Đan Thần

Chương 784: 1236-1237


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đan Thần

- Thật có ý tứ, thật sự là đan dược do hắn luyện chế sao, các ngươi đánh kệ các ngươi, ta rất có hứng thú đối với đan dược này, ta đi vào đấu giá hội xem!
Nhạc Uyển Uyển một mực nhìn chằm chằm đan dược trong tay Bàn Tử, đối với ba người lúc sáng lúc tối phân tranh tình nhân vì nàng, nàng lại hồn nhiên không để ý, lúc này trực tiếp cất bước, chớp mắt người đã xé rách không gian tiến vào Song Long thành.

- Ở đây dĩ nhiên có đan dược có thể khiến Uyển Uyển để mắt, Uyển Uyển thích cái gì, ta mua cho nàng. Nếu không phải thế lực Trung Châu chúng ta không được nhúng ta tranh đoạt Cửu Châu đại địa, cho dù tặng Nam Chiêm Bộ Châu này cho nàng cũng không thành vấn đề gì.
Thiên Ngữ cười lớn bước theo.

- Mẹ nó, ngươi nghĩ ngươi là ai, chém gió, ngươi cứ chém đi, Uyển Uyển chờ ta một chút, kỳ thực ở chỗ ta có một viên đan dược lấy được từ trong di tích cổ…
Hách Thiên Long cũng chạy theo.

Hoàng Hạo Nhiên nhìn thoáng qua Nhạc Uyển Uyển, không nhúc nhích chén trà kia, đầu có chút đau, nhíu nhíu mày, nếu như có thể cưới được Nhạc Uyển Uyển này, tương lại sẽ kiếm được rất nhiều chỗ tốt, bất quá Nhạc Uyển Uyển này trừ hứng thú với luyện đan ra không còn gì hứng thú, đau đầu a.

Trong lòng Hoàng Hạo Nhiên nghĩ, cũng cất bước đi theo, tuy rằng không muốn truy cầu giống như Hách Liên Thiên Long, Thiên Ngữ, nhưng cũng không thể không đi theo… Lúc này toàn bộ Nam Hoang phi thường náo nhiệt, đan dược của Trình Cung đủ để cho bất luận kẻ nào động tâm, vô số người tiến vào Song Long thành.

Lúc này, trong không gian bí cảnh của yêu tộc, đám người Côn Bằng thái tử đang nhìn tất cả diễn ra bên ngoài, đối với tu vi của bọn họ lúc này, chỉ cần không ai có thể ngăn trở, tất cả bên ngoài, cho dù cách xa nghìn dặm cũng đều như hiện ra trước mắt.

- Rốt cuộc bọn họ biểu diễn cái gì?
Bắc Minh Tượng Xuyên vô cùng khó hiểu, đến lúc nào rồi bọn họ còn có tâm tình làm đấu giá hội, còn giao dịch cái gì, lẽ nào bọn họ không biết tai vạ đến nơi rồi sao?

Tần Chính suy nghĩ nửa ngày mới nói:
- Lẽ nào bọn họ muốn liên hệ một ít người hỗ trợ, nhưng loại chuyện này ai dám đi nhúng tay đây?

- Ta xem bọn hắn chỉ phô trương thanh thế mà thôi, mặc kệ hắn muốn làm gì đi nữa, kết quả đều như nhau!
Đại Tế Ti tự tin nói.

Tông chủ Phù Văn Tông Khôn Văn nói:
- Ta xem căn bản không cần phải chờ đợi nữa, hiện tại có thể ra tay được rồi, hà tất phải đợi tới khi nào mới ra tay được?

- Chờ!
Tuy rằng Côn Bằng thái tử trẻ tuổi nhất, nhưng lúc này mọi người đều lấy hắn làm trung tâm, bởi vì hắn đủ mạnh, thế lực phía sau của hắn đủ cường đại, đơn giản là như vậy. Côn Bằng thái tử nhắm mắt dưỡng thần ở chỗ kia chỉ nói một chữ, sau đó không quan tâm tất cả xảy ra bên ngoài.

