Cuồng Tế Vô Song

Chương 422: Tri giác thần kỳ của Trương Thiên


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cuồng Tế Vô Song

Ông chú quán đồ nướng nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Trương Thiên.

Ông cười ha ha nói: “Ha ha ha, đừng ngạc nhiên, hùng hổ chính là chỗ này, nhưng cậu cứ ăn thử đi, nhìn không chỉ hùng hổ mà ăn còn rất ngon nữa đấy.”

Cung chủ vừa rồi đã được thưởng thức mỹ vị của xiên nướng, bây giờ hoàn toàn không còn dáng vẻ thục nữ, trở thành một bộ dáng của người có tâm hồn mê ăn uống.

Nghe thấy ông chú giới thiệu hàu rất ngon, cô ta cũng quay đầu nếm thử: “Có thật không? Vậy bản cung cũng muốn thử một chút!”

Trương Thiên thấy cung chủ lập tức đưa ngay vào miệng, trong lòng cười khổ.

Ông chú quán đồ nướng nhìn sang Trương Thiên, cười tủm tỉm: “Chàng trai, đêm nay cậu cần phải cố gắng hơn rồi!”

“Ha ha ha, hai cô cậu từ từ ăn, tôi đi tiếp khách khác!”

Trương Thiên một mặt bất đắc dĩ…

Cung chủ vừa húp hàu, vừa quay sang hỏi Trương Thiên: “Lời vừa rồi của chủ quán có ý gì? Vì sao ông ta lại nói anh đêm nay phải cố gắng nhiều hơn?”

“Chẳng lẽ một bữa ăn này rất đắt, anh không trả nổi tiền nên phải ở lại rửa bát thuê sao?”

Trương Thiên nhìn cung chủ ăn hết một con hàu, lại cầm một con hàu khác lên ăn, thực sự không biết nên nói cái gì cho phải!

Vừa nãy ông chú nói phía trên món hàu nướng hùng hổ này không chỉ có hàu, mà còn có thêm hai quả trứng gà (thận gà).

Những thứ này rất bổ, người có sức lực dồi dào như Trương Thiên ăn vào, mỗi ngày còn ở cùng một chỗ với cung chủ, cam đoan sẽ phụt máu mũi!

Quả nhiên hai chữ ‘hùng hổ’, đúng là danh bất hư truyền.

Trương Thiên lúc này cũng đang nhìn cung chủ ăn đến con hàu thứ ba, mỉm cười giải thích: “Không có gì, cung chủ thích ăn, thì cứ ăn càng nhiều càng tốt!”

Thứ này đối với nữ, đoán chừng cũng sẽ có tác dụng như nhau!

Chủ quán nhà người ta nói phải cố gắng, chính là để dùng trên người của cô đấy…

Buồn cười nhất chính là, cung chủ còn đặc biệt thích ăn loại hàu này!

Hóa ra là cung chủ đã ăn hết những món khác, cô vẫn cảm thấy còn chưa no, liền kêu chủ quán cho thêm một đĩa: “Hàu nướng hùng hổ”

Ông chú quán đồ nướng nhìn đến ngây người, mang đĩa hàu đã nướng chín đến: “Chậc chậc chậc, quán chúng tôi đã mở nhiều năm như vậy, nhưng khách đến quán gọi thêm một phần hàu nướng hùng hổ, thì vợ chồng trẻ hai cô cậu là người đầu tiên đấy!”

“Người trẻ tuổi, đúng thật là lợi hại…”

Cung chủ nói: “Đồ ăn nhà ông rất ngon, bản cung cảm thấy vẫn còn có thể ăn được nữa.”

Ông chú quán đồ nướng khó xử cười: “Cô gái, ăn thêm một đĩa này nữa thôi, chúng tôi cũng không còn hàu nữa, cô ăn cái này phải khống chế số lượng một chút!”

“Đêm nay cũng đừng làm khó người anh em này quá!”

Cung chủ mặt lạnh: “Ừ, không làm khó.”

CMN, lại ăn thêm một con!

Ông chú quán đồ nướng ném cho Trương Thiên một biểu cảm ‘bảo trọng’, sau đó cười cười rời đi.

Trương Thiên quay sang, cố gắng nín cười…

Cùng cung chủ ra ngoài, đúng là mỗi phút mỗi giây đều là bất ngờ…

Cung chủ nhìn Trương Thiên: “Anh cười cái gì?”

Trương Thiên lắc đầu: “Không có gì, chỉ cảm thấy cái quán này rất thú vị…”

“Vậy sao? Bản cung cũng thấy thế.” Cung chủ gật đầu.



“Phụt!”

“…”

Xong lượt này, gần như cung chủ cũng đã ăn hết đồ, nếu không phải chủ quán nói đã hết hàu, đoán chừng vẫn còn tiếp tục ăn.

Trương Thiên nói thầm: “Cung chủ, khẩu vị của cô đúng là rất thấp đấy!”

Cung chủ mặt coi thường: “Bản cung lại thấy rất ngon…”

Dù sao cũng không thể cưỡng lại được sự dụ dỗ của thức ăn ngon, có bị Trương Thiên cười, cung chủ cũng không để ý!

Ăn uống xong, trên đường trở về.

Cung chủ ăn nhiều trứng gà đoán chừng muốn phát tác, cô liên tục dùng tay quạt mặt, khuôn mặt còn có chút hồng hồng.

“Trương Thiên, tại sao bản cung lại cảm thấy nóng thế nhỉ?”

Trương Thiên hai mắt trợn trắng, một con hàu cùng hai quả trứng gà.

Một đĩa có mười hai con hàu, mười hai quả trứng gà.

Tổng cộng cung chủ ăn hai đĩa, cũng có nghĩa là ăn hết bốn mươi tám cái….

