Dạ Tôn Dị Thế

Chương 176: 19


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Dạ Tôn Dị Thế

Dứt lời, mọi người chỉ cảm thấy dưới chân một trận chấn động, tựa như cả tòa di động đảo đang vỡ vụn ra. Lập tức, trước mặt một trận hào quang chói mắt đủ mọi màu sắc bùng lên. Ánh sáng lưu ly đẹp đến cực điểm, làm cho người ta kìm lòng không được nheo ánh mắt lại.

Hỏa diễm ngập trời, băng sương vạn dặm, ba đào mãnh liệt, hắc ám chi nhận... Năm đại bản mạng nguyên tố khủng bố làm cho người ta sợ hãi ở trước mắt mọi người rít gào, gầm thét.

Tuy rằng biết bản thân không phải đối tượng bị công kích, nhưng nhìn đến nhiều chí tôn thú cùng nhau thúc dục bản mạng huyền kĩ như vậy, đây không thể không nói là một chuyện vô cùng đồ sộ!

Nhưng, đây cũng không phải là trọng điểm.

Trọng điểm là bản mạng nguyên tố của năm chích chí tôn thú này thế nhưng không phải công kích về phía Thiên Tâm. Không chỉ có như thế, mục tiêu thế nhưng lại là chủ nhân đám huyền thú đó, Dạ Phù Phong.

Mọi người lập tức liền ngẩn ra, đầu óc không kịp phản ứng. Dựa theo lẽ thường mà nói, bản mạng nguyên tố của khế ước thú không phải là nên hướng tới đối thủ mà công kích sao? Hiện tại là chuyện gì xảy ra? Khế ước thú làm phản?

“Con mẹ nó, làm sao lại thế này? Phương hướng có phải là lầm rồi hay không?” Một người vò đầu bứt tai, vẻ mặt không rõ ràng chuyện gì xảy ra nói.

“Ai biết a, chẳng lẽ là Dạ Phù Phong biết thực lực bản thân không địch lại Thiên Tâm, cho nên muốn tự mình chấm dứt?” Người nào đó nghĩ một lát, gật gật đầu, giống như đối với ý nghĩ của mình cảm thấy rất là đúng đắn. “Đúng vậy, nhất định là như vậy!”

“Thật sự là đầu heo! Dạ Phù Phong mấy ngày trước dám đá bay nhi tử của Thiên Tâm, lúc đó còn kiêu ngạo như vậy, làm sao có thể đi tự sát? Ta thấy ngươi đúng thật sự là đồ não tàn.” Bên cạnh, một người khinh bỉ trừng mắt liếc người nọ một cái, một cái bàn tay cũng đánh qua.

“......”

Mọi người chưa bao giờ gặp qua chuyện quỷ dị như vậy, không rõ Dạ Phù Phong đang làm cái gì, bởi vậy đều vô cùng chuyên chú nhìn xem kế tiếp sẽ phát sinh cái gì...

Mấy đại huyền kĩ như tia chớp hướng về Nguyệt Vũ rít gào mà đi, cuồn cuộn nổi lên khí thế cực kì sắc bén. Bộ dáng hung ác như vậy, tựa như muốn xé rách hư không!

Lúc này, Nguyệt Vũ sớm đã phóng thích không gian lĩnh vực, thu nhỏ lại thành trạng thái lĩnh vực luyện hóa. Vì thế, quanh thân Nguyệt Vũ thản nhiên hiện lên một tầng lá mỏng.

Năm đại huyền kĩ vọt tới trước người Nguyệt Vũ, mắt thấy sắp cắn nuốt Nguyệt Vũ, một ít người nhát gan không đành lòng xem, đều nhắm chặt hai mắt lại, trong lòng thầm nghĩ Dạ Phù Phong lần này chết chắc rồi!

Nhưng đúng lúc này, một chuyện kỳ quái đã xảy ra.

Chỉ thấy một đạo kết giới mỏng manh như nước thấy không rõ ràng quanh người Dạ Phù Phong nhoáng lên một cái, năm đại huyền kĩ vốn đang trong bộ dáng hung ác, lập tức nhu thuận ẩn vào hư không, biến mất không thấy tăm hơi tung tích. Lập tức, thiên địa lại khôi phục bình yên như lúc trước, tựa như hết thảy chưa từng phát sinh cái gì.

