Cuồng Tế Vô Song

Chương 71: Tìm Mình Mua Đất


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cuồng Tế Vô Song



Chuyện gì mà có thể khiến cho Lâm Nhật Thăng gọi điện cho mình thế này?

Trương Thiên có chút bất ngờ!

Anh cầm điện thoại đi ra ngoài hành lang, tránh hai chị em Lâm Tử Thanh, trầm giọng cân nhắc hỏi: "Ồ, thì ra là tổng giám đốc Lâm! Tìm tôi có việc gì?"

Lâm Nhật Thăng nghe được lời mỉa mai của Trương Thiên, trong lòng không thoải mái.



Nếu không phải là chuyện bất đắc dĩ, ông ta tuyệt đối không bao giờ tự mình đến tìm Trương Thiên.



Ông ta chần chừ vài giây rồi mới đáp lại: "Mảnh đất thị trấn nhỏ kia, tôi đưa cậu hai tỷ, cậu bán nó cho tôi!"

À?

Tìm mình mua đất?

Trương Thiên giễu cợt nói: "Tổng giám đốc Lâm, ông tới để chọc cười tôi đấy à?"

"Tôi cực khổ như vậy mới giành nó từ tay ông, bây giờ ông lại bảo tôi để lại cho ông với giá bán ban đầu?"

"Ông cảm thấy Trương Thiên tôi có bán không?"

Lâm Nhật Thăng nén giận, trầm giọng nói: "Hai tỷ rưỡi!"

Ông ta lấy can đảm cầm hai tỷ từ Diêm Vương chỉ là muốn mua mảnh đất trống của mình?

Đấy, không thể bán được.




Đây là mồi nhử để câu con cá lớn!

Cho dù bỏ qua những thứ khác sang một bên thì bây giờ mảnh đất kia đang trong giai đoạn phát triển, tương lai giá trị của nó làm sao dừng lại ở mức hai tỷ?

Trương Thiên lạnh lùng đáp lại: "Mảnh đất này, tổng giám đốc Lâm đừng suy nghĩ tới nữa!"

"Đây là vốn từ Tập đoàn Ái Thiên của tôi, dù ông lấy Tập đoàn Lâm Thị cũng không đổi.

"

"Tổng giám đốc Lâm cũng biết thị trấn nhỏ này muốn xây dựng sân bay rồi.

À, không đúng! Là sớm biết rõ muốn xây dựng sân bay rồi, giá trị sao có thể lãi nhỏ hơn hai tỷ này?"

"Đúng không?"

Lâm Nhật Thăng đã nghe quyết định của Trương Thiên.



Ông ta Hừ một tiếng, không muốn mua đất nữa mà ngược lại trở nên tức giận gầm lên: "Trương Thiên, tôi nói cho cậu biết, đừng tưởng mình kiêu ngạo!"

"Cái miếng thịt mỡ này, cậu nuốt nổi không đấy!"

"Cậu quá kiêu ngạo nên không hiểu tình hình, sớm muộn cậu nhả ra thì còn có thể giữ được cái mạng nhỏ.

"

Trương Thiên cầm điện thoại, trên mặt lộ vẻ khôi hài nhưng tỏa ra sự tàn ác.



Anh cong khóe miệng và trầm giọng nói: "Lâm Nhật Thăng, ông đe dọa tôi?"

Nếu vậy thì Trương Thiên không ngại xuống tay trước.



Lâm Nhật Thăng trên điện thoại quát lớn, bỏ qua giống như nói: "Tôi đang nhắc nhở!"

"Cậu thực sự cho rằng miếng thịt mỡ này một mình tôi theo dõi?"

Không phải!

Dĩ nhiên là không!

Trương Thiên đang ngồi chờ có người ngoi lên đây này.



Hai con mắt của anh lóe lên tia lạnh lẽo, hỏi ngược lại: "Vậy ông nói cho tôi nghe một chút, ông đang thông đồng với ai?"

Lâm Nhật Thăng im lặng, thở dài một hơi và nói: "Biết càng nhiều, đối với tôi và cậu đều không tốt!"

"Tóm lại, không phải người Trương Thiên cậu có thể đắc tội.

"

Trương Thiên cúi đầu cười châm biếm.



Lâm Nhật Thăng ơi Lâm Nhật Thăng, tôi không truy vấn điểm mấu chốt vấn đề vì tôi nhớ kĩ lòng tốt của ông nội, ông thật sự cho rằng Trương Thiên tôi vô dụng vậy sao?

