Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đạo
Đang nói chuyện, một gã người cao lớn, nam tử trung niên trên mặt có sẹo từ đội ngũ thúc ngựa ra.
Cổ Vân nhìn người nọ, trong lòng thở nhẹ ra, chắp tay nói:
- Thì ra là Mã đại đương gia, hôm nay chuyện này xem ra xác thực là có chút hiểu lầm, ngài xem trước hết có phải là để các huynh đệ lui về phía sau hay không, có chuyện gì chúng ta hảo hảo thương lượng.
Mã đại đương gia thúc ngựa lên phía trước, Cổ Vân kia cũng cỡi lên một con ngựa lớn của đội buôn, nghênh đón.
- Cổ Vân lão đệ, hôm nay như thế nào lại tự mình dẫn đường, cũng được, ngươi đã ở chỗ này, ta đây cũng dễ.
Thanh âm chưa dứt, con ngựa kia của đại đương gia trong mắt lóe lên, một đao quang sáng chói xẹt qua, Cổ Vân kia phóng lên cao, rơi thật xa xuống đất, tới chết trong mắt đều tràn đầy vẻ không thể tin được, máu tuôn như suối ở cổ, thân thể lung lay hai cái, “phịch” rơi trên mặt đất.
- Cổ Vân lão gia tử bị giết!
- Mã tặc này là đại đương gia cùng lão gia tử quen biết, hiện giờ hạ sát thủ, sợ là tuyệt đối không buông tha chúng ta.
- Mọi người mau chạy a, bằng không không còn cơ hội sống.
- Trốn a!
Cổ Vân bị giết, toàn đội ngũ lập tức hoảng hốt lo sợ, các đội buôn lớn tạm giữ được bình tĩnh, tuy rằng sắc mặt tiểu nhị, hộ vệ tái nhợt, nhưng cũng không theo như người đi đường đơn độc quay người chạy trối chết, bởi bọn họ đều hiểu, như vậy chỉ có thể chết nhanh hơn.
- Ha ha, các huynh đệ giết, quy củ cũ, cướp được tiền bạc châu báu ba thành nộp lên, còn lại giữ cho chính mình.
Mã đại đương gia hăng hái phất tay, phía sau một đám mã tặc ngao ngao kêu to lên, thần tình thị huyết (thấy máu) giết tới đây.
- Ha ha, nhiều mã tặc như vậy liều chết giết tới đây, chẳng lẽ trong lòng đại ca tuyệt đối không sợ hãi?
Con mắt Lý Tiểu Nghệ xoay tròn, vòng vo hoán đổi, lộ ra vẻ giảo hoạt, cười hỏi.
Nghe vậy, Tiêu Thần hơi nhíu long mày, cười nói:
- Hiền đệ cũng là vẻ mặt bình tĩnh, nếu là vi huynh thất kinh, chẳng phải mất uy nghiêm huynh trưởng sao?...(chém)
- Lời nói đại ca thật là….
Hai người liếc nhau, không hẹn mà cùng ha hả cười.
Về phần hán tử thật thà trên xe kia, giờ phút này mặt đã không còn giọt máu, gắt gao trốn trong xe ngựa, thấy hai người giờ này còn trò truyện vui vẻ, trên mặt không khỏi liên tục cười khổ, thầm nghĩ hai vị này đúng là không biết trời cao đất dày, còn tưởng rằng đang xem sách, mã tấu bọn mã tặc đúng là giết được người đó nha,
- Huyền Chân sư thúc, bọn mã tặc đã giết tới, chúng ta có ra tay giúp đỡ ngăn cản một chút không?
Phía khác của đội buôn, lão giả hoa phục râu tóc bạc trắng kia mang theo sau vài tên trẻ tuổi. Giờ phút này cũng là một gã thiếu niên mười bảy, mười tám tuổi phía sau, trên mặt lộ ra vẻ không đành lòng, mở miệng nói.
