Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1787: Hiệu ứng hồ điệp. (2)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đan Vũ Càn Khôn

- Đại sư, tên của ta là Ôn Diệu, là một cư dân bình thường trong Võ Thánh Thành, chồng của ta là một Võ Thánh, ta còn có một con... Vốn một nhà chúng ta tại Võ Thánh Thành tuy sinh hoạt được nghèo khổ, nhưng mà hòa thuận vui vẻ với nhau, xem như hạnh phúc mỹ mãn.

Phụ nhân này bắt đầu kể câu chuyện của mình âm thanh uyển chuyển, thê thê ưu tư:

- Nhưng có một lần chồng của ta ra ngoài thành săn bắn, nhưng lại đi không quay về, ta nghe được người cùng đi săn bắn với chống ta nói, chồng của ta bởi vì một gốc cây linh dược mà bị một bán thần giết chết...

Phu nhân tên là Ôn Diệu âm thanh thập phần êm tai, tăng thêm câu chuyện của nàng thì không ít khách trà ở đây động dung.

- Bởi vì chống ta chết đi lưu lại ta cùng con của ta sống nương tựa lẫn nhau, gia cảnh chúng ta càng thêm khổ sở, con của ta vốn tu luyện thiên phú không tồi, nhưng mà không có năng lực bồi dưỡng nó...

Ôn Diệu nhớ tới chuyện cũ, khóe mắt hiện nước mắt, cuối cùng thì nhìn qua Tần Phàm thỉnh cầu:

- Ta nghe nói trà của đại sư vô cùng thần kỳ, có thể giúp người ta sáng tạo kỳ tích. Hiện tại hy vọng duy nhất của ta chính là con trai, cho nên ta muốn đem kỳ tích trà về cho con mình, hy vọng đại sư có thể đáp ứng.

Người như nàng đúng là hiếm thấy, nhưng Tần Phàm tin tưởng cả tân thế giới này có không ít người như vậy, hắn không có đáp ứng nàng, hắn lắc đầu nói ra:

- Mỗi người đều có vận mệnh cùng duyên phận của mình, ngươi được ta chọn trúng uống trà kỳ tích là duyên phận của ngươi, không thể chuyển đi.

- Đại sư.

Phụ nhân Ôn Diệu kia còn muốn khẩn cầu. Những khách trà khác dường như cũng động lòng trắc ẩn. Có người cảm thấy Tần Phàm bất cận nhân tình, có nghị luận nhao nhao. Có người cầu tình.

- Thỉnh dùng trà.

Nhưng Tần Phàm cuối cùng vẫn kiên trì quyết định của mình, lần nữa làm ra thủ thế mời. Hắn tự nhiên có cân nhắc của mình, Ôn Diệu này là một bộ phận quan sát vận mệnh của hắn, không thể bởi vì cảm tình bản thân mà biến hóa.

Lời của Tần Phàm dường như có ma lực không thể cự tuyệt, phụ nhân Ôn Diệu tuy không cam lòng và khổ sở, nhưng cuối cùng nhất vẫn cầm chén trà lên, đem một chén trà kỳ tích uống cạn.

Ông --

Khi Ôn Diệu phu nhân uông trong trà kỳ tích, bỗng nhiên Tần Phàm cảm giác không gian chấn động. Dường như sinh ra cải biến trọng đại.

- Sẽ không trùng hợp như vậy chứ?

Lập tức Tần Phàm sắc mặt biến đổi, hắn nhìn về phía Ôn Diệu phu nhân, tiếp theo là hắn phát hiện đường cong vận mệnh của Ôn Diệu đơn giản, lúc này lại biến thành vô cùng phức tạp, hơn nữa bắt đầu vén lên vô số vận mệnh của người khác, thậm chí ngay cả hắn cũng bị ảnh hưởng.

Tần Phàm chọn Ôn Diệu với tư cách đối tượng thí nghiệm, thật sự là muốn nhìn nàng có tiềm lực thế nào. Nhưng hắn cũng không ngờ phụ nhân bình thường lại bộc phát tiềm lực lớn như vậy.

Tuy hắn không nhìn rõ vận mệnh tương lai của Ôn Diệu, nhưng hắn dự cảm vận mệnh của đối phương ảnh hưởng cực lớn. Bởi vì hắn một chén kỳ tích trà này giống như hồ điệp vỗ cánh, thông qua ảnh hưởng phụ nhân này dẫn phát phong bạo.

Đây là tỷ lệ rất thấp, phát sinh hiệu ứng hồ điệp rất nhỏ.

- Đây là do ta vô hình ảnh hưởng vận mệnh cực lớn sao?

Tần Phàm lúc này có cảm thụ rõ ràng với vận mệnh hơn một chút.

Một ly trà lại ẩn chứa lực lượng vận mệnh cực lớn, tuy những lực lượng này không phải do con người tạo ra, nhưng mà thông qua các loai lực lượng gián tiếp tạo thành ảnh hưởng.

Có thể tưởng tượng loại lực lượng này nếu như trực tiếp dùng được thì lực lượng vô cùng khủng bố.