"Trương Thiên tôi làm việc không cần tổng giám đốc Lâm phiền lòng!" Trương Thiên tàn nhẫn nói: "Nhưng tôi ngược lại có vài vấn đề muốn được hỏi ý kiến tổng giám đốc Lâm.


"

Đầu dây điện thoại bên kia qua nhiên im lặng.



Trương Thiên tiếp tục trầm giọng hỏi: "Ông cầm hai tỷ của Lưu Diệu chính là muốn mua đất của tôi?"

Lâm Nhật Thăng dừng một chút, Trương Thiên làm sao biết được chuyện ông ta cầm tiền của Lưu Diệu?

Ông ta suy nghĩ một lúc, rồi nói với Trương Thiên: "Mua đất được thì tôi dùng, không mua được thì tôi không dùng! Có cần phải giải thích với cậu không?"

Trương Thiên dĩ nhiên không quan tâm tiền đi đâu.



"Tôi không có hứng thú gì với chuyện của ông, tôi ngược lại muốn biết, ông luôn biết rõ ông cụ có hai tỷ ở chỗ Lưu Diệu.

"

Nói xong, Trương Thiên híp mắt, chờ đáp án.



Lâm Nhật Thăng không hề giấu diếm, ông ta thẳng thắn nói chuyện này: "Biết rõ, năm đó là tôi tự mình bắt xe!"

Trương Thiên nhíu mày hỏi tiếp: "Vậy ông cũng biết là làm gì?"

"Tìm kẻ giết Hoàng trong danh sách ảnh !" Lâm Nhật Thăng lạnh lùng trả lời.



"Vì giết ai?" Trương Thiên thở dài một hơi, lông mày nhíu lại và nghiến răng suy nghĩ.



Chỉ cần Lâm Nhật Thăng nói ra tên của hắn, Trương Thiên lên rừng xuống biển cũng sẽ lấy mạng người này.



"Không biết!"

Lâm Nhật Thăng nói tiếp: "Ông cụ không nói qua những chuyện này với chúng tôi.

"

"Ông cũng sẽ không để cho tôi biết rõ!"

Trương Thiên nhắm mắt lại.

Cuối cùng, anh trầm giọng hỏi một câu: "Ông cụ chết rồi?"

"Có lẽ bị giết chết!"

Lâm Nhật Thăng đưa ra đáp án không rõ ràng!

Ông ta không xác định được, ông cụ cũng không nói qua, hơn nữa, ông cụ ra đi ở nhà cũng không đột nhiên đi khai báo hậu sự.



Nhưng vì không nói về chuyện đó nên có khả năng là ông cụ không muốn nói.

Lâm Nhật Thăng chỉ có thể suy đoán.




Trương Thiên cầm chặt điện thoại, không nói gì thêm.



Lâm Nhật Thăng phá vỡ sự yên tĩnh, trầm giọng hỏi lại: "Tôi nói lần nữa, ba tỷ, bán nó cho tôi!"

Với những lời hôm nay Lâm Nhật Thăng nói, Trương Thiên không tin hoàn toàn.



Nhưng mảnh đất thị trấn nhỏ này tuyệt đối không có chỗ để thương lượng.



Anh cười khẩy đáp lại: "Không có khả năng!"

"Tôi nói cho cậu biết, mảnh đất này cậu không có khả năng ôm nổi!" Lâm Nhật Thăng tàn nhẫn nói: "Bây giờ cậu ném nó cho tôi là lựa chọn tốt nhất.

"

"Đây là lời khuyên cuối cùng tôi dành cho cậu!"

Đây là lời khuyên hay vẫn là đe dọa?

Trương Thiên tàn ác trả lời: "Chúng ta chờ xem!"

Nói xong, cả hai đều cúp điện thoại.



Trương Thiên châm một điếu thuốc ở ngoài hành lang.



Một tay rút ra rồi vừa suy nghĩ.



Trong lòng anh thì thầm: "Ông cụ, rốt cuộc là ông đắc tội với ai?"

"Tôi nghĩ mãi mà không hiểu, một năm sau, vì sao bác Phúc bị đuổi giết, Lâm Tử Thanh cũng gây ra họa sát thân?"

Ting Ting! Lại là một cuộc điện thoại nữa gọi đến.



Anh nhìn lướt qua, quả nhiên là dãy số mã hóa!




.



Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cuồng Tế Vô Song, truyện Cuồng Tế Vô Song, đọc truyện Cuồng Tế Vô Song, Cuồng Tế Vô Song full, Cuồng Tế Vô Song chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top