Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính!

Chương 147: 147


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính!

Edit: Vee Chimte.

Beta: Thiên Na + Miêu Nhi

Văn Khanh lại vào trong không gian tu luyện mấy ngày, tu luyện tới Hóa Thần mới ra ngoài. Bên ngoài tất cả đều gió yên biển lặng, mấy người mang theo bàn tay vàng cũng không có động tĩnh gì, Văn Khanh liền yên lòng.

Ban đêm, cô lại ngự kiếm ra ngoài đi tìm mấy người có bàn tay vàng, lần này cô phóng ánh mắt ra khắp toàn tỉnh. Vì tu vi tăng lên, cô có thể trực tiếp dùng thần thức rà quét toàn tỉnh, tốc độ tìm kiếm nhanh lên không ít. Qua một đêm, cô lại tìm được thêm ba người có bàn tay vàng ——

Một cái là nguyền rủa, lời nói ra chắc chắn sẽ trở thành sự thật.

Một cái khác là thần côn thiên nhãn, vốn là lừa đảo đoán mệnh đầu đường, tỉnh lại sau giấc ngủ vậy mà trở thành thiên nhãn, có thể nhìn thấy tương lai của người khác.

Còn có một cái là hệ thống mĩ thực, nhờ hệ thống trợ giúp trở thành Đại Trù Thần, cô ta làm ra đồ ăn cực kỳ ngon, nhưng giá cả cũng không thấp.

Hai cái sau thì còn đỡ, đoán mệnh cùng bán đồ ăn cũng chỉ đơn thuần là ý nguyện cá nhân, nếu khách hàng không nguyện ý thì ai có thể ép buộc bọn họ được chứ? Ngược lại cái thứ nhất có chút phiền phức, người nguyền rủa vẫn chỉ là học sinh cấp hai Đường Tiểu Phi, hơn nữa là thiếu niên có vấn đề, ngay hôm qua, chỉ vì chủ nhiệm lớp báo cáo thành tích không được tốt của hắn với cha mẹ, Đường Tiểu Phi sau khi bị cha mẹ giáo huấn, trong lòng ghi hận chủ nhiệm lớp, nói một câu: "Lão yêu bà sớm muộn cũng bị xe đâm chết!"

Sau đó, hôm nay chủ nhiệm lớp trên đường đi đến trường phát sinh tai nạn xe cộ, không thể chữa trị, đã tử vong.

Cái này làm Văn Khanh cực kì sợ hãi, nếu Đường Tiểu Phi chỉ là vô tâm, thuận miệng nói một câu là chết, cô cũng chỉ có thể nói một câu tạo hóa trêu ngươi, nhưng mà không phải... Đường Tiểu Phi đã sớm biết năng lực của mình, nếu đã biết được mình có siêu năng lực mà vẫn còn nguyền rủa như vậy thì rõ ràng là từ sâu trong thâm tâm của hắn thực sự muốn cô giáo của mình chết đi.

Văn Khanh lưu lại ấn ký trên người hắn, đồng thời để hắn ngủ say tạm thời, trước khi cô tìm được biện pháp giải quyết năng lực đó của hắn, cô không dám để hắn nói điều gì không thể vãn hồi.

Đây mới là điểm làm Văn Khanh cực kì sợ hãi, thiếu niên này còn nhỏ, vốn dĩ đạo đức quan cùng lí trí vẫn chưa được được dạy dỗ hoàn thiện, lại có một năng lực kinh người như thế, thật không thể tưởng tượng nổi hắn sẽ làm ra chuyện gì nữa.

Làm xong những thứ này, trong lòng Văn Khanh có chút nặng nề, thật ra cô còn chưa nghĩ ra phải làm thế nào với mấy người có bàn tay vàng kia, có được bàn tay vàng là cơ duyên của bọn họ, cô ngăn cản bọn họ ỷ vào ưu thế bàn tay vàng đi cướp cơ duyên của người khác, cho nên cô cũng không thể cướp đoạt cơ duyên của bọn họ, nếu vậy thì cô cùng những người kia có gì khác nhau chứ?