“Di? Đây là có chuyện gì? Năm đại huyền kĩ kia đâu?”

“Ta cũng không biết a. Có phải liên quan tới một tầng lá mỏng kia không?”

“Thật sự là kì quái. Năm đại huyền kĩ thế nhưng cứ như vậy mà biến mất. Nói, rốt cuộc chúng đã đi đâu?”

“......”

Mọi người lúc này trợn mắt há hốc mồm, nhìn năm đại huyền kĩ biến mất.

Thiên Tâm lúc này nhíu mày thật sâu, trên khuôn mặt xinh đẹp một mảnh thâm trầm. Nàng vừa rồi ở bên người Dạ Phù Phong thấy được hắn triển khai không gian lĩnh vực, nhưng nó vừa giống như không gian lĩnh vực lại vừa không giống.

Còn có, năm đại huyền kĩ kia như thế nào lập tức liền biến mất? Chẳng lẽ là Dạ Phù Phong đem huyền kĩ dẫn vào bên trong không gian lĩnh vực? Nhưng đối với không gian lĩnh vực, một khi dẫn huyền kĩ vào, sẽ tạo thành hao tổn cho không gian!

Nhìn như vậy, vô luận là không gian lĩnh vực hay huyền kĩ đều biến mất vào hư không!

Thiên Tâm nhìn Nguyệt Vũ, trong lòng bỗng dưng sinh ra một loại cảm giác bất an. Nhưng loại cảm giác này cũng không phải thực rõ ràng. Đồng thời, trong lòng Thiên Tâm cũng theo bản năng cảm thấy Nguyệt Vũ không có khả năng làm ra chuyện như vậy. Cho nên, suy nghĩ hỗn độn, khiến cho Thiên Tâm vẫn đứng ở nơi đó, lập tức quên mất phản ứng.

Nguyệt Vũ đem năm đại huyền kĩ của chúng thú dung nhập vào trong luyện hóa lĩnh vực, lập tức ý thức trầm xuống, Nguyệt Vũ liền bắt đầu luyện hóa.

Năm đại huyền kĩ nhảy vào luyện hóa lĩnh vực của Nguyệt Vũ, khí thế cường hãn như vậy, cho dù Nguyệt Vũ là chủ nhân cũng lập tức khống chế không được. Dù sao Bát Nguyệt Huyền tôn muốn khống chế được năm đại bản mạng huyền kĩ của cấp bậc chí tôn là vô cùng khó khăn.

Hơi hơi nhíu mi, Nguyệt Vũ đem đại lượng tinh thần lực ổn định lại năm đại huyền kĩ. Năm đại huyền kĩ tuy rằng cùng linh hồn Nguyệt Vũ có nhè nhẹ từng đợt từng đợt liên hệ, nhưng liên hệ này cũng không phải rất mạnh.

Sau khi cân bằng năm đại huyền kĩ, trên trán Nguyệt Vũ đã tràn đầy mồ hôi. Sắc mặt có chút tái nhợt. Đây là kết cục tinh thần lực tiêu hao quá lớn.

“Mẹ nó, một ít thời gian quá vô dụng, hiện tại sử dụng thật đúng là cố hết sức!” Nguyệt Vũ trong lòng thầm rủa một tiếng.

Tuy rằng đã cố hết sức, nhưng Nguyệt Vũ vẫn chưa thể tiếp tục dùng tinh thần lực cùng huyền lực dung hợp huyền kĩ.

Theo Nguyệt Vũ dẫn đường cùng khống chế, năm đại huyền kĩ chậm rãi giao hòa cùng một chỗ. Mấy loại sắc thái sáng bóng cũng chậm rãi tiếp hợp sau đó hỗn tạp thành một đoàn năng lượng cực kì sáng lạn. Thoạt nhìn khiến cho người ta vô cùng sợ hãi!

Tuy rằng huyền kĩ đã dung hợp được, nhưng Nguyệt Vũ cũng phải trả giá thật lớn. Chỉ ngắn ngủi trong nháy mắt, huyền lực tại đan điền Nguyệt Vũ đã tiêu hao đến gần như không còn. Tinh thần lực cũng bị tiêu hao thật lớn!

