Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đạo
- Huyết Ngọc Long Nha Mễ chính là thiên địa chi bảo, một hạt xuất ra đủ khiến bọn hắn mất đi tư cách cùng đệ tiếp tục tranh đoạt. Nhưng bảo vật này quá mức trân quý, môt khi bị người biết được, chỉ sợ cả lão bất tử cảnh giới Bất Trụy cũng tới đây cướp đoạt, cho nên vật ấy không thể đưa ra.
- Về phần số lớn pháp bảo trên người đệ, đều cần cho bản thân sử dụng, cũng không thể mang trao đổi.
- Từ nơi phong ấn lấy đươc số lớn Vạn Niên Linh Thảo, tuy rằng có thể sử dụng, nhưng vật này quá mức trân quý, cho dù có linh thạch cũng khó có thể mua được. Hôm nay mang ra ngày sau muốn thu lại là muôn vàn khó khăn!
- Cho nên, ta chuẩn bị cho đệ mang một lạp Sát Ma Đan đổi lấy Bồ Đề Tử!
Tiêu Thần nghe vậy khẻ cau mày, Sát Ma Đan chính là nghịch thiên thần đan có thể tăng xác suất Kết Đan, giá trị không thể đo lường, dùng để đổi lấy vật kia, trong lòng hắn có chút không muốn.
- Ha ha, đệ đệ ngốc của ta, Sát Ma Đan này lưu lại nhiều cũng vô dụng, ngươi Kết Đan, Kết Anh nhiều nhất dùng đến hai khỏa, để thừa chỉ lãng phí, giờ phút này dùng để trao đổi chính là lựa chọn tốt nhất.
Ngu Cơ cảm giác được trong lòng Tiêu Thần không muốn, không khỏi cười khổ lắc đầu.
Nếu có thể có được Bồ Đề Tử, đừng nói là một lạp Sát Ma Đan, dù trăm lạp ngàn lạp sợ cũng có rất nhiều người tiến đến tranh đoạt đổi lấy.
Tiêu Thần trong lòng khẽ động, hắn vốn tâm tư nhạy bén, hô hấp vài lần liền hiểu được điều này.
- Trên người tại hạ tinh thạch không đủ, nguyện láy một lạp Sát Ma Đan đổi lấy vật kia!
Thanh âm hạ xuống, trong đại sảnh đột nhiên an tĩnh.
- Ha ha, dùng một lạp đan dược đổi bảo vật thần bí này, tiểu tử này có phải điên rồi hay không, đan dược gì lợi hại như vậy! Sát Ma Đan, ta cho tới bây giờ chưa có nghe nói qua, không phải là tiểu tử này muốn lừa gạt chứ.
Đột nhiên, một gã tu sĩ trẻ phía sau Tiêu Thần mấy hàng nhịn không được ngửa mặt cười như điên. Khi tiếng cười của hắn vừa bắt đầu, cũng là lúc chúng nhân tập trung ánh mắt quỷ dị tới.
- Hử! Tiểu tử này có phải u mê rồi hay không, người khác đưa ra mấy chục vạn hạ phẩm linh thạch giá trên trời, lại có thể tương đương một viên thuốc? Quả thực vô cùng ngu xuẩn!
- Chưa chắc, Sát Ma Đan mặc dù ta chưa từng nghe nói qua, nhưng là có thể được người này lấy ra trao đổi với bảo vật thần bí này, hiển nhiên là đan dược cực kỳ trân quý, thậm chí có thể là tứ phẩm đan dược!
- Sát Ma Đan! Lại là sát Ma Đan! Không có khả năng, hắn chỉ là một gã Trúc Cơ tu sĩ, dựa vào cái gì có thể có được loại đan dược này!
- Trên người hắn lại có Sát Ma Đan, có thể thấy được người này gặp thiên đại kỳ ngộ, trên người bảo vật đông đảo, nếu như đánh chết hắn cướp bảo, từ đó về sau nhất định sẽ một bước thăng thiên!
Trong đại sảnh, thanh âm tán loạn không ngớt, trong mắt mọi người ẩn hàm hâm mộ, kính sợ, ghen tị cùng sâu đậm sát khí, đủ loại cảm xúc không đồng nhất.
