Cửa Hàng Nhang Đèn Của Tiểu Lão Bản

Chương 162: COSPLAY.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cửa Hàng Nhang Đèn Của Tiểu Lão Bản

Tác giả: Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử

Hạ Cô Hàn rũ mắt nhìn chăm chú vào con rối thế thân đỏ tươi trên tay, liền thu hồi suy nghĩ, thì nghe Miêu Doanh Doanh hỏi: “Ông chủ Hạ, con rối thế thân này phải làm sao?"

"Giao cho Tùng Mân." Hạ Cô Hàn không chút do dự trả lời.

Miêu Doanh Doanh: “……”

Cô còn nhớ vụ án lần trước, thời điểm đi tìm nghi phạm, Tùng Mân chỉ đi xả lũ thế mà cũng bắt được một tên nghi phạm. Có lẽ đưa con rối cho Tùng Mân, có khi kẻ hiềm nghi còn tự chui đầu vào lưới cũng nên.

Có thể Tùng Mân đã cùng kẻ tình nghi tiếp xúc nhưng cậu ta không biết mà thôi. Vì dù gì Tùng Mân cũng là con trai ruột của ông trời mà.

Đúng là giao con rối cho Tùng Mân là thích hợp nhất.

Miêu Doanh Doanh cuối cùng không nhịn được mà hỏi: “Ông chủ Hạ, cậu lần này kêu Tùng Mân cùng đến đây, hẳn là để tìm kẻ hiềm nghi đúng không?”


“Xem như vậy đi.” Hạ Cô Hàn trả lời như hiển nhiên.

Miêu Doanh Doanh: “……”

Hạ Cô Hàn cùng Miêu Doanh Doanh nói về vụ án một lát thì đã đến giờ, y nhanh chóng rời khỏi khách sạn để đến địa điểm tổ chức hoạt động offline, còn Miêu Doanh Doanh thì trở lại bên cạnh Nhậm Tĩnh Tĩnh.

***

Tinh Thần livestream lần hoạt động offline này, đã thông báo cho fan trên trang chủ hơn một tháng trước, những trang mạng xã hội cũng đăng vài lần, muốn vào cửa phải mua vé qua trang web chính thức.

Lần offline này tổ chức quả thật vô cùng kĩ càng.

Địa điểm tổ chức là một bãi biển tư nhân ở Đồng Châu, ngoại trừ nhóm chủ bá cùng nhân viên, những người khác vào thì phải có vé.

Hai giờ rưỡi Tùng Mân đã có mặt tại địa điểm, lúc này cậu đang ở trong phòng nghỉ để chờ Hạ Cô Hàn. Trong phòng nghỉ còn vài người, đều là chủ bá, nhưng ai cũng bận việc của riêng mình.


Không bao lâu, Joker cũng đi vào phòng.

Khác với Tùng Mân là một đêm nổi tiếng, Joker chính là nổi tiếng từ lâu. Trước khi làm chủ bá thì hắn chính là tuyển thủ có danh tiếng, sau khi xuất ngũ, Tinh Thần livestream bỏ ra một số tiền lớn để mời hắn về, có thể nói hắn chính là nguyên lão chủ bá nơi này, những chủ bá khác khi thấy hắn đều phải khách khí vài phần.

Joker vừa bước vào phòng nghỉ, những chủ bá khác nhanh chóng đứng dậy sôi nổi chào hỏi hắn. Joker hôm nay bận một bộ đồ màu lam như nhân vật trong anime, bộ trang phục khiến hắn trẻ hơn rất nhiều, bước vào phòng như đi nhầm vào khu người lớn, một đôi mắt tròn đong đầy ý cười, nhìn qua liền thấy đáng yêu thân thiết, căn bản không hề giống với một chủ bá nổi tiếng chút nào.

Joker cũng chào hỏi với vài người xung quanh một vòng, sau đó bước đến bên bàn mà lấy một ly champagne đưa cho Tùng Mân, “Bạn của cậu không phải nói sẽ đến ư? Sao vẫn chưa thấy nữa?"


“Cảm ơn.” Tùng Mân duỗi tay tiếp nhận ly champagne, nhưng tay mới cầm vào ly thì trong lòng cậu đã trào lên một dự cảm bất thường. Tùng Mân bất động thanh sắc mà rũ mắt nhìn xuống rượu bên trong ly, rồi làm như không có chuyện gì mà đưa lên miệng khẽ nhấp một ngụm, kì thật môi cậu chỉ chạm vào miệng li chứ không có uống rượu bên trong. Sau đó mới nói: "Chắc giờ cậu ấy sắp đến rồi, tôi đi ra ngoài đón cậu ấy đây."

