Cùng Nàng Cưới Trước Yêu Sau

Chương 13: 15


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cùng Nàng Cưới Trước Yêu Sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[BHTT-HD][EDIT] Cùng Người cưới trước yêu sau. - Chương 15

Đời a~ có rất nhiều bất đắc dĩ, hoặc lớn, hoặc nhỏ mà thôi.

Chương 15.

"Không thành vấn đề." Hạ An đáp, trên hợp đồng cũng có điều khoản như vậy, chỉ là đột nhiên có thân phận như vậy nàng có chút không kịp thích ứng.

Gió nổi, đêm trở nên lành lạnh, mùa hè cứ vậy lặng lẽ trôi.

Cúp điện thoại, Hạ An bỏ lại vào túi, chân bước nhanh.

"Em ấy là bạn gái của tôi."

"Bạn gái của tôi không cần cậu chăm sóc."

...

Vừa đi Hạ An vừa nghĩ đến cuộc gặp gỡ vỏn vẹn nửa tháng nay, nói ra cũng thật khó tin.

Hạ An đã từng không tin tưởng vào hai chữ 'duyên phận', nhưng hiện tại thì..có một chút tin. Giống như nàng và Diệp Quan, từ lần đầu gặp mặt đã định sẵn hai người đều sẽ trở thành đối tượng giả của nhau 

"Mẹ, ai muốn đến nhà chúng ta vậy?" Diệp Quan vừa cúp điện thoại thì Diệp Vãn đã lập tức áp sát lại hỏi, một mặt không thích nói: "Con không muốn người lạ ở nhà chúng ta đâu..."

Đừng xem Diệp Vãn ma mảnh mà lầm, kỳ thực bé con hướng nội hơn bạn bè đồng lứa, thậm chí còn có chút nhát gan, xưa nay không thích nói chuyện với người lạ, vì vậy nên Diệp Quan khá bất ngờ khi mà Hạ An và Diệp Vãn mới gặp hai lần đã trở nên thân thiết.

Diệp Quan để điện thoại xuống nhìn khuôn mặt phúng phính nhỏ bé, cố ý nói: "Nếu con không thích vậy mẹ sẽ không cho dì tiểu Hạ ở nhà chúng ta "

Diệp Vãn vừa nghe dì tiểu Hạ muốn đến nhà, năm giây đầu có chút không tin, nghĩ một chút, cái miệng nhỏ cười đến không ngậm lại được: "Dì tiểu Hạ muốn qua nhà chúng ta ở hả mẹ? Mẹ, mẹ đừng có gạt con đó..."

"Mẹ không có." Đúng như Diệp Quan đoán, vừa nghe Hạ An sẽ chuyển tới Diệp Vãn liền vui vẻ rạng rời, chỉ thiếu khoa tay múa chân.

Hài lòng đủ rồi, Diệp Vãn ôm cánh tay cô, vẻ mặt nửa tò mò nửa như nghiêm túc hỏi: "Mẹ, dì tiểu Hạ là bạn gái của mẹ...phải không?"

Diệp Vãn hình như rất cố chấp với vấn đề này, lần trước không có được câu trả lời khẳng định, bé con rất không vui.

Mới có tí tuổi, mở miệng đóng miệng đều bạn gái bạn gái, Diệp Quan ôm lấy mặt co bé, nhào nhào nặn nặn, hỏi: "Tiểu gia hoả, ai dạy con những thứ này?"

"Mẹ nói với Vãn Vãn trước đi, dì tiểu Hạ có phải bạn gái của mẹ không?" Diệp Vãn nghiêm túc lập lại câu hỏi. Đôi mắt to tròn ngập tràn chờ mong.

Diệp Quan nhìn một chút, gật đầu thừa nhận, nghiêm túc nói: "Dì là bạn gái của mẹ, mẹ sau này có người bầu bạn rồi, Vãn Vãn không cần lo lắng nữa."

Diệp Vãn cười đến chói mắt: "Bà cố không có gạt con, bà cố còn cược với con, nói là dì tiểu Hạ nhất định là bạn gái của mẹ."

