Cuồng Tế Vô Song

Chương 225: Độ long


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cuồng Tế Vô Song

Vũ Trường Sinh thực sự vẫn còn chút sức lực.

Với một trăm kỹ năng của vũ trụ, vượt qua một cảnh giới có thể trấn áp mọi người, dùng sức mạnh thần thánh để phá vỡ cảnh giới của Hóa Thần Chi Cảnh cũng không thành vấn đề!

Không có gì ngạc nhiên khi đó là mười cái tên đứng đầu trong Viêm Hạ!

Nếu không tính những kẻ giấu mặt và những thế lực đen tối không dám lộ diện, thực lực của ông ta quả thực là bậc nhất trong số những kẻ công khai danh tính.

Tuy nhiên, với trình độ võ thuật như vậy vẫn là không đủ để đánh bại Trương Thiên!

Trương Thiên cũng có rất nhiều võ công, hiện tại anh không muốn bày võ công là vì muốn thử sử dụng linh khí.

Một mặt không cần lộ ra thân phận là người của Thái Dương Chi Quang, mặt khác muốn một lần thử xem sức mạnh của linh kỹ!

Anh hít một hơi thật sâu, linh lực bắt đầu xuất hiện vòng quanh trong tay anh.

Quần áo xung quanh đang gợn sóng, gió cũng chậm rãi thổi lên!

Trương Thiên đứng tại chỗ, giơ cánh tay lên, dựa vào cảm giác của mình nhắm vào người Vũ Trường Sinh đẩy ra chưởng lực mạnh mẽ đấm lên.

Xuyên qua không khí, một âm thanh bùng nổ vang lên, và một thứ gì đó vô hình cắt gió bay đi.

Người thường coi như gió, người luyện võ tưởng là chân khí, nhưng Trương Thiên biết đó là sự biến hóa mạnh mẽ của linh khí.

Cú đấm này có tên là độ long quyền!

Lấy khí hoá rồng, độ long xuất kϊƈɦ!

Linh lực phía trêи nắm tay đã hóa thành một con rồng,như gió xuất kϊƈɦ, phá không mà ra.

Trêи tiên giới, đó chẳng qua chỉ là Hoàng giai Linh kỹ ,chỉ là kỹ năng tinh thần của Hoàng cấp, mà Trương Thiên đã học được trong thời kỳ luyện khí và đã đạt tới mức độ hoàn mỹ.

Bây giờ linh lực sống lại, còn có Trúc cơ tôi thể đã xây dựng nền tảng và cơ thể thành thân thể bất bại.

Không có vấn đề gì khi đột phá thần môn chi cảnh để vào cõi thần tiên, phải không?

Trương Thiên hiếm khi gặp được cường giả để luyện tập, rất là mong chờ!

Tuy rằng vẫn không thể đạt được công kϊƈɦ tinh thần cực lớn, nhưng linh lực hình rồng đi kèm với nắm đấm vẫn mạnh mẽ…

Vũ Trường Sinh từ công kϊƈɦ có thể cảm nhận được một có uy lực không rõ, cau mày tự hỏi: “Đó là cái gì? có khí mạnh mẽ lại dường như vô hình?"

Ông ta thật sự hoảng sợ!

Nhưng tất cả những chuyện này đã không thể thu hồi được, lại tiếp tục bùng nổ!

Toàn bộ những người có mặt tại đây đều rất nghiêm túc nhìn cảnh này.

Nắm đấm va vào nhau!

Bang!

Một tiếng nổ vang lên, sỏi đá văng tung tóe nơi hai người họ đang đứng, hai luồng sức mạnh cứng rắn và vào nhau, rung chuyển như một làn sóng.



Hai người chỉ là va chạm mà có thể phát ra âm thanh như vậy.

Tất cả mọi người đã bị chấn động!

Họ cảm thấy hai người thực sự quá mạnh, và kiểu đối đầu giữa những kẻ mạnh này thực sự rất đáng sợ.

Ngay cả khi đứng cạnh họ cũng có thể bị dư âm gây ra tổn thương nghiêm trọng sau này.

Cũng may thực lực mọi người ở trêи mức tông sư, vì vậy bọn họ chỉ là bị đẩy lui ra sau vài bước.

Trong tích tắc, có một bóng dáng một người từ trong đó đã bay ra.

Nói đúng hơn là ông ta đã bị đánh tơi tả.

Có phải là Võ Trường Sinh không? Hay là Thiên Vân?

Dưới sự chú ý của mọi người, có thể thấy rõ bộ võ phục màu trắng, điều này cho thấy đó là Vũ Trường Sinh không nghi ngờ gì chính là Vũ Trường Sinh.

Bùm!

Vũ Trường Sinh nặng nề ngã xuống sàn, hoàn toàn mất đi trọng lượng và đứng không vững.

Trong lòng ông ta cũng chấn động không thôi, gia tộc nhà họ Vũ trăm năm võ học vậy mà không thể đánh bại Thiên Vân?

Không chỉ vậy, thay vào đó ông ta còn bị thương.

Cánh tay của Vũ Trường Sinh lúc này hoàn toàn không phát huy được sức lực, còn có chút run rẩy, bị lực lượng làm cho chấn động.