Vài tên thiếu niên đệ tử bên người nghe vậy, trên mặt cũng lộ ra vẻ không đành lòng, nhưng thật ta trong đó có mấy người khinh thường bĩu môi, Vương Tử Dương hôm qua liền ở trong số đó.
- Câm mồm, các người chớ quên chúng ta ẩn náu tới đây là có mục đích, nếu là ra tay trợ giúp người phàm tục chẳng phải là sẽ bại lộ thân phận chúng ta. Đả thảo kinh xà đem tiểu ma nữ kia chạy mất, kế hoạch của chúng ta không chỉ thất bại, chỉ sợ còn bị Vạn Ma Tông kia vĩnh viễn đuổi giết! Muốn báo thù cho sư tôn các ngươi. Báo thù cho các huynh đệ tỉ muội đã chết, thì thành thật ở chỗ này, ai cũng không được động thủ!
Giờ phút này Huyền Chân sắc mặt âm lãnh, ngữ khí sâm nghiêm, không còn nửa điểm bộ dáng hòa khí hôm qua.
Mọi người nghe vậy, trong lòng phát lạnh, nhất tề thhu liễm âm thanh, cúi đầu.
Huyền Chân thấy thế, lúc này mới vừa lòng gật đầu, lần này bọn hắn cũng là được âm thầm trợ giúp, lúc này mới có thể biết được hành tung của tiểu ma nữ kia, ngay cả vật trên người giúp che dấu dao động linh lực cũng là người nọ cung cấp. Tuy lão giả từng hoài nghi đây là kế “mượn đao giết người”, nhưng tông môn bị hủy, thâm cừu đại hận này cũng khiến hắn không muốn suy nghĩ quá nhiều, chỉ cần có thể giết chết tiểu ma nữ này, đạt được bảo vật của người nọ, hắn liền mai danh ẩn tích, cho dù Vạn Ma tông thế lực ngập trời, cao thủ nhiều như mây, thì có thể làm được gì?
Nghĩ như vậy, khóe miệng Huyền Chân không khỏi lộ ra vẻ lạnh lùng, ánh mắt chuyển động, hướng chỗ đám người Tiêu Thần, nhìn lại…
- A! Cứu mạng!
Các vị mã tặc lão gia không nên giết ta, đây là toàn bộ tiền tì bảo vật, tất cả đều cho ngươi.
- Đừng có giết ta! Đừng có giết ta!
Bọn mã tặc này tới lui như gió, trong lúc hành động thật ra rất có kết cấu, quân tiên phong hơn mười kỵ, không đối chiến với đoàn xe, sau khi cùng nhau di động nhanh thành một đường cong vòng qua xe, nháy mắt hợp lại hướng những người đi đường đơn độc chạy trốn kia, đuổi theo.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủn đó, người đi đường ban đầu chạy ra xa được vài trăm thước đều bị đuổi kịp, mặc kệ trong miệng cầu xin như thế nào, bọn mã tặc này đều không chút do dự một đao chém xuống, nhất thời máu chảy xối xả, mùi máu tanh xộc vào mũi.
Trừ bỏ nữ nhân hơi có tư sắc bên ngoài kể cả người già, phụ nữ và trẻ em, đều bị trảm diệt sạch.
- Mã đại đương gia, đội buôn Ngũ gia chúng ta đều nguyện ý dâng lên một nửa hàng hóa, thêm bạc ròng hai ngàn, hi vọng đại đương gia có thể tha ta một con đường sống.
Mùi máu tươi xông mũi truyền đến, khiến cả đoàn xe sắc mặt không khỏi trắng ra, thế nhưng lúc này một vị chủ sự của ngũ đại thương đội mở miệng nói.
- Hắc hắc, ít nói nhảm với ta thôi, các ngươi bằng lòng chắp tay đem cả hàng hóa đoàn xe thêm toàn bộ nữ nhân lưu lại, đại đương gia ta cho các ngươi một con đường sống, nếu không hôm nay đừng mong sống sót ra khỏi nơi này.