Nhưng mà nhiều bàn tay vàng tụ tập cùng một chỗ như vậy, chắc chắn xã hội sẽ loạn! Đường Tiểu Phi hôm nay là một ví dụ, không phải mỗi người đều có thể khống chế ác niệm trong người, không đi tổn thương người khác.

Văn Khanh tâm tình bực bội trở về nhà, trong khoảnh khắc khi cô đóng cửa sổ, đột nhiên cảm giác được có mấy khí tức dị thường. Cô bất động thanh sắc thả thần thức, rất nhanh đã tìm được nơi phát ra chúng.

Trong phòng có mấy người đàn ông mặc áo đen, dáng người sắc bén, khí tức trầm ổn, nhìn qua hẳn là không phải người bình thường. Bên cửa số có một khung kính viễn vọng, có một người đàn ông đang dùng nó nhìn ra bên ngoài.

Nhìn một lát, hắn đứng dậy, hỏi những người trong phòng: "Lăng Thất, nói một chút về tình huống của người này đi."

Văn Khanh lúc này mới "nhìn đến", người này có khuôn mặt vô cùng tuấn mỹ, mặt như đao tước, mày như lợi kiếm, đôi mắt thì sâu thẳm, hai đầu lông mày đều là trầm ổn bình tĩnh.

Hắn nói xong, người bên trái trả lời ngay:"Trình Phong, nam, hai mươi sáu tuổi, người Hán. Sau khi tốt nghiệp vẫn không tìm được việc làm, ở trong nhà ăn bám. Năm ngày trước, trong tài khoản đột nhiên có một khoản tiền lớn, tròn một trăm triệu, bị hắn tiêu xài hết trong ba ngày. Trong thời gian này không tra được hắn cùng người nào lui tới. Ngoại trừ dùng tiền, tạm thời chưa phát hiện chút nguy hiểm nào."

Hoá ra là vì người phá sản mà tới.

Người đàn ông bên cửa sổ, nhíu mày: "Chỉ dùng tiền thôi à? Không có hành động khác thường nào khác?"

"Chưa phát hiện, à, đúng rồi, sáng hôm nay đi lúc họp lớp giả nghèo thì có tính không?"Lúc nói lời này, khóe miệng Lăng Thất co giật, hắn chưa thấy ai đi họp lớp còn giả nghèo, lúc họp lớn cố ý nói chuyện lập lờ nước đôi, làm người ta hiểu lầm hắn không có công việc không có tiền tiết kiệm, không có bạn gái, ba không loser, kết quả lúc đi ra cửa, hắn lại lái xe sang vả mặt ba ba ba, nhìn người ta xấu hổ.

Lăng Thất vừa nói xong, mấy người theo dõi buổi sáng đều buồn cười. Người đàn ông bên cửa sổ lườm Lăng Thất một cái, Lăng Thất lập tức thu liễm hình tượng bất chính, nói: "Lão đại, có trực tiếp hành động luôn không, bắt hắn lại tra hỏi một chút?"

"Đừng xúc động."Người đàn ông gọi là lão đại dùng ánh mắt ngăn hắn lại: "Tiếp tục quan sát một thời gian, đừng trở thành người thứ hai...."

Câu cuối cùng hắn nói dường như lơ đang phiêu tán giữa bờ môi, Văn Khanh không nghe thấy được cái tên hắn nói, nhưng trong phòng mọi người giống như nghĩ đến gì đó, nhất thời trầm mặc xuống, có người thậm chí đỏ cả vành mắt.

Lăng Thất làm như đang định lảng sang chuyện khác: "Lão đại, tình huống phía nam thế nào? Có bắt được người phóng hoả kia không?" Hắn nói tới chính là chuyện mấy ngày trước đây, có một dị năng giả phóng hỏa thiêu chết một nhà ba người, có thể điều khiển lửa, tính nguy hiểm không thấp.

Lão đại lắc đầu, giữa hai đầu lông mày nhăn càng sâu: "Không có, đã để hắn chạy thoát. Hắn biết chúng ta không dám làm kinh động đến người dân, cố ý trốn vào giữa đám người. Lần này không bắt được hắn, sau này sẽ càng khó khăn."