“Cửu Sắc, mau tăng phúc cho ta!”Nguyệt Vũ linh hồn truyền âm nói với Cửu Sắc.

Cửu Sắc thu được chỉ thị của Nguyệt Vũ, không chút do dự. Thúc dục huyền lực trên người, kích khởi lực lượng, phát ra nhè nhẹ từng đợt từng đợt mộc hệ thuần năng nguyên.

Lực lượng mộc hệ thuần năng nguyên truyền vào trong thân thể Nguyệt Vũ, vận hành vài cái quanh thân, mộc hệ thuần năng nguyên lại chậm rãi tiến vào bên trong đoàn năng lượng sáng lạn kia. Mộc hệ thuần năng nguyên sau khi tham nhập, đoàn năng lượng kia lập tức trở nên càng to lớn, năng lượng cũng càng làm cho người ta sợ hãi! Đây chính là hiệu quả tăng phúc của mộc hệ thuần năng nguyên!

Nguyệt Vũ hít sâu một hơi, hơi hơi nhíu mi, trong tay vung lên, một đạo Phần Thiên hoả đỏ như máu rót vào đoàn năng lượng sáng chói, đem nó toàn bộ bao vây bên trong.

Nhìn huyền kĩ rốt cục cũng luyện hóa xong, Nguyệt Vũ thường thường thở ra một hơi: Hô -- Rốt cục cũng hoàn thành! Xem ra chiêu thức như vậy không thể thường xuyên sử dụng, thật sự là rất tiêu hao! Nếu chiêu này không thành công, nàng cũng sẽ trở thành đối tượng bị người ta giết hại!

“Thiên Tâm, ngươi dám thương tổn ta, xem ta làm sao oanh tạc ngươi!”Nguyệt Vũ ổn định tâm thần tiêu hao thật lớn, nâng mắt chống lại bộ dáng Thiên Tâm vẫn như trước sững sờ tại chỗ, lạnh lùng nói.

“Hừ, chỉ bằng ngươi như vậy cũng nghĩ đả thương ta, nằm mơ!”Thiên Tâm bị Nguyệt Vũ kêu như vậy, cũng thu hồi ý thức. Nhìn đến sắc mặt tái nhợt của Nguyệt Vũ, Thiên Tâm khinh thường cười lạnh một tiếng.

“Phải không?”Nguyệt Vũ khóe miệng khinh câu, tuy rằng sắc mặt tái nhợt, nhưng vẫn như cũ rất khí thế.” Vậy thử xem liền biết!”

“Thôn Phệ Tinh Không! Oanh tạc nàng!”

Theo một tiếng trầm thấp của Nguyệt Vũ, một trận thanh âm như tiếng sấm từ bên người Nguyệt Vũ vang lên. Sau đó, mọi người chỉ cảm thấy dưới chân chấn động so với lúc trước càng sâu hơn.

Hống -

Một tiếng vang phá không kích động phát ra, âm ba đem toàn thể người dưới thực lực Huyền đế đều đánh bay ra ngoài rất xa. Còn người thuộc cấp bậc thấp nguyệt Huyền đế cũng là khí huyết cuồn cuộn trong lòng.

Đến khi mọi người đem tầm mắt chuyển hướng Nguyệt Vũ, liền nhìn thấy một quả cầu năng lượng thật lớn lóe ra hào quang rực rỡ sắc màu lấy tốc độ vô cùng nhanh chóng tiêu bắn mà đến, mục tiêu thẳng hướng Thiên Tâm.

Quang cầu rực rỡ sắc màu, bên ngoài được một tầng hỏa diễm thản nhiên bao lấy, trong hỏa diễm hàm chứa điện quang chói lóa. Lại thêm một mảnh hắc ám quỷ dị. Toàn bộ quang cầu tản ra hàn khí băng tâm lãnh triệt.

Nhìn đến quang cầu năng lượng như vậy, kinh hãi trong mắt mọi người nồng đậm đến cực điểm. Ánh mắt trừng thật to, căn bản đã quên phản ứng.

Thiên Tâm khi nhìn đến Thôn Phệ Tinh Không, khinh thường trong mắt đã bị thay thế. Ngạo nghễ trên mặt cũng không còn nữa. Lúc này Thiên Tâm cuối cùng đã biết cái gì tên là sợ hãi!

