Công Lược Nam Phụ

Chương 216: Công lược gian thần Tả tướng (26)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Công Lược Nam Phụ

Edit: Aya Shinta

Lăng Vu Đề nghĩ, nếu không phải sau này Đoan Mộc Thanh Duyệt sẽ yêu Lăng Mộ Lam.

Thì trước khi hắn chết, sợ rằng thật sự có thể hủy diệt toàn bộ hoàng thất Đại Diễn rồi!

Lần này, Lăng Vu Đề xác định Đoan Mộc Thanh Duyệt nhất định sẽ không yêu Lăng Mộ Lam. Như vậy lòng muốn hủy diệt Đại Diễn hoàng thất của hắn sẽ kiên định hơn đi!

Thực ra có lúc Lăng Vu Đề sẽ nghĩ rằng, nếu như diệt Đại Diễn hoàng thất là tâm nguyện cùng mục tiêu sống duy nhất của Đoan Mộc Thanh Duyệt...

Như vậy, rốt cuộc cô nên hay không nên giúp hắn đây? Không không không, là nên hay không nên ngăn cản hắn đây?

Thấy Lăng Vu Đề không nói gì, chỉ là mắt nhìn không trung mà ngẩn người, Đoan Mộc Thanh Duyệt khẽ cau mày: "Tiểu Nhã, ngươi làm sao vậy? Không vui? Là cảm thấy, khụ khụ... Là cảm thấy ta phạt nàng ta quá nhẹ hay sao?"

Lăng Vu Đề nháy mắt mấy cái phục hồi tinh thần lại, sau đó lắc đầu: "Không, ta chỉ là, chỉ là không nghĩ rằng A Duyệt sẽ vì ta mà làm thương tổn Lăng Mộ Lam."

Đoan Mộc Thanh Duyệt thu tay đang đặt ở trên gương mặt của Lăng Vu Đề về, sau đó đặt tay trên ấm lô, hừ nhẹ một hơi: "Ngươi là người của ta, còn Lăng Mộ Lam kia, nhiều lắm cũng chỉ là một con cờ thôi."

Khoảng thời gian này, thỉnh thoảng Đoan Mộc Thanh Duyệt đều sẽ biểu đạt tâm ý muốn phá hoại hoàng thất Đại Diễn với Lăng Vu Đề, hắn biết Lăng Vu Đề không phải ngu ngốc, chỉ là có lúc giả vờ không biết mà thôi.

"Ừm, ta biết rồi. Gần tới giờ uống thuốc rồi!" Lăng Vu Đề đứng lên, đi tới tủ lấy thuốc cho Đoan Mộc Thanh Duyệt.

"Khụ khụ khụ..."

Sau khi Lăng Vu Đề lấy thuốc rồi lại rót nước, cô hơi lo lắng, đi tới bên người Đoan Mộc Thanh Duyệt.

Khoảng thời gian này, không biết do tiết trời lạnh lẽo, hay là sức khỏe của Đoan Mộc Thanh Duyệt lại yếu đi? Ho khan càng ngày càng dữ dội!

Trước đây, sau khi dùng thuốc viên Hoa Giác điều chế thì buổi tối ngủ sẽ an ổn rất nhiều. Nhưng hiện tại, hình như thuốc đó không còn tốt như vậy nữa. Buổi tối lúc ngủ thì hắn sẽ ho khan, có thể đánh thức cả Lăng Vu Đề vốn ngủ rất sâu.

Vậy cho nên, Đoan Mộc Thanh Duyệt đã không giữ cô ở lại ngủ vài buổi rồi, chính là sợ khi hắn ho khan thì sẽ làm phiền đến giấc ngủ của cô.

Uống thuốc xong xuôi, Lăng Vu Đề liền kéo tay Đoan Mộc Thanh Duyệt qua để bắt mạch cho hắn.

Đoan Mộc Thanh Duyệt không nói gì mà chỉ lẳng lặng nhìn cô, tùy ý hành động của cô.

