Đạo

Chương 220: Tu sĩ Ngũ Hành ẩn linh căn (Chương 220)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đạo

- Không thể Trúc Cơ?

Mộc hiển thánh nhướng mày, trên mặt lộ ra vài phần kinh ngạc, hiển nhiên không ngờ Tiêu Thần lại hỏi chuyện này. Trầm ngâm một lúc, hắn trầm giọng nói:

- Theo như lời ngươi nói, tuy rằng đến nay không thể Trúc Cơ nhưng tu vi nhiều lần đột phá, hiện giờ đã đạt đến tu vi Luyện Khí kỳ tầng mười bảy, cũng chính vì như thế nên tu vi nguyên thần mới tăng vọt, đạt đến cảnh giới bây giờ.

- Đúng là như thế, đệ tử không dám có nửa câu nói bừa.

Tiêu Thần kính cẩn trả lời.

Mộc Thiên Hành lần thứ hai khiếp sợ, hiện giờ tu sĩ Tu Chân Giới đạt tới tầng tám là có thể dùng Trúc Cơ đan Trúc Cơ thành công, mặc dù tư chất chênh lệch người ở Luyện Khí kỳ tầng thứ chín cũng có thể Trúc Cơ, sao Tiêu Thần tu luyện tới tầng thứ mười bảy mà không thể Trúc Cơ!

- Lão tổ, tu chân nhất đạo thật có tồn tại ngoài tầng mười?

Người này ánh mắt chớp lên nhìn Tiêu Thần một cái, trong miệng khó hiểu hỏi?

Mộc Hiển Thánh Nghe vậy gật gật đầu, ánh mắt thâm ý liếc mắt nhìn Tiêu Thần một cái, nói:

- Sách cổ ghi lại, thời kỳ thượng cổ Tu Chân Giới tồn tại luyện khí kỳ cực hạn là đến tầng mười tám, nghe nói tu sĩ có thể đạt đến tầng mười tám, tất cả đều được phần thưởng thiên đạo, nhưng cụ thể không biết thế nào.

Mộc Thiên Hành thân thể chấn động, nói:

- Như thế thì, Tiêu Thần su huynh chỉ kém một bước cuối cùng là đạt đến tầng tu vi thứ mười tám, nhận được phần thưởng thiên đạo trong truyền thuyết!

Trong khi nói, ánh mắt hắn lộ vẻ hâm mộ.

Phần thưởng thiên đạo, nghe danh có thể đoán được tất nhiên không phải là vật phàm, ngày sau việc tu luyện có lợi thật lớn!

Tiêu Thần nghe vậy trên mặt lộ ra vẻ chua xót”

- Nếu như có thể, Tiêu Thần tình nguyện không cần thiên đạo thưởng cho như vậy.

- Thiên Hành sư đệ còn không biết, truyền thuyết phần thưởng thiên đạo này há có phải dễ dàng lấy được. Tu vi Luyên Khí kỳ tâng mười lăm có thể dùng đan dược đạt đến, nhưng ba tầng phía sau mỗi tầng đều cần kinh nghiệm trong nguy cơ sinh tử, mới có thể đột phá!

- Hai lần trước vi huynh bị người đuổi giết, đều là cửu tử nhất sinh mới may mắn trốn thoát, nếu lại thêm một lần nữa, không biết có còn sống hay không. Cho nên phần thưởng thiên đạo này tuy rằng mê người, nhưng ta tình nguyện không cần, chỉ muốn nhanh chóng tìm được phương pháp Trúc Cơ.

Mộc Hiển Thánh trong mắt hiện lên vài phần ngạc nhiên, hiển nhiên đối với hiểu biết của Tiêu Thần về phần thưởng thiên đạo có chút kinh ngạc, lập tức gật đầu nói:

- Tiêu Thần đồ nhi nói không sai, Thiên Hành ngươi cũng không cần hâm mộ, phần thưởng thiên đạo không qua cửu tử nhất sinh sao có thể dể dàng có được.