Vài chục năm qua, ngoại trừ không ngừng chiến đấu đề cao thực lực, Côn Bằng Đại Đế cũng đang không ngừng tôi luyên tâm tính cho Côn Bằng Thái Tử, để hắn có một viên đạo tâm kiên định, độc nhất vô nhị, trong thiên địa không còn gì khác.

Nếu như chính mình cũng không tin tưởng mình, đạo tâm không đủ kiên cố, làm sao có thể trùng kích đại đạo.

Bên ngoài là ước định trăm ngày, nhưng Côn Bằng Thái Tử cũng đã trải qua vài chục năm đau khổ, cuối cùng tham gia chiến tranh ở U Minh Tuyệt Vực, hơn nữa còn không giống người thanh niên bình thường tham chiến, có được người bảo vệ đi thể nghiệm một chút cảm giác chiến trường, còn hắn là chân chính chiến đấu sinh tử.

Bản thân hắn hiên nay đã hoàn toàn có thể không bị những ngoại lực này ảnh hưởng, Trình Cung nguyện ý làm cái gì cứ làm, tới thời gian hắn sẽ hành động. Hắn có tự tin, bản thân hắn ở chỗ này cũng là một loại áp lực cực lớn, hắn tự tin chính mình đủ mạnh, như vậy là đủ rồi.

Một ngày cuối cùng của ước chiến trăm ngày chỉ còn mấy canh giờ nữa, tu luyện vài chục năm tại thời gian mật cảnh đều có thể vượt qua, vài canh giờ này tự nhiên hắn chờ được, hắn sẽ để người của Cửu Châu đại địa nhìn, nếu như Trình Cung dám xuất hiện, hắn sẽ dẫm nát dưới chân, nếu như hắn không dám xuất hiện, cho dù trốn ở Thiên Cung Thần Điện, hoặc là ở Đông Phương gia tộc che chở sống được, cũng muốn để hắn vĩnh viễn không thể ngẩng đầu lên.

Cho nên Côn Bằng thái tử phải đợi, Côn Bằng thái tử đang đợi, những người khác cũng có thể chờ đợi.

Sau khi nói vài câu, mọi người đều rất buồn chán, cũng không nói gì nữa, tình huống của bọn họ, cũng đã liệu trước bọn họ không có khả năng tùy ý nói chuyện phiến, cũng không làm bộ khách khí, mọi người thỏa hiệp tốt lợi ích, phân phối được rồi, cũng không nói nhảm nhiều, cả đám yên tĩnh không nói gì.

- Ngươi… Ngươi nói cái gì, oanh…
Đột nhiên, tất cả đều kinh ngạc, chỉ thấy Đại Tế Ti ầm ầm đứng bật lên, lực lượng dâng trào khó có thể khống chế, trong nháy mắt phá hủy tất cả những thứ xung quanh hắn.

Xung quanh thân thể Tần Chích, Khôn Văn, Bắc Minh Tượng Xuyện lập tức bạo phát lực lượng, ngăn chặn lại lực lượng trùng kích cường đại của Đại Tế Ti.

Bọn họ cũng đồng loạt nhìn về phía Đại Tế Ti, người này làm sao vậy, thần kinh cái gì?

- Hử?
Ngay cả Côn Bằng thái tử cũng mở hai mắt, bạo phát quang mang, kỳ quái nhìn Đại Tế Ti.

Bọn họ đều đoán được, khẳng định Đại Tế Ti nhận được tin tức gì đó, hiện tại Côn Bằng thái tử cũng không phong bế không gian mật cảnh, tất cả mọi người đều có thể liên hệ người bên ngoài, cũng dễ cho mọi người khỏi lo lắng, có thể tùy thời liên hệ cùng người nhà mình bên ngoài.

Bất quá, không biết là tin tức gì có thể khiến Đại Tế Ti nổi giận như vậy.

- Buồn cười, buồn cười…
Trên thân thể Đại Tế Ti lóe ra thần quang, giận không thể át.