- Sát Ma Đan? Tên này tựa hồ có chút quen thuộc?
Thần Phong Tông Thiếu tông chủ nhíu mày, trên mặt lộ ra vài phần chần chờ.
- Sát Ma Đan! Người này lại có sát Ma Đan!
Thiếu chủ Hoàng Tuyền Tông trong mắt ngập tràn lửa nóng, tiếp theo trong lòng cười như điên:
- Trong ấn tượng của ta tuyệt không có người này, hắn không phải là tu sĩ thuộc mấy đại tông môn trong Hãn Hải đại lục, một khi đã như vậy trong lòng ta không còn băn khoăn gì nữa!
- Sát Ma Đan cũng cực kỳ quý trọng, bổn thiếu gia không tiếp tục đấu giá, tạm thời đem vật ấy đặt trong tay ngươi, đợi ngươi ra khỏi thành thu hồi cũng không muộn.
Người này trong mắt hàn mang chợt lóe, một cỗ lạnh lẽo sát khí từ đáy lòng chậm rãi phát ra.
Trên đài đấu giá, Thính Phong Tử thoáng ngây người, sau đó sắc mặt lập tức cuồng biến, trong lòng lại càng nhấc lên một trận Kinh Đào Hãi Lãng!
Sau một lát, hắn thở sâu mấy lần, mới miễn cưỡng đem cảm xúc khuấy động trong lòng áp chế xuống, trầm giọng nói:
- Vị đạo hữu này nói lấy một lạp Sát Ma Đan trao đổi bảo vật thần bí này, không biết có thể đem đan dược xuất ra cho tại hạ xem xét một phen, nếu ở Thần Phong phách mại hành thượng báo giá lung tung sẽ phải chịu trừng phạt nghiêm khắc.
Tiêu Thần sắc mặt bình thản, đưa tay vỗ túi trữ vật, một lạp đan dược cỡ nắm tay trẻ con xuất hiện trong tay, đứng dậy đi về phía trước.
- Thật hay giả, đạo hữu có thể từ từ kiểm tra.
Thính Phong Tử nghe vậy khẽ gật đầu, cẩn thận đem Sát Ma Đan đón tới trong tay, thần thức cẩn thận đảo qua, một lát sau mở ra hai mắt, đem viên thuốc này nhẹ nhàng đặt ở dưới mũi khẽ ngửi, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, liên tục gật đầu, nói:
- Viên thuốc này chứng thật là Sát Ma Đan, hơn nữa cực kỳ thuần khiết, chỉ sợ được tính là trung phẩm đan dược, hiếm có! Hiếm có!
Người này nói liền hai lần hiếm có, có thể thấy hắn đối với lạp đan này vừa lòng tới cực điểm.
Tiêu Thần nghe vậy hơi hơi kinh ngạc, hắn tuy rằng có được viên thuốc này khá lâu, cũng không biết lại có thể đạt tới trung phẩm.
- Không biết đan dược này có thể đổi bao nhiêu linh thạch?
Thính Phong Tử nghe vậy khẽ cau mày, trong mắt thần quang lóe ra không ngớt, hiển nhiên đang rất nhanh định giá trung phẩm Sát Ma Đan.
Trong giây lát, hắn ngẩng đầu lên, trầm giọng nói:
- Chư vị đạo hữu, viên thuốc này chính là trên tứ phẩm Sát Ma Đan, tu sĩ ngưng kết Nguyên Anh khi đem viên thuốc này nuốt vào, có thể chống tâm ma xâm lấn, tăng lên một thành xác suất Kết Anh!
- Tám mươi bảy năm trước, Hồng Nguyên thành từng đấu giá qua một lạp hạ phẩm Sát Ma Đan, cuối cùng bị một vị tán tu tiêu phí giá trên trời một trăm năm mươi vạn hạ phẩm tinh thạch chụp đi! Mà trong tay ta lại là trung phẩm Sát Ma Đan, công hiệu so sánh hạ phẩm lại muốn cao hơn rất nhiều, có thể tăng lên một thành rưỡi xác suất Kết Anh, cho nên, tại hạ định giá hai trăm vạn hạ phẩm linh thạch!