Mộc Thiên Hành như đã ngộ ra, nhìn Tiêu Thần tươi cười an ủi, sau đó khẽ cười khổ một tiếng.

- Tư chất linh căn không thể kiểm tra? Tu hành càng khắc khổ tốc độ tu luyện càng nhanh?

Mộc Hiển Thánh nhíu mày, trong miệng nói nhỏ vài lần,

- Giống như trong sách cổ ghi lại, là tình huống nào đây? Dường như là có quan hệ với linh căn.

Linh căn?!

Mộc Hiển Thánh hai mắt mở ta, đồng tử co lại lộ vẻ khiếp sợ, hơi thở gấp gáp hơn rất nhiều! Hai mắt trầm ổn lúc này cũng bộc phát ra thần quang làm cho người ta sợ hãi, đem Tiêu Thần gắt gao bao phủ bên trong.

Mộc Thiên Hành trong lòng khẽ động, hắn đi theo bên người Mộc gia lão tổ gần ba năm, cũng không thấy hắn lộ vẻ mặt này. Trong lòng máy động, khẽ nhìn về phía Tiêu Thần với ánh mắt phức tạp, tuy rằng từ trước đến nay hắn được công nhận là người xuất sắc nhất trong đám tiểu bối Mộc gia, nhưng cùng người này so sánh, tựa như kém cỏi hơn rất nhiều.

So sánh như thế, nhưng sắc mặt Tiêu Thần vẫn trầm ổn, không có nửa điểm khác thường, nhưng trong lòng liên tục cười khổ, thầm nghĩ sợ rằng người này chắc cũng muốn hiểu lầm. Bất quá việc này hắn không thể giải thích nếu không lý do lúc trước sẽ bị lộ.

- Ẩn linh căn!

Ngữ khí Mộc gia lão tổ trở nên âm trầm, đem nỗi lo trong long mãnh liệt ép xuống, nhìn Tiêu Thần, trầm giọng nói

Mộc Thiên Hành nghe vậy lộ ra vài phần nghi hoặc, cho dù là hoàn toàn tỉnh ngộ, sắc mặt nháy mắt đại biến, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ! cùng lúc đó một cỗ nhiệt nóng từ sâu hiện lên, nhanh chóng bị cưỡng ép đi xuống.

Tiêu Thần trong lòng cười khổ, thâm nghĩ quả thật như thế, nhưng ngoài mặt cũng lộ ra vài phần ngạc nhiên, nói:

- Sư tôn nói vậy cũng nhìn ra một chút manh mối. Lúc đệ tử ở Lạc Vân cốc thì chưởng môn nhân cùng Dược Đường tiền bối đã từng nói qua việc này, nhưng đệ tử không biết thật giả nên không có nói cho sư tôn.

Mộc Hiển Thánh gật đầu, nói:

- Theo như lời ngươi nói quả thật cùng với ẩn linh căn ghi lại trong sách cổ không sai biệt lắm, nhưng bổn quân sao có thể cùng với hai gã tu sĩ Kim Đan kỳ so sánh, việc bọn hắn không thể phán định, đối với ta cũng cực kỳ đơn giản.

Tiêu Thần nghe vậy trong lòng mừng cả kinh, Mộc Hiển Thánh này nếu thật có thể phát hiện ra trong cơ thể ta không có linh căn, việc này thật rất phiền toái!

Vào thời khắc này, Mộc Hiển Thánh vô cùng đắc ý, đưa tay vỗ túi trữ vật ở bên hông, lấy ra một quyền đầu như nắm tay, toàn thân trong suốt như thủy tinh, đặt trên thạch đài.

- Vật này là ta ngẫu nhiên đoạt được trong một tòa động phủ của tu sĩ, không có công dụng gì, nhưng có thể kiểm tra linh căn trong cơ thể tu sĩ cực kỳ linh nghiệm, vô luận là Ngũ Hành linh căn hay dị linh căn đều có thể kiểm tra.