- Xảy ra chuyện gì rồi?
Trên người Côn Bằng thái tử tỏa ra một tầng quang mang, áp chế lại khí thế tức giận bộc phát trên người Đại Tế Ti, đồng thời cũng khiến Đại Tế Ti có thể tỉnh táo một chút.

- Tư Mã gia tộc… Bọn họ đều điên rồi, dĩ nhiên trong thời gian này toàn lực liều lĩnh tập kích thần miếu của chúng ta, thậm chí tập thích tổng bộ thần miếu, hiện tại phạm vi ngàn dặm bên ngoài thần miếu đã bị san bằng, ghê tởm…
Đại Tế Ti căm hận nói.

- Không thể nào, trừ khi Tư Mã gia tộc điên rồi, bằng không làm sao bọn họ dám làm như vậy?

- Cho dù các ngươi triệu tập một nhóm tinh nhuệ đến Nam Chiêm Bộ Châu, Bà La Đa Thần Miếu cũng không phải Tư Mã gia tộc có khả năng so sánh.

- Bọn họ đang làm gì, lẽ nào…

Mọi người đều đang suy đoán, rất tự nhiên liên tưởng đến Đan Sư liên minh, lẽ nào bọn họ nhúng tay hay sao?

- Hiện tại ta lập tức chạy về Bà La Đa Thần Miếu!
Tình huống xa xa không xong so với tưởng tượng, Đại Tế Ti không dám làm lỡ, nói một tiếng xong không đợi Côn Bằng thái tử nói cái gì, hỏi cái gì, hắn đã nháy mắt xé rách hư không rời đi, sau đó trực tiếp mở cánh cửa không gian mang theo rất nhiều đại quân Bà La Đa Châu trở về.

- Tư Mã gia tộc không điên, mà khẳng định phía sau có chuyện gì.
Tần Chích suy đoán nói.

- Đúng vậy, chỉ là có người đi, có một số việc phải suy tính lại.
Bắc Minh Tượng Xuyên vừa được phân đến ít lợi ích nhất, lúc này hai mắt sáng ngời.

- Không tốt rồi, gia chủ, Đông Phương gia tộc đã liên tiếp đánh vỡ mười ba tòa Đại Thành của chúng ta, phá rớt phòng ngự vòng ngoài, giết vào trung tâm gia tộc, thái thượng trưởng lão tổn thất vượt quá ba thành, có mười ba gia tộc cỡ trung bị diệt…
Nhưng vào lúc này, một tộc nhân Bắc Minh gia tộc vọt đến, rống lớn nói.

Nguyên bản Bắc Minh Tượng Xuyên đang hưng phấn vì Đại Tế Ti rời đi, nhất thời ngây ngốc tại chỗ, trong nháy mắt cũng không biết chuyện gì xảy ra, sau một khắc mới mạnh mẽ nắm vào vai tên thái thượng trưởng lão kia.

- Ngươi nói cái gì, mươi ba tòa đại thành? Làm sao có khả năng ngắn như vậy đã thất thủ? Thái thượng trưởng lão tổn thất hơn ba thành, mười ba gia tộc cỡ trung bị diệt? Làm sao có thể? Đông Phương gia tộc làm sao có khả năng cường đại như vậy?

Tên thái thượng trưởng lão kia đều nhanh khóc rồi, bởi vì trong những gia tộc cỡ trung kia có một gia tộc là gia tộc hắn, hắn cũng không phải trực hệ của Bắc Minh gia tộc, nhưng được ban thưởng họ Bắc Minh, lúc này mang theo tiếng khóc nức nở nói:
- Thực sự, thực sự Đông Phương gia tộc cũng điên rồi, bọn họ muốn đánh một trận chiến quyết tử với chúng ta, gia tộc đã không thể ngăn nổi rồi, thực sự không thể ngăn nổi, gia chủ…

- Đi!
Không hề nghĩ lợi lộc, muốn lợi có ích gì? Hiện tại gia tộc xảy ra vấn đề, Bắc Minh tượng xuyên cũng không có bất kỳ tâm tư gì, mang theo tên thái thượng trưởng lão kia, trực tiếp liền xông ra ngoài.