Lăng Thất thở dài: "Haizz, đây là chuyện gì chứ? Cũng không biết hai năm nay làm sao, chỉ toàn kì nhân dị sĩ, cấp trên còn không cho làm kinh động người dân, thế nhưng đám người kia ai ai cũng đều có thủ đoạn khó lường, ngay cả súng cũng không sợ, chúng ta còn bó tay bó chân thì làm sao bắt bọn họ được?"

Có một người phụ họa nói: "Đúng vậy, bọn họ nắm giữ năng lực vượt ra khỏi phạm vi khoa học, chúng ta căn bản không biết bản chất của bọn họ, nếu biết năng lực của bọn họ để đề phòng trước, chúng ta cũng không cần hi sinh nhiều người như vậy."

"Hi sinh không đáng sợ, đáng sợ là chúng ta đều hi sinh cũng không giải quyết được mấy người siêu năng lực này, đối với người bình thường mà nói đây mới là tai họa."

...

Văn Khanh đã hiểu rõ, đây đều là người của quốc gia, thì ra cấp trên đã phát hiện ra trong xã hội có mấy người mang bàn tay vàng. Chẳng qua không phải tất cả người có bàn tay vàng đều biết chú ý cẩn thận, nhiều người càng giống kiểu của Trình Phong hơn, có được bàn tay vàng thì chỉ biết khoe khoang cho người khác biết.

Cô bây giờ còn chưa rõ cấp trên có thái độ gì với mấy người có bàn tay vàng này, nhưng có thể khẳng định là, có nguy hiểm tới tính mạng sẽ bị bắt lại, giống như người có dị năng Hỏa hệ kia. Ý nghĩ của những người này với cô không mưu mà hợp, không có tính nguy hại, không làm nhiễu loạn xã hội, có thể không cần để ý, nhưng có tính nguy hại thì nhất định phải bị bắt giữ. Vì nếu để loại người này đàn áp người bình thường, chắc chắn người bình thường sẽ gặp tai nạn lớn.

Lại quan sát mấy ngày, Văn Khanh xác định những người này đều có tâm tư đoan chính, là quân nhân đặc thù toàn tâm toàn ý vì nhân dân phục vụ, cô quyết định hợp tác cùng bọn họ. Văn Khanh ẩn thân từ cửa sổ nhà đối diện yên lặng đi vào, lúc cô đi vào, trong phòng lại đang thảo luận một chuyện khác.

"Chỗ Trần Hồng gần đây có động tĩnh gì?"

"Vẫn luôn đả toạ tu luyện, không có dị động gì."

"Tình huống những người bị thương như thế nào?"

"Các bộ phận cơ thể đều suy kiệt, bác sĩ nói nhẹ nhất là sẽ bị suy giảm chức năng mười năm."

"Đáng chết! Xin chỉ thị lần nữa, không tiếc bất cứ giá nào phải bắt Trần Hồng lại!"

"Đúng! Hắn đã phát hiện chúng ta đang giám sát hắn, nhưng hắn cũng không có phản ứng gì, hiển nhiên là không để chúng ta trong lòng."

...

Văn Khanh trong lòng giật mình. Trần Hồng? Không phải người tu chân kia à? Chẳng lẽ còn có sự tình phát sinh mà cô không biết? Nghe ý của bọn hắn, Trần Hồng cũng là một nhân vật nguy hiểm, đã làm hại người khác. Cũng không phải là không thể, dù sao cô gần đây mới phát hiện ra Trần Hồng, hắn là người tu chân, lúc tu luyện tâm vô tạp niệm, cho nên cô không nhìn thấy tiếng lòng hắn, cũng không biết trước đây hắn làm gì. Lại vì những ngày vừa qua hắn vô cùng an phận thủ thường, cho nên cô xém nữa thì xem nhẹ hắn.

"Ai?" Văn Khanh đang tự hỏi, bỗng nhiên một đạo ánh mắt sắc bén bắn thẳng đến. Người đàn ông được gọi là lão đại mặt mũi tràn đầy nghiêm túc nhìn thẳng chỗ cô, mấy người Lăng Thất trong nháy nhắm tiến vào trạng thái cảnh giác.

