Công Lược Cặn Bã Ấy

Chương 36: Ảnh hậu cùng đường bí lối (13)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Công Lược Cặn Bã Ấy

Edit: LINH


Diệp Hiên Ca mỉm cười đi xuống sân khấu trước ánh mắt ngây dại hoảng sợ của mọi người, nhìn thẳng về phía trước, mỗi một bước chân rơi xuống đều kiên định như thế, nhưng quả nhiên, xuống sân khấu liền nghênh đón một trận la rầy của người đại diện.


"Mệt tôi trước kia còn tưởng rằng cậu là người thông minh, kết quả thì sao, vũng nước đục Dung Tự này cậu cũng dám chảy vào? A? Hiện tại trong cái vòng này nghệ sĩ nào dám đứng ra vì nữ nhân kia nói một câu, cũng chính là cậu, ai ai ai, cậu rốt cuộc có còn nghĩ ở trong giới giải trí lăn lộn hay không? Diệp Hiên Ca, cậu bảo tôi nói với cậu cái gì mới tốt đây? A? Lần này thì tốt rồi, đoạn lời nói này của cậu một khi truyền ra bên ngoài, những người thường ngày đối đầu với cậu, bảo đảm sẽ bắt được không thả, dùng hết sức lực toàn thân mà đem cậu kéo xuống nước, ngày mai là phim điện ảnh mới của đạo diễn lớn quốc tế tôi xem cậu đấu tranh như thế nào, ông ta chính là muốn mở ra thị trường ở trong nước, muốn chính là kêu gọi lực lượng của nam nghệ sĩ trong nước, cậu khen ngược, đem cơ hội đưa tới cửa đá đi ra ngoài! Ai, tôi nói, Dung Tự đó rốt cuộc rót cho cậu mê canh gì...... Cậu đừng đi, lời nói của tôi còn chưa nói xong đâu!"


Diệp Hiên Ca mặt không biểu tình mà đi về phía trước sau khi đi được hai bước, ngay sau đó quay đầu nhìn về phía người đại diện của mình, "Tôi chẳng qua đem tất cả những gì tôi nhìn thấy nói thật ra thôi, bộ phim điện ảnh ngày mai tôi sẽ tự dựa vào bản lĩnh của mình mà tranh thủ, nếu bọn họ thật sự bởi vì loại chuyện này mà lựa chọn không hợp tác với tôi, đó cũng là tổn thất của bọn họ...... Đủ rồi, anh đừng theo tới, tôi muốn một mình yên tĩnh!"


Nói xong, Diệp Hiên Ca thuận tay cầm lấy kính râm ở bên cạnh đeo lên, ra cửa ngồi lên xe của mình, giẫm chân ga, hướng phía ngoài chạy đi.


Đúng vậy, ngay cả chính hắn cũng không rõ tại sao khi nghe đám phóng viên đó hùng hổ dọa người, trong lòng cũng sẽ nổi nóng, phiền muộn theo. Thậm chí căn bản là không muốn nghe tiếp, mặc dù bây giờ hắn còn không có biện pháp xác minh Dung Tự đó có phải Quý Minh Lâm khi còn nhỏ hay không, nhưng chính là có một tí khả năng, hắn cũng không muốn cô ấy nhận một chút xíu tổn thương, dù sao lớn như thế, hắn còn chưa bao giờ gặp được cô gái cho hắn cảm giác rõ ràng như vậy, bắt đầu từ bữa ăn của hai người trước đó, hắn vẫn luôn thật sâu hoài nghi.


Hắn không muốn sau này lúc bản thân biết được chân tướng, bởi vì chính mình hiện tại lùi bước, xu lợi tránh hại mà hối hận cả đời, thậm chí phải trả giá lớn.


Một mực đem xe chạy đến bên cạnh một bãi cát, hắn mới đột nhiên giẫm phanh lại, ngay sau đó tắt máy xuống xe, lưng dựa ở trên thân xe, tự mình châm một điếu thuốc, hắn không có nghiện, chỉ là trong lòng bây giờ còn có chút bị đè nén.


