Lần đầu tiên cố gắng nói chuyện thẳng thắn với anh ta lại thành ra thế này. Con người này là từ sao Hỏa đến sao? Bằng không sao nghe mà không hiểu lời cô nói?

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Dâu Nhỏ Tự Lập Trong Gia Đình Phú Gia, truyện Dâu Nhỏ Tự Lập Trong Gia Đình Phú Gia, đọc truyện Dâu Nhỏ Tự Lập Trong Gia Đình Phú Gia, Dâu Nhỏ Tự Lập Trong Gia Đình Phú Gia full, Dâu Nhỏ Tự Lập Trong Gia Đình Phú Gia chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top