Joker có chút không đồng ý mà nói: “Bên cạnh cậu cũng có trợ lý mà, nói trợ lý ra ngoài chờ." Hắn vừa nói, ánh mắt cũng đảo qua ly rượu trên tay Tùng Mân, đáy mắt nhanh chóng hiện lên chút u ám, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Những chủ bá hôm nay đến đều thuộc dạng nổi tiếng nên có trợ lý đi cùng chỉ duy nhất có mỗi Tùng Mân là đi mình ên, quả thật nhìn không hề chuyên nghiệp chút nào. Nhưng Tùng Mân cũng chả quan tâm người khác nghĩ gì, chỉ cộc lốc cười rồi nói: "Tôi không giống mọi người, cũng không có chuyện đại sự nào phải nhờ người khác làm thay."
Đang nói thì điện thoại của Tùng Mân vang lên, cậu nhìn thoáng qua mạng hình sau đó liền lên tiếng: "Bạn tôi đến rồi, tôi đi đón cậu ấy, xin lỗi đi trước."

Nói xong, Tùng Mân liền đứng dậy mà bước thẳng ra cửa.

Joker nhìn theo hướng Tùng Mân rời đi, đến khi nhìn không thấy bóng dáng của cậu ta, hắn mới thu hồi tầm mắt, cuối cùng nhìn xuống ly champagne khi nãy.

Vừa lúc có một tia nắng chiếu vào, rọi lên ly champagne, màu vàng nhạt dưới ánh mặt trời xinh đẹp vô cùng, nhưng nếu những kĩ sẽ thấy được ý phía trên lớp nước có thứ gì đó đang mấp máy, lại giống như bọt khí của champagne.

Joker tiếc nuối mà tsk tsk hai tiếng, ánh mắt lại sâu thẳm đen tối.

Tùng Mân thật sự chỉ là may mắn sao?

***

Ở cửa vào đã được lập chốt để soát vé, một đội bảo an chuyên nghiệp, một hàng dài fan hâm mộ nam có nữ có xếp hàng đến ngay ngắn, không đùa không nhốn nháo.
Hạ Cô Hàn từ xe bước xuống, hôm nay y bận một chiếc áo len màu trắng bên ngoài khoác áo jean sậm màu, quần jean cùng với một đôi giày thể thao màu trắng, bộ đồ vô cùng bình thường. Nhưng khi được trùm lên người Hạ Cô Hàn thì nó lại đẹp đến bất thường.

“Lão quỷ,” Hạ Cô Hàn mày nhăn lại, phát hiện sự tình cũng không đơn giản, hỏi Cố Tấn Niên: “Anh có cảm thấy có gì lạ lạ không?”

“Cái gì lạ?” Cố Tấn Niên lắc lắc đầu, “Anh không cảm thấy gì cả.”

Hạ Cô Hàn nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Cố Tấn Niên một lúc để xem hắn có chột dạ hay không? Nhưng lão quỷ mặt dày Cố Tấn Niên bộ dáng vẫn lẫm liệt như thường ngày.

Hạ Cô Hàn đi guốc trong bụng lão chồng nên liền cười nhạo: "Diễn đi, diễn cho lắm vào."

Ngày hôm qua Hạ Cô Hàn liền phát hiện Cố Tấn Niên đang xem một quyển tạp chí, cái quyển tập chí này khác hẳn với những quyển tạp chí thời trang trước đó Cố Tấn Niên hay xem, người mẫu bên trong bận những bộ đồ đều kì kì quái quái. Hạ Cô Hàn lúc đó còn không hiểu mắc cọng rơm gì lão chồng lại coi mấy thứ này? Giờ nhìn cái cảnh trước mắt, y cũng đã hiểu.
Thì ra Cố Tấn Niên đã biết trước chủ đề của buổi offline này, nên tự mình chuẩn bị trước.

Cố Tấn Niên liền cười.

Hạ Cô Hàn quay đầu, hơi hơi híp mắt nhìn Cố Tấn Niên, “Nói đi, anh muốn em bận cái gì?”

Còn không phải cosplay thôi sao? Cố Tấn Niên gạt y, chín phần mười là đã thông đồng cùng Tùng Mân, để Tùng Mân chuẩn bị một bộ trang phục đặc biệt cho y bận.

Cố Tấn Niên nghe vậy, liền biết giấu không được, liền thẳng thắn nói: “Nếu anh nói, em sẽ mặc sao?”

Hạ Cô Hàn trực tiếp xoay người, “Vậy em về.”

“Đừng,” Cố Tấn Niên giữ chặt Hạ Cô Hàn, ở bên tai y nhẹ giọng nói: “Đồ anh muốn em bận, sao có thể để  người khác thấy?”

Hạ Cô Hàn: “……”

Y không nhịn được mà trợn trắng mắt liếc Cố Tấn Niên một cái, “Lại là cái thể gì nữa đây?”
Cố Tấn Niên liền làm vẻ mặt thần bí.

Tùng Mân vài phút trước đã ra tới, hiện tại cách hai vợ chồng Hạ Cô Hàn không xa, nhìn cặp vợ chồng kia như dính lẹo vào nhau mà cậu không biết nên đi hay ở cho đúng. Chỉ cảm thấy bản thân quả thật giống cái bóng đèn huỳnh quang, soi rọi khắp nơi.