Một mặt hắn hy vọng hoài nghi của mình không sai, nếu Dung Tự chính là Quý Minh Lâm, như vậy chứng minh cô vẫn luôn bình bình an an trưởng thành, hơn nữa trãi qua cũng không tệ lắm. Nhưng về mặt khác hắn lại không hy vọng Dung Tự là Quý Minh
Lâm, bởi vì chỉ cần một chứng thực, hắn chỉ cần tưởng tượng đến đối phương từng ở thời điểm chính mình nhìn không thấy gặp phải tổn thương lớn như vậy, hiện tại còn tiếp tục bị người thương tổn, hắn liền cảm thấy trong lòng khó chịu đến nổ tung.


Chị gái nhỏ của hắn, hẳn là vẫn luôn vui vui vẻ vẻ, không buồn không lo, là nên được người nâng ở lòng bàn tay, mà không phải vì một tên cặn bã thương tổn bản thân, lại bởi vì một tên hỗn trướng khác, bị ngàn vạn người trách móc, đây không nên là cuộc sống của chị gái nhỏ.


Diệp Hiên Ca hút xong một điếu thuốc, ngẩng đầu nhìn về biển lớn lấp lánh sóng nước phía trước, hoàng hôn sắp đến, mặt biển dường như mạ một lớp vàng kim, nhìn xem làm cho tâm tình hắn thoải mái rất nhiều.


Hắn đang chuẩn bị xoay người trở lại trong xe, lại đột nhiên phát hiện phía dưới bờ cát, bóng lưng của một người nhìn qua rất quen, hắn cũng bất chấp cái khác, tiến lên hai bước một phen bắt được cánh tay của cô gái đó.


"Ơ, Diệp Hiên Ca cậu như thế nào ở chỗ này?"


Bị Diệp Hiên Ca nắm chặt cánh tay, cô gái đang cười tủm tỉm nhìn mấy đứa nhỏ đang xúc cát bên cạnh không phải Dung Tự thì còn có thể là ai.


Nên nói hệ thống lúc này rốt cuộc nổi lên chút tác dụng hay là nó rốt cuộc có chút ý thức nguy cơ đây?


Khi xe của Diệp Hiên Ca tới gần biệt thự của cô ở bờ cát, thì bắt đầu không ngừng thông báo khoảng cách của anh ta với cô, Dung Tự nghe thông báo như vậy, trong đầu hồi tưởng lại vừa mới thấy phỏng vấn phát sóng trực tiếp của Diệp Hiên Ca, liền đi ra khỏi nhà, đến bờ cát gần nhất, vừa lúc thấy đám trẻ con ở gần này đang vui vẻ ngây ngốc mà chơi, trong miệng còn không ngừng mà đọc tìm bảo, tìm bảo.


Không bao lâu, Diệp Hiên Ca lập tức xuất hiện ở trước mặt cô.


Không thể không thừa nhận, cô đối với người nam nhân này độ hảo cảm vẫn là rất cao, ít nhất so Kiều Mặc thành thục, cũng so Trác Phi Bách có nguyên tắc.


Kiều Mặc sẽ làm như vậy, Dung Tự cảm thấy thực bình thường, cũng không có ý trách cứ, chẳng qua cậu ta không phải con nít, chỉ hy vọng cậu ta có thể chịu trách nhiệm vì sự lựa chọn của bản thân!


"Tôi mới vừa kết thúc một công việc, ra hít thở không khí, ngược lại là cô, như thế nào ở chỗ này?"


"Công việc?" Dung Tự mỉm cười, "Tôi nhìn thấy rồi, cám ơn cậu vì tôi nói chuyện, không nghĩ tới lúc này rồi, cậu còn nguyện ý đứng ra, cám ơn! Nhà tôi ở gần đây, hiện tại chỗ khác tôi cũng đi không được, nghẹn ở nhà lại dễ dàng suy nghĩ lung tung, vừa vặn ra ngoài đi dạo một chút......"


"Cái đó, không có việc gì, tâm sự?"