Không nói đến tác dụng phụ của hàu, chỉ tính riêng chỗ trứng gà kia thôi cũng đủ để khiến người bốc hỏa rồi.

Trương Thiên nhìn cung chủ bằng ánh mắt khác thường, trong lòng suy nghĩ: “Tôi còn tưởng rằng con gái phái Di Âm các vô dục vô cầu, chẳng lẽ vẫn còn có thể trào nước sao?”

“Không sao, có thể trong xe khá nóng.” Trương Thiên tìm lý do giải thích.

“Ừm.” Hơi thở của cung chủ có hơi bất ổn.

Trong xe cũng bắt đầu lan tỏa một mùi hương, là mùi của hormone sao?

Dựa vào tri giác của tài xế, là không thể nào ngửi được, nhưng đạt được đến cảnh giới như Trương Thiên, trên người cung chủ có cái gì bất thường, ngay cả mùi, Trương Thiên đều biết rõ ràng.

Nghe nói kỳ Kim đan, cho dù là ở thời kỳ trúc cơ cũng có thực lực như này.

Tô Vân Nguyệt lần nào cũng đều bị Trương Thiên đánh hơi ra!

Chết tiệt!

Trương Thiên suy nghĩ, còn liên tục nhìn về phía bộ quần áo cao cấp của cung chủ.

Nhưng anh vẫn cố áp chế bản thân không được suy nghĩ quá nhiều, để tránh phiền não như lần trước đối phó với Lâm Tử Thanh lúc tu luyện đột phá kia.

Với tình trạng bây giờ của cung chủ, tuyệt đối không thể tiến hành tu luyện trươc mặt của cô ấy được.

Đến khách sạn, Trương Thiên nhanh chóng trả tiền rồi xuống xe.

Bốp!

Đột nhiên cánh tay có người nắm lấy.

Chính là cung chủ Sơ Âm vừa bước xuống xe…

“Cung chủ, cô đây là…” Trương Thiên hiếu kỳ hỏi.

Theo lý mà nói, thứ này sẽ mạnh như này sao?

Cung chủ sắc mặt đỏ bừng, bắt đầu toát mồ hôi lạnh, hơi thở rất không ổn định.



Đầu ngón tay của cô ấn vào bụng, nói: “Bản cung cảm thấy bụng không thoải mái. Giống như có một đám lửa đang đốt vậy!”

Khụ khụ!

Trương Thiên chẳng cần nhìn cũng biết chuyện gì đang xảy ra.

Miêu tả vô cùng chuẩn xác, còn một đám lửa đang đốt nữa chứ…

Được rồi…Xem ra tri thức vô cùng khiếm khuyết, một người phụ nữ mà ngay cả cái chuyện kia cũng không biết.

Trương Thiên hiếu kì hỏi: “Cung chủ, năm nay cô bao nhiêu tuổi rồi?”

Cung chủ nhíu mày: “Cái này với chuyện bụng cung chủ đau có liên quan gì sao?”

“Anh…anh không phải nghĩ vấn đề là….cái kia của của bản cung….đến…”

“Bản cung nói cho anh biết, không phải!”

“Cung chủ đừng có nghĩ xấu tôi như thế!”

“Thực không dám giấu diếm, tôi cũng được xem như là một thần y, hỏi tuổi để dễ chẩn đoán bệnh tình mà thôi.”

Cung chủ là người tu luyện, sức khỏe rất tốt, đồng nghĩa với việc sẽ có rất ít bệnh.

Có thể nói từ khi chào đời cho đến hôm nay, đây là lần đầu tiên cảm thấy không thoải mái như này.

Kỳ thật, cái này cũng không được gọi là bệnh, chẳng qua chỉ là một phản ứng của cơ thể mà thôi…

Nhưng cung chủ có chút lo nghĩ, sớm không đến, muộn không dến, ngày mai phải làm công chuyện, bây giờ lại gặp vấn đề?

Cung chủ lo lắng hỏi lại: “Anh thật sự là bác sĩ sao?”

“Ừm, tôi không gạt cô đâu!” Trương Thiên thành thật gật đầu, tò mò nhíu mày: “Cung chủ, cô mấy tuổi rồi?”

Cung chủ xoa bụng nhỏ, bước đi dường như có chút yếu ớt, lúc này liều chết trị liệu một phen!

Cô mím môi nhớ lại: “Bản cung…”

Trương Thiên nghiêng đầu nhìn chăm chú, không phải là bà già chứ? Nhờ tu luyện mà duy trì nhan sắc đến bây giờ?

Nếu là sáu bảy chục tuổi…

Trương Thiên này tuyệt đối không hạ thủ đâu!

Cung chủ ngừng một chút, nói tiếp: “Bản cung năm nay hai mươi!”

Cái gì?

Hai mươi tuổi? Bằng tuổi sinh viên đại học?

Trương Thiên nhíu mày hung ác nhìn chằm chằm cung chủ: “Cung chủ, đừng có gạt tôi được không?”

“Với cái cơ thể của cô…khụ khụ…sao có thể mới hai mươi tuổi được chứ?”

“Cô năm nay mới hai mươi, vậy lúc xuất chinh đoạt lệnh Hào Long bốn năm về trước, cô nhiều lắm mới chỉ mười sáu tuổi?”

“Tôi không tin!”

Đây không phải độ tuổi chớm nở sao?

Một cung chủ, ít nhất cũng phải sáu bảy chục tuổi trở lên. Ít nhất cũng phải giống Vũ Viêm chứ?

Sẽ không phải là trâu già muốn gặm cỏ non đấy chứ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cuồng Tế Vô Song, truyện Cuồng Tế Vô Song, đọc truyện Cuồng Tế Vô Song, Cuồng Tế Vô Song full, Cuồng Tế Vô Song chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top