Cũng may, Hạ Cô Hàn đã nhìn thấy Tùng Mân, lười biếng mà vươn tay vẫy vẫy. Tùng Mân nhanh chóng chạy qua đôi vợ chồng dính lẹo mọi lúc mọi nơi kia.

"Ông chủ Hạ." Tùng Mân vừa thấy Hạ Cô Hàn cả người liền lỏng, cậu không còn cảm thấy căng thẳng như khi nãy nữa.

Hạ Cô Hàn lên tiếng, cùng Tùng Mân chào hỏi, sau đó đi theo cậu vào bên trong, vừa đi vừa hỏi: “Hai ngày nay có phát hiện gì không?”

Tùng Mân theo bản năng mà nhìn trái phải một lượt, thấy nhân viên tới tới lui lui khá nhiều, nên lo lắng có người nghe lén.
Cố Tấn Niên đi bên cạnh liền nói một câu: “Người khác không nghe được.”

Tùng Mân lúc này mới yên lòng, đem những gì mình phát hiện hai ngày nay nói ra, "Tôi đến khách sạn thì có quen một người chủ bá khá nổi tiếng tên là Joker, tôi cảm thấy gã có gì đó kì quái."

Nói đến đây, Tùng Mân lại ngưng một lúc, cố gắng tìm từ ngữ thích hợp, lại nói tiếp: "Tôi thấy gã đối với nữ nhân có ác ý rất lớn."

“Dựa vào đâu?” Hạ Cô Hàn bắt lấy trong đó mấu chốt, “Vì cái gì lại là nữ nhân?”

Tùng Mân sờ sờ cái ót, “Nói sao nhỉ……”

Hạ Cô Hàn trầm ngâm trong chốc lát, thì liệt kê vài cái đặc điểm: “Kinh tế độc lập, sự nghiệp lớn, không ỷ lại nam nhân, không lấy nam nhân làm trung tâm……”

Tùng Mân bừng tỉnh, liên tục nói đúng, “Đúng đúng đúng, không sai biệt lắm chính là những đặc điểm này, quả thật chính là những người phụ nữ độc lập! Joker giống như có thâm thù đại hận với nữ nhân vậy, lúc nhìn thì ánh mắt vô cùng khủng bố, không khác gì nhìn kẻ thù không đội trời chung.”
Khi Joker dùng ánh mắt như vậy nhìn Vương tổng, Tùng Mân còn nghĩ có khi hắn có thù gì với cô ta. Cũng vì chuyện này nên Tùng Mân cũng chú ý Joker hơn, càng để ý thì càng thấy được Joker không chỉ dùng ánh mắt như vậy để nhìn Vương tổng, mà còn nhìn những nữ nhân khác.

Mà những nữ nhân này đều là những chủ bá nổi tiếng có thu nhập một năm hơn trăm vạn,... Những nữ nhân đó quả thật có đặc điểm giống với những đặc điểm Hạ Cô Hàn khi nãy đã liệt kê. Vì thế trong mắt Joker, họ chính là tội nhân tội ác tày trời.

Một hồi lâu sau, Tùng Mân mới phản ứng lại,  “Ông chủ Hạ, sao cậu biết rõ thế?”

Tùng Mân có tiếp xúc gần với Joker, rồi còn quan sát hai ngày, chỉ đưa ra kết luận như vậy. Vậy mà Hạ Cô Hàn vừa tới, vừa nghe cậu nói vài câu, sao lại biết Joker có thù với nữ nhân?
Hạ Cô Hàn không trả lời vấn đề này, mà là đem con rối thế thân đưa cho Tùng Mân, “Còn nữa nè.”

Tùng Mân không hiểu ra sao nhưng vẫn đưa tay nhận con rối thế thân, “Ông chủ Hạ, đây là?”

“Con rối thế thân của Nhậm Tĩnh Tĩnh, bên trong có tử cổ, gặp được người mang mẫu cổ, con rối sẽ nóng lên.”

“À.” Tùng Mân nghe hiểu ý của Hạ Cô Hàn, nên nhanh chóng dẹp con rối vào người, nghiêm túc mà bảo đảm nói: “Tôi nhất định sẽ tìm được kẻ hạ cổ.”

Hạ Cô Hàn nhìn tên ngốc cao kiều trước mặt, có chút bất đắc dĩ mà nói: "Không cần áp lực, cậu đã tìm được."

“Hả?” Tùng Mân như cũ vẻ mặt mông lung, “Tôi tìm được rồi hả? Ai vậy?”

Hạ Cô Hàn: “Joker.”

Tùng Mân sửng sốt một chút, mới hậu tri hậu giác lẩm bẩm nói: “Thật là hắn sao? Ông trời đối với tôi tốt thật đấy!”
-----Còn tiếp-----


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top