Mạch tượng của Đoan Mộc Thanh Duyệt làm cho Lăng Vu Đề phải nhíu mày, so với mấy ngày trước khi Hoa Giác rời đi, mạch tượng của Đoan Mộc Thanh Duyệt càng thêm hư nhược rồi.

Vẫn luôn biết rằng Đoan Mộc Thanh Duyệt nhất định sẽ không sống hơn được hai mươi lăm tuổi, cũng đã sớm làm tốt công tác chuẩn bị tâm lý.

Nhưng sống chung hơn một năm, làm sao cô lại không có cảm tình được đây!? Có cảm tình, sao có thể cam lòng sinh ly tử biệt được!?

Thấy viền mắt Lăng Vu Đề ửng đỏ, Đoan Mộc Thanh Duyệt rút tay mình về: "Ta lại không phải chết ngay lập tức, ngươi làm cái gì vậy!?"

Lăng Vu Đề nghiêng đầu, đưa tay gạt đi nước mắt đang thuận thế chảy xuống.

"Lần này Hoa tiên sinh đi tìm thuốc cho A Duyệt, chậm thì hai tháng. Mấy ngày tới ta muốn tới dược viện, ban ngày ta sẽ không đến Thanh Cư."

Hơn một năm nay, cô tận lực tiếp thu y thuật Hoa Giác dạy cho cô, thuốc viên Hoa Giác làm đã không còn tác dụng đáng kể đối với Đoan Mộc Thanh Duyệt nữa, cho nên cô muốn vào dược viện để nghiên cứu một ít thuốc có thể cải thiện sức khỏe của Đoan Mộc Thanh Duyệt.

Không cần Lăng Vu Đề nói rõ, Đoan Mộc Thanh Duyệt cũng biết quyết định của cô, mím mím môi: "Ta biết mình không còn sống lâu nữa, ngươi yên tâm, coi như ta chết rồi thì cũng sẽ để ngươi nửa đời sau không lo cơm áo!"

Lăng Vu Đề giương mắt trừng Đoan Mộc Thanh Duyệt một chút, đỏ mắt: "Ai quan tâm đến chuyện cơm áo này nọ!? Miễn là ngươi cố gắng thì đã rất tốt rồi!"

Nói xong, Lăng Vu Đề liền trực tiếp xoay người đi xuống lầu.

Sau khi Đoan Mộc Thanh Duyệt ngẩn ra thì hắn xoay người, mở cửa sổ rồi nhìn xuống.

Nhìn thấy Lăng Vu Đề liều lĩnh dưới cơn tuyết lớn, cả dù cũng không có che mà đã chạy khỏi Thanh Cư, hắn đưa tay lên, đặt nơi ngực mình.

Tại sao, khi nhìn thấy Lăng Vu Đề không vui thì hắn cũng sẽ cảm thấy không vui vậy?

Ánh mắt Đoan Mộc Thanh Duyệt lóe lên tia nghi hoặc, đối với chuyện tình cảm, hắn luôn mù mờ không biết!

Bởi vì, từ xưa tới nay chưa từng có ai nói với hắn cả!

Nếu có người nói cho hắn thì hắn sẽ biết rằng: A ~ hóa ra ta thích Lăng Vu Đề à!

"Khụ khụ khụ khụ khụ..." Đoan Mộc Thanh Duyệt bị một cơn gió thổi qua, đột nhiên khom lưng ho sù sụ.

Mông Nguyên ở dưới lầu nghe thấy tiếng ho khan của Đoan Mộc Thanh Duyệt thì lập tức liền chạy tới, sau đó rót nước cho hắn uống nhuận hầu.

"Chủ nhân, ngài phải bảo trọng sức khỏe!" Mông Nguyên lo lắng nhìn Đoan Mộc Thanh Duyệt.

"Khụ khụ khụ..." Đoan Mộc Thanh Duyệt hơi thở phào rồi giương mắt nhìn Mông Nguyên, sắc mặt của hắn trắng đến mức hơi doạ người.