Hai trăm vạn hạ phẩm linh thạch!
Chúng nhân phía dưới đài nhịn không được nháy mắt đờ đẫn, Tiêu Thần trong lòng cũng mạnh mẽ rung động, không ngờ Sát Ma Đan có thể bán với giá trên trời như thế!
- Đệ đệ à, đệ phải biết rằng, một khi Kết Nguyên Anh thành công, là đã trở thành tồn tại hàng đầu tại Nhân Gian, không lâu sau thần thông pháp lực tăng vọt, thọ nguyên lại càng khoa trương đạt ngàn năm, hấp dẫn như thế đủ để cho toàn bộ Kim Đan tu sĩ điên cuồng! Sát Ma Đan có thể tăng xác suất Kết Anh lên một thành rưỡi, dĩ nhiên cực kỳ nghịch thiên, nếu đặt ở thành thị tu chân phồn hoa hơn, cái giá này có khả năng còn cao hơn!
Thanh âm thản nhiên của Ngu Cơ ở trong lòng vang lên, khiến Tiêu Thần nháy mắt hết kinh ngạc.
Chỉ cần có thể trở thành Nguyên Anh tu sĩ, giá nào cũng có thể trả giá, huống chi chỉ là hai trăm vạn hạ phẩm linh thạch. Nghĩ thông suốt điểm này, thần sắc hắn nhanh chóng bình tĩnh xuống.
- Hai trăm vạn hạ phẩm linh thạch! Lão Thiên!
- Ta chưa từng gặp qua loại đấu giá lớn nhường này, chỉ sợ chỉ có Nguyên Anh tu sĩ trong truyền thuyết mới có thể có đại thủ bút như thế.
- Chuyến đi này không tệ a, mặc dù không mua được vật gì, có thể chứng kiến bút tích giao dịch loại này cũng đáng!
Tại lầu hai, Thần Phong tông Thiếu tông chủ trên tay hơi dùng sức, chén trà trong tay nhất thời bị nắm tới dập nát, nước trà đem áo bào thấm ướt nhưng hắn vẫn không phát hiện.
- Sát Ma Đan! Hai trăm vạn hạ phẩm linh thạch! Người này hiển nhiên là chiếm được cơ duyên nào đó cực kỳ nghịch thiên, hắn có thể thoải mái xuất ra một lạp Sát Ma Đan, trên người tất nhiên có tồn tại thứ trân quý vượt xa vật này, chỉ cần đem người này diệt sát, hết thảy trên người hắn đều là của ta!
- Giết người này, giành được bảo vật trên người hắn!
Người này trong mắt tràn ngập lửa nóng, lấy từ trong túi trữ vật một ngọc giản truyền tin áp vào trán, lúc sau phất tay ném đi.
Cả truyền tin ngọc giản run lên, nhất thời tiêu biến.
Trong một bao sương khác.
- Nếu không phải lo lắng tiết lộ tin tức khiến cho người khác chú ý, giờ phút này ta liền có thể đem người này mạnh mẽ đánh chết đoạt bảo vật, nhưng hiện tại lại không thể không cẩn thận. Bất quá chỉ cần người này ra khỏi thành, hắn liền phải chết không thể nghi ngờ!
Thiếu chủ Hoàng Tuyền Tông trong mắt chợt lóe vẻ âm lãnh, lập tức đứng dậy, dẫn dắt ba người phía sau thông qua thông đạo cho khách quý rời đi phách mại hành, không nói một lời thẳng đến ngoài thành mà đi.
Hai trăm vạn hạ phẩm linh thạch giá trên trời, đủ để cho bất luận kẻ nào nhìn cũng phải dừng bước, Tiêu Thần thuận lợi đem Bồ Đề Tử thu vào bên trong trữ vật. Khi nhân viên phách mại hành đem vật ấy kính cẩn giao tới tay hắn, Tiêu Thần mới hơi nhẹ nhàng thở ra, đồng thời trong lòng nhịn không được sinh ra vài phần vui mừng, bảo vật này rốt cục tới tay.