Văn Khanh xác định bọn họ không thể nhìn thấy cô, chỉ phát hiện được cô tồn tại, chắc là dựa vào trực giác qua thời gian huấn luyện lâu dài chăng? Sự khác biệt giữa tu sĩ và người bình thường là vô cùng lớn, không phải tùy tiện là vượt qua được.

Cô ngược lại không vì thân phận tu sĩ của mình mà kiêu ngạo, chỉ có chút lo lắng thay những người này, chắc thời điểm lúc trước đối đầu với Trần Hồng đã nếm qua không ít thua thiệt.

Văn Khanh từ trong không gian lấy ra một tờ giấy, đặt lên mặt bàn. Bọn Lăng Thất nhìn thấy một trang giấy xuất hiện từ trong không khí, con ngươi hơi co lại, càng thêm cảnh giác, chỉ có "lão đại" vẫn như cũ giữ nguyên sắc mặt bình tĩnh.

Hắn từ trong túi lấy ra một đôi bao tay màu trắng, bao lại ngón tay thon dài, sau đó tiến lên một bước cầm tờ giấy lên, trên đó viết:

"Trình Phong, siêu năng lực hệ thống phá sản, hệ thống cung cấp tiền tài, trong thời gian quy định phải xài hết tiền mới được thưởng, có thể là siêu vũ khí hiện đại, cũng có thể là thuộc tính cường hóa thân thể, võ thuật,..."

Văn Khanh nói rõ cho bọn hắn biết tất cả về bàn tay vàng của Trình Phong, nhìn xem bọn hắn sẽ làm gì.

Người đàn ông đọc hết, trên mặt rốt cục có một tia biến hóa, hắn nhìn về phía Văn Khanh thận trọng nói: "Ngài là ai? Tại sao lại muốn giúp chúng tôi?"

Văn Khanh không nói chuyện, trong không khí an tĩnh một lát, người đàn ông lại nói: "Tiêu mỗ đường đột, nếu ngài đã không muốn nói, vậy Tiêu mỗ không hỏi. Nếu nội dung trong tờ giấy này là thật, chúng tôi vô cùng cảm ơn ngài."

Hắn nói chuyện vô cùng nhỏ nhẹ, làm Văn Khanh có chút buồn cười, cô lại đưa ra một tờ giấy, trên đó viết: "Cần gì cứ mở miệng, bất kì chuyện gì cũng có thể tìm tôi hỗ trợ, bất kể chuyện gì!"

Cô cường điệu nhiều lần, là sợ những người này coi thường cô, từ đó không nguyện ý để cô mạo hiểm.

Tiêu Lận trầm mặc một lát, nói: "Vậy xin nhờ ngài giúp chúng tôi bắt Trình Phong lại."

Nói là phiền phức, ngược lại càng giống thăm dò hơn, Văn Khanh biết bọn họ bây giờ không thể lập tức tin tưởng cô. Không sao, cô đi bắt Trình Phong về.

Trong không khí an tĩnh thật lâu, không còn giấy trắng xuất hiện nữa, Lăng Thất mới nhỏ giọng nói một câu: "Lão đại, người đó đi rồi à?"

Tiêu Lận nhìn hướng Văn Khanh rời đi, thần sắc mơ hồ: "Đi rồi."

Mấy người lúc này mới bình thường lại: "Lão đại, người đó viết cái gì trên giấy vậy?" Tiêu Lận cầm giấy đưa cho hắn để hắn tự nhìn, Lăng Thất vội vàng mang bao tay trắng, nhận lấy.

"Hệ thống phá sản? Thật không nghĩ tới, thứ này có tồn tại trên đời!" Lăng Thất đọc nhanh như gió, kinh ngạc nói.

Tiêu Lận khẽ gật đầu: "Nhưng lại không nói ra lai lịch của hệ thống."

"Có lẽ người đó cũng không biết. Người này là ai? Năng lực cũng rất mạnh!"

"Không cần biết người đó là ai, có thể đứng về phía chúng ta là chuyện tốt."

"Cũng đúng."

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính!, truyện Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính!, đọc truyện Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính!, Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! full, Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top