Mã đại đương gia cười lạnh, không che dấu vẻ tham lam trên mặt, ngữ khí kiên định không thể thỏa hiệp.
Người chủ sự đội buôn nói chuyện kia nghe thế, sắc mặt trắng bạch, bọn hắn đi buôn thành đội, thường thường đều là nói lấy hơn phân nửa gia tài mua hàng hóa khan hiếm bằng giá cao mua về để thu được lợi ích vận chuyển. Nếu một xe hàng hóa này đều đánh mất, cho dù hôm nay không chết, ngày sau chỉ sợ cũng cả đời nghèo rớt mùng tơi. Hơn nữa nữ nhân thương đội, trừ bỏ a hoàn giúp việc ở ngoài, chính là thê tử của mình, nếu đáp ứng loại điều kiện này, sợ là bọn hắn sau này không còn mặt mũi gặp người khác.
- Các huynh đệ, bang cướp này đã hạ quyết tâm đem chúng ta lưu lại nơi này, chúng ta tuy rằng không phải là đối thủ nhưng là tuyệt đối không chờ chết, cũng liều mạng giết vài tên, giết một hòa vốn, giết hai là có lãi nha ^^
- Theo bọn họ liều mạng, giết một lãi một.
- Muốn hàng hóa, nữ nhân của chúng ra, cũng phải nhìn xem các ngươi còn mạng hay không mà hưởng thụ.
Tiểu nhị đi theo đội buôn, cũng phần lớn là người gặp qua đầu đao máu chảy, giờ phút này bị dồn đến tuyệt lộ, trong lòng phần ngoan lạt triệt để kích phát ra, một đám người mắt đỏ hồng như bầy sói thị huyết, gắt gao tập trung mấy trăm mã tặc bên ngoài.
Mặc dù là Mã đại đương gia giết người như ngóe, giờ phút này bị những ánh mắt này nhìn thẳng, sắc mặt cũng hơi đổi, bất quá nghĩ đến đại cung phụng, hắn tức khắc trong lòng đại định.
- Các ngươi nếu muốn chết, lão tử sẽ thành toàn cho các ngươi! Hắc hắc, có thể chết trong tay tiên nhân, cũng coi như phúc khí của các ngươi.
Mã đại đương gia ngạo nghễ nhìn đoàn xe một cái, lập tức xoay người, vẻ mặtj kính cẩn hô:
- Cung nghênh đại cung phụng!
Đông đảo mã tặc phía sau nghe vậy trên mặt cũng lộ ra vẻ kính sợ, nhao nhao cúi đầu hô:
- Cung nghênh đại cung phụng!
Đội ngũ mã tặc hướng hai bên tách ra, mọi người lúc này mới nhìn rõ. Mấy trăm mã tặc cưỡi ngựa phía sau lại là theo sau một kiệu nhỏ đen thui, kiệu phu là hai gã thể trạng cao lớn, hán tử cả người bao phủ trong hắc bào, làm người nhìn không thể nhìn dung mạo thật.
Mà giờ khắc này, kiệu nhỏ đen xì kia cũng không ngừng run nhè nhẹ, thỉnh thoảng truyền ra tiếng nữ tử thống khổ kêu rên.
- Chờ chút nữa!
Bên trong kiệu truyền đến thanh âm của một người trẻ tuổi, theo âm thanh phát ra, biên độ của kiệu cũng tăng mạnh, tiếng thống khổ của nữ nhân trong đó càng phát ra vang dội.
Bất qúa giờ phút này, dù là Mã đại đương gia cầm đầu bọn mã tặc, lúc này trong mắt cũng toát ra vẻ sợ hãi, nhao nhao cúi đầu không dám liếc mắt một cái.
Một lát sau, hai tiếng hô hấp sảng khoái, cái kiệu kia đình chỉ rung, tiếng nữ tử rên rỉ cũng tùy theo chấm dứt.