Diệp Hiên Ca chỉ vào một khối đá lớn, Dung Tự gật gật đầu.


Bờ biển, gió đêm, mặt trời lặn, đá lớn, bên cạnh còn có trẻ con chơi đùa.


Có thể nói đây hết thảy đều là tốt đẹp như vậy, Dung Tự từ sau khi lớn lên, lại thêm sau đó không ngừng tiến về phía trước công lược nhiệm vụ, đã rất ít có thời khắc thích ý như vậy, bất quá chính là tính tình của cô, ngẫu nhiên nếm thử một chút còn được, lâu rồi chỉ biết cảm thấy buồn tẻ vô vị. Cô không biết trận xuyên qua này của mình rốt cuộc có thời điểm kết thúc hay không, bản thân lại đến cùng có nghĩ muốn một cái kết thúc hay không. Sau khi đổi thân thể thì đi con đường nào, cô toàn bộ cũng không biết, ừm, cứ như vậy đi, đi một bước tính một bước, gặp liền biết nên làm thế nào!


Nhìn sườn mặt của Dung Tự nhìn về phía biển rộng, không hiểu sao, tim Diệp Hiên Ca thế nhưng có chút không chịu khống chế mà nhảy loạn lên, không biết tại sao, hắn chỉ cảm thấy Dung Tự bây giờ nhìn qua chân thật như vậy, chân thực chưa bao giờ có, sườn mặt càng là cùng Quý Minh Lâm khi còn nhỏ gần như trùng hợp.


Quay đầu, giống như là Quý Minh Lâm đang cười nhìn hắn.


Nhìn Diệp Hiên Ca giật mình biểu tình ngây ngốc, Dung Tự thu lại nụ cười bên miệng, "Diệp Hiên Ca?"


"Hả?" Diệp Hiên Ca hoàn hồn, thấy Dung Tự trên mặt nghi hoặc, trên mặt không hiểu sao nóng lên, ngay sau đó khẽ ho, "Ừm khụ, cho nên cô dự định sau này làm sao? Hiện tại tin tức đen của cô đang lên men càng ngày càng lợi hại, rất dễ dàng cho người ta tẩy não thành hình tượng vốn có, về sau đối với sự nghiệp của cô sẽ là đả kích cực kỳ nghiêm trọng, Trác Phi Bách bên kia nói như thế nào, anh ta là ông chủ của cô, một chút biểu thị không lẽ không có sao?"


Lời vừa nói ra khỏi miệng, Diệp Hiên Ca lại đột nhiên cảm giác trong lời nói của mình dường như tản ra một cổ vị chua cổ quái, lập tức ở trong lòng nhíu nhíu mày, còn chưa xác định đâu, mày rốt cuộc sao lại thế này? Coi như xác định, những lá thư của hắn năm đó như đá chìm đáy biển còn cần hướng đối phương đòi một lời giải thích đâu, mấu chốt nhất là chính mình đối với Quý Minh Lâm trước nay đều tôn kính coi như chị gái, giọng điệu ghen tuông này thật sự là gặp quỷ!


Dung Tự tự nhiên cũng là nghe ra tới, không chỉ có như thế, độ hảo cảm của Diệp Hiên Ca đối với cô càng là trực tiếp bão tố tới độ cao 55, cô như thế nào cũng không có biện pháp làm như không thấy.


Dung Tự mỉm cười, ngay sau đó ý cười chậm rãi thu hồi, nhìn về cảnh sắt trước mặt đã có chút tối tăm, "Không cần cậu nhọc lòng, tôi sẽ giải quyết. Bất quá tôi vốn dĩ toàn thân đều là đen, lại đen một chút cũng là không có gì, ngược lại là cậu, nguyên bản trong sạch, mới vừa được ảnh đế, công ty cũng đang chuẩn bị nâng cậu tiến thêm một bước, nghe nói còn đang chuẩn bị cùng Đỗ Khắc hợp tác, đó chính là vị đạo diễn lớn, hiện tại cũng liên lụy tiến vào chuyện của tôi, không có vấn đề sao?"