Vừa rồi Đại Tế Ti đi, trong lòng Bắc Minh Tượng Xuyên, Tần Chích, Khôn Văn đều nhiều ít nhìn có chút hả hê, tại bọn họ xem ra Nam Chiêm Bộ Châu đã giống như miếng thịt trong miệng, còn kém chút đã nuốt vào bụng, hiện tại thiếu một người sẽ nhiều thêm một phần, nhưng lúc này bọn họ lại không nói một lời, trong lòng đều có một loại cảm giác không ổn.

- Cung chủ, Vũ Châu Lý gia giết vào Đông Thắng Thần Châu rồi, Thất Âm Thần Cung ta đã mất đi một phần ba địa bàn, nơi chiến lược trọng yếu đều bị chiếm lĩnh, thủ tịch thái thượng trưởng lão bị đánh chết…
Nhưng vào lúc này, người của Thái Âm Cầm Cung cũng cuống quít chạy ào đến, một hơi thở nói liên tiếp tin tức càng thêm kinh người.

Đầu Tần Chích ông một cái, toàn thân thiếu chút nữa té xíu, một câu cũng không hề nói, đã mang theo người xông ra ngoài.

Đại Tế Ti, Bắc Minh Tượng Xuyên, Tần Chích liên tiếp xông ra ngoài, phòng khách chỉ còn lại Côn Bằng thái tử và Khôn Văn. Côn Bằng thái tử mạnh mẽ đứng dậy, loại thời gian này kẻ ngu si đều biết đây là do đám người Trình Cung làm ra.

- Điên rồi, bọn họ đều điên rồi, cho dù như vậy, lẽ nào bọn họ có thể cho rằng có thể cứu được Nam Chiêm Bộ Châu, có thể giữ được Nam Chiêm Bộ Châu sao?
Trong miệng Khôn Văn không ngừng nói vậy, trong lòng lại âm thầm may mắn, cũng may bọn họ không còn lực lượng khác để tập kích Phù Văn Tông.

- Tông chủ, đám người ở Hỗn Loạn Tam Giác điên rồi, liên hiệp một đám kinh khủng giết vào Phù Văn Tông, nội bộ Phù Văn Tông tổn thất thảm trọng…
Không đợi Khôn Văn kịp vui mừng, người của hắn cũng vọt đến.

Kỳ thực lúc người này phi vào, trái tim Khôn Văn cũng nhảy bang bang, vừa rồi Đại Tế Ti trực tiếp nổi giật bất chấp tất cả khơi mào, hay là Tần Chích, Bắc Minh Tượng Xuyên đều là ví dụ, đây khẳng định không phải là chuyện tốt gì.

Quả nhiên…

- Điều đó không có khả năng, bọn họ không nên dẫn người tập kích Phù Văn Tông của ta, trừ phi Thiên Cung Thần Điện xuất động, được rồi, khẳng định là Thiên Cung Thần Điện ngụy trang…

- Không phải, thực sự không phải. Tông chủ, chính là đám người ở Hỗn Loạn Tam Giác, không biết bọn họ bị bệnh điên gì. Còn có một cổ lực lượng trước giờ chúng ta vẫn lưu ý đến, chiếm giữ tại Bắc Câu Lô Châu, còn thôn phệ địa bàn Bắc Câu Lô Châu, tông chủ, người mau chạy về đi, hiện tại trong tông tổn thất thảm trọng, có ba vị thái thượng trưởng lão vàcùng hai mươi mấy vị trưởng lão, còn có trên vạn đệ tử bên ngoài đều đã bị giết…

Nguyên bản Khôn Văn còn kích động, không tin tất cả điều này, nhưng sau một khắc hắn thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu, lần này tổn thất quá lớn, đến sắc mặt hắn đều xám ngắt. Cho dù thế nào hắn cũng biết, thời gian này làm gì mới là quan trọng, cũng biết tuyệt đối đây không phải nói giỡn.