Ba!
Màn kiệu chợt mở ra, một đạo hắc anh đột nhiên từ trong bay ra, rất xa rơi trên mặt đất.
Cẩn thận nhìn thật kĩ, đúng là một nữ tử thân thể trần trụi.
Chỉ thấy nhìn qua là một nữ tử rất có tú khí, giờ phút này trên da thịt tuyết trắng đầy vết máu ứ đọng, hạ thể máu đầm đìa, ánh mắt hướng ra ngoài gồ lên, hiển nhiên trước khi chết cực độ thống khổ.
Màn kiệu lần thứ hai xốc lên, từ trung đi ra một gã nam tử trẻ tuổi, ánh mắt âm lãnh, hơn hai mươi tuổi, người này bộ dáng miễn cưỡng coi là anh tuấn, khóe miệng mang theo ý lười nhác. Chỉ là nghĩ đến nữ tử bay ra từ trong liệu, trong lòng mọi người nhất thời phát lạnh.
Ánh mắt tên đại cung phụng đảo qua bên trong đội xe, chưng kiến vài nữ tử có tư sắc, trong mắt không khỏi lộ ra vài phần hài lòng:
- Không sai. Sự tình lần này làm tốt lắm. chờ sau khi trở về ta chính thức nhận ngươi làm đệ tử, truyền cho người vô thượng tu tiên đại pháp.
- Đa tạ đại cung phụng. không! Đa tạ sư tôn, đa tạ sư tôn!
Nghe vậy, trên mặt gã Mã đại đương gia kia nhất thời lộ vẻ mừng như điên, vội vàng phủ phục, liên tục dập đầu.
Tên trẻ tuổi kia một tháng trước gia nhập hang ổ, dễ dàng đem toàn bộ chế ngự, sử dụng thủ đoạn giống tiên nhân, sau đó liền ở lại, trở thành đại cung phụng. Bọn hắn cũng chính là bị đại cung phụng ra lệnh, mới có thể huyết tẩy một đội buôn cướp sạnh toàn bộ nữ nhân, tài vật. Đại cung phụng không cần bảo vật, chỉ cần nữ tử còn là xử nữ, dùng để tu luyện. Tuy rằng phương pháp tu luyện cực kỳ tàn khốc, nhưng Mã đại đương gia hoàn toàn không để trong lòng, nếu có thể trở thành nhân vật giống như tiên nhân, việc này có thể không tính toán gì.
- Các ngươi tạm thời lui ra sau, những kẻ này giao cho ta.
Đại cung phụng lộ vẻ tự mãn, phất phất tay, đại đương gia mã tặc vội vàng đem đông đảo mã tặc rút về phía sau, bọn hắn chính là chính kiến thủ đoạn tiên nhân của đại cung phụng, vạn nhất bị ảnh hưởng đến thật đúng là không tìm được chỗ mà khóc ( cho thỏa nỗi ấm ức ^^)
- Các ngươi đã hồ đồ ngu ngốc, không hiểu, bổn đại tiên liền không khách khí đem hồn phách của các ngươi tiếp nhận.
Trên mặt đại cung phụng ô quan chợt lóe, trở tay, một tiểu phiên đen kịt lớn mấy tấc xuất hiện trong tay hắn.
- Đi!
Chỉ ngón tay. Một đạo ô quang đánh vào, chỉ thấy tiểu phiên tối đen dài ra trước gió, trong khoảnh khắc lớn trừng hai trượng. Tuy sắc trời sáng ngời, nhưng âm phong từng trận không ngừn truyền đến. Tiểu phiên kia nhìn qua như một khối vải đen, nhưng nhìn thật kĩ đúng là chi chit những nữ tử mặt quỷ tạo thành, tóc tai bù xù, mồm đỏ như máu, oán khí cuồn cuộn.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Đạo,
truyện Đạo,
đọc truyện Đạo,
Đạo full,
Đạo chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!