Nghe Dung Tự nói như vậy, Diệp Hiên Ca không tự chủ được liền hồi tưởng lại khuôn mặt tức giận vặn vẹo của người đại diện nhà mình, ngẩng đầu lại nhìn thoáng qua Dung Tự mỉm cười, "Việc tôi đã làm liền không hối hận, người luôn phải nhìn về phía trước, luôn nghĩ đến những hối hận thống khổ của bản thân, vĩnh viễn cũng không có lúc hướng về phía trước."


Nghe vậy, Dung Tự gật đầu theo.


"Bất luận như thế nào, vẫn phải là cám ơn cậu!"


Lúc này biển và trời giao nhau, hoàng hôn thu hồi một tia hào quang cuối cùng của mình.


"Được rồi, không còn sớm, tôi cũng nên đi trở về, cậu cũng chạy nhanh trở về đi, cậu với tôi không giống nhau, tôi hiện tại không có làm việc gì, cậu ước chừng còn lịch trình dày đặc đâu, Diệp đại ảnh đế của tôi!"


Nói xong, Dung Tự đứng dậy, hướng về phía Diệp Hiên Ca phất phất tay, liền bắt đầu đi ra ngoài.


Cũng là lúc này, di động của Diệp Hiên Ca rốt cuộc vang lên, cũng chính như lời Dung Tự nói, lịch trình của hắn dày đặc, thậm chí ngay cả thời gian ăn cơm ngủ đều phải siết chặt lại, như bây giờ tranh thủ lúc rảnh rỗi đã là cực kỳ khó có được.


Mấy đứa trẻ chơi cát bên cạnh bọn họ sớm đã bị ba mẹ của mình đưa về nhà, nhưng thật ra để lại quả táo nhỏ bằng nhựa plastic đặt trên lâu đài cát nhỏ, màu sắc đỏ bừng, phía trên còn lưu lại dấu răng của một đứa bé, có khả năng là trở thành sự thật đi!


Nhìn quả táo đó, trong lòng Diệp Hiên Ca đột nhiên kích động lên, bên tai tiếng chuông di động cũng như là đang thúc giục hắn cái gì.


Thấy Dung Tự sắp rời khỏi bờ cát đi lên đường cái, Diệp Hiên Ca bỗng nhiên đứng dậy, góc áo bị gió biển ban đêm thổi bay phất phới.


"Dung Tự, cô quen biết Quý Minh Lâm không? Tôi...... Tôi rất nhớ cô ấy......"


Anh ta dùng sức mà gào thét lớn, thanh âm theo chiều gió trực tiếp chui vào trong tai Dung Tự.


Cô lúc này vừa vặn đi đến chỗ xe của Diệp Hiên Ca, nghe anh ta kêu như vậy, bước chân dừng lại, khóe miệng không chịu khống chế mà dương lên, ngay sau đó xoay người, lúc này Diệp Hiên Ca đang đứng ở khối đá mà hai người trước đó ngồi lên, bởi vì cách khá xa, Dung Tự cũng không thể thấy rõ vẻ mặt của anh ta, ngược lại tiếng chuông di động ở túi của anh ta giống như là bùa đòi mạng mà vang.


Thấy Dung Tự quay đầu, đôi tay Diệp Hiên Ca không tự giác mà nắm chặt.


Hắn cảm thấy ngay cả lúc trước chính mình diễn một bộ phim, đến nhận giải nam chính xuất sắc nhất cũng không có như thế khẩn trương qua.


"Cô ấy, cũng rất nhớ cậu nhóc mập mạp của cô ấy, cho nên cậu nhóc mập mạp chạy nhanh trở về làm tốt công việc biết không? Chuyện của cô ấy, cô ấy sẽ tự mình giải quyết, không cần lo lắng!"


Nói xong cô liền hướng về phía Diệp Hiên Ca phất phất tay, mỉm cười xoay người liền tiến về phía trước.