Oanh!
Khôn Văn cũng không nghi vấn nữa, trực tiếp phóng lên trời cao, mang theo người Phù Văn Tông chạy về.

Trong đại điện vắng vẻ, chỉ còn lại một mình Côn Bằng thái tử, thậm chí ngay cả cơ hội nói, Côn Bằng thái tử cũng không có, đương nhiên Côn Bằng thái tử cũng không muốn nói gì.

Ánh mắt hắn nhìn về phía phương hướng Song Long Thành, Côn Bằng thái tử ngưng mắt nhìn Song Long thành đang phi thường náo nhiệt.

Trình Cung, đây là kế sách phản kích của ngươi sao?

Ngươi thực sự cho rằng như vậy có thể được sao? Ta phải giết ngươi, ai đều không thể ngăn cản được, ta muốn vấn Đạo, trở thành đại đế yêu tộc sẽ trải qua một bước dẫm lên thi thể ngươi.

Ta đang đợi ngươi, mặc cho ngươi có muôn vàn tính toán, tất cả kế sách, ta xem ngươi làm sao chống lại ta được.

Côn Bằng thái tử chậm rãi ngồi xuống, lần thứ hai nhắm mắt.

Thế lực khác sợ bị tập kích, yêu tộc không sợ, bởi vì yêu tộc cũng đủ cường địa, lúc này tâm Côn Bằng thái tử vững như bàn thạch, coi như nói cho hắn biết lúc này yêu tộc bị hủy diệt, trong mắt hắn cũng chỉ có một địch nhân, Trình Cung.

Lúc này, bất luận người còn đang ở không trung, hay đã tiến vào Song Long thành đều phát hiện sự biến hóa tại yêu tộc liên minh. Đội ngũ của bốn thế lực lớn Ba La Đa Thần Miếu, Thất Âm Cầm Cung, Phù Văn Tông, Bắc Minh gia tộc đều mở cánh cửa không gian vội vã rời đi.

- Chuyện gì xảy ra, xảy ra chuyện gì?

- Vì sao đi hết rồi, xem ra đi rất vội vàng!

- Tin tức mới nhất, tin tức mới nhất, Tứ Phương Lâu có tin tức mới nhất, Trình đại thiếu ra tay rồi, muốn mua tin tức mới nhất mời lập tức qua đây…

Rất nhanh tin tức Bà La Đa Thần Miếu, Thất Âm Cầm Cung, Phù Văn Tông, Bắc Minh gia tộc bị tập kích lập tức truyền ra, loại tin tức này Tứ Phương Lâu cũng không dự định thực sự kiếm tiền, chỉ cố ý truyền ra.

Những người này làm sao cũng không nghĩ tới, Trình Cung sẽ có chiêu thức ấy, hơn nữa còn thực sự làm được, trong nháy mắt đã tan rã liên minh yêu tộc.

- Lợi hại, thật sự quá mức lợi hại, một câu nói dĩ nhiên có thể để nội bộ bốn thế lực lớn gần như tan rã, quá mạnh mẽ.

- Cường thịnh hơn nữa cũng có ích lợi gì, không phải yêu tộc vẫn còn tại đây sao? Yêu tộc mới là phiền toái nhất.

- Ngươi xem đi, khẳng định Trình đại thiếu có biện pháp.

- Ta cũng không tin, hắn có biện pháp nào, yêu tộc thế đại, hiện nay đã hoàn toàn xứng đáng là thế lực đệ nhất trong toàn bộ cửu châu. Trình gia bên này bị các thế lực lớn kiềm chế, hắn dựa vào cái gì để đối kháng cùng yêu tộc?

- Không tin, chúng ta đánh cược?

- Cược thì cược!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đan Thần, truyện Đan Thần, đọc truyện Đan Thần, Đan Thần full, Đan Thần chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top