"Tử Hàng tới sao?"

"Vâng, Tử Hàng đã đợi ở dưới lầu."

"Để hắn lên đây đi."

"Vâng!"

------

Sau khi Lăng Vu Đề rời khỏi Thanh Cư thì trực tiếp tới dược viện, thường ngày khi Đoan Mộc Thanh Duyệt bận bịu, hầu như cô đều ở dược trong viện. Mấy ngày trước khi Hoa Giác đi Bắc Nguyên tìm thuốc mới cho Đoan Mộc Thanh Duyệt, dược viện giao cho cô quản lý.

Tiến vào dược viện, Lăng Vu Đề tiến thẳng vào trong dược phòng.

Y thuật của cô đã được Hoa Giác công nhận là trò giỏi hơn thầy, hi vọng cô có thể nghiên cứu ra thuốc mới --

Nhưng đã tới lui được nửa ngày nhưng Lăng Vu Đề lại không có bất kỳ thu hoạch nào! Có chút nhụt chí ngồi ở trên cái ghế, nhìn dược phòng mà ngây người.

Hoa Giác cũng theo Đoan Mộc Thanh Duyệt nhiều năm như vậy, thuốc uống cũng không biết đã đổi bao nhiêu lần!

Đã là thuốc thì có ba phần độc, trong cơ thể của Đoan Mộc Thanh Duyệt đã sớm chất đầy độc tố.

Nhớ tới Hoa Giác từng nói, sức khỏe của Đoan Mộc Thanh Duyệt, chỉ có thể giành giật từng ngày, từng ngày một!

Thêm được một ngày, đều là trời cao quan tâm đến hắn!

Có thể thấy được sức khỏe của Đoan Mộc Thanh Duyệt đã kém tới cỡ nào rồi!

Lăng Vu Đề cắn cắn môi dưới, không được! Không thể để Đoan Mộc Thanh Duyệt chết như vậy!

Cô đứng dậy đi tới cửa dược phòng rồi đóng cửa lại, sau đó dựa ở trên cửa, nhắm mắt lại liên hệ với Vị Diện Hiệp Hội.

Mặc dù Hạ Luân người thao tác thiết bị, thế nhưng cũng không thể ở trong phòng bảo vệ thiết bị 24/24 được!

Thế nên lần này khi Lăng Vu Đề liên hệ anh, đúng lúc anh ở nhà chuẩn bị ăn bữa tối này!

"Chậc chậc... 0051 này liên hệ mình cũng quá nhiều lần rồi đúng không nhỉ?! Lúc nào thì mình biến thành tổng đài chăm sóc khách hàng sao?!"

Tuy rằng bất mãn rồi sinh ra bực tức, nhưng Hạ Luân nhưng vẫn tiếp Lăng Vu Đề: "Hệ thống công lược 0051, có việc?"

Lăng Vu Đề nhíu mày, làm sao cô lại nghe được trong giọng nói không hề chập trùng bên Vị Diện Hiệp Hội có chút thiếu kiên nhẫn thế này?!

"Đương nhiên có chuyện, không có chuyện gì tôi tìm anh làm gì!?" Lăng Vu Đề nói.

Hạ Luân: "..."

"Tôi muốn hỏi anh, đối tượng công lược của tôi ở thế giới này - Đoan Mộc Thanh Duyệt, sức khỏe hắn không tốt. Có thể để hắn khôi phục hay không?"

Thậm chí Lăng Vu Đề đã chuẩn bị dùng số liệu của mình để trao đổi, chỉ cần con số phải chăng...

Aya: Đáng lẽ chiều nay phải đi edit nhưng mình đâm đầu vô cày đam mỹ. Không biết ngày mai sẽ được bao nhiêu chương đây TvT

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Công Lược Nam Phụ, truyện Công Lược Nam Phụ, đọc truyện Công Lược Nam Phụ, Công Lược Nam Phụ full, Công Lược Nam Phụ chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top