Quả cầu năng lượng trước mắt này, khủng bố như vậy, cho dù nàng là Cửu Nguyệt Huyền đế cũng ăn không tiêu. Cho dù nàng bất tử, cũng bị oanh tạc!

A --

Thiên Tâm nhìn quang cầu năng lượng trước mắt, căn bản đã quên phản ứng, mà đột nhiên kinh tủng hét lên một tiếng.

Không phải nàng không đủ phản kháng, mà là cuộc sốnh an nhàn ở lánh đời gia tộc Vụ Ẩn thành khiến cho nàng căn bản là không có kinh nghiệm thực chiến. Cho tới nay đều là quyền cao chức trọng, đều có thể tùy tiện khi dễ kẻ yếu kém hơn nàng. Khi nào thì trải qua sinh tử đấu như vậy? Nay Thiên Tâm gặp được Nguyệt Vũ biến thái, cuối cùng cũng biết mình đã đá đến thiết bản (đá phải tường sắt).

Quang cầu hàm chứa năng lượng khủng bố, mang theo liệt hỏa đốt cháy, cùng với tiếng vang phá không. Khiến cho Thiên Tâm không còn cảm thấy được cái gì hết. Nàng chỉ biết bản thân sắp chết, sắp phải chết!

“Xú tiểu tử, ngươi lớn mật! Còn không mau dừng tay!” Lúc này, một thanh âm hỗn loạn tràn đầy tức giận từ xa xa truyền đến, đồng thời mang theo một trận uy áp cực kì khủng bố.

Bao trùm cả Huyền đế, ngạo thị thương sinh, đây là thực lực tôn thượng không thể nghi ngờ!

Nguyệt Vũ hơi hơi nhíu mi, đối với tôn thượng thình lình xuất hiện cảm thấy thực bất mãn. Mặc kệ là ai, nàng cũng không cho phép trở ngại nàng giết nữ nhân trước mắt này!

“A, là Thiên Sóc các hạ! Là trượng phu Thiên Tâm các hạ!”Trong đám người, không biết là ai đột nhiên hô to một tiếng.

Nguyệt Vũ tự nhiên là nghe được, lập tức lại khó chịu. Cư nhiên là lão công nữ nhân này đến đây, thật sự là đáng giận!

Thiên Sóc tiêu bắn tới bên người Thiên Tâm, chém ra một đạo huyền lực cấp bậc tôn thượng. Huyền lực đánh trúng Thôn Phệ Tinh Không, hai cái đều phát ra một trận gầm rú, nổ tung vô số hỏa hoa, sau đó Thôn Phệ Tinh Không liền tiêu tán vào hư vô.

Lại nhìn Thiên Tâm lúc này, tuy rằng đã được Thiên Sóc cứu, bảo vệ được tánh mạng. Nhưng bởi vì Nguyệt Vũ xuất thủ nhanh hơn, Thiên Tâm vẫn tránh không được, bị lan đến.

Lúc này Thiên Tâm, quần áo tả tơi, khuôn mặt đã bị Phần Thiên hỏa làm tổn thương một nửa. Thoạt nhìn khủng bố dọa người. Mà một đầu tóc đen thật dài kia cũng bị thiêu đốt một đoạn.

Bị Phần Thiên hỏa đốt cháy, trên đời này không có linh dược nào có thể cứu trị, hay nói cách khác, chính là Thiên Tâm vĩnh viễn bị... Hủy dung!

“Đáng giận, ngươi muốn chết!” Thiên Sóc nhìn bộ dáng thê tử vô cùng thê thảm trong lòng, hơi hơi nhíu mi, có chút phản cảm. Lập tức chuyển hướng Nguyệt Vũ, trầm thấp âm ngoan giận dữ hét.

Một đạo huyền lực nhanh chóng mà tới, làm cho Nguyệt Vũ lúc này vốn đã tiêu hao hầu như không còn, mở to hai mắt nhìn, trong lòng cả kinh. Không xong, một chiêu này mà lại đây nàng không mất mạng mới là lạ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Dạ Tôn Dị Thế, truyện Dạ Tôn Dị Thế, đọc truyện Dạ Tôn Dị Thế, Dạ Tôn Dị Thế full, Dạ Tôn Dị Thế chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top