Phải biết rằng ông ta đã ở cảnh giới Thần Môn Chi Cảnh, đừng nói là một cú đấm, cho dù bị một ít xe va chạm, ông ta cũng sẽ không có loại thực lực này làm cho tơi tả.

“Suws giả áo trắng, Thiên Vân này thật sự đã đánh bại Vũ Trường Sinh sao?” Thanh niên kinh ngạc thuận miệng nói ra

Sứ giả áo trắng trợn to hai mắt, cau mày nói: “Vừa rồi chiêu đó rất mạnh!”

“Tôi không nhìn ra được là chiêu gì.”

Người nhà họ Vũ lần lượt hét lên:

“Bố ơi!”

“Ông nội!

Họ Vũ muốn nhanh chóng tiến vào bên trong sàn đấu.

Nhưng Vũ Trường Sinh nhanh chóng đứng lên, giơ tay kia ngăn lại bọn họ, nghiêm túc nhìn về phía Trương Thiên, không dám thả lỏng.

Khi nhìn thấy điều này, Trương Thiên đã cười và hét lên: “ Tổng Giám đốc Vũ, ông thua rồi, màu để mạng lại”

Không nghi ngờ gì nữa, Vũ Trường Sinh đã thực sự thua rồi!

Với một cú đấm, ông ta đã biết thực lực đôi bên không bằng nhau.



Vũ Trường Sinh cau mày hỏi: " Thiên Vân, tại sao anh lại muốn giết tôi? Nhà họ Vũ sẽ không để cho anh đi dễ dàng như vậy!"

Ngay cả Lão tổ tiên đã cảnh báo trước rằng ông ta không thể chiến đấu với người đến này, chứng tỏ rằng lão tổ tiên đã biết người đến là Thiên Vân.

Nhưng Thiên Vân và chính ông ta không có bất hoà hay không thù oán gì!

Trương Thiên suy nghĩ một chút, cũng không có nói là do tổ chức hừng đông, để biểu thị lòng trung thành, cũng có thể đem tất cả thù hận đổ lên trêи người mình.

“Haha, ông đã bị tôi đánh bại rồi, tôi còn sợ nhà họ Vũ nữa sao? Nói đúng ra là tôi có muốn để cho nhà họ Vũ của ông rời đi không?” Trương Thiên cười đáp.

Điều này không phải là không có lý!

Nhưng nó cũng quá tự phụ.

Tuy nhiên, hai vị khách của tổ chức Hừng Đông đều rất hài lòng với Trương Thiên.

Trước mặt mọi người, Trương Thiên bước lên trêи mặt đất, bay về hướng Vũ Trường Sinh, đấm đá một quyền!

Một cú đấm đánh bay người, cú đấm thứ hai là đưa ai đó lên trời.

Người nhà họ Vũ kinh hãi mở to mắt, Vũ Hoa còn muốn bước nhanh đi tới, hét lớn: “Không được!”

Trương Thiên trong lòng bàn tay đã rút ra năm cây kim dài, nhất định phải chính xác chọc vào tim mạch.

Vừa tiết kiệm năng lượng lại có thể làm cho bất cứ người nào có khả năng chặn được nó.

Vũ Hoa muốn đỡ đòn này cho vố mình, nhưng anh ta không biết gì về tốc độ, làm sao có thể đuổi kịp Trương Thiên?

Huh!

Bóng người xẹt qua, nắm đấm to lớn của Trương Thiên chém không khí, phát ra tiếng nổ vang trời!

Mọi người đều cảm thấy rằng Vũ Trường Sinh sẽ chết nếu ông ta bị của đấm này đánh trúng.

Đối mặt với thời khắc sinh tử, Vũ Trường Sinh vẻ mặt cũng chấn động, toàn thân bộc phát, khí tức bùng nổ, dùng hết sức lực chặn lại.

Những cơn gió xung quanh chiến đấu chuyển động nhanh chóng, ông ta sử dụng hết tất cả sức mạnh đang có của mình để đón lấy một lít này của Trương Thiên.

Trương Thiên cũng biết rằng Vũ Trường Sinh không thể chờ chết, vì vậy anh mới dùng sư và trong một kϊƈɦ này nhằm đánh bại ông ta.

Rầm! Một tiếng nổ lớn lại vang lên.

Các thành viên nhà họ Vũ nhìn về hướng hai người va chạm, đồng loạt cảm thán.

Thiên Vân bộ dáng quá mức kinh người, ngay cả Vũ Tử Đi trong lòng cũng kinh ngạc!

Hai người của Tổ chức Hừng Đông nở một nụ cười nhạt mặc dù bị sốc.

Thực lực của Thiên Vân có thể thấy là phi thường, sau khi gia nhập tổ chức Hừng Đông lại có thêm một tướng quân ở phía Nam bọn họ, rất có thể ảnh ta và bạch y sứ giả cũng sẽ nể mặt một chút.

Gió thổi lồng lộng lay động…

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cuồng Tế Vô Song, truyện Cuồng Tế Vô Song, đọc truyện Cuồng Tế Vô Song, Cuồng Tế Vô Song full, Cuồng Tế Vô Song chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top