Nhận thấy được đông đảo ánh mắt ẩn hàm ý sâm lãnh từ tu sĩ trong đại sảnh, Tiêu trong lòng Tiêu Thần lạnh lùng cười, biết hôm nay xuất đại thủ bút đoạt được vật ấy đã khiến đại bộ phận tu sĩ nơi này sinh lòng tham niệm, nhưng hắn không chút sợ hãi, xoay người bước nhanh ra ngoài.
Đạt được vật này, Tiêu Thần phải về đến động phủ chuẩn bị ngưng kết Kim Đan, hắn tuy rằng không muốn trêu chọc phiền toái, nhưng nếu những người này dám đến trêu chọc, hắn cũng tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình!
Ra khỏi phách mại hành, nhận thấy được phía sau có vô số đạo khí tức mạnh yếu khác nhau, Tiêu Thần cười lạnh nhằm thẳng hướng cửa thành mà đi!
Hắn nhất định phải lập tức rời đi, Sát Ma Đan vừa ra, chỉ sợ đến Nguyên Anh tu sĩ cũng sẽ ra mặt, nếu không thừa dịp đối phương không có kịp phản ứng rời đi trước, sự tình chỉ sợ thật sự phiền phức!
Ra khỏi cửa thành, trên người hắn độn quang chợt lóe, 《 ma phong độn 》 thi triển ra lập tức hóa thành một đoàn hắc ảnh tiêu thất ở phía chân trời.
- Nhanh! Nhanh! Nhanh! Tuyệt đối không thể để cho tiểu tử này chạy mất!
- Mẹ nó, tốc độ độn quang của tiểu tử này thật nhanh!
- Nhanh đuổi theo!
Chỗ cửa thành, vô số đạo độn quang nhất tề thăng không, điên cuồng phóng về phía trước.
Bên trong thành không được chém giết, nhưng đã ra ngoài thành mọi người sẽ không có nhiều cố kỵ như vậy, một đám hung thần ác sát đằng đằng sát khí đuổi theo.
Hô! Hô! Hô!
Một đạo thanh sắc cầu vồng cắt ngang chân trời, tốc độ nhanh tới cực hạn, xé rách không khí đánh nát từng đám mây trắng, chỉ phút chốc đã đem toàn bộ cái đuôi phía sau bỏ lại, đi vào vùng trời phía trên biển khơi!
- Những người này thực lực nhỏ yếu, còn vọng tưởng giết ta đoạt bảo, quả thực là liều lĩnh!
Tiêu Thần trong lòng hừ lạnh một tiếng, nhưng vào thời khắc này, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, nhìn về chỗ Hư Không phía trước lạnh giọng nói:
- Đạo hữu phía trước, có thể ra rồi, chẳng lẽ lấy tu vi đạo hữu còn muốn ra tay đánh lén tại hạ sao?
Thanh âm hạ xuống, từ Hư Không đột nhiên truyền đến một đạo thanh âm,
- Tiểu gia hỏa cảm ứng lực thật nhạy.
Khi nói chuyện, Hư Không dao động một trận, vài đạo nhân ảnh xuất hiện phía trước.
Viên Thụ hung ác nhìn thấy Tiêu Thần, lạnh giọng nói:
- Tiểu tử, không nghĩ tới chúng ta nhanh như vậy có thể gặp lại đi, Thiếu tông chủ, kẻ đả thương ta hôm nay là hắn!
- Nga, Nga, lại có thể ở Thần Phong thành làm bị thương tu sĩ Thần Phong tông ta, chẳng lẽ đạo hữu muốn khiêu khích uy nghiêm Thần Phong Tông?
Phía trước, thiếu tong chủ Thần Phong Tông sắc mặt trầm xuống, âm trầm nói:
- Lúc trước đả thương người, chẳng lẽ giờ đạo hữu còn muốn thoải mái rời đi?
- Đại trưởng lão, người này đả thương tu sĩ Thần Phong Tông ta, thỉnh ngài ra tay bắt lại.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Đạo,
truyện Đạo,
đọc truyện Đạo,
Đạo full,
Đạo chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!