"Dung Tự!" Diệp Hiên Ca vội vàng từ trên khối đá xuống đuổi theo, lại không nghĩ mới vừa chạy đến vị trí xe của mình, một chiếc xe khác vung đuôi liền ngừng ở bên xe mình, sau đó người đại diện của hắn đen mặt từ trên xe đi xuống, "Diệp Hiên Ca, cậu sẽ không phải là đã quên buổi tối cậu hẹn người nào ăn cơm đi? A? Tôi thật là...... Trước kia còn tưởng rằng cậu thông minh lại không cần người nhọc lòng, dã tâm cũng đủ, hiện tại xem ra, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi, nơi này là biệt thự dưới chân núi của Dung Tự, cậu đừng nói cho tôi, cậu hoàn toàn không có để ý, quả nhiên nam nhân đều một cái đức hạnh, gặp chuyện liên quan đến nữ nhân hoàn toàn không có lý trí! Được rồi, đừng nhìn, người ta đều đi xa, may mắn tới đây chính là tôi, đổi thành bất luận kẻ nào khác...... Ai, thôi, không nói, ước định thời gian là 7 giờ rưỡi tối, hiện tại 6 giờ rưỡi, một tiếng vừa lúc đủ để cậu đổi quần áo, cộng thêm trở về, đừng nhìn, còn xem gì đâu? Nam nhân thật sự thích thì đuổi theo, mắt trông mong nhìn thì tính chuyện gì a! Đi rồi!"


Nói xong người đại diện đó một phen liền đem Diệp Hiên Ca đẩy mạnh vào bên trong xe của cậu ta.


"Hiện tại, lập tức, theo tôi đi, sau này cậu muốn theo đuổi thì theo đuổi! Tôi không ngăn cản cậu, chỉ cần cậu không sợ chết! Cùng lắm thì đến lúc đó tôi dẫn dắt một nghệ sĩ khác!"


Nói xong người đại diện liền lên xe của bản thân, thấy Diệp Hiên Ca lại nhìn thoáng qua phương hướng Dung Tự rời đi, lúc này mới khởi động xe, dọc theo đường đi cũng không có giống như trước đó rời đi khuôn mặt lãnh tới mức có thể rớt thành vụn băng, ngược lại vẫn luôn vui tươi hớn hở mà cười, hắn thật sự sợ cậu ta không chú ý một cái, đụng vào cái gì, đáng tiếc đối phương vẫn luôn cười híp mắt rồi mở ra cũng không xảy ra vấn đề.


Buổi tối, lúc cùng đám nhà làm phim ăn cơm, tổ tông này khó có được suốt cả buổi đều là khuôn mặt tươi cười, cười không ngừng đến nổi một đám nhà làm phim sớm đã chuẩn bị sẵn sàng đều thụ sủng nhược kinh. Phải biết rằng mấy năm gần đây trong vòng luẩn quẩn về Diệp Hiên Ca hình tượng ít khi nói cười sớm đã lan truyền ồn ào huyên náo, nam nhân này là thật sự có kỹ thuật diễn cũng có lực kêu gọi phòng bán vé, càng thêm chuyên nghiệp, nhưng thái độ này thì vẫn luôn không lạnh không nhạt, đương nhiên, người đỏ lên đều có chút bệnh nhẹ, hơn nữa cậu ta đối với ai đều là như thế này, làm người chính phái, cũng không nâng cao giẫm thấp, cũng làm rất nhiều người trong vòng đối với cậu ta cảm nhận không tồi, nhóm sản xuất bọn họ đã sớm làm tốt chuẩn bị khả năng đối phương suốt cả bữa tiệc đều sẽ không nói một câu, ai có thể nghĩ đến cậu ta thế nhưng có thể hòa ái dễ gần như vậy, ôn hòa có lễ.


Thẳng đến làm cho nhóm sản xuất này sau khi trở về thì bắt đầu không kịp mà khen ngợi Diệp Hiên Ca, ngược lại làm cho danh tiếng của hắn ở trong phạm vi nhỏ lập tức trở nên tốt hơn rất nhiều.


Mà Diệp Hiên Ca bởi vì vui vẻ, buổi tối uống nhiều hai ly, trở lại trong nhà của mình, lập tức liền đem đồng hồ điện tử kia lấy ra, nâng ở trong tay, hôn một cái, lại hôn một cái.