- Tiêu Thần đồ nhi, ngươi chỉ cần rót pháp lực vào đó, bổn quân liền có thể xác định có phải là tu sĩ ẩn linh căn hay không.

Nhìn thấy viên cầu trên thạch đài, ánh mắt Tiêu Thần mỉm cười ngay ngốc, trong nháy mắt liền khôi phục bình thường, nhưng trong lòng liên tục cười khổ. Thế giới rộng lớn kỳ vật rất nhiều, trùng hợp luôn phát sinh ở thời khắc quan trọng. Mộc Hiển Thánh lấy ra một viên cầu, cùng với thí nghiệm châu Thanh Vân tử sử dụng ở Lạc Vân Cốc như đúc.

Một khi đã vậy, không còn gì đáng sợ, dù sao đã trải qua một lần… Tiêu Thần bước lên trước đài, một tay đặt ở trên viên cầu, pháp lực trong cơ thể cuồn cuồn đi vào.

Một lát sau, Tiêu Thần thu tay lại, thối lui qua một bên, Mộc Hiển Thánh nhìn thấy thí nghiệm châu trong suốt không hề đổi sắc, toàn thân kích động run lên, liên tục nói:

- Ẩn linh căn! Tuyệt đối là ẩn linh căn!

Tiêu Thần: *&... %¥#

- Tiêu Thần đồ nhi, ta suy đoán ngươi không chỉ có ẩn linh căn, mà là ẩn linh căn ngũ hành thuộc tính cực kỳ hiếm thấy, nếu không thí nghiệm châu ít nhất cũng lộ ra vài phần màu sắc, chứ không phải trong veo như vậy.

Tiêu Thần nghe vậy sắc mặt ngơ ngẩn, vốn tưởng rằng ẩn linh căn là tu sĩ thiên tài đến cực điểm, không nghĩ tới Mộc gia lão tổ càng thêm quá mức, trực tiếp phán đoán hắn là ngũ hành ẩn linh căn trong truyền thuyết.

Giờ phút này Mộc gia lão tổ cực kỳ hưng phấn, trông có vẻ so với Tiêu Thần còn cao hứng hơn!

- Đến đây, Tiêu Thần đồ nhi nhanh chóng học tập >, công pháp này vi sư vốn muốn truyền thụ cho ngươi, giờ phút này ngươi có thể thí nghiệm một phen, đem bí quyết này có thể tu thành hay không?

Mộc Hiển Thánh đưa tay vỗ túi trữ vật, trên tay có thêm một ngọc giản cùng một bình ngọc,

- Trong bình ngọc này có một viên Viêm Hoàng tăng thọ đan, ngươi đồng thời nhận lấy, đem nó trở về luyện hóa.

- Đa tạ sư tôn ban cho!

Mặt Tiêu Thần lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, kính cẩn thi lễ, tiếp nhận ngọc giản cùng bình ngọc.

Màu sắc bình ngọc hơi mờ, nhìn xuyên qua có thể mơ hồ thấy được một khỏa đan dược màu vàng óng ước chừng như Long Nhãn. Đây là Viêm Hoàng tăng thọ đan sau khi luyện hóa có thể tăng lên năm mươi năm thọ nguyên!

Trở tay đem đan dược thu vào trong túi trữ vật, hai mắt sáng rực nhìn chăm chú, đem ngọc giản áp vào trán.

Sau nửa canh giờ, Tiêu Thần chậm rãi mở mắt, hai mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ! không hổ là hạ phẩm thiên cấp pháp quyết, sau khi tu luyện đại thành có thể ngưng tụ ra chín đóa hỏa diễm cực mạnh, phần thiên nấu hải không cần nói tới!

- Như thế nào, ngươi có thể đem bí quyết này nắm rõ không?