- Ôn Diệu này đối với đảo chủ Tần Hoàng Đảo như ta sẽ ảnh hưởng thêm cái gì?

Tần Phàm lúc này trong nội tâm rất tò mò, đối với hắn mà nói Ôn Diệu lúc này thập phần nhỏ yếu, thậm chí có thể không đáng kể, hắn thật sự nghĩ không ra đối phương có thể tạo thành ảnh hưởng gì với mình.

Thời điểm này Ôn Diệu giống như trẻ hơn mười mấy tuổi, trở nên dung quang toả sáng, toàn thân tỏa ra thần thái mê người, con mắt đảo qua làm cho ngươi ta chú mục, rất nhiều trà khách đều sinh ra cảm giác kinh diễm.

Tần Phàm cũng nhìn ra được cải biến bên ngoài của Ôn Diệu, nhưng mà hắn biết rõ kỳ tích trà của mình có được hiệu quả tiếp sức sống, đây cũng là hiện tượng bình thường, đối với nữ nhân thì hắn cố ý tăng tỉ lệ này lên.

- Cảm ơn đại sư, cám ơn đại sư.

Mà Ôn Diệu sau khi uống xong thì ngẩn ngơ hồi lâu, qua trọn vẹn một phút đồng hồ nàng mới kịp phản ứng, vội vàng nhìn qua Tần Phàm nói lời cảm tạ. Nàng lúc này cảm giác được đầu của mình rõ ràng hơn, giống như thoát thai hoán cốt, hơn nữa cũng càng thêm tự tin.

- Tại hạ đã kết thúc thời gian một tháng với trà lâu, hôm nay trăng rằm đã tới, bắt đầu ngày mai ta sẽ không ở chỗ này nữa, cảm ơn mọi người ủng hộ.

Tần Phàm gật gật đầu, sau đó chậm rãi đứng lên nói ra.

Những khách trà này muốn giữ lại, nhưng trong nháy mắt bọn họ phát hiện không còn bóng dáng của Tần Phàm.

- Xuyên việt không gian!

- Đây ít nhất là cường giả ngoài thất kiếp bán thần mới có thể làm được.

- Trời ạ, hắn không phải là Kỳ Tích Chi Tử chính thức chứ, đảo chủ Tần Hoàng Đảo Tần Phàm a?

...

Một âm thanh kinh ngạc vang lên trong tửu lâu.

Mà Tần Phàm lúc này đối với nghị luận này không nghe được, thân hình của hắn lóe lên đi tới đỉnh núi cao cách Võ Thánh Thành rất xa.

- Xem ra ta rốt cục sắp đột phá tơi chín kiếp bán thần.

Hắn ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, hai mắt bình tĩnh, hình như có cảm ngộ.

Trải qua lúc này rời khỏi Võ Thánh Thành thì Tần Phàm cảm giác được mình đã tiếp xúc được với một loại lực lượng, đó chính là vận mệnh chi lực.

Tuy hắn còn không cách nào nắm giữ được lực lượng này, nhưng thông qua một tháng ngắn ngủi hắn cảm ngộ phương diện này rất sâu.

Mà hắn cũng đã đạt tới tám kiếp bán thần đỉnh phong, hiện tại bởi vì có cơ hội này hắn rốt cục đụng chạm đến chín kiếp bán thần.

Chín kiếp bán thần được tương dương rất mạnh, đó là thực lực cấp bậc đảo chủ, nếu như là tám kiếp bán thần bình thường cho dù số lượng nhiều thế nào cũng không ngăn cản được. Nếu không phải Tần Phàm có được năm đại ma chủng, có thân phận Viễn Cổ Đan Vũ Thần, hắn cũng không thể nào bằng vào cảnh giới tám kiếp bán thần so được với chín kiếp bán thần.

Có thể nói chín kiếp bán thần cùng tám kiếp bán thần tầm cách nhau cái hào rộng.

Đồng thời cũng có thể tưởng tượng, nếu Tần Phàm vào thời điểm tám kiếp bán thần đã vượt qua cái hào rộng này thực lực có thể so sánh với cường giả Đế cấp đảo chủ, như vậy chờ hắn đột phá đến chín kiếp bán thần chính thức, kỳ thật thực lực của hắn còn mạnh hơn chín kiếp bán thần nhiều lắm.

Tần Phàm có trí nhớ Đan Vũ Thần, hắn lý giải cảnh giới cao hơn người khác nhiều, lúc này hắn đã đạt tới đỉnh, tâm tình bình tĩnh, hắn chờ đợi chín kiếp bán thần tới.

Ba ngày ba đêm đi qua, Võ Thánh Thành truyền lưu tin tức Kỳ Tích Chi Tử Tần Phàm tự mình đến Võ Thánh Thành, chạng vạng tối ngày hôm nay mọi người lại nghênh đón một tràng cảnh khiến mọi người thảo luận.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đan Vũ Càn Khôn, truyện Đan Vũ Càn Khôn, đọc truyện Đan Vũ Càn Khôn, Đan Vũ Càn Khôn full, Đan Vũ Càn Khôn chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top