Cô ấy thừa nhận, cô ấy thật sự thừa nhận, cô ấy là quý minh lâm, cô ấy là chị quả táo khi còn nhỏ của hắn, cô ấy còn nói cô ấy rất nhớ hắn, còn nhớ rõ hắn khi còn nhỏ là một cậu nhóc mập mạp, cô ấy đều nhớ rõ!


Cũng là lúc này, Diệp Hiên Ca mới phát hiện trước đó bản thân vẫn luôn ghi hận cái gì lá thư như đá chìm đáy biển căn bản là không đáng giá nhắc tới, thật sự, chị gái nhỏ của hắn cùng hắn giống nhau, khỏe mạnh mà trưởng thành, hơn nữa cũng vào giới nghệ sĩ giống hắn, hai người hiện tại thậm chí còn ở cùng một cái đoàn làm phim, đóng vai nam nữ chính, còn có chuyện nào so với chuyện này càng trùng hợp sao? Còn có chuyện nào so với chuyện này càng vui vẻ sao?


Hắn nhớ cô, thật sự, thật sự rất nhớ cô!


Khi còn nhỏ Quý Minh Lâm cho hắn một chút ấm áp, xem như đời này của hắn trừ bỏ ông bà nội sau này thu hoạch được duy nhất ấm áp, ông bà nội sớm ở nhiều năm trước hắn tới Yến Kinh cũng đã qua đời, hiện tại hắn cô độc, trừ bỏ chị gái nhỏ, căn bản là không có bất luận nhớ nhung người nào, mà hiện tại chị gái nhỏ cũng cùng hắn nhận nhau, hắn thật sự cảm thấy trời cao đối xử hắn không tệ, hắn đã không có tiếc nuối gì, thật sự.


Dung Tự trước đó bị nhiều ủy khuất như vậy, bị nhiều khổ như vậy, về sau hắn sẽ đối tốt với cô, đối với cô càng tốt, đem thời trẻ của cô tất cả hết thảy đều đền bù trở về, sau này cô chính là người thân duy nhất của hắn, thật tốt, thật tốt!


Diệp Hiên Ca bởi vì say rượu, nằm ở trên giường, gương mặt đỏ hồng mà nhìn đồng hồ điện tử kia, sau đó liền hắc hắc hắc mà nở nụ cười.


Cười cười, không bao lâu thì đã ngủ, trong mộng đương nhiên mà mơ thấy Quý Minh Lâm, còn có Dung Tự, bóng dáng hai người trùng hợp giao nhau, là phù hợp như vậy.


Mà bên này Dung Tự sau khi về đến nhà, thấy Diệp Hiên Ca đột nhiên tăng lên 85 độ hảo cảm, cũng mỉm cười theo.


Chỉ là hiện tại cô cũng biết, độ hảo cảm bây giờ của Diệp Hiên Ca mười phần là hết tám chín phần là cùng tình cảm nam nữ không có quan hệ quá lớn, đối phương càng nhiều hẳn là đem cô trở thành người thân, rốt cuộc khi còn nhỏ hai người ở chung ảnh hưởng còn ở nơi này, đối phương nhất thời thay đổi không tới cũng là bình thường.


Lại là một ngày kết thúc, hai ngày sau hẳn là thời điểm Dung Tự tham gia họp báo.


Mà Kiều Mặc, tin tức trong ngành là cậu ta dường như đã ký hợp đồng với một công ty giải trí khác, bên kia cũng sẵn sàng trả cho cậu ta một khoản phí mặc định rất lớn, không chỉ có như thế, khả năng còn sẽ lấy tài nguyên của nhất ca bồi dưỡng cậu ta.


Nghe xong tin tức này, Dung Tự nhướng mày,

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Công Lược Cặn Bã Ấy, truyện Công Lược Cặn Bã Ấy, đọc truyện Công Lược Cặn Bã Ấy, Công Lược Cặn Bã Ấy full, Công Lược Cặn Bã Ấy chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top