Mộc Hiển Thánh nhịn không được lên tiếng hỏi.

Tiêu Thần trở tay đem ngọc giản thu vào trong túi trữ vật, kính cẩn nói:

- cực kỳ uyên thâm, đệ tử trong thời gian ngắn có thể hiểu một ít bên ngoài, có thể sử dụng thử.

- Ngươi mau mau thi triển một phen, xem có thể ngưng tụ ra hỏa diễm hay không.

- Đệ tử tuân lệnh!

Tiêu Thần lui về sau mấy bước, trên mặt lộ ra vẻ ngưng đọng, trong đầu đem đoạn đầu khẩu quyết hồi tưởng lại một lần, xác định không có bỏ sót chút nào, lúc này hắn mới quát khẽ một tiếng:

- Đi!

Tiếng quát phát ra, tay như kiếm, nhanh chóng điểm ra phía trước!

Ba!

Ngón tay rơi tại trong hư không trước mắt, phát ra một tiếng vang nhỏ. Một đạo lửa nóng chói mắt từ đầu ngón tay Tiêu Thần phát ra, hóa thành một đạo lưu quang ầm ầm rơi trên vách.

Oanh!

Ngọn lửa nổ tung, trên vách tường kia rõ ràng có cấm chế mạnh mẽ, ánh sáng lóe lên tận lực chống đỡ ngọn lửa kia.

- Đệ tử sử dụng chưa thuần phục, xin sư tôn khoan dung!

Tiêu Thần trên mặt lộ ra vài phần kinh hãi, vội vang khom người nhận tội.

- Ngũ hành ẩn linh căn … Quả thật là ngũ hành ẩn linh căn!

Mộc Hiển Thánh miệng khẽ nói liên tục, nhìn thấy pháp lực lợi hại như vậy, trên mặt không nén được kích động!

- Lão tổ, chẳng lẽ thời khắc thi triển pháp quyết đó là ngũ hành linh căn thuộc tính?

Giờ phút này Mộc Thiên Hành hít sâu một hơi áp chế kích động trong lòng, nghi hoặc hỏi:

- Tu sĩ chúng ta ai cũng có thể kích phát ra quả cầu lửa, thủy châm, thạch nhận các hệ pháp quyết, vậy là thế nào?

Tạm dừng một chút, Mộc Hiển Thánh thâm sâu liếc nhìn Tiêu Thần, lúc này mới đáp:

- Trong chuyện này có chút bất đồng.

- Hỏa cầu, thủy châm, thạch nhận sơ cấp pháp quyết bởi vì tiêu tốn pháp lực cực nhỏ, đối với linh căn rất ít bài xích, tu sĩ mới có thể đem kích phát ra. Nhưng đứng vào hạ phẩm thiên cấp , vốn là cao cấp Hỏa hệ phát quyết, nếu không có được hỏa linh căn tuyệt đối không thể tu hành!

- Pháp lực trong cơ thể Tiêu Thần là mộc thuộc tính, giờ phút này lại có thể tu luyện pháp quyết hỏa thuộc tinh, đây là ngũ hành ẩn linh căn không thể nghi ngờ!

Mộc Thiên Hành nghe vậy tỉnh ngộ ra, trong mắt lần thứ hai phát ra lửa nóng, ôm quyền nói:

- Tiêu Thần sư huynh quả thật là thiên tư ngút trời, chẳng trách trong hai năm có thể tu luyện tu vi như thế này, tiểu đệ trong lòng bội phục!

Tiêu Thần nhìn thấy hai người Mộc gia thần tình vui vẻ, khóc không ra nước mắt, trong lòng cười khổ liên tục, giận dữ hét:

- Ta không muốn có ngũ hành ẩn linh căn thuộc tính, thiên tư ngút trời, ta chỉ muốn Trúc Cơ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đạo, truyện Đạo, đọc truyện Đạo, Đạo full, Đạo chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top