Diệp Quan bất đắc dĩ, một già một trẻ này bình thường thảo luận toàn như thề này à?...

Nhung mà nói đến cùng thì cũng xem như đã giải quyết xong khúc mắc của bà Lương, dù chỉ là nói dối nhưng ít ra cũng có thể làm cho lão nhân gia không còn tiếc nuối gì.

"Tốt quá rồi!!! Mẹ có bạn gái, sau này mẹ sẽ không một mình nữa..." Diệp Vãn càng nói càng vui, mừng rỡ đến nói năng lộn xộn, tâm nguyện rốt cuộc cũng thoả mãn: "Con có hai mẹ rồi~."

"Ừm, Vãn Vãn có hai người mẹ." Vốn tưởng chỉ muốn thoả mãn tâm nguyện của lão nhân gia, hoá ra còn hoàn thành ước nguyện của Vãn Vãn 

"Vậy lúc nào mẹ đón mẹ tiểu Hạ về nhà?" Diệp Vãn thúc giục.

Trước sau không tới mấy phút, Diệp Vãn liền đổi từ dì sang mẹ, gọi đến vô cùng tự nhiên, giống như đã mưu tính từ lâu.

Diệp Quan sờ sờ đầu Diệp Vãn: "Con ngoan nghe lời ngủ sớm, vậy mẹ sẽ nhanh đón người về."

"Dạ~ vậy con ngủ liền ." Diệp Vãn lập tức kéo chăn chui vào trong, không đòi nghe chuyện cổ tích, mặc kệ có buồn ngủ hay không cũng híp lại mắt, ngoan ngoãn yên lặng.

Diệp Quan ngồi trên giường nhìn một lúc, lần đầu tiên thấy tiểu quỷ này mừng rỡ đến như vậy, nhắm mắt ngủ mà khoé miệng vẫn cong cong.

Cho người ta hy vọng để rồi thất vọng là một loại chuyện rất tàn nhẫn. Sẽ càng tàn nhẫn hơn khi đối phương lại là một đứa nhỏ vô tư.

Diệp Quan cúi đầu vuốt tóc bé con, hai năm sau có phải sẽ làm đứa nhỏ này tổn thương sâu sắc?

Đời a~ có rất nhiều bất đắc dĩ, hoặc lớn, hoặc nhỏ mà thôi.

...

Tối thứ sáu, Diệp Quan gặp lại Hạ An trong bệnh viện, nàng so với trước gầy gò tiều tụy hơn, thoáng nhìn có thể nhận ra vành mắt nhàn nhạt.

Hai mươi ba tuổi, nghiên cứu sinh đại học y, cha mắc bệnh nặng kinh tế túng quẫn. Đây là những gì Diệp Quan biết về nàng, chỉ có vậy thôi không nhiều không ít 

Đồng dạng, Hạ An cũng không biết rõ Diệp Quan, ba mươi hai tuổi, quản lý công ty, điển hình của người phụ nữ thành công.

Tầng 10 khu nội trú, Hạ An đứng trước cửa phòng 1007, hơi ngẩng đầu nhìn Diệp Quan bên cạnh: "Đến rồi."

Trước ngày cấy ghép, rốt cuộc Hạ Hà cũng được toại nguyện, có thể nhìn thấy 'bạn gái' trong miệng cua Hạ An.

Hạ An kéo tay cô vào phòng: "Ba, đây là Diệp Quan."

"Chào chú, con là bạn gái của Hạ An..."

Nhìn người đàn ông đang nằm trên giường bệnh,  bị hoá trị đến chật vật đau đớn, Diệp Quan đột nhiên có thể cảm giác được nỗi khổ tâm trong lòng Hạ An, một cô gái vẫn còn chưa tốt nghiệp đã phải gánh chịu những thứ này, quả thực quá sức...

"Con là..." Hạ Hà nhìn người trước mắt, khó tin đến không thể mở miệng, người như vậy lại là bạn gái của con mình??

Hạ An nhìn phản ứng của ông thì biết ông hài lòng, dù sao Diệp tổng  chất lượng tốt như vậy, trăm người chưa chắc được một, ai mà không hài lòng cho được.

Ngôn từ của Hạ Hà ít đến mức đáng thương, chỉ hỏi được mấy vấn đề thì liền yên tĩnh nằm xuống, nhưng đáy lòng vẫn không khỏi cảm thán, mình đúng là dư hơi, mắt nhìn của con gái tốt hơn mình rất nhiều, chọn đối tượng không chỉ chọn đẹp, còn có sự nghiệp thành công.

Cũng khó trách tại sao không chịu Đường Chấn.

Nghĩ tới đây Hạ Hà có chút yên lòng, ông hiểu con gái của mình, Hạ An sẽ không dễ dàng dựa vào người khác, bây giờ thấy Hạ An dựa vào người kia, có thể biết được nàng có bao nhiêu yêu thích: "con gái, có đối tượng là tốt rồi, sao không nói với cha sớm chứ."

"Giờ nói cũng không muộn mà."

Hạ Hà nhìn nhìn Diệp Quan, cố gắng sắp xếp câu chữ, nói: "Cô gái, con người của chú không biết ăn nói, tình hình nhà chú...cám ơn con, nhờ có con giúp đỡ nên tiểu An mới có thể bớt chịu khổ một chút, đứa nhỏ này từ nhỏ đến lớn đều chịu khổ đều do chú vô dụng, con biết không, tiểu An mười hai tuổi đã phải ra ngoài làm việc phụ giúp gia đình, con nói xem một đứa trẻ mười hai tuổi thì...thì có thể biết cái cái gì chứ..."

Trong giọng nói của ông, cất đầy chua xót.

"Cha, cha nói mấy điều này làm gì?" Hạ An muốn chen ngang không cho ông nói tiếp,  những việc này nàng chưa từng nói với ai, nàng không muốn nhắc đến, càng không muốn người khác vì những chuyện này mà an ui nàng 

Rất nhiều chuyện  chỉ cần vượt qua là được rồi, trở thành chuyện xưa thì đã không còn gì để nói đến nữa.

Mười hai tuổi...

Nghe ba chữ này, Diệp Quan vô thức liếc nhìn Hạ An, dáng vẻ tốt hay cười như kiểu người có cuộc sống an nhiên, hoá cũng chưa chắc có những tháng ngày thật sự tốt 

Có người càng cuời, càng làm người khác đau lòng.

"Đứa nhỏ này tính tình vậy đó, toàn cậy mạnh chuyện gì cũng một mình gánh, chịu đắng chịu khổ lại không chịu mở lời." Hạ Hà nhìn Diệp Quan, nói tiếp: "Chú hi vọng con có thể chăm sóc cho nó nhiều hơn một chút."

Chịu đắng chịu khổ, điểm này Diệp Quan đã nhìn ra rồi.

Hạ An hơi cường điệu nói: "chị đối với con rất tốt, cha không cần dặn đó nữa đâu."

"Chú yên tâm trị liệu là tốt rồi." Diệp Quan quay đầu nhìn Hạ An: "Chăm sóc em ấy là bổn phận của con."

Nghe câu này cộng với ánh mắt của Diệp Quan, Hạ An có chút thất thần, nhưng ngẫm lại hiện thực, thì chỉ là phối hợp ăn ý mà thôi.

"Vậy thì tốt, vậy thì tốt..." Nghe xong câu nói của Diệp Quan, Hạ Hà mém chút rơi  ước mắt: "Có câu này của con chú yên tâm rồi."

Hạ An có nói trăm câu, cũng không bằng một câu này của Diệp Quan.

"Lão Hạ, bây giờ cha an tâm phẫu thuật chưa?"

"Aiz~ cha yên tâm rồi..." Hạ Hà nở nụ cười ngốc ngốc: "Hiện tai tinh thần cha tốt lắm, hai đứa đừng lo lắng cho cha."

Hạ An nhìn thấy trạng thái của ông, thở phào nhẹ nhõm, hơn nữa ông sẽ không một hai kêu nàng và Đường Chấn kết hôn nữa.

Mười phút sau, hai người ra khỏi phòng bệnh.

Diệp Quan chuẩn bị về nhà, còn Hạ An thì phải quay lai trường học, hai người cùng  lúc bước vào thang máy. 

Chỉ có hai người.

"Tại sao lại nói phí giải phẫu là tôi lo?" Không gian yên tĩnh, Diệp Quan hỏi.

Hạ An dựa lưng vào vách thang máy, hai tay để vào túi, nhìn bóng người Diệp Quan, mệt mỏi nói: "Em đâu thể nói em làm ở quán bar kiếm tiền được, tính cách của cha em, nếu biết được sẽ tức đến chết."

"Những người khác trong nhà cô đâu?" 

Hạ An cúi đầu, trầm mặc vài giây, sau đó hững hờ cười: "Gia đình đơn thân, em chỉ có cha."

Diệp Quan không hỏi thêm gì nữa.

Tháng máy dừng ở lầu một.

Ra khỏi thang máy, Diệp Quan nhìn thân thể gầy gò và khuôn mặt mệt mỏi của nàng, vô thức nhớ đến đêm đó ôm nàng, nguời trong lòng gầy đến như đang ôm một bộ xương.

"Đừng quá cậy mạnh." Diệp Quan liếc nhìn nàng, đột nhiên nói 

Hạ An còn chưa kịp hiểu ý thì đã nghe đối phương nói tiếp: "đừng quên tối chủ nhật."

"Em nhớ mà " Hạ An biết ý của Diệp Quan là tối chủ nhật nhớ đến Diệp gia dùng cơm, dùng đầu gối nghĩ cũng biết ý của cô là muốn giới thiệu nàng với người nhà, sẵn tiện bàn chuyện kết hôn.

Trước khi Diệp Quan xoay người đi, nghĩ như một chút lại nói: "Đến giờ gọi cho tôi, tôi đón cô."

"Diệp tổng, chờ em một chút." Dứt lời, Hạ An chạy đến máy bán nước tự động.

"Diệp tổng, cái này chị mang cho Vãn Vãn đi." Nửa phút sau Hạ An đưa lon nước chanh cho Diệp Quan: "chị nói với bé con, hai ngày sau em sẽ đến chơi."

Diệp Quan nhìn  lon nước, nghĩ thầm, thế nào tiểu gia hỏa đêm này cũng vui đến nở hoa cho xem, mấy ngày nay Diệp Vãn lúc nào cũng ở bên tai cô hỏi nhỏ xem chừng nào mẹ tiểu Hạ mới đến.

"Sau này không cần gọi tôi là Diệp tổng."

"Vậy gọi tên sao?" Hạ An chần chờ một lúc, nóng não thế nào nàng bật thốt: "Mình à?"

~~~

À~ ơi~ 

Thay vì edit thành 'lão bà' mị lại thích chữ 'mình, nhà' hơn. Chữ 'mình à mình ơi' đọc nó phê hơn nhiều nhỉ? :))~

À lại là một vấn đề nhỏ khác, mị muốn thử edit những đoạn H văn trong những truyện khác, sau đó làm một tuyển tập nhỏ chỉ chuyên về H, mà nói thật thì mị rất hiếm khi đọc cảnh H, nếu có toàn lướt qua thôi nên không có nhiều nguồn để edit, hi vọng mọi người đề cử cho mị vài chục cảnh H, và mị nói KHÔNG với Bɖʂʍ, INCEST và những tác phẩm của tác giả Hiểu Bạo nha~ Yêu ~

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cùng Nàng Cưới Trước Yêu Sau, truyện Cùng Nàng Cưới Trước Yêu Sau, đọc truyện Cùng Nàng Cưới Trước Yêu Sau, Cùng Nàng Cưới Trước Yêu Sau full, Cùng Nàng Cưới